Đại Thần Dẫn Vào Ngực: 101 Nụ Hôn Sâu

Chương 10: Chương 10: Đại thần bẫy vào trong ngực (10)




Cùng lúc đó, điện thoại của Lâm Nhã có người nhận, bên trong truyền đến giọng Hạ Quý Thần: “Làm sao vậy?”

Quý Ức vốn định trả lời Bạc Hà, nghe được giọng Hạ Quý Thần, khóe môi hơi nhếch lên, không hé răng, chỉ là bước nhanh vào phòng tắm.

Khi Đóng cửa, Quý Ức mơ mơ hồ hồ nghe thấy được di động Lâm Nhãtruyền ra thanh âm Hạ Quý Thần: “Tất cả các em đều ở kí túc xá?”

Cho tới khi Quý Ức tắm rửa xong ra, Lâm Nhã đã cúp điện thoại, mấybạn cùng phòng mỗi người trong tay đều cầm ly trà sữa, đang ríu rít tám chuyện không ngừng.

Mở miệng cùng Quý Ức nói chuyện trước tiên chính là Bạc Hà: “Tiểu Ức, cậu không sao chứ?”

Quý Ức lắc lắc đầu, trả lời: “Không có việc gì, chính là không chú ý, không cẩn thận bị té ngã.”

“Vậy là tốt rồi.” Bạc hà nói xong, liền chỉ chỉ cái bàn của Quý Ức, lại mở miệng nói: “Tiểu Ức, trà sữa của cậu ở nơi đó.”

Đường Họa Họa nói tiếp: “Là bạn trai tiểu Nhã vừa mới đưa tới.”

Bạn trai của Tiểu Nhã …… Hạ QuýThần?

Thì ra, trước khi cô bước vào phòng tắm, nghe được Hạ Quý Thần hỏi Lâm Nhã câu hỏi kia, thế nhưng là ý tứ này…… Hoá ra Lâm Nhã muốn mời mọi người trong phòng kí túc xá uống trà sữa.

Quý Ức hướng về phía Lâm Nhã nói câu “Cám ơn”, vì không cho mọi người nhìn ra khác thường, cô ôm trà sữa, lên giường, sau đó đặt ở bên gối, không uống.

Mặt khác ba người kia, vẫn uống trà sữa, vẫn tiếp tục lại tám chuyện xuyên lục địa, đề tài tất cả đều làvây quanh bạn trai mới công khai của Lâm Nhã.

-“Tiểu Nhã, bạn trai kia của cậu thật ga lăng quá mà!”

-“Chính là, buổi tối ở Kim Bích Huy Hoàng, cậu muốn uống trà sữa, Kim Bích Huy Hoàng không có, kết quả sau khi hắn đem chúng ta đưa về ký túc xá, liền chạy đi mua cho cậu.”

-“Càng quan trọng hơn là, hắn không hút thuốc, cũng không uống rượu. Hơn nữa buổi tối nhiều người chuốc hắn rượu, hắn đều không uống, hắn nói cái gì, uống rượu dễ dàng trêu chọc phiền toái. Nam nhân có tự chủ tốt như vậy, quảthực không phải quá tốt hay sao!”

Kế tiếp, vài người lẩm nhẩm lầm nhầm lại nói chút cái gì,bản thân Quý Ức cái gì cũng chưa nghe vào. Trong đầu cô hoảng hốt tất cả đều là “Uống rượu dễ dàng trêu chọc phiền toái” mấy chữ này, đến cuối cùng, bên tai cô vang lên câu nói của Hạ Quý Thần bốn năm trước, trên cao nhìn xuống cô nói câu kia: “Nếu không phải đêm đó tôi uốngsay rượu, cô cho rằng tôi sẽ chạm vào cô sao?”

Lại như có thứ gì, đâm vào chỗ sau nhất trong đáy lòng Quý Ức, sắc mặt cô nổi lên sự đau đớn,tái nhợt khác thường.

——

Những ngày tiếp theo, Quý Ức không có gặp lại Hạ Quý Thần, ngay cả lần nữa nghe lại được tên của Hạ Quý Thần, cũng đều là do tình cờ.

Cuối tuần, như cũ thì Bạc Hà cùng Đường Họa Họa ra ngoài đi dạo phố, ký túc xá chỉ còn hai người Quý Ức cùng Lâm Nhã.

Lâm Nhã đang trang điểm, bỗng nhiên như là nhớ tới chuyện gì, quay đầu nhìn về phía Quý Ức ở trên giường đọc sách: “Tiểu Ức, tớnhớ rõ cậu đã nói, cao trung là cậuhọc ở Tô Thành, hơn nữa là A đại, Hạ đại ca cũng là học ở Tô Thành A đại, cậu cùng Hạ đại ca năm đó có biết nhau sao?”

————

Lúc trước Lâm Nhã hẹn đêm nay đi tham gia dạ tiệc ngoài trời, Hạ Quý Thần tới ký túc xá của Quý Ức, vốn định gọi điện thoại cho Lâm Nhã, kêu cô ta xuống dưới, kết quả điện thoại hết pin tắt nguồn, cũng phải mất một lát mới có thể khởi động máy lên, hắn chần chờ hồi lâu, cuối cùng vẫn là lựa chọn tự mình lên lầu.

Kí túc xá không đóng cửa, xuất phát từ lễ phép, Hạ Quý Thần không có trực tiếp đẩy cửa vào luôn, hắn nâng lên tay, vừa mới chuẩn bị gõcửa, liền nghe thấy bên trong truyền đến thanh âm Lâm Nhã: “Tiểu Ức…… Cậu cùng Hạ đại ca năm đó biết nhau sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.