Đại Thần Tiềm Quy Tắc

Chương 12: Chương 12




CHƯƠNG 12 LỢI THẾ DỤ HOẶC

Ba người ở đây hoàn toàn không nghĩ tới Tiêu Quân Lâm sẽ nói như vậy, Lăng Ti Hữu là người đầu tiên nhảy dựng lên: “Họ Tiêu ngươi phát thần kinh cái gì? Ta không đáp ứng!”Lăng Ti Hữu ngẫm lại, hắn và Hướng Dịch cũng không quen biết, nghiêm túc mà tính thì chỉ có lần trước gặp nhau một lần ở Tiêu trạch, đưa ra yêu cầu hoang đường như vậy, ai lại dễ dàng đáp ứng?

Hướng Dịch ngừng ăn gì đó, vẻ mặt hơi sững sờ, tỉ mỉ nhớ lại xem cậu và nam tử trước mắt đến tột đã gặp nhau lúc nào.

Tử Hiên so với Lăng Ti Hữu tỉnh táo một chút, lúc Tiêu Quân Lâm nói xong câu nói kia, Tử Hiên vẫn chú ý vẻ mặt của hắn. Thấy sắc mặt hắn rất nghiêm túc, tuyệt không giống đang vui đùa, trong lòng tăng thêm vài phần hồ nghi.

Tiêu Quân Lâm cúi đầu quan sát vẻ mặt mọi người, đem phản ứng của ba người đều thu vào trong mắt, tình huống này đều nằm trong dự đoán nên hắn cũng không uể oải, trái lại cười híp mắt một lần nữa ngồi xuống ghế salon: “Lăng Ti Hữu, Giang tiên sinh, các ngươi yên tâm, ta sẽ không làm gì có hại cho Hướng Dịch.”

Lăng Ti Hữu khẽ hừ một tiếng biểu thị không tin, Tử Hiên cười hoà giải: “Tiêu tiên sinh, ngươi trước đây nhận thức Hướng Dịch?”

Tử Hiên hỏi ra những lời này, liên Hướng Dịch cũng nhìn Tiêu Quân Lâm đang ngồi bên cạnh, hiển nhiên cậu cũng quan tâm vấn đề này.

“Ừ” Tiêu Quân Lâm dừng lại, “Ta nhận thức cậu ấy đã một đoạn thời gian, nếu như hai vị không tin, có thể cùng trao đổi riêng không?” Trước khi tới Tiêu Quân Lâm liền tính qua các trường hợp, Lăng Ti Hữu và Tử Hiên cự tuyệt cũng hợp tình hợp lý.

Hai người trao đổi ánh mắt, Lăng Ti Hữu đầu tiên gật đầu, đem Tiêu Quân Lâm mời ra ban công.

Ánh mặt trời chiếu lên người hai người, Tiêu Quân Lâm nghiêng người dựa trên lan can, khóe miệng hàm chứa nét tươi cười: “Lăng Ti Hữu, vài ngày không gặp, gần đây khỏe?”

“Không bệnh không đau, không nhọc hao tâm.” Lăng Ti Hữu liếc mắt, trả lời một câu, “Nói đi, ngươi tìm tới Hướng Dịch, trong đầu là có chủ ý gì? Nếu như ta nhớ không lầm, hai người các ngươi chỉ gặp một lần. Đừng nói với ta nhất kiến chung tình và vân vân, ta mới lười tin.”

Tiêu Quân Lâm sờ sờ mũi cười khổ một tiếng: “Ngươi cứ như vậy đề phòng ta? Chuyện khi còn bé đều đã qua lâu như vậy, ấn oán có lớn đi nữa cũng đã là quá khứ rồi.”

“Tốt lắm, ngươi trước hết nói rõ đi vì sao đột nhiên tìm tới Hướng Dịch.” Lăng Ti Hữu đưa tay đặt lên ban công, vừa gõ vừa thờ ơ hỏi.

Tiêu Quân Lâm trầm mặc chốc lát, cân nhắc một hai câu: “Ta và Hướng Dịch là ở trong game quen biết, đến nay đã hơn hai tháng. Cậu ấy trong game và ở trong thực tế cùng một tên, rất dễ nhận ra. Ngày đó ngươi và cậu ấy cùng đến Tiêu trạch, sau đó ta liền phát hiện.”

“Ngươi nói game là 《 tứ quý 》?” Lăng Ti Hữu tâm tư thay đổi thật nhanh, lập tức nghĩ tới gần nhất Hướng Dịch đang chơi cái game online 3D kia.

