Đại Thần, Vợ Anh Đến Rồi

Chương 9: Chương 9




CHƯƠNG 9             

 

          Sau khi tắm rửa xong đi ra ngoài, mặt của Đoàn Nghị Quân vẫn còn ửng hồng, không biết có phải là do tắm lâu quá nên bị hơi nước nóng làm đỏ, nhìn cậu như một trái đào chính cực kỳ mê người. Mặc áo ngủ của khách sạn chuẩn bị, vì áo hơi rộng nên Trình Dật chỉ liếc mắt liền thấy xương quai xanh xinh đẹp lộ ra, thân hình cân xứng lộ ra dưới vạt áo rộng thùng thình, một mảng da trắng nõn nà, thân thể của nam sinh rất ít người được như vậy. Trình Dật cảm thấy cả người anh đều khô nóng, nhưng anh không muốn mình bị coi như là ông chú biến thái, dù sao thì anh thực lòng thích đứa trẻ này, anh lo là nếu mình nóng vội quá thì sẽ hù dọa đến cậu ấy. Tuy rằng đứa bé này bình thường hay ngượng ngùng xấu hổ nhưng đôi khi vẫn lộ ra ánh mắt khao khát khiến anh cảm giác mình vẫn có mấy phần thắng, vì thế mới dám mang cậu đến đây đêm nay. Thế nhưng trái chưa chín ăn không ngon, phải canh đúng thời gian ra tay, anh vẫn còn có chút lo lắng, anh thật sự không muốn tìm người 419 mà là thật tâm muốn đối tốt với đứa trẻ này.

 

          “Vậy em chơi máy tính đi, anh cũng đi tắm.” Trình Dật mở túi lấy đồ đi tắm, nghĩ nghĩ rồi lấy laptop ra để lên bàn cắm dây vào, ” Trong đó có cài sẵn game với cả phim nữa, em thích chơi gì thì chơi.” Nói xong, liền đứng dậy vào phòng tắm.

 

          Đoàn Nghị Quân ngồi xuống trước máy, kỳ thật cậu không muốn chơi máy lắm nhưng mà bây giờ chẳng biết làm gì, hơn nữa cậu cần phải làm gì đó để phân tán sự chú ý của mình mới không đến nỗi đứng ngồi không yên, máy vi tính mở một lúc mà vẫn không có phản ứng, Đoàn Nghị Quân mới phát hiện nó đòi mật mã. Cậu bèn đứng dậy gọi Trình Dật nhưng phòng tắm ở đây cách âm tốt đến mức anh không nghe thấy cậu gọi, không thấy có tiếng trả lời, Đoàn Nghị Quân ngại gọi lại nên cậu đành ngồi xuống.

 

          Ngồi một chỗ không có việc gì để làm thì sẽ nghĩ bậy, Đoàn Nghị Quân không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại gõ ngày sinh nhật của mình vào, hoàn toàn là vì rảnh rỗi quá mà bấm cho vui, lại không ngờ vừa gõ vào thì màn hình bảo vệ lập tức biến mất khiến cho cậu ngây người ra.

 

          Mật mã… là sinh nhật của mình? ! Là trùng hợp ư… hay là… nhất định là trùng hợp, dù sao thì Trình Dật không biết sinh nhật của mình là ngày nào, sao có thể dùng ngày sinh của mình làm mật mã. Cậu không tìm được cách giải thích nào hợp lý hơn, thế nhưng Đoàn Nghị Quân không phát hiện ra mặc dù cậu cố tin là như vậy thì tay cậu vẫn không nhịn được mà run lên, tim cậu lại nhảy điên cuồng trong ***g ngực, vừa vui sướng vừa ngọt ngào. Đoàn Nghị Quân biết cậu nghĩ như vậy căn bản là vì không muốn bản thân phải thất vọng, nhưng cậu vẫn ngăn không được tâm trạng kích động này. Rất muốn xông vào trong chất vấn anh tại sao lại cài mật mã như thế, nhưng cậu vẫn cố gắng tỉnh táo lại.

 

          Mở máy tính ra, Đoàn Nghị Quân mới phát hiện bên trong cư nhiên cài không ít game, không khỏi kinh ngạc. Cậu biết anh chơi game rất giỏi nhưng khi gặp mặt anh rồi vẫn có chút hồ nghi, luôn cảm thấy anh nhìn thế nào cũng không giống như dân chơi game. Vì vậy đôi khi cậu gọi anh bằng tên trên internet vẫn cảm thấy hơi mất tự nhiên.

 

          Mở game ra chơi một chút, thấy game này cũng khá lắm mặc dù cậu chưa từng nghe qua cái tên này, không khỏi cảm thấy kỳ quái. Có lẽ là vì tâm trạng không ổn lắm nên mặc dù trò chơi này rất hấp dẫn, thế nhưng cậu vẫn luôn cảm thấy bối rối không yên, có chơi tiếp cũng chỉ bị giết, vì vậy mới chơi được có mười phút đã tắt đi.

 

          Lại vô mục đích chọn một game khác, game này cũng rất đẹp mắt, cậu miên man nghĩ đến buổi tối này dài như vậy, nhất là khi Trình Dật đi ra thì không biết mình còn lúng túng đến cỡ nào nữa, thôi thì coi phim đi, … ít nhất … có thể khiến mình phân tâm không quá chú ý đến anh ấy nữa, tránh cho anh nhìn ra điểm quái dị gì đó.

 

          Đoàn Nghị Quân mở một folder ra, mới phát hiện trong máy của Trình Dật không có nhiều phim lắm, đa số đều là các tác phẩm kinh điển của nước ngoài mà cậu đã xem rồi. Chợt cậu thấy bên trong còn có một “new folder”, nhịn không được liền mở ra, nhất thời cậu ngây người ra, thứ bên trong mà cậu nhìn thấy… mấy thứ này… nhìn cỡ nào cũng không giống như tên tác phẩm điện ảnh bình thường… Tại sao trong máy tính của đại thần… sao lại có thứ này…

 

          Đều là tên tiếng Anh, Đoàn Nghị Quân nhìn thấy mấy cái tên thì đã thấy khá quen thuộc, nó là AV, cậu cảm thấy thật khổ sở, không phải là vì hình tượng hoàn mỹ của Trình Dật trong lòng cậu bị hủy, cậu biết đàn ông con trai tuổi này bình thường đều xem những thứ đó, chỉ là trần trụi đối mặt với sự thực anh là trai thẳng khiến cho cậu đau lòng mà thôi.

 

          Tùy tiện mở đại một file ra, cậu chỉ muốn nghiệm chứng nghi ngờ trong lòng mình, ai ngờ Đoàn Nghị Quân không tin được, trên màn hình lại là hai người đàn ông!

 

          Đoàn Nghị Quân nháy mắt kinh ngạc không nói nên lời, cậu liền mở hết tất cả các file trong máy tính lên xem hết một lượt, không thể nghi ngờ, tất cả đều là GV chứ không phải là AV! Nhất thời Đoàn Nghị Quân ngây ngẩn cả người, cũng quên tắt đi mà cứ như thế nhìn chằm chằm vào hai nhân vật trên màn hình, hôn môi, cởi quần áo, quấn lấy nhau, khẩu giao, liếm phía sau, tiếng rên rỉ ngập tràn…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.