Đại Thúc Đích Hạnh Phúc Nhân Thê Sinh Hoạt | Cuộc Sống Hạnh Phúc Khi Làm Vợ Người Ta Của Một Ông Chú

Chương 18: Chương 18: Giao Thừa




CHƯƠNG 17: GIAO THỪA

– 1 –

An Dật nắm tay Thẩm Trác Hi, dịu dàng giúp y hoạt động ngón tay và khớp cổ tay, cổ tay cứng ngắc, chỉ cần hắn hơi đụng một chút là khiến người trong lòng run rẩy một hồi, thấy vậy hắn đau lòng không thôi. Thật không ngờ lão gia tử lại dùng cách này đối xử với Thẩm Trác Hi, mà Thẩm Trác Hi cũng chấp nhận theo, không chịu quay đầu lại, đánh cờ với lão gia tử, mấy lần muốn mở miệng giúp y giải vây đều bị Thẩm Trác Hi dùng ánh mắt ngăn lại, bất đắc dĩ thở dài, vốn hắn muốn dùng khổ nhục kế đả động lão gia tử, nhưng chủ diễn hình như đổi lại sai đối tượng.

Tuy không theo kịch bản của hắn, nhưng hiệu quả cũng không tồi, hắn nhìn ra được lão gia tử kỳ thật đã không còn cố chấp, chỉ khổ Thẩm Trác Hi, thở dài một tiếng, hắn thật không muốn Thẩm Trác Hi làm vậy, lão gia tử muốn cái gì hắn rất rõ ràng, dù sao cũng là cháu ruột của ông, An Dật tất nhiên hiểu rõ ông nội nhà mình, ngoài miệng nói nghiêm khắc, kỳ thật cũng không quá gây khó dễ hắn.

Cũng trách lão gia tử nhìn quen binh lính thủ hạ, nhìn Thẩm Trác Hi như nhìn bọn họ, vốn tưởng chỉ phạt một chút đó không đáng kể, lại không nghĩ rằng đối với Thẩm Trác Hi thân là người bình thường mà nói, phải bao nhiêu nghị lực mới có thể kiên trì lâu như vậy. Đừng thấy Thẩm Trác Hi nhìn cao to hơn hắn, nhưng về mặt cường độ thân thể lại kém rất xa, năm ba tên như Thẩm Trác Hi, An Dật cũng có thể dễ dàng giải quyết, ví như vừa rồi lão gia tử bảo y bưng chén trà, nếu đổi lại là mình đừng nói bưng tới trưa, dù bưng ba ngày, tay cũng sẽ không run chút nào, vì thân thể sẽ tự điều chỉnh, ngón tay cổ tay cánh tay chỉ run khẽ, thân thể cũng sẽ lay động một chút, để điều chỉnh trọng tâm, không cho trọng tâm ở một điểm lâu dài, giảm bớt gánh nặng đối với thân thể, không như Thẩm Trác Hi dùng cậy mạnh chống đỡ.

“Xin lỗi… Xin lỗi.” Trong lòng truyền đến thanh âm rất nhỏ, mới đầu An Dật không để ý nghe, mãi đến khi Thẩm Trác Hi không ngừng lặp lại câu này, An Dật mới nghe rõ.

“Vì sao phải xin lỗi?” Nên xin lỗi không phải là hắn sao?

“Xin lỗi, xin lỗi…” Thẩm Trác Hi vẫn không ngừng lặp lại câu này.

Nâng đầu y lên, nhìn cặp mắt ửng đỏ của y, biết y chịu ủy khuất, kéo y ngồi xuống, “Làm sao vậy? Vì sao muốn xin lỗi em, nên là em xin lỗi anh mới phải”.

“Không phải, không phải, vừa rồi anh…”

An Dật tưởng y nói chuyện lão gia tử không uống trà y dâng, “Không sao không sao, không trách anh”.

“Anh là nói vừa rồi ông hỏi anh, hỏi anh, anh, quan hệ của chúng ta… Anh nói…”

Hóa ra y nói là chuyện này? Chuyện này hắn càng không trách y, người này cư nhiên tại lo lắng cái này, sợ hắn tưởng là y không muốn thừa nhận quan hệ của họ sao? Y cũng đồng ý theo mình về nhà rồi, hắn sao lại vì chuyện này mà tức giận, “Suỵt”. Phủ kín miệng y, “Không sao, em biết anh sợ đột nhiên nói cho ông nội, ông không tiếp nhận được, không sao”.

Thận trọng phân rõ vẻ mặt An Dật, biết hắn thật sự không vì chuyện vừa rồi tức giận mới yên tâm, trên tay thoáng khôi phục tri giác, từng đợt mỏi nhừ tê dại truyền đến. Niềm vui sướng được mẹ An Dật tiếp nhận mới buổi sáng hoàn toàn bị An lão gia tử đánh tan, trong lòng rất buồn khổ.

“Còn đau sao?” Chậm rãi xoa nắn từng chút một, xoa cánh tay y rồi lại đi xuống.

Lắc đầu, “Anh không sao”. Cũng không đau, chỉ là bảo trì một tư thế quá lâu, tay hoàn toàn cứng ngắc rồi, bây giờ rất tê dại. Kỳ thật không có gì to tát, An lão gia tử thậm chí không hề đánh y, bất quá muốn y biểu hiện chút thành ý mà thôi, chút đau đớn ấy thật sự không là gì, chỉ cần ông đồng ý chấp nhận mình, đừng bắt y và An Dật xa nhau, trừ mạng của y, vô luận cái gì y cũng đồng ý cho. Nhưng An Dật ôn nhu xoa dịu y như vậy, lại làm y có loại xúc động chịu ủy khuất muốn rơi lệ, thầm mắng một câu, bị An Dật chiều thật sự là càng ngày càng hư.

“Phanh” một tiếng cửa bị tung ra, An Ninh vọt vào, “Gọi hai người xuống lầu ăn cơm kìa”.