“Ừ.” Tiêu Quân Lâm thản nhiên nói, “Ta lo lắng trong khoảng thời gian này sợ rằng có người sẽ đối với cậu ấy bất lợi, không phải… Ngươi phải biết nóng vội luôn luôn không phải tác phong của ta.”

Hắn luôn luôn mưu tính hành động tiếp theo, thích áp dụng thủ đoạn từng bước thẩm thấu, nếu thật sự muốn đối với một người xuất thủ, nhất định là trù bị hảo tất cả. Nếu không phải sợ Hướng Dịch gặp phải chuyện ngoài ý muốn, Tiêu Quân Lâm làm sao lại ở trước mặt Lăng Ti Hữu ở vào thế bị động giống hôm nay?

Lăng Ti Hữu lại từ lời của hắn nghe được một loại ý tứ khác, hai hàng lông mày hơi nhướn lên, hỏi: “Ai muốn đối phó với cậu ấy?”

Bình thường Hướng Dịch có rất ít có cơ hội đi ra ngoài, ngoại trừ trong sòng bạc, cậu ấy cũng không hay đắc tội với người khác, ở chung đã lâu, bình thường cũng không thấy gặp phải phiền toái gì.

“Là người của Vệ gia.” Tiêu Quân Lâm thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, “Quan hệ giữa người kia của Vệ gia và ta, ngươi hẳn nghe nói qua. Hướng Dịch thường thường theo ta ở cùng, bây giờ chắc chắn người kia đã tra được thân phận của cậu ấy.”

“Ngươi là nói Vệ Danh Viễn?” Lăng Ti Hữu hai tay đút túi quần, ngưng thần nói, “Hắn không phải luôn luôn chỉ đối phó tình nhân của ngươi sao? Tiêu Quân Lâm, nói tới nói lui đều là ngươi chọc phiền phức, quan hệ gì đến Hướng Dịch.”

Tiêu Quân Lâm trong mắt xẹt qua một đạo quang mang, lập tức khoanh khoanh tay bất đắc dĩ nở nụ cười: “Sở dĩ ta nghĩ để Hướng Dịch ở cùng ta một chỗ vì ta xem qua hệ thống an ninh quanh khu nhà này, trải qua ngươi cải tạo tuy rằng so với các khu nhà khác an toàn một ít, bất quá nếu thật sự muốn tìm ra lỗ thủng cũng không phải không có khả năng. Hơn nữa, mấy năm nay ta để tránh né lão gia tử, đã dùng nhiều tiền trùng tu qua căn nhà của ta, người bình thường căn bản không vào được. Hướng Dịch chuyển qua, ta có hơn 95% nắm chặt có thể bảo đảm an toàn của cậu ấy.”

Đem sự tình làm rõ ràng xong, Lăng Ti Hữu không chút hoang mang mà hỏi: “Ngươi không phải là từ trước tới nay đều mặc kệ người khác chết sống sao, hôm nay thế nào đột nhiên thay đổi?”

Tiêu Quân Lâm cười khẽ, lắc đầu nói: “Sau này ngươi sẽ biết, được rồi, việc vừa thương lượng, ngươi nói như thế nào?”

“Nếu như không nói rõ ràng, Tử Hiên sẽ không đồng ý để Hướng Dịch cùng ngươi dọn ra ngoài.” Lăng Ti Hữu nhún nhún vai, “Có lẽ ngươi có thể thuyết phục Hướng Dịch tự mình đi theo ngươi.” Dựa theo lời của Tiêu Quân Lâm, Vệ Danh Viễn nếu quả thật muốn sử dụng thủ đoạn, đi qua chỗ kia của hắn ta quả thực an toàn hơn.

Mặc dù là phong lưu trái Tiêu Quân Lâm gây ra, bất quá vì lo lắng an toàn của huynh đệ nhà mình, Lăng Ti Hữu sẽ không phản đối chuyện này.

“Hảo.” Tiêu Quân Lâm cười vỗ vỗ vai hắn, “Tiểu Lăng huynh đệ, Tử Hiên liền nhờ ngươi giải thích, Hướng Dịch bên kia tự ta qua nói.”

