CHƯƠNG 3
Khi Diệp Kỳ đi vào trong phòng Sở Hoàng, nhìn qua chính là Sở Hoàng quần áo không chỉnh đầu tóc rối bời nằm lỳ ở trên giường, bộ mặt rúm thành một đống bánh quai chèo.
Ân, y mới không nói y nhìn thấy Sở Hoàng lộ ra thắt lưng cùng chân đâu.
Diệp Kỳ, Sở Hoàng bạn bè, cũng là một GAY, nhưng là y so với Sở Hoàng phát hiện tương đối sớm, bởi vì đối tượng thầm mến của y, trùng hợp chính là bất tài Sở Tiểu Bạch Sở Hoàng.
Đồng thời, y còn một thận phận khác, chính là Sở Hoàng bổn mạng, yêu đến quần áo hỗn độn diễn cảm rối rắm Kỳ Hoang.
Diệp Kỳ đưa tay đem Sở Hoàng kéo lên, thuận tay giúp hắn sửa sang lại hảo quần áo, ân, thuận tay cũng sờ soạng hai cái, xúc cảm tốt lắm. . .
Đưa tay vỗ nhẹ Sở Hoàng mặt, nhíu mày: “Làm sao vậy Sở đại gia? Lại có thể ba ngày không lên mạng PK, chẳng lẽ đổi tính sao?”
“Đi.” Sở Hoàng vỗ tay Diệp Kỳ, sau đó từ trên giường nhảy xuống bịch bịch bịch khóa chặt cửa, đóng cửa sổ hạ màn.
Diệp Kỳ nhìn thấy động tác của hắn sửng sốt, thiếu chút nữa nghĩ đến Sở Hoàng muốn lấy thân báo đáp. . .
Sở Hoàng tiếp tục lấy vẻ mặt rối rắm ngồi đối diện Diệp Kỳ, cắn môi.
Bởi vì hắn đang tự hỏi, muốn hay không đem chuyện mình yêu một nam nhân không quen biết nói cho Diệp Kỳ.
Vì thế xuất hiện một màn dưới.
Sở Hoàng vặn ngón tay, ngẩng đầu nhìn Diệp Kỳ liếc mắt một cái, lại vẻ mặt rối rắm cúi đầu. Tiếp tục vặn ngón tay, sau đó ngẩng đầu, vẻ mặt rối rắm cúi đầu.
Như thế lặp lại vài lần sau, Diệp Kỳ rốt cục nhịn không được, một cái tát đánh vào Sở Hoàng trên đầu, lực đạo cũng rất nhẹ: “Nhóc cậu làm gì vậy, có lời cứ nói.”
Sở Hoàng ngẩng đầu đáng thương hề hề nhìn Diệp Kỳ, cuối cùng như là quyết định, thở sâu, mở miệng: “A Kỳ. . . Tớ. . . Đã yêu một người. Ách, một. . . Nam nhân.”
Sau đó lại có sợ hãi nhìn Diệp Kỳ, tựa hồ là thực sợ hãi người bạn là y sẽ chán ghét hắn.
Diệp Kỳ sửng sốt, cả người giống như bị điểm huyệt dường như cứng ngắc không nhúc nhích. Lăng lăng nhìn Sở Hoàng, có chút không thể tin.
Sở Hoàng mà y từ tiểu học đến trung học sang đại học hiện tại vẫn luôn luôn thích. . . Lại có thể thích người khác? Vẫn là nam nhân khác? !
Nghĩ đến đây, một cỗ tức giận bừng lên trong lòng, căm giận nhìn chằm chằm Sở Hoàng: “Ha, nhóc cậu cũng thật đi, lại có thể thích nam nhân khác!”
Nói xong liền đứng dậy đẩy Sở Hoàng, sập cửa đi ra ngoài.
Bất quá y đi ra ngoài không lâu sau liền lãnh tĩnh trở lại, sau đó chính là hối hận cùng với tự trách. Mình tại sao có thể như vậy đối A Sở đâu, chính mình chẳng phải là GAY sao.
Chính là. . . A Sở yêu nam nhân khác a.
Nghĩ đến điểm này, y liền vô hạn chán nản.
Sớm biết A Sở cũng là GAY, chính mình nên sớm một chút thẳng thắn sau đó trực tiếp gạo nấu thành cơm!
Lại là chán nản mang theo tức giận một quyền đánh vào trên cây khô, đánh rơi xuống không ít lá.
Ở Diệp Kỳ đi không lâu sau, Sở Hoàng cũng là lăng lăng ngốc ngồi trên giường, số chết cắn môi dưới, xuất huyết cũng không biết.
Quả nhiên. . . Là bị A Kỳ ghét sao.
Hốc mắt có chút ướt, cái mũi ê ẩm. Hắn bỗng nhiên muốn khóc lớn một hồi.
Đưa tay lung tung sát nước mắt sắp chảy ra, Sở Hoàng tự mình an ủi mình: “Không có chuyện gì Sở Hoàng, chẳng qua sau này liền tự mình một người. . .”
Tự mình đi đánh cơm, chính mình giặt quần áo xếp chăn, chính mình lên khóa. . .
Nghĩ mấy chuyện này đó có Diệp Kỳ làm bạn, lại là nhịn không được cái mũi đau xót, nước mắt trùng điệp hạ xuống.
Hắn cũng không biết vì cái gì chính mình sẽ khó qua như vậy, nhìn thấy bộ dáng Diệp Kỳ tức giận liền áy náy khó qua. Kỳ thật hắn không biết, hắn sớm liền bất tri bất giác yêu thích Diệp Kỳ.
Theo tiểu học đến trung học sang đại học, cũng sớm đã thói quen bên người có Diệp Kỳ, có y làm bạn, hết thảy khó khăn cũng không phải khó khăn. Vui vẻ cũng là hai người vui vẻ.
Hắn chỉ là trước mắt còn không có phát hiện mà thôi.