Chương 152: Cùng tôi nói điều kiện, cô xứng?(2)
Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Là người Qúy Ức không muốn nhìn thấy nhất – Thiên Ca.
Thiên Ca như thế nào lại ở chỗ này?
Bước chân của Qúy Ức bỗng dưng ngừng lại, giây tiếp theo, mọi chuyện cô liền rõ ràng ở chỗ này.
Cũng đúng … Bắt đầu từ thời niên thiếu Thiên Ca đã thích Hạ Qúy Thần, lúc đó cô còn giúp Thiên Ca hẹn Hạ Qúy Thần ở rừng cây nhỏ phía sau trường, hiện tại Hạ Qúy Thần gặp phiền toái như vậy, Thiên Ca hẳn là quan tâm tới hắn đi?.
Quý Ức nhìn thấy hai người kia đang đi về phía mình, vội vàng ngừng suy nghĩ lại, sau đó nhìn trái nhìn phải, thừa dịp hai người kia không chú ý liền trốn sau một chiếc xe.
“Hạ Qúy Thần, tôi đi theo anh nói nhiều lời như vậy, rốt cuộc anh có nghe thấy không?” Vừa mới ẩn nấp cẩn thận xong, ( Truyện được cập nhật nhanh nhất tại Dịch Ngôn Tình – không nên copy trái phép ).
Qúy Ức liền nghe thấy âm thanh hơi nôn nóng của Thiên Ca.
Đáp lại Thiên Ca là sự im lặng.
Đại khái là hình như Hạ Qúy Thần bước đi nhanh hơn trước, Qúy Ức nghe thấy âm thanh lộc cộc của giày cao gót trở nên có chút gấp gáp, giống như là đang chạy gấp.
Đáy lòng của Qúy Ức có chút tò mò nên thò đầu ra ngoài trộm nhìn, cô thấy Thiên Ca đang kéo lấy tay áo của Hạ Qúy Thần, đứng chắn trước mặt hắn.
Thiên Ca còn chưa có mở miệng, ấn đường của Hạ Qúy Thần liền nhíu lại, giọng điệu mang theo vài phần không kiên nhẫn, mở miệng: “Tôi không có gì để nói với cô, mời cô rời đi!”.
Thiên Ca lại giống như là không nghe thấy Hạ Qúy Thần nói, lực đạo bắt lấy ống tay áo của Hạ Qúy Thần tăng thêm rất nhiều: “Hạ Qúy Thần, Lâm Chính Ích không phải người ngu, kịch bản của “Tam thiên si” được săn đón như vậy, ông ta là người làm ăn, đầu tư nhiều thì sau này sẽ được lợi càng nhiều, ông ta căn bản không có ý định rút vốn, chẳng qua là ông ta để ý mặt mũi nên muốn Qúy Ức tự mình tới cửa xin lỗi! Cách làm đó của ông ta chính là đưa cái thang cho cả hai bên leo xuống, nhưng anh lại nhất định không chịu nhượng bộ, cho nên ông ta mới thật sự rút vốn, khiến cho sự tình phát triển thành như thế này …”.
Lâm Chính Ích có nói cô phải tự mình tới cửa xin lỗi? Cô như thế nào lại không biết chuyện này?
Ấn đường của Qúy Ức chậm rãi nhăn lại, qua hai giây cô mới trì độn nhớ tới, sau hôm xảy ra chuyện, lúc cô đang ăn sáng ở trong phòng ăn, Hạ Qúy Thần có nhận một cuộc điện thoại, hắn có trả lời lại một câu: “Ông ta nghĩ mình là ai! Muốn cô ấy tự mình tới cửa xin lỗi sao? Nằm mơ đi! Cậu nói lại với ông ta, hỏi xem có phải ông ta muốn tìm chỗ chết hay không!”.
Cho nên, nếu cô đoán không sai, ngày đó lúc Hạ Qúy Thần nhận điện thoại, chính là liên quan tới sự kiện kia của cô cùng Lâm Chính Ích …
Rõ ràng chỉ cần cô tới cửa xin lỗi liền có thể giải quyết được mọi chuyện, vì cái gì Hạ Qúy Thần lại không cho cô đi?
Nghi hoặc ở trong đầu của Qúy Ức còn chưa có sáng tỏ, Thiên Ca đứng cách đó không xa lại đã mở miệng: “Hội đồng quản trị đã cho anh kỳ hạn cuối cùng, nếu trong 3 ngày mà anh không kiếm đủ vốn, đừng nói là “Tam thiên si” ngừng quay, ngay cả công ty Ynetbsp của anh cũng không còn. Hạ Qúy Thần, hôm nay tôi tới đây không phải cùng anh cãi nhau, tôi là thật sự muốn giúp anh, chỉ cần anh đáp ứng tôi không để Qúy Ức vào vai nữ phụ số 2, tôi liền giúp anh khuyên nhủ Lâm Chính Ích đầu tư một lần nữa, không những thế mà vốn đầu tư so với lúc trước còn nhiều hơn 20%!”