“Cút! Ai là huynh đệ của ngươi?” Lăng Ti Hữu tức giận đá hắn một cước, bị Tiêu Quân Lâm nhanh nhẹn tránh được, lập tức thanh âm của hắn dần dần chuyển băng lãnh, “Tiêu Quân Lâm, sau này nếu ngươi làm chuyện gì có lỗi với Hướng Dịch, đừng trách ta bằng bất cứ giá nào nổ tung công ty của ngươi.”

“… Hảo.” Tiêu Quân Lâm dở khóc dở cười gật đầu, đúng là kẻ buôn bán súng ống khiến người khác nhức đầu của B thị, bất quá, hắn là người thân nhất của Hướng Dịch, trước khi định ra quan hệ đối với hắn lễ phép chút luôn luôn hữu ích cho thời gian phát triển sau này.

Hai người trở về phòng khách, Tử Hiên đem cơm nước từ phòng bếp bưng lên. Vừa đúng thời gian bữa tối, lập tức mở miệng lưu Tiêu Quân Lâm lại ăn, người nào đó đương nhiên cầu còn không được, rất tự giác ngồi xuống bên cạnh Hướng Dịch, Lăng Ti Hữu ở một bên trợn mắt nhìn.

Ở trong trò chơi đã biết Hướng Dịch ăn tốc độ thế nào, bây giờ đối với hành động nhanh chóng quét sạch bàn ăn của Lăng Ti Hữu và cậu, Tiêu Quân Lâm đã sớm không kinh sợ. Chờ Hướng Dịch ăn hai chén cơm xong, Tiêu Quân Lâm xới thêm một chén cơm cho cậu đặt lên bàn, cười sờ sờ đầu cậu, thập phần cưng chìu nói: “Ngoan, ăn nhiều một chút, cho thêm chút da thịt.”

Hướng Dịch vóc người gầy nhưng cứng cáp, là thân thể cực kỳ hoàn mỹ. Tiêu Quân Lâm lại lo lắng cậu ăn không no, vô luận là trong trò chơi hay là trong hiện thực, tổng không nhịn được gắp thức ăn cho cậu, chiếu cố vô cùng cẩn trọng.

Tử Hiên và Lăng Ti Hữu ở một bên thấy líu lưỡi không ngớt.

Cơm nước no nê, chờ Lăng Ti Hữu và Tử Hiên đi vào phòng bếp, trong phòng ăn chỉ còn lại có hai người bọn họ, Tiêu Quân Lâm hỏi: “Hướng Dịch, có muốn theo ta cùng ra ngoài ở hay không?”

Hướng Dịch đưa mắt chuyển dời lên mặt hắn, hơi nhíu mày, như cũ một mực nhớ lại hình dáng người trước mặt, có phải đã gặp qua ở nơi nào không. Cậu đối với thanh âm trí nhớ rất mạnh, nhưng mà diện mạo con người lại thường thường nhớ rất mơ hồ.

“Đang suy nghĩ gì?” Tiêu Quân Lâm trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, hài tử này, sợ là đến bây giờ cũng chưa phát hiện hắn là ai đi, thực sự là trì độn đến vô cùng đáng yêu.

Tiêu Quân Lâm khóe miệng không tự chủ được nhếch lên, nhìn đôi mắt đen bóng, mỉm cười vuốt lại tóc cho cậu: “Gần nhất có người có ý đồ với ngươi, trong khoảng thời gian này theo ta cùng nhau ở, được không?”

Hướng Dịch nháy mắt mấy cái, nhãn thần ngây thơ nhìn hắn, cậu mím môi dưới, đưa mắt chuyển tới trên người Lăng Ti Hữu và Tử Hiên vừa mới từ phòng bếp đi ra. Hai người này là người thân nhất của cậu, gặp phải chuyện khó lựa chọn, Hướng Dịch đều sẽ hỏi ý kiến của bọn họ.

“Tiêu tiên sinh” Tử Hiên ngồi xuống ghế salon, vừa rồi Lăng Ti Hữu đã đem sự tình đại khái nói cho hắn, “Người ngay thẳng sẽ không nói vòng vo, vốn ta sẽ không đồng ý cho ngươi tới chiếu cố Hướng Dịch.”

“Ân?” Tiêu Quân Lâm vốn tưởng lần đầu tiên phải tay không mà về, hiện nay nghe được việc có cơ chuyển biến, hắn lập tức tập trung tinh thần,

“Cuối tuần ta phải đi S thị, Lăng Ti Hữu ngày kia đi Đông Nam Á. Hướng Dịch ở nhà một mình, nếu như phát sinh việc gì như ngươi nói, ta sẽ tiếc nuối cả đời.” Tử Hiên trầm tĩnh nói, “Nếu như Tiêu tiên sinh đã có lòng thì ngày kia ngươi có thể đem Hướng Dịch đón qua, sau khi xong việc ta và Lăng Ti Hữu sẽ đón Hướng Dịch về.”

