Chương 242
Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
…………………………………….
Nghĩ đến đây, Thiên Ca một bên dang tay để trợ lý cùng chuyên viên trang điểm giúp mình cởi bỏ mũ phượng với áo choàng, một bên không nhịn được cong cong khóe môi.
Mũ phượng cùng quần áo trên người Thiên Ca đều đã được cởi ra nhưng Qúy Ức thì vẫn chậm chạp chưa có đứng lên.
Cảnh quay hôm nay đã xong, nhân viên công tác đang bắt đầu thu dọn phim trường, thấy Qúy Ức nửa ngày vẫn chưa nhúc nhích, có người liền mở miệng hỏi: “Nữ phụ số 2, sao cô còn chưa có đứng dậy, bị thương ở đâu sao?”.
Thiên Ca đưa lưng về phía Qúy Ức, lúc nghe được những lời này, trên mặt liền nổi lên một nụ cười lạnh.
Bị thương ở chỗ nào? Có thảm lót thì làm sao có thể té bị thương, cô ta còn không phải là bị tuột quần áo nên không dám đứng lên sao?
Sớm hay muộn gì cũng phải đứng lên, nằm ở đó thì cũng chẳng giải quyết được gì.
Tưởng tượng ra cảnh sau khi Qúy Ức đứng dậy, hơn một nửa người đều bị lộ ra trước mặt mọi người, đáy máy Thiên Ca nhịn không được mà tràn đầy sự hưng phấn.
Nghe thấy có người gọi mình, Qúy Ức liền hơi xoay xoay đầu, nhìn về nơi phát ra tiếng nói.
Sắc mặt cô có chút tái nhợt, ấn đường nhíu chặt, bộ dáng thoạt nhìn rất thống khổ.
Tay Qúy Ức chống thảm, hơi nâng người lên một chút, vừa mới nâng được một chút thì trong miệng liền phát ra tiếng rên, giống như là rất đau đớn, sau đó liền sờ soạng về phía bên hông áo.
Có nhân viên công tác nhìn ra Qúy Ức có chỗ không thích hợp, liền dừng động tác, đi tới chỗ cô: “Sao lại thế này?”.
Quý Ức không trả lời lại nhân viên công tác, cô tiếp tục đưa tay xuống bên hông, vừa mới động vào eo thì cả người lại run rẩy lợi hại, giây tiếp theo cô liền rút tay về, nhưng cô còn chưa có nhìn xem cẩn thận thì vị nhân viên công tác kia đã hét thất thanh: “Máu! Máu! Thật nhiều máu!”.
Giây tiếp theo, nhân viên công tác liền gân cổ lên, hướng về phía mọi người ở xung quanh gào to: “Nữ phụ số 2 bị thương, bị thương”.
Trước kia, sau khi diễn xong Thiên Ca sẽ thay quần áo rồi rời đi luôn, nhưng hôm nay vì muốn nhìn thấy bộ dáng mất mặt của Qúy Ức nên cô ta giả vờ có việc cần bàn với người đại diện để ở lại, cô ta đứng ở cách đó không xa.
Trợ lý vô cùng ân cần mở nắp chai nước khoáng đưa cho cô ta, lúc cô ta đưa chai nước lên miệng, vừa định uống một ngụm thì lại nghe thấy tiếng la vô cùng nôn nóng của nhân viên công tác ở phía sau.
Thiên Ca nhíu nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía người đại diện.
Người đại diện đứng đối diện với Qúy Ức, cũng giống như cô ta, nghe thấy nhân viên công tác nói, đầu tiên ấn đường nhíu lại, trên mặt hiện lên một tầng kinh ngạc, sau đó đôi mắt liền trợn to, nghiễm nhiên là nhìn thấy một màn không thể tưởng tượng nổi: “Trời ơi, tại sao lại như vậy?”.
Thiên Ca nghe thấy người đại diện nói câu này thì có chút nghi hoặc, nhưng cô ta cũng không hỏi cái gì mà trực tiếp xoay người nhìn về phía Qúy Ức.
Trên bàn tay trắng nõn của Qúy Ức toàn là máu.
Sau khi nghe thấy tiếng la của người nhân viên kia thì có rất nhiều người chạy lại chỗ Qúy Ức rồi vây quanh cô.
Có một nữ nhân viên công tác ngồi xuống, kiểm tra tình huống cụ thể của Qúy Ức.
Giống như Thiên Ca nghĩ, sợi chỉ ở bên hông của Qúy Ức bị tuột ra hết, nhưng lại nằm ngoài dự đoán của cô ta, không có xảy ra một màn mất mặt như trong dự đoán bởi vì Qúy Ức còn đeo đai an toàn cùng quần áo ở bên trong.
Đai an toàn màu trắng đã bị nhuộm đỏ.
Còn có máu chảy ra từ bên hông của Qúy Ức, khiến cho quần áo đóng phim, tấm thảm dưới người cô đều loang lổ vết máu.