Hàn Kinh Mặc hôm nay mặc áo sơ mi trắng, chất liệu vải mỏng phác họa nên dáng người sành điệu, vừa mát mẻ vừa dụ hoặc.
Điều Lục Hoàn Hoàn thích nhất ở Hàn Kinh Mặc là đôi mắt kia, sáng ngời, phảng phất chứa cả trời xanh, biển cả, cả một vũ trụ tinh tú, nhưng giờ đây lông mi của anh lại rũ xuống, che mắt một nửa con ngươi đen nhánh, khuôn mặt tuấn tú, như là bức họa hoàn mỹ nhất.
Lục Hoàn Hoàn không khỏi cảm thấy hồi hộp, do dự mấy phút, vẫn là quyết định muốn qua xin chứ ký.
Kết quả chưa đi được mấy bước, bống nhiên có một cốc nước từ trên trời rơi xuống, vô tư đổ hết lên đầu cô.
Chính xác đỉnh đầu, như mũi tên nhắm trúng hồng tâm.
Cô có mọi lý do để tin rằng ly nước này là dành cho cô, nếu không nó sẽ không chính xác như vậy, không một giọt nào lãng phí.
Nháy mắt Lục Hoàn Hoàn ướt như chuột lột, ngây người đứng đó, mãi một lúc sau mới phản ứng được chuyện gì xảy ra.
Ngẩng đầu nhìn qua, Hàn Kinh Mặc trong tay cầm một ly nước rỗng, mặt không biểu tình nhìn mình.
Lục Hoàn Hoàn bối rối: “Anh...”
Hàn Kinh Mặc biểu lộ chút lúng túng không quá rõ ràng, bước qua còn nói một câu:
“Thật chuẩn.”
Lục Hoàn Hoàn: “...”
Vậy thì bạn thật tuyệt.
Nhưng mà, cô và Hàn Kinh Mặc không có ân oán gì trong quá khử, còn coi hắn là nam thần tượng, che chở, si cuồng, tại sao lại bị dội nước?
Lục Hoàn Hoàn bước đến chỗ Hàn Kinh Mặc, muốn hỏi chuyện gì xảy ra, nhưng đi đến lại không biết mở miệng thế nào.
Nên kêu anh ta xin lỗi? Hay nên nói rằng thần tượng người dội thật chuẩn, lại một ly?
Trước khi cô nghĩ xong, Hàn Kinh Mặc đã lên tiếng trước.
Đôi mắt hằn tia máu không hợp với dáng vẻ đẹp trai thường ngày, giọng trầm thấp cũng không giống bình thường trong trẻo mà lạnh lùng, hung hăng nói hai chứ: “Cút đi.”
Lục Hoàn Hoàn như bị sét đánh, không dám tin... Cút đi?
Trước tạt nước, xong bảo cút đi?!
Lương tâm bị hỏng à?
Lục Hoàn Hoàn giơ lên bình giữ nhiệt trong tay: “Nhìn vũ khí trong tay tôi, cho phép anh nói lại lần nữa.:
Hàn Kinh Mặc liếc cô một cái, không nói gì nhưng vẻ cáu kỉnh hiện rõ trong mắt.
Lục Hoàn Hoàn nhắm mắt lại, từ trước đến này chưa từng có ai tạt nước cô, lại mở mắt, không chút do dự mở bình giữ nhiệt, cổ tay run lên, hất hết nước lên đầu Hàn Kinh Mặc...
Hai người ướt như chuột lột, không nói gì.
Không khí bổng nhiên yên lặng.
Cảnh tượng hết sức khó xử.
Lục Hoàn Hoàn khá lo lắng, vừa rồi cô làm sao vậy?!
Ai đem cô đánh bất tỉnh và lôi cô đi đii!!!
Trong đầu lóe lên cảnh tượng hot search Weibo ngày mai: Sốc quá! Hàn Kinh Mặc bị tạt nước trên phim trường!
Lục Hoàn Hoàn biết người hâm mộ của Hàn Kinh Mặc là võ sĩ có tiếng trong những cuộc chiến giữa các fandom, nàng dường như đã dự liệu được tương lại bị chào hỏi tám đời tổ tông của mình...
Những người hâm mộ không thể trêu vào.
Muốn hay không tranh thủ thời gian thừa nhận, sợ cái gì?
Hoàn hồn sau cú sốc, cô thấy Hàn Kinh Mặc đã được trợ lý của anh giúp đỡ rời đi.
Đỡ? Chẳng lẽ sinh bệnh rồi?
Nhưng mà mặc kệ là sinh bệnh hay có ẩn tình gì khác, đều không nên tùy tiện tạt nước người khác, tạt xong còn bảo người ta cút đi.
Mặc dù nàng cũng tạt trả đũa, nhưng... tạt xong liền sợ.
Lục Hoàn Hoàn rùng mình một cái, đương nhiên mất công đi thử vai. Với hình ảnh ướt như chuột lột, căn bản không thể về thay quần áo kịp, đạo diễn phỏng vấn rất ghét bỏ người đi muộn, Lục Hoàn Hoàn đành trở về không công.
Không ngoài dự liệu, tin tức Hàn Kinh Mặc bị tạt nước tối hôm đó vượt một trăm triệu lượt tìm kiếu, CEO của Weibo cũng chia sẽ để góp náo nhiệt.
Lục Hoàn Hoàn không nói nên lời, xứng đáng là CEO của Weibo, luôn đi đầu trong tá chuyện Bát Quái.
