Chương 159: Cùng tôi nói điều kiện, cô xứng sao? (9)
Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Thiên Ca dừng lại, xác định mình không còn để sót cái gì mới hướng về phía người đại diện gật gật đầu, ý bảo cô ta có thể gọi điện thoại.
Nhận được chỉ thị của Thiên Ca, người đại diện lập tức đi tới một góc an tĩnh, ấn phím gọi điện.
Không biết lại có phòng bao nào muốn xem kịch, trên sân khấu một lần nữa lại vang lên làn điệu ê ê a a.
Thiên Ca cũng không có nghe kịch, cô ta nhắm mắt lại, đầu ngón tay theo nhịp gõ trên mặt bàn, phát ra tiếng vang rất nhỏ.
Qua một lúc sau người đại diện mới trở về, cô ta cho rằng Thiên Ca đang nhắm mắt dưỡng thần, âm thanh mở miệng đặc biệt nhẹ: “Ngàn tỷ, sự tình đã sắp xếp thỏa đáng”.
Thiên Ca không có nói chuyện, chỉ là điểm nhẹ trên bàn một chút, tỏ vẻ đã biết.
Trước sau Thiên Ca đều không có mở mắt, nhưng khóe môi lại có ý cười, tâm tình dường như rất tốt.
Thời điểm điện thoại của Hạ Qúy Thần vang lên, hắn đang ở Kim Bích Huy Hoàng, trong phòng 1001 đánh bài với Hàn Tri Phản, cùng hai người mà Hàn Tri Phản mang tới.
Hắn vừa cầm bài vừa lấy điện thoại từ trong túi ra, ( Truyện được cập nhật nhanh nhất tại Dịch Ngôn Tình – không nên copy trái phép )mắt nhìn điện thoại, là thư ký gọi tới.
Hạ Qúy Thần ném ra một quân bài rồi mới ấn nghe, ngữ khí lãnh đạm hỏi: “Chuyện gì?”.
“Hạ tổng, ngài có ấn tượng với nữ phụ số 2 trong “Tam thiên si” không?”.
Nữ phụ số 2 của “Tam thiên si” không phải là Qúy Ức sao? Cô là do hắn chọn, hắn sao có thể không có ấn tượng?
Đầu ngón tay của Hạ Qúy Thần hoạt động trước mấy quân bài, không chút để ý trả lời: “Biết, làm sao vậy?”.
“Là như thế này, Hạ tổng, ở trong diễn đàn của công ty trên WeChat, vừa mới xuất hiện một cái video liên quan tới cô ấy …”.
Hạ Qúy Thần sắc mặt không đổi nhìn Hàn Tri Phản ném bài ra, sau đó Hàn Tri Phản kêu mình hồ, liền đem những quân bài trước mặt đẩy ra chính giữa.
“Cái hạng mục “Tam thiên si” này của công ty chúng ta, không phải là bởi vì Lâm Chính Ích rút vốn mà bị ngừng lại sao? Nhưng cô ấy lại giống như có chút thân thiết với Lâm Chính Ích ….”.
Từ đầu đến giờ khi nghe thư ký báo cáo ở trong điện thoại, biểu tình của Hạ Qúy Thần không có biến hóa gì lớn, nhưng lúc nghe đến chỗ này, ấn đường lại nhíu lại.
Quý Ức cùng Lâm Chính Ích có chút thân thiết? Sao có thể?
“ …. Hôm nay cô ấy còn cùng Lâm Chính Ích ăn cơm chiều, giống như là tham gia bữa tiệc của bộ phim “Bụi đất” mà Lâm Chính Ích đầu tư …”
Nghe đến đây, Hạ Qúy Thần liền nâng mí mắt lên, cho Hàn Tri Phản một ánh mắt “chờ”, sau đó đá văng ghế dựa ra sau, đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Đúng lúc có người phục vụ đi đến đụng vào Hạ Qúy Thần, người phục vụ liền nhẹ giọng dò hỏi hắn có cần phục vụ cái gì hay không?
Hạ Qúy Thần lắc lắc đầu, lướt qua người phục vụ, đi đến phía cuối cùng của hành lang, đứng trước cửa sổ.
Mở cửa sổ ra, gió lạnh ban đêm thổi tới khiến đại não của Hạ Qúy Thần tỉnh táo rất nhiều.
Hắn sờ soạng điếu thuốc ở trong túi, sau đó cắn lên miệng rồi tìm bật lửa, mở miệng hỏi : “Chuyện cụ thể như thế nào?”.