Phiên ngoại: Chuyện của Tâm Tần
Ba năm trước Tần Ngôn và Ái Tâm kết hôn có thể xem là một giao dịch.
“Cảm ơn anh đã cứu Thẩm Tiên Hạ.”- Ái Tâm chưa bao
giờ cảm thấy anh đẹp đến thế này, ưu ái nhìn anh mến phục.
“Tôi không cần lời cảm ơn, ba tôi muốn tôi sinh con nối dõi, tôi thì vẫn muốn tự do, thế nên cô kết hôn với tôi đi!”- Anh vắt chân, nhìn chằm chằm gò má cô.
Ái Tâm vẫn không có cử động.
Anh nhìn cô có chút hứng thú, bật cười:“Cô là luật sư, sau này li hôn cũng không khó khăn gì, dù sau cô cũng nợ tôi một mạng thế nên cô sinh cho tôi một bảo bối là rất công bằng. “
Con? Hắn muốn con? Gã đa tình như hắn tìm đại một tiểu thư là được rồi tại sao lại là cô?
Bàn tay cô bấm chặt, Tần Ngôn nhìn thấy hắn cũng có một ngày bị con gái từ chối lại không muốn kết hôn cùng hắn. Tầm mắt anh vẫn dừng lại ở tay cô như cũ.
Ái Tâm thích Thẩm Thường, hắn hơn anh ở điểm nào, rốt cục hơn anh ở điểm nào? Anh thầm cười nhạo mình một tiếng.
“Được! Tôi đồng ý. “- Giọng cô mềm du dương như tiếng dương cầm, từng từ chen vào tai anh thật sự ngọt ngào. Tần Ngôn mỉm cười có chút kiêu ngạo, một chút tự đắc.
Nhưng có lẽ trời cho hắn lấy được cô làm vợ nhưng mãi không thể khiến cô yêu hắn.
*
*
*
Hôm ấy vừa tan tầm anh đã về liền mua bánh gato và sữa đậu xanh cho cô, dọc đường có gặp chỗ hoa tươi liền mua về một bó hoa oải hương. Anh và cô kết hôn được ba tháng, vô cùng hòa hợp.
“Ăn tối đi rồi lên lầu nghỉ ngơi.”
Cô gật đầu, ánh mắt cứ nhìn vào anh, một câu cũng không nói chỉ gật đầu rồi cúi mặt ăn. Ăn xong cô theo thói quen duỗi người một cái, thân thể liền bị anh đè xuống môi cũng bị anh ngậm lấy. Ái Tâm nhăn mày dùng sức đẩy anh ra, nhưng lực anh quá mạnh cộng thêm sự cuồng nhiệt khiến cơ thể cô nhanh chóng bị anh khống chế.
Tần Ngôn duy trì nở nụ cười thỏa mãn hôn càng sâu, nhưng là thời điểm anh đang cao trào thì cái lưỡi bị cô cắn xé.
Anh đau đớn rút khỏi, hoảng hốt nhìn cô.
Cô cười lạnh một tiếng, động động khóe môi:“Tôi mang thai rồi, sau này cũng không cần lên giường. “
ẦM!
Bó hoa bị anh giẫm nát.
Tiếng đóng cửa truyền đến, Ái Tâm nằm trên giường khẽ run lên một cái vội vàng mặc lại quần áo lấy điện thoại ra bấm gọi giáo sư Chu:“ Tôi suy nghĩ rồi, tuần sau tôi sẽ đến Mỹ quốc làm thủ tục nhập học. “
*