Nhìn thấy hai người họ ngẩn ra một lúc, vì An Dật tuy không thể nói ôm Thẩm Trác Hi, nhưng tư thế hai người cũng rất khác lạ, Thẩm Trác Hi rõ ràng có vẻ cao lớn, lại tựa đầu lên vai An Dật, An Dật thì cúi đầu sát bên tai y nói gì đó. Thêm vụ An Ninh đêm qua chứng kiến màn xuân cung sống động của bọn họ, biết vị trí quan hệ trên dưới rồi, đối với hình ảnh này vẫn bị chấn động không ít.

An Dật tiếp tục xoa tay Thẩm Trác Hi, biết nhất thời nửa khắc sẽ không khôi phục được, bây giờ đi ăn cơm, nào có thể cầm đũa, chỉ làm Thẩm Trác Hi mất thể diện trước mặt mọi người mà thôi. “Anh bảo mọi người ăn trước đi, tụi em không xuống, một hồi em đưa Trác Hi ra ngoài đi dạo cùng nhau ăn”.

“Đi đâu đi đâu, anh cũng đi”. An Ninh bát quái sáp lại.

An Dật trừng hắn, tên này không có chuyện gì đi theo làm bóng đèn hả. Thẩm Trác Hi thấy An Ninh vào đã sớm tách khỏi An Dật, hơi đỏ mặt nói: “Em đi ăn cơm đi, không cần lo cho anh”.

“Nói cái gì vậy”. An Dật dùng sức nhéo cổ tay y, khiến Thẩm Trác Hi đau đớn hừ một tiếng.

“Bị lão gia tử đánh rồi?” An Ninh thấy An Dật giúp Thẩm Trác Hi xoa cổ tay, có chút hả hê sáp tới coi.

“Anh ngứa da rồi phải không, muốn lão gia tử giúp anh xoa, không sao, em giúp anh nói với ông, ông nhất định thành toàn cho anh”.

“Này, không mượn em uy hiếp vậy chứ ha, chú mày cũng không thể như vậy, thật sự là uổng công anh thương chú mày a, thằng nhóc chết bằm này”. An Ninh hậm hực sờ mũi, không có biện pháp, còn hơn An Dật làm lão gia tử vui vẻ, hắn chính là có rất nhiều yếu điểm nằm trong tay An Dật, tùy tiện chọc vài vụ cho lão gia tử, dám chừng cũng có thể hung hăng quất hắn một trận, nhớ tới lão gia tử, đầu khớp xương cũng có chút đau đớn mà, ngô, thật là có vợ rồi thì không cần anh hai nữa, tiểu tổ tông An Dật này bây giờ không nên chọc vào nó là tốt nhất, vợ nó bị lão gia tử ức hiếp, đang lo không có chỗ trút giận đây.

Nhìn An Ninh ỉu xìu đi ra, An Dật bất đắc dĩ lắc đầu, tên này ngày thường thật sự là không có một chút bộ dáng đứng đắn của anh cả.

An Dật mặc dù nói đưa Thẩm Trác Hi ra ngoài dạo, kỳ thật cũng là nhân tiện nói, đại viện quân khu này, quả thật không có chỗ nào để đi dạo, mùa xuân người khá nhiều, khắp nơi đều là trạm canh gác, kiểm soát gắt gao, cho nên cũng không đi ra ngoài thật, xuống lầu đem thức ăn vào phòng mình, từ từ đút Thẩm Trác Hi ăn.

Trong lúc đó hiển nhiên không thiếu được một pha ức hiếp, ai bảo Thẩm Trác Hi ngay cả chiếc đũa cũng cầm không vững chứ, còn thẹn thùng không cho An Dật đút y, đến khi lần thứ ba đũa từ trên tay rơi xuống, mới bị An Dật ôm ngồi lên đùi. Lúc này Thẩm Trác Hi học ngoan rồi, mặc dù tư thế này rất xấu hổ, nhưng cũng không dám đưa ra kháng nghị nữa, ai cũng biết kháng nghị không có hiệu quả, ai biết An Dật sẽ nghĩ ra biện pháp gì ức hiếp y. Ngoan ngoãn há miệng ăn thức ăn An Dật đưa tới bên miệng, nghe lời đến nỗi làm An Dật cứ than không có lý do ức hiếp y, nghe vậy Thẩm Trác Hi đen mặt, càng biểu đạt ‘cơm đến há miệng’ nghe lời vô cùng, khiến An Dật liên tục cười không ngừng.

Hai người trốn trong phòng thân mật, thế là tên bóng đèn lớn An Ninh đem hai cái bóng đèn nhỏ tới, anh em sinh đôi thấy chú út ngày thường không quá dễ gặp làm gì chịu buông tay, vừa nãy ăn cơm không thấy còn đang oán giận đây.

Vì vậy hai người lớn cùng cặp song sinh chơi tới chiều, lại bị Tiểu Thư Vân kéo đi làm vằn thắn (). Ngày mai chính là giao thừa, cả nhà đang bao vằn thắn. An Dật và Thẩm Trác Hi mỗi người một bên bị lôi xuống lầu lúc bà An có cả Văn Dư Bạch, An Ninh đang nhào bột trên bàn trong phòng ăn.

An Ninh thấy An Dật xuống lầu, giống như thấy cứu tinh trực tiếp đeo lên người hắn không chịu buông ra, cặp song sinh hai đứa nhỏ kéo cỡ nào cũng không ra, thiếu chút nữa òa khóc, cuối cùng bà An thật sự nhìn không được nữa, An Ninh mới thả tay, nhưng vững vàng chiếm vị trí bên cạnh An Dật không nhường cho ai, thấy vậy Thẩm Trác Hi dở khóc dở cười, ở cùng An Ninh đã lâu, cũng thấy không ghen nữa, ngược lại có phần hâm mộ hai anh em tình cảm tốt như vậy.

“Anh phát điên cái gì chứ”. An Dật thấp giọng nói, bình thường An Ninh cũng không thấy như vậy.

“Cứu mạng a, Tiểu An tử, em coi ánh mắt hắn kìa, y như muốn lột sạch anh ra.” An Ninh vẻ mặt đau khổ nằm sấp trên người An Dật sáp lại bên tai hắn nói.

An Dật nhìn theo, thì ra An Ninh nói là Văn Dư Bạch, An Dật cười khẽ một tiếng, hắn cũng có lúc sợ. Văn Dư Bạch nhìn thoáng qua An Dật, lại nhìn nhìn An Ninh dựa lên người hắn, không lên tiếng, tiếp tục cúi đầu nhào bột, chẳng qua là lớp da vốn thành hình tròn, bị cậu nhào thành như đóa hoa trên dưới nhấp nhô không đều, bên cạnh càng giống như chó gặm.

An Dật cười thầm một tiếng, “Làm sao vậy? Tiểu Bạch không phải rất bình thường sao, anh còn làm như mình là bảo bối, ai cũng coi trọng anh”.

“Thật sự?” Lén nhìn nhìn Văn Dư Bạch, phát hiện hình như không có gì bất thường, yên tâm thả lỏng An Dật ra chút, lại liếc nhìn lớp da sắp bị cậu nhào ra một lỗ thủng, trong bụng giật thót, khóc lóc lại gắt gao túm lấy An Dật, “Tiểu An tử a, em không thể thấy chết không cứu a”.

“Chẳng lẽ Tiểu Bạch có thể ăn anh trước mặt mẹ hay sao, anh sợ cái gì”. An Dật hiếm khi nắm được cơ hội thủ tiêu An Ninh.

“Cũng không phải nói như vậy, trinh tiết của anh là vì phụ nữ mà giữ gìn a”.

“Anh còn có trinh tiết để nói sao?” (đập bàn nói rất hay! =))

“Tiểu An tử, em, em, em cư nhiên ghét bỏ anh”. An Ninh khóc như oán phụ, lại không phát hiện Văn Dư Bạch phía đối diện sắc mặt càng đen.

“Được rồi a, hai đứa bay rốt cuộc có phải đến giúp hay không, đừng đóng phim truyền hình nữa?”. Bà An cuối cùng nhìn không được hai anh em ôm nhau nói thì thầm nữa, lên tiếng bảo bọn họ làm việc, “Cả Thư Vân Thư Phàm cũng giỏi hơn các anh.” Cười tìm hai anh em y chang nhau đang cho thêm thịt vô lớp da.

“Lêu lêu ba ba.” Thư Vân theo An Ninh lấy ngón tay để lên mặt, làm bột mì dính lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, nhóc em Thư Phàm thấy vậy liền lau cho anh hai, không ngờ trên tay mình cũng đều là bột mì, vì vậy càng lau càng lem, khiến An Ninh nhéo khuôn mặt nhỏ của hai đứa nó ra sức mà cười.

An Dật tức giận đập móng vuốt hắn ra, kéo cặp song sinh qua lau bột trên mặt tụi nó, lại xoa xoa khuôn mặt bị ông ba tụi nó nhéo đỏ, hai anh em thuận thế nhào vào lòng An Dật, sau đó ló đầu ra làm mặt quỷ với An Ninh, làm An Ninh tức giận lại bắt đầu giơ chân, muốn túm tụi nó ra đánh.

An Dật không để ý tới An Ninh, sáp tới hỏi Thẩm Trác Hi yên tĩnh ngồi bên cạnh bao vằn thắn, “Tay đỡ hơn chưa?”

“Không sao rồi, anh không yếu ớt như vậy.” Kỳ thật vẫn hơi đau đớn, bất quá không có gì đáng ngại.

“Mỏi tay thì qua bên cạnh nhìn đi”.

“Ừ…” Gật đầu, cầm lấy lớp da cặp song sinh định thêm thịt tiếp tục bao, một đại gia đình lớn như vậy vô cùng náo nhiệt bao vằn thắn, bầu không khí tết phi thường nồng đậm, không như nhà mình, lạnh lùng yên ắng, cũng sẽ không bao cái gì vằn thắn, thức ăn đều là từ khách sạn gọi tới.

Rõ ràng chính Thẩm Trác Hi nấu ăn rất ngon, mẹ lại cực phản cảm y vào nhà bếp, về sau Thẩm Trác Hi cũng không hề vào phòng bếp ở nhà nữa, nhưng càng thích tự mình ở nhà mình nấu cơm cho mình ăn, riết rồi trù nghệ cư nhiên cũng dần dần lên tay.

Kỳ thật không chỉ vì An Dật, chính y cũng thật sự rất muốn dung nhập đại gia đình này, loại cảm giác hoà thuận vui vẻ ấm áp này là nhà y chưa từng có, khiến y cực kì hâm mộ, thật sự rất muốn họ tiếp nhận mình, trở thành một thành viên của nhà họ. Đương nhiên càng vì họ là người nhà An Dật, tình yêu cần phải có người nhà chúc phúc mới là hạnh phúc, y đã không thể cho An Dật con cái rồi, sao có thể cướp đi người nhà của An Dật chứ, cho nên vô luận người nhà hắn đối xử với y thế nào, y đều sẽ vì An Dật mà chịu đựng.

♣♣♣♣♣♣♣

Chú thích:

() Vằn thắn (sủi cảo): 饺子 và mì. Dù rằng chắc ai cũng biết nhưng mà ta cứ thích trưng cái hình ra cho mọi ngừi nhiễu nước miếng chơi =))))) Ta xin nhiễu tiên phong =)))http://www.oukoku-f.com/item/91.html

http://www.nipic.com/show/1/55/5a41ab29510e1feb.html

http://bbs.haodou.com/thread-82753-1-1.html

– 2 –

Theo giao thừa dần đến, bầu không khí năm mới cực kì rộn rã, luôn có thể nghe tiếng chuỗi chuỗi pháo nổ và tiếng cýời trẻ con chõi ðùa. Bà An từ sáng sớm ðã bắt đầu chuẩn bị cơm tất niên, Thẩm Trác Hi hiển nhiên là vào giúp, An Dật cũng theo vô luôn, thế là tên con ghẻ An Ninh dắt theo hai tên con ghẻ nhỏ cũng chen chúc vô nhà bếp giúp vui.

Xét thấy biểu hiện của An Ninh hôm qua ác liệt đến nỗi ngay cả bao một cái vằn thắn cũng có thể nặn ra một bông hoa. Bà An sáng suốt xua đuổi An Ninh ra khỏi bếp, không cho phép hắn bước vào, An Ninh chết sống ôm ôm kéo kéo An Dật cùng ra, ngay sau đó cặp song sinh cũng tưng bừng chạy ra theo.

Trong nhà bếp chỉ để lại bà An và Thẩm Trác Hi, rốt cuộc thanh tĩnh hơn nhiều, An Ninh nào có giúp gì, rõ ràng là đến thêm loạn mà, hồi thì đem đồ Thẩm Trác Hi đã xắt sợi băm nát bấy, hồi thì đem nước sốt bà An làm xong coi như thức ăn thừa đổ đi.

“Hôm qua có phải ba làm khó con không?” Bà An hơi lo lắng hỏi Thẩm Trác Hi.

Tay Thẩm Trác Hi run lên, trên cổ tay dường như cũng bắt đầu đau đớn, vội vàng lắc đầu, “Không có, là con không tốt.”

“Ai, con đừng trách ba, ông cụ nhất thời không thể tiếp nhận, cũng chẳng tránh được, Tiểu Dật a chính là đứa cháu bảo bối nhất của ông, từ nhỏ đã khen luôn miệng rồi.”

“Con biết ạ, con không trách ông, là chính con không tốt.”

Bà An sờ sờ đầu Thẩm Trác Hi, thở dài nói: “Thật sự là con ngoan a, thằng nhỏ Tiểu Dật này a luôn luôn tính tình lãnh đạm, đối với cái gì cũng không quan tâm, mẹ vẫn lo sau này nó ra làm sao. May là có được con thích nó như vậy, chăm sóc nó, mẹ nghĩ lấy một người phụ nữ cũng không chắc sẽ hạnh phúc hơn tụi con bây giờ. Sau này a, cũng phải phiền con chiếu cố nó nhiều rồi.”

Thẩm Trác Hi lắc đầu, “Là An Dật luôn chiếu cố con mới đúng, tuy tuổi cậu ấy nhìn thì có vẻ nhỏ, nhưng vẫn chín chắn hơn con…” Nói đến chỗ tốt của An Dật, Thẩm Trác Hi có chút ngượng ngùng, thật giống như đang khen chính mình.

Bà An cười rộ lên, kéo tay Thẩm Trác Hi nói: “Dụng tâm nhiều một chút, ba sẽ gật đầu.”

“Dạ.”

Bữa cơm tất niên rất thịnh soạn, đầy cả một bàn lớn, nhưng An lão gia tử và ông An không có nhà, đều có hẹn, trái lại hai cảnh vệ trực ban không về nhà đều ở đây, thiếu trưởng bối, đều là một đám người trẻ tuổi nên trong nhà hiển nhiên rất náo nhiệt, không gò bó.

Mọi người hiếm khi thấy An Dật, liên tiếp kính rượu hắn, đều bị An Ninh vơ hết, sau thì dứt khoát thay đổi mục tiêu, tất cả rượu kính đều hướng về An Ninh, dù sao cuối cùng cũng vào bụng hắn. An Dật cười vừa nhìn An Ninh bị chuốc rượu vừa cùng Thẩm Trác Hi hai người an tĩnh dùng bữa, khe khẽ nói chuyện suốt, giới thiệu người trên bàn cho y. Chỉ khi người trên bàn quậy quá trớn, An Dật mới ngăn cản, thay An Ninh ngăn rượu sắp uống. Rõ ràng là vẻ mặt ý cười nhẹ nhàng, mọi người lại tự giác an phận, không dám chuốc An Ninh nữa.

An Ninh thì nửa tỉnh nửa say ôm An Dật mà nôn thốc nôn tháo, si ngốc cười cười, cũng không biết say thật hay say giả, An Dật cười cùng với Thẩm Trác Hi mỗi người ôm một đứa trong cặp song sinh cho tụi nó ăn. Hai anh em cũng buồn ngủ lắm rồi, nhưng kiên trì muốn cùng đón giao thừa với bọn họ, cố chống cơn buồn ngủ dựa vào lòng An Dật đẩy ba ba nó ra, không cho hắn chiếm tiện nghi chú út.

Đến khi tiếng chuông mười hai giờ vang lên, người thật sự tỉnh táo, ngoại trừ An Dật và Thẩm Trác Hi không nhiễm một giọt rượu nào, những người khác quả thật không nhiều, đều nằm ngổn ngang, An Dật chuẩn bị đem An Ninh đang quấn trên người hắn ôm về phòng, Văn Dư Bạch liền đưa tay lại đón lấy, An Dật cười cười giao người cho cậu. (giao “trứng” cho “ác” T^T)

Bên ngoài là tiếng pháo rung trời, ôm mấy người say lên ghế sa lon, mang chăn đến đắp cho họ, hai tên nhóc kia thì ôm về phòng An Ninh, lúc đẩy cửa đi vào Văn Dư Bạch đang ôn nhu lau người cho An Ninh, nhìn thấy An Dật thì ngây ra, An Dật cười với cậu, ôm bọn nhỏ vào căn phòng nhỏ bên trong rồi đi ra.

Cuối cùng chỉ còn lại An Dật và Thẩm Trác Hi hai người thanh tịnh, nhìn nhau cười, nắm tay nhau thật chặt.

“Mệt chưa? Đi tắm.”

“Từ sau khi lớn chưa từng qua năm mới vui như vậy, như trở lại tuổi thơ ấy, lễ mừng năm mới là phấn khởi vì có quần áo mới mặc, có bao lì xì cầm, mỗi ngày đều trông mong thời gian qua nhanh một chút.” Thẩm Trác Hi lắc đầu, dựa lên người An Dật ngắm pháo hoa rực rỡ ngoài cửa sổ, cảm thấy hạnh phúc trên đời cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

“Ngày mai anh cũng được bao lì xì a.” An Dật buồn cười nói.

“A?” Thẩm Trác Hi kinh ngạc ngẩng đầu, sao lớn rồi còn có bao lì xì.

“Đúng vậy, mẹ em mặc kệ bao nhiêu tuổi, chỉ cần là người ở nhà em qua lễ mừng năm mới, đều được phát một bao lì xì đỏ.”

Thật sự là một người phụ nữ đáng yêu, Thẩm Trác Hi nghĩ, lại dựa vào An Dật.

“Đi tắm đi, anh cũng mệt mỏi cả ngày rồi.” Ôm thắt lưng Thẩm Trác Hi, giúp y xoa bóp, từ buổi sáng bắt đầu giúp mẹ chuẩn bị cơm tất niên vẫn chưa nghỉ ngơi, còn phải ứng phó đủ loại ánh mắt tò mò của mọi người trên bàn ném tới, cũng làm khó y rồi.

Từ xoang mũi phát ra một tiếng ‘ừ’, được An Dật xoa thoải mái không muốn nhúc nhích, mấy ngày nay y thật sự mệt mỏi, thần kinh liên tục căng thẳng, giờ phút này rốt cuộc có thể tranh thủ thời gian một chút, lo người nhà An Dật có thích mình không, lo họ có ép buộc An Dật lựa chọn giữa họ và y hay không. Thả lỏng thân thể dựa lên người An Dật, loại cảm giác được ôm ấp, được sủng ái, được bảo vệ, cảm giác hạnh phúc ngọt ngào đẹp đẽ tràn đầy ***g ngực.

“Em ôm anh đi?” An Dật hỏi một câu cũng không đợi Thẩm Trác Hi trả lời, trực tiếp ôm ngang lấy người, Thẩm Trác Hi cả kinh không hề phòng bị hét lên một tiếng, hai tay vô thức vòng qua cổ An Dật. Y chưa từng nghĩ tới An Dật có thể dễ dàng ôm ngang y lên như vậy, dù sao mình cũng một trăm năm mươi sáu cân (=78 kg), nhìn thân hình An Dật gầy gò như vậy, không ngờ ẩn chứa sức mạnh lớn đến thế.

Đưa người tới trước cửa phòng tắm thì thả xuống, giúp y cởi từng món quần áo một, ngón tay thường đụng chạm khiến người Thẩm Trác Hi bắt đầu nóng lên, rõ ràng không hề uống chút rượu nào, vì sao cũng có cảm giác chếnh choáng men say, có phần đứng không thẳng chống lên cánh cửa phòng tắm.

Cởi hết quần áo cho y xong, đẩy người vào nhà tắm, “Làm sao vậy? Còn muốn em giúp anh tắm sao?” An Dật trêu ghẹo, làm bộ muốn bước vào phòng tắm.

“Không cần, không cần mà.” Thẩm Trác Hi rốt cuộc tỉnh táo lại hấp tấp xua tay, vội vội vàng vàng xoay người đưa lưng về phía An Dật, bất kể bao nhiêu lần, trần truồng đối mặt với An Dật, y đều quẫn bách vô cùng, chính y cũng không hiểu, rõ ràng mỗi một tấc trên người An Dật cũng sờ qua cũng nhìn qua, có gì phải khẩn trương chứ, nhưng chuyện tới trước mắt, y lại không cách nào át chế khẩn trương thẹn thùng, không dám đối diện với tầm mắt An Dật.

An Dật khẽ cười đóng cửa phòng tắm cho y. An Dật vừa đi, Thẩm Trác Hi lại thấy mất mát, gõ gõ đầu mình, thật không biết mình đang nghĩ cái gì, vừa rồi lúc cánh cửa sắp khép lại, mình thiếu chút nữa thốt ra cùng nhau tắm đi, thật không biết liêm sỉ mà. Dòng nước ấm xối lên người, trên người ấm áp không đề nổi khí lực, thật thoải mái, giội tan mệt nhọc của cả một ngày, đứng xối hồi lâu mới bắt đầu tỉ mỉ tẩy trừ thân thể, lúc tắm xong mở cửa ra, thấy An Dật ôm khăn lông tựa cửa thì nhảy dựng lên, trượt chân, thiếu chút nữa té nhào.

An Dật lanh tay lẹ mắt ôm lấy thắt lưng y, bất đắc dĩ nói: “Đây là làm sao vậy, cẩn thận chút.”

Hắn cư nhiên vẫn đứng ở cửa, vệt đỏ ửng trên mặt Thẩm Trác Hi lại bắt đầu dày đặc, trời hỡi, cửa phòng tắm là thủy tinh trong suốt a, vừa rồi y mải lo cho mình, hoàn toàn không chú ý tới An Dật đứng ở cửa, vậy chẳng phải là, chẳng phải là, An Dật cứ như vậy nhìn y tắm?

An Dật không biết Thẩm Trác Hi lại đang phát ngốc gì, buồn cười lắc đầu, người này luôn không hiểu sao đỏ mặt, thường xuyên lộ ra biểu tình mê người như vậy, thật sự là thử thách sức chịu đựng của hắn quá mà. Dùng khăn tắm bao lấy người, chậm rãi lau khô thân thể cho y, ôm y ra đặt xuống ghế nằm bên ngoài.

– 3 –

Thẩm Trác Hi được An Dật ôm đặt lên ghế nằm, cầm khăn tắm từng chút một lau hết bọt nước trên người y. Được An Dật dùng ánh mắt ôn nhu như nước nhìn làm cả người khô nóng, An Dật mới lau khô cho y, đã vội vàng muốn đứng lên, bị An Dật giữ lại, “Gấp cái gì, xoay người qua, nằm xuống”.

Thẩm Trác Hi cười khổ xoay người, không phải y muốn gấp, nhưng nếu còn bị An Dật lau tiếp nữa, chỗ không nghe lời kia của y sẽ không thể khống chế mà nổi dậy, đương trường lòi mặt xấu. Âm thầm phỉ nhổ thân thể mình càng ngày càng mẫn cảm, An Dật chỉ cần hơi đụng chạm chút xíu, *** sẽ thức dậy, khiến Thẩm Trác Hi tự mình phản tỉnh, bọn họ phải chăng làm quá nhiều rồi? Nhưng An Dật muốn, y căn bản sẽ không cự tuyệt, hơn nữa An Dật vốn không phải là người buông thả dục vọng, đối với tình sự rất lãnh đạm, cho nên bọn họ làm kỳ thật cũng không tính là nhiều a, chẳng lẽ thật sự là chính thân thể y vốn *** đãng? Thẩm Trác Hi buồn bực nghĩ.

Đến khi An Dật dùng một tay ấn lên sau cổ y, cả bàn tay ấn xuống, từ xương bả vai đến xương ngực xuống tới thắt lưng, cuối cùng ấn lên cái mông phải thật vểnh của Thẩm Trác Hi, Thẩm Trác Hi mới kêu lên một tiếng sợ hãi, kinh hoảng không biết An Dật muốn làm gì trên người y, định xoay người lại.

An Dật vỗ một cái vào mông trái y, phát ra âm thanh thanh thúy vang dội, “Động cái gì vậy.”

Bị An Dật ấn ở sau cổ, Thẩm Trác Hi không cách nào ngoái đầu, xấu hổ đỏ mặt, vùi đầu bất an hỏi: “Em… Làm cái gì?”

An Dật ngẩn ra, tiếp theo nở nụ cười, nắn nắn cơ thịt trên mông y, hung tợn nói: “Chọn xem miếng thịt nào ngon, chuẩn bị cắt ra ăn”.

Khóe miệng Thẩm Trác Hi co rút, cảm giác được bàn tay An Dật còn đặt trên mông y, nghĩ hẳn là An Dật sẽ không cắn thật chứ…

May mà chuyện Thẩm Trác Hi lo lắng không xảy ra, An Dật chỉ tiếp tục từng chút một theo xương sống ấn tới, cuối cùng dừng ở xương cổ, ấn bóp, “Thả lỏng một chút”.

Hai tay kéo xuống phía ót, từ sau tai lướt tới đỉnh đầu kéo đi, nhìn Thẩm Trác Hi vẫn kéo căng thân thể, giống như mình muốn làm chuyện xấu gì, bất đắc dĩ lắc đầu, nặn dầu mát xa lên tay, tinh dầu huân y thảo, xoa xoa lòng bàn tay, đều đều thoa lên lưng Thẩm Trác Hi, “Thả lỏng thả lỏng”. Vỗ vỗ sống lưng căng thẳng của y, “Em chỉ massage cho anh, cũng không phải muốn đem anh đi nướng ăn, khẩn trương cái gì hả”.

Hả? Nghe mùi thơm huân y thảo dần dần tràn ngập, ngạc nhiên nghi ngờ quay đầu nhìn An Dật phía sau.

“Đây là ánh mắt hoài nghi gì hả?” An Dật tức giận trừng Thẩm Trác Hi, thủ pháp massage của hắn có người muốn hưởng thụ còn không được đấy, người này cư nhiên lại không tin hắn.

“Không có…” Quay đầu, tiếp tục vùi mặt vào gối, không phải y không tin An Dật biết massage, mà là không ngờ An Dật sẽ massage cho y, nói thế nào nhỉ… Có phần thụ sủng nhược kinh, khóe miệng lại nhếch lên, có thứ gọi là hạnh phúc ngọt ngào chậm rãi tràn ra. Thân thể dần dần thả lỏng, cảm nhận được hai ngón tay An Dật hợp lại, ngón cái đối nhau, đặt trên lưng, nhiệt độ ấm áp xuyên qua lớp dầu massage trơn dính truyền đến, bàn tay từ hai bên cột sống hướng về trước, từ xương cùng đẩy lên bả vai, trượt xuống dưới hai bên sườn đi qua eo rồi lần nữa trở lại xương cùng, lại hướng lên trên, cứ lặp đi lặp lại quá trình vừa rồi.

Phát ra tiếng ‘hừ hừ’ khe khẽ, không thể không thả lỏng, hưởng thụ An Dật chăm sóc phục vụ, thật sự vô cùng thoải mái, bắp thịt toàn thân đều thả lỏng, xoa nắn mức độ nặng nhẹ vừa phải, cộng thêm người massage là người trong lòng mình, khiến tâm Thẩm Trác Hi nóng lên, *** vừa hoãn xuống lại bắt đầu lặng lẽ ngẩng đầu.

An Dật từ phía sau Thẩm Trác Hi vòng ra phía trước, tay phải đặt dưới, tay trái ở trên, hai tay đè lên nhau chỗ xương cùng, cả bàn tay áp lên da từ xương cùng theo chiều kim đồng hồ, dùng sức đánh một vòng lớn quay về tới xương cổ. Tiếp đó chuyển qua xương bả vai ấn đến bả vai cổ, đầu vai thành số 8. Khi bàn tay trượt qua vai, ngón cái ấn lên đầu vai, còn lại bốn ngón hữu lực lướt qua xương quai xanh, đánh một vòng tròn tiếp theo.

Cúi người xuống, cắn vành tai y hỏi: “Thoải mái không?”

“Ừ” Từ cổ họng hừ ra một tiếng, coi như đáp lại, thật sự quá thoải mái, thoải mái đến mức đầu khớp xương cũng muốn lỏng ra. Mũi ngửi mùi huân y thảo thư hoãn pha lẫn mùi hương đặc biệt trên thân thể An Dật, theo thân thể thả lỏng, *** cũng chậm rãi dâng lên, Thẩm Trác Hi lại thoải mái mà vô lực đi ngăn cản nó, sảng khoái muốn ngủ trên tay An Dật.

An Dật hài lòng nhìn Thẩm Trác Hi khoan khoái lầm bầm ra tiếng, ngay cả An Dật hôn trộm lên môi y, Thẩm Trác Hi cũng chỉ theo bản năng hôn lại, ngay cả đầu ngón tay cũng không muốn động, chính thức để An Dật muốn làm gì thì làm.

Cười rồi vòng lại phía sau y, vừa bắt đầu đã như vậy rồi, thật chờ mong hắn massage tiếp Thẩm Trác Hi sẽ có phản ứng gì. Không có hảo ý nhìn chằm chằm cái mông trơn bóng vểnh lên của Thẩm Trác Hi, ý xấu bắt đầu xuất hiện từng em một.

Nhẫn nại suy nghĩ ức hiếp trêu chọc y ngay bây giờ, tiếp tục massage cho y, hai ngón cái đối nhau, bắt đầu từ bắp thịt ở đốt xương ngực đầu tiên cạnh cột sống, theo hô hấp của Thẩm Trác Hi đồng thời ấn lên bắp thịt hai bên cột sống, thuận theo từ trên xuống dưới mà khi hít vào thì buông lỏng, khi thở ra thì ép xuống, trước ấn mạnh bắp thịt bên trái, sau là bên phải, cách mỗi một tấc ấn xuống một lần thẳng đến xương cùng. Tiếp đó theo ngón cái trái phải tại bắp thịt hai bên xương sống đẩy qua, một ngón cái kéo, một ngón cái đẩy, tay không rời thân thể, tay trái ấn, tay phải nâng chậm rãi từ ngực đến xương cùng, rồi trở lại ngực.

Nghe Thẩm Trác Hi không nhịn được phát ra tiếng rên rỉ tinh tế, thanh âm không chút kiềm nén, chỉ sợ chính y cũng không biết y bây giờ không tự giác phát ra tiếng rên rỉ mê người cỡ nào đi. An Dật tiếp tục động tác trên tay, trong bụng cười thầm đánh giá xuống tay từ chỗ nào tốt hơn.

Hai tay ***g vào nhau xoa nắn từ mông tới thắt lưng, động tác như ‘nhào bột’, đầu ngón tay thường lướt qua khe hở giữa đôi gò, nếu là bình thường Thẩm Trác Hi bị An Dật cố ý vô ý trêu chọc như vậy, đã sớm lộ ra vẻ mặt bối rối ngượng ngùng, bây giờ lại thần sắc thoải mái hưởng thụ, thế là đại hôi lang (sói xám lớn) An Dật lộ ra ý xấu với tiểu cừu Thẩm Trác Hi chẳng biết tí gì, một bụng tư tưởng xấu xa bắt đầu tràn lan, hai tay đặt trên mông bắt đầu không quy củ.

Ngón cái men theo xương cùng dần dần trượt xuống, theo khe đùi lần mò xuống phía dưới, bốn ngón còn lại kề sát bao lấy cặp mông nhào ấn. Nếu như lúc đầu là thủ pháp massage đúng chuẩn, động tác này chắc chắn là thủ pháp thoát ly massage, bất quá Thẩm Trác Hi hồn nhiên không phát hiện, chỉ rên rỉ hưởng thụ hết thảy cảm giác An Dật mang đến cho y.

An Dật cười bắt đầu lượn lờ quanh tiểu huyệt y ấn xoa vòng vòng, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy mình thật buồn cười, đâu phải Thẩm Trác Hi không cho hắn làm, hắn cư nhiên còn làm như muốn dụ gian, huống hồ kỳ thật hắn cũng không muốn làm, biết mấy ngày nay thần kinh y khẩn trương, luôn phập phòng lo sợ, rất mệt mỏi, ở loại thời điểm này sao lại làm cái gì với y, đại khái chỉ muốn nhìn nhìn biểu tình ngượng ngùng quẫn bách bất an của y thôi.

An Dật nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng động tác ngón tay không hề ngừng, lại nặn một ít dầu massage, xoay xoay vòng vòng chọc một ngón tay vào, quả nhiên Thẩm Trác Hi không có phản ứng gì, chỉ khe khẽ hừ một tiếng, còn lầm bà lầm bầm một câu không biết là gì, lại xoay đầu tiếp tục hưởng thụ An Dật massage. An Dật cười híp mắt đặt một tay lên phần eo Thẩm Trác Hi, bàn tay dùng sức đẩy về phía trước, một tay tiếp tục lần mò vào tiểu huyệt y, nhìn tiểu huyệt y vô thức hé ra khép lại, nuốt ngón thay hắn vào, chậm rãi trượt vào sâu bên trong, lại rút ra một chút, tiểu huyệt đóng mở co rút lại giống như không nỡ rời, siết lấy ngón tay sắp rút khỏi của An Dật không cho nó rời đi, An Dật bèn đẩy ngón tay vào tiếp, cảm thụ nhiệt độ cao bên trong.

Động động ngón tay bị mật huyệt gắt gao bao quanh, có thể cảm giác được dầu massage đi vào bị nhiệt độ bên trong hòa tan, thuận theo động tác ngón tay hắn chảy ra ngoài tiểu huyệt, lại theo động tác tiến nhập mà bị mang vào. Ngón trỏ theo hội âm trượt qua làm chất lỏng chảy xuống lại bôi trở về, ngón trỏ cũng cùng ngón giữa lần mò đi vào.

Tay kia thì tiếp tục massage, từ cột sống đẩy lên hướng xương bả vai, t́m bộ phận mềm trong khối cứng, sau khi t́m được, ấn vị trí cứng hơn để dầu massage từ từ thẩm thấu, bộ phận cứng chậm rãi tản ra.

Hai ngón tay quấy rối trong tiểu huyệt Thẩm Trác Hi, khiến y rên rỉ mạnh đến nỗi biến thành giai điệu mang sắc thái *** nồng đậm, tiếng rên từ cổ họng tràn ra, nghẹn ngào như nỉ non. Vặn vẹo phần thân dưới, như là phát ra kháng nghị với ngón tay An Dật lần ṃ vào bên trong thân thể y rồi lại bất động, thúc giục hắn hành động nhanh một chút.

An Dật tự nhiên rất nghe lời tiếp tục tiến hành quấy nhiễu, từng chút một sờ soạng nội bích mịn màng của y, sau khi tới điểm quen thuộc nào đó, đột nhiên dùng sức, ấn xuống.

“A…” Thẩm Trác Hi bỗng nhiên đề cao tiếng rên rỉ, cong thắt lưng, sau khi An Dật lại xấu xa đào bới điểm đó mấy cái, tiếng rên lại chuyển, “Ân hừ…” Cuối cùng một tiếng run rẩy không thành âm, tiểu huyệt co rụt lại, hai mắt đẫm lệ mông lung quay đầu nhìn An Dật vẫn giở trò xấu, ủy khuất phun ra một chữ “Dật…”.

Biểu tình tràn ngập *** này xuất hiện trên khuôn mặt thành thục nam tính thường ngày trầm ổn lão luyện, thật sự là một liều thuốc kích tình tốt nhất, cả thánh nhân cũng phải động tâm, khiến cho An Dật định lực cực cao phải rung động, trong bụng vốn nghĩ trêu Thẩm Trác Hi bắt đầu có phần dao động rồi.

Bất quá cũng chỉ dao động thoáng chốc, trong nháy mắt hồi phục trấn tĩnh, biết Thẩm Trác Hi bây giờ hoàn toàn là vô thức làm ra tư thế mời gọi này, nếu là bình thường muốn y làm động tác lớn mật như thế đoán chừng là không có khả năng, vì vậy trò xấu được thỏa mãn, nhìn thấy Thẩm Trác Hi lộ ra biểu tình ý loạn thần mê mà bình thường sẽ không có, làm ra động tác lớn mật bình thường sẽ không làm, rất vừa lòng thỏa ý, tiếp tục ra sức mê hoặc khiêu khích y.

Vươn tay kéo cao thắt lưng y, để y nằm sấp trên ghế, quả nhiên như dự đoán thấy được thằng nhỏ đã tràn đầy tinh thần của y, An Dật hiển nhiên không khách khí nắm lấy, tiếp tục làm sự nghiệp massage toàn thân vĩ đại của hắn, bộ vị quan trọng này đương nhiên không thể bỏ qua.

Một tay nâng phân thân y, một tay đưa ba ngón luồn vào tiểu huyệt y, linh hoạt di chuyển ngón tay, tiền hậu giáp công mà massage, kích thích Thẩm Trác Hi khoái cảm liên tục, miệng phát ra âm tiết không chút ý nghĩa, như rơi vào đám mây, thân thể bay bổng hoàn toàn không biết thân ở nơi nào, chỉ biết dựa vào người đàn ông hiện tại nắm giữ thân thể y, phối hợp xoay thắt lưng, cố gắng di chuyển thân thể.

Tới lúc sau An Dật cười dừng động tác trên tay, chỉ cố định vòng quanh phân thân y, đồng thời cũng dừng động tác ra vào của tay kia, hoàn toàn là Thẩm Trác Hi tự mình cố gắng di chuyển, khiến cho phân thân mình không ngừng ma sát trong tay An Dật, tiểu huyệt mình không ngừng nuốt vào nhả ra ngón tay cắm vào trong cơ thể y.

An Dật nhìn y mơ hồ tự động truy đuổi khoái cảm, làm ra động tác lớn mật cỡ này, nghĩ để y tỉnh táo lại, ý thức được hành động hiện tại của mình, không biết là biểu tình đặc sắc gì, dám chừng sẽ xấu hổ hận không thể tìm một cái lỗ mà chui vào đi thôi. Ngô, có nên dẫn dụ y làm hành động lớn mật hơn không đây? Chính là không biết đến lúc đó Thẩm Trác Hi có thật sự mắc cỡ mà ngất luôn hay không, biết rõ làm như vậy rất ác liệt, thế nhưng lại không nén được có phần chộn rộn a, ai bảo người này luôn đáng yêu như vậy chứ, làm cho người ta luôn muốn khơi ra thêm nhiều biểu tình của y.

Thẩm Trác Hi đại thúc đáng thương hoàn toàn lâm vào giấc mộng ôn nhu An Dật biên ra, bị chọc đến thần trí đã sớm chạy lên chín tầng mây.

– 4 –

Bất kể mình động thế nào, hình như đều không thể thỏa mãn, nhìn người bên cạnh xin trợ giúp, dùng thân thể cọ cọ, lấy lòng. An Dật bị động tác này của Thẩm Trác Hi chọc cười, dùng khăn tắm bao lấy người y, ôm ngồi dậy, để y dựa vào ngực mình, hai tay vòng quanh thắt lưng y, nhẹ giọng hỏi han: “Làm sao vậy?”

Đôi tay xoa y thật thoải mái bỗng nhiên dời đi, trước sau đều hư không khó chịu, khó nhịn mà vặn vẹo thân thể cọ cọ An Dật, “Khó chịu… Ngứa… Ân…”

Biết rồi còn hỏi mà tiếp tục: “Ngứa chỗ nào?” Hai tay ngăn động tác y lại, không cho y dùng thân thể cọ xát lên người hắn để xoa dịu dục vọng.

Y không hiểu quay đầu nhìn An Dật, bộ não chậm chạp động động, ngứa chỗ nào? Chỗ tư mật phía sau ngứa ngáy khó chịu, thật muốn lấy tay gãi gãi, mật huyệt được khuếch trương mở ra muốn bị cái gì lấp đầy, phân thân đằng trước bị lạnh nhạt đang kháng nghị, muốn thêm nhiều an ủi, thế là Thẩm Trác Hi thành thành thật thật trả lời: “Chỗ phía sau ngứa”.

An Dật cười khẽ hỏi: “Chỗ đó là chỗ nào?”

Thẩm Trác Hi nhíu nhíu mày, tựa hồ đang tự hỏi trả lời như thế nào, “Cái miệng nhỏ phía sau”.

Đột nhiên nghe được đáp án bất ngờ đến vậy, An Dật thiếu chút nữa cười phụt ra, vất vả nhịn xuống, bây giờ cười ra cũng chơi không vui, kéo thần chí Thẩm Trác Hi lại sẽ không hay lắm, nhưng làm sao cũng không kiềm nén được khóe miệng cứ nhếch lên, tiếp tục khổ não hỏi: “Chỗ ngứa kia làm sao bây giờ?”

“Tay…” Giọng điệu gần như làm nũng, kéo tay An Dật dẫn tới phía sau mình, “Chạm vào nó”. Thậm chí dẫn dắt ngón tay An Dật tự tham nhập vào trong tiểu huyệt còn hơi mở.

An Dật thật sự bị động tác lớn mật này của Thẩm Trác Hi hù dọa, thế nào cũng không ngờ tới lúc mình không trêu Thẩm Trác