Vốn là khi hai người cùng đi xa nhà thì Tử Hiên sẽ vì Hướng Dịch chuẩn bị cho tốt tất cả. Nhưng mà Vệ gia người kia đối với Tiêu Quân Lâm chấp nhất, B thị rất nhiều người đều biết vô cùng rõ ràng. Hướng Dịch thân thủ mặc dù tốt nhưng kinh nghiệm rất ít, nếu như hắn ta thực sự được ăn cả ngã về không, Tử Hiên và Lăng Ti Hữu đều không chịu nỗi hậu quả kia.

“Hảo.” Nghe xong lời Tử Hiên nói, Tiêu Quân Lâm bên môi dẫn theo nụ cười: “Yên tâm, ta sẽ chiếu cố thật tốt Hướng Dịch, sẽ không để cho cậu ấy bị đói hay chịu rét, lại không để cậu ấy không có tiền tiêu.”

70% sòng bạc ở B thị là sản nghiệp của Tiêu gia, bản thân Tiêu Quân Lâm cũng có một phần trong đó, vô luận Hướng Dịch thua thế nào, hắn cũng không phá sản.

Lăng Ti Hữu bỗng nhiên có loại ảo giác, những điều người này vừa nói thật giống như đem người trong lòng lấy về nhà, ở trước mặt nhạc phụ nhạc mẫu lập ra bảo chứng.

Vì ý nghĩ này của mình cảm thấy buồn cười, Lăng Ti Hữu lắc đầu cũng không suy nghĩ sâu xa thêm.

Dù sao cũng hiểu biết Tiêu Quân Lâm rạch ròi, không sợ hắn lừa người chạy mất. Căn cứ vào các nguyên nhân chủ quan và khách quan khác nhau, Lăng Ti Hữu và Tử Hiên đều đồng ý cho Tiêu Quân Lâm tạm thời chiếu cố Hướng Dịch một đoạn thời gian. Đương nhiên, Tử Hiên cũng không quên hỏi Hướng Dịch ý kiến: “Hướng Dịch, từ ngày kia ngươi và vị Tiêu tiên sinh này ở cùng nhau, có được không?”

Đợi ước chừng một phút đồng hồ, Hướng Dịch nháy mắt không nói chuyện. Tuy rằng cái phản ứng này nằm trong dự liệu, bất quá phát sinh ở trên đầu mình, Tiêu Quân Lâm không thể làm gì khác hơn là nhìn chằm chằm, Lăng Ti Hữu lại ở một bên cười nhìn có chút hả hê.

“Hướng Dịch, mỗi tuần ta sẽ dẫn ngươi đi sòng bạc ngầm ở thành tây. Còn có, ta biết nấu ăn, nhất là nướng cua.” Tiêu Quân Lâm mới vừa nói xong một câu đó, ánh mắt của Hướng Dịch hơi sáng lên.

Ánh mắt trong suốt nổi bật, như ánh sao rực rỡ nhất màn đêm.

“Sau này ta mỗi ngày đi ra ngoài mua bánh ga-tô cho ngươi.” Tiêu Quân Lâm nhẹ nhàng xoa đầu cậu, mỉm cười nói. Cái hài tử trì độn này, vẫn là giống như trong game ngoài chuyện của mình ra  tuyệt không quan tâm gì, hắn lần đầu đối với người khác động tâm tư nên muốn làm cho cậu ấy ở bên cạnh mình.

Trên ghế salon Hướng Dịch nhìn Tử Hiên và Lăng Ti Hữu hai bên, dưới nhiều loại dụ hoặc của Tiêu Quân Lâm, rốt cục ngẩng đầu lên, trong thanh âm mơ hồ lộ ra chút hưng phấn: “Được.”

“Ngươi đáp ứng rồi?” Tiêu Quân Lâm thiêu mi hỏi, trong lòng nảy lên một loại vui sướng nói không rõ.

Ở chung a, mỗi ngày trêu chọc cậu một chút, bồi cậu ăn ngủ, nghĩ đến cuộc sống sau này, Tiêu Quân Lâm bên môi vẻ tươi cười càng sâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.