Đừng nói đến Weibo, cả Thiên Nhai, CD, Zhihu cũng bắt đầu phân tích sự việc lần này.
Lục Hoàn Hoàn tùy tiện mở vài bài báo ra xem, ngoại trừ mấy người ăn dưa qua đường, vui vẻ nhất là fan của Hàn Kinh Mặc.
Ảnh đại diện là chân dung lão công ta: Tên hỗn đàn nào không có mắt như thế? Dám tạt nước Hàn Hàn nhà chúng ta, não có bị hỏng không?
Yết hầu của Hàn Kinh Mặc: Sẽ không phải antifan chứ? Lần trước ta còn trông thấy acc clone của anti cố ý bôi đen chúng ta. Tôi phát điên, tôi không hiểu điều đó.
Hàn Thất Lục: Người trước đối xử như vậy với Hàn Hàn của chúng ta, cỏ trên đầu mộ cao hơn một thước! Muội tử sắp chết rồi!
Người ăn dưa qua đường: Sao? Hàn Kinh Mặc trước kia đã bị tạt nước lạnh à?
Tôi yêu HJM nhất: Không có, lầu trên là fanti. Bình luận đã bị báo cáo, các vị qua đường không
...
Còn có bạn cùng phòng của nàng cũng bị mắng: người hắt nước kia, bạn cùng phòng bạn cũng muốn nghe tôi mắng trước khi chết.
Lục Hoàn Hoàn che mặt, bạn bè cùng phòng, xin lỗi.
Nhưng mà nàng tạt Hàn Kinh Mặc, Hàn Kinh Mặc cũng hắt nàng, đừng có tiêu chuẩn kép như vậy?
Trên mạng đầy rẫy những lời chửi bởi, may mắn thay, sau khi Lục Quảng Hàn biết chuyện này, anh đã mua thủy quân để dập tắt một số bài phát biểu thiếu não của mình. Mà ngành giải trí chính là không bao giờ thiếu bát quái, chắc chắn rằng qua mấy ngày nữa chuyện này sẽ bị tin khác thay thế.
Chỉ là, Lục Hoàn Hoàn thật sự không hiểu, vì cái gì Hàn Kinh Mặc lại hất nước cô nàng?
Lục Quảng Hàn tức giận, tay nắm thành đấm tỏ ý nhất định sẽ đòi lại công bằng cho Lục Hoàn Hoàn, để Hàn Kinh Mặc nửa năm nay đừng nghĩ có tài nguyên.
Lục Hoàn Hoàn rất rất cảm động, nhưng sau đó từ chối, còn lý lẽ chặt chẽ nhắc nhở anh mình đừng vì việc riêng mà làm lỡ chuyện công, cũng không muốn bởi vì chuyện này mà ngáng chân con đường sự nghiệp của Hàn Kinh Mặc.
Lục Quảng Hận hận rèn sắt không thành thép, mười phần muốn đánh người, đánh cô muội muội không có thuốc chữa này.
Lục Hoàn Hoàn có thể làm sao, cô cũng tuyệt vọng, ai bảo cô thích Hàn Kinh Mặc ròng rã năm năm.
Mặc dù đã khuyên anh trai đừng chặn tài nguyên của Hàn Kinh Mặc, nhưng sự việc hắt nước lần này khiến cô bị đả kích khá lớn, Lục Hoàn Hoàn cảm thấy mình dường như đã thoát fan,
Ngay cả tâm trạng chơi game ban đêm cũng không còn, trong lúc mơ cũng không an ổn, không phải mơ thấy Hàn Kinh Mặc tạt nước lạnh vào mình, hay mơ thấy mình tạt nước Hàn Kinh Mặc, đáng sợ chính là cả hai người bắt đầu tạt nước hắt nước lẫn nhau, tạt lấy tạt để, còn vang lên bgm kịch tính, loại âm thanh 3D...
Cái này, thật là mẹ nó nhảm!
Sáng hôm sau, Lục Hoàn Hoàn đăng nhập trò chơi, nhiệt huyết cũng không còn như trước, không ngờ Cửu Điện Hạ và Tam Tiền vậy mà đã online.
[Đồng đội] [Từ Hòa]: Sớm.
[Đồng đội] [Cửu Điện Hạ]: Sinh
[Đồng đội] [Tam Tiền Nhiệt Tửu]: Đắt
[Đồng đội] [Cửu Điện Hạ]: Tử
[Đồng đội] [Từ Hòa]:... Các người sao đến sớm vậy?
[Đồng đội] [Tam Tiền Nhiệt Tửu]: Tối hôm qua tên biến thái này chiếm đoạt tôi một đêm, còn chưa đi ngủ nữa là!
Lục Hoàn Hoàn nháy mắt thanh tỉnh.
[Đồng đội] [Từ Hòa]: Loại chuyện này các người tự biết là được, không cần... nói cụ thể cho ta biết.
[Đồng đội] [Cửu Điện Hạ]: Ha ha ha ha, cô ngốc quá.
[Đồng đội] [Tam Tiền Nhiệt Tửu]: Là một đêm làm nhiệm vụ, đừng hiểu lầm.
[Đồng đội] [Từ Hòa]: Nhũ danh là Nhiệm Vụ?
[Đồng đội] [Cửu Điện Hạ]: Chết thật, ha ha ha!
[Đồng đội] [Tam Tiền Nhiệt Tửu]: Đừng thế chứ!