Chương 238:
Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Lúc đầu Qúy Ức cũng không nhận thấy có chỗ nào không thích hợp, rất nhiều chuyện cô
thật sự cho rằng chỉ đơn thuần là trùng hợp.
Tỷ như:
Ngày quay đầu tiên, lúc 7 giờ tối, sau khi Qúy Ức kết thúc phần diễn, cô nhận lấy phần
cơm của mình, lúc cô vừa mới chuẩn bị tìm chỗ nào đó ngồi ăn thì lại có nhân viên công
tác hấp tấp đụng trúng người của cô, vì thế hộp cơm trên tay của cô cũng không cẩn thận
mà bị rơi xuống đất, suất cơm đều là đếm đầu người mà chuẩn bị, nếu cô đi nhận một
phần khác thì người khác lại không có cơm ăn, Qúy Ức chỉ có thể nhận mình xui xẻo, nên
cắn răng chịu đói.
Buổi sáng của ngày quay thứ hai, trong quá trình quay phim, cô muốn đi toilet, thừa dịp
đạo diễn hô “cắt”, cô liền vội vã rời khỏi phim trường, lúc cô còn cách toilet ước chừng
năm mét thì lại có một nữ nhân viên công tác chạy tới tranh, cô đứng bên ngoài đợi hơn
mười phút, mãi cho đến khi có người đến thúc giục cô trở về đóng phim thì cũng vẫn
chưa thấy nữ nhân viên kia đi ra, cô chỉ có thể bất đắc dĩ nén lại, sau đó tiếp tục đi quay.
Buổi chiều ngày quay thứ ba, trong lúc cô trang điểm, chuyên viên trang điểm thường
xuyên bị đau bụng chạy đi WC, đạo diễn thúc giục quay mà cô thì mới trang điểm được
một nửa khuôn mặt, các chuyên viên trang điểm khác lại rất vội, cô lại chỉ có thể tự mình
trang điểm cho mình.
Buổi tối ngày quay thứ tư, lúc cô hóa trang xong, đang chuẩn bị thay quần áo thì lại phát
hiện lễ phục mà đoàn làm phim đưa cho cô trước đó bị rách một lỗ lớn. Bởi vì là phim cổ
trang, thời gian sửa đồ cũng mất rất lâu cho nên dù nhân viên công tác đã sửa lại lễ phục
trông y nguyên như lúc đầu thì cũng làm chậm chễ không ít thì giờ, kết thúc đêm diễn
hôm đó cũng gần rạng sáng một chút.
(Truyện được cập nhật nhanh nhất tại Dịch Ngôn Tình – không nên copy trái phép).
Mấy cái tình huống nhỏ nhặt như vậy gần như ngày nào cũng có, lúc mới đầu thật sự Qúy
Ức không có để ý chút nào, thẳng đến một hôm, lúc cô đi toiet có đặt cuốn kịch bản cùng
với vòng tay lên trên bàn hóa trang, sau khi trở về vòng tay lại không thấy đâu.
Nếu như cô không có vòng tay thì cảnh quay tiếp theo sẽ không ăn khớp với mấy cảnh
trước đó, nhân viên công tác trong đoàn làm phim vì tìm vòng tay cho cô mà lãng phí hơn
một giờ đồng hồ.
Hôm đó Hạ Qúy Thần ngồi ở trước mắt theo dõi, biểu tình rất lãnh đạm, cũng không lộ ra
nửa điểm cảm xúc gì.
Ngược lại là phó đạo diễn ngồi ở bên cạnh, phải chờ đợi nên có chút không kiên nhẫn,
sau khi tìm được vòng tay, mọi người đều vào vị trí của mình, lúc này phó đạo diễn mới
nửa cảnh cáo nửa nhắc nhở Qúy Ức: “Tiểu Ức, cô làm ảnh hưởng tới đoàn làm phim hơi
nhiều rồi”.
Những lời này của phó đạo diễn tựa như đã đánh thức người đang trong mộng.
Là con người, ai cũng đều gặp phải một vài chuyện không mong muốn, nhưng mà mấy
chuyện xảy ra với cô lại xuất hiện quá nhiều, hầu như ngày nào cũng có, thậm chí lâu lâu
có khi xảy ra hai ba lần trong một ngày.
Đây rõ ràng không phải chuyện ngoài ý muốn mà là do ai đó cố ý.
Phó đạo diễn vừa nói dứt lời, Qúy Ức liền nhìn về phía Thiên Ca, quả nhiên mặt mày
Thiên Ca đang tràn đầy sự đắc ý.
Một khắc đó Qúy Ức hoàn toàn minh bạch, những chuyện không may xảy ra trong mấy
ngày nay, tất cả đều không phải là trùng hợp mà do Thiên Ca ở sau lưng cô giở trò quỷ.
Mà mục đích của Thiên Ca chính là khiến đoàn làm phim phải vì cô mà kéo dài thời gian
quay, sau đó tất cả mọi người trong đoàn làm phim đều sẽ khó chịu với cô, xa lánh cô, từ
đó sẽ làm cho lãnh đạo của đoàn làm phim nghĩ rằng cô không đủ năng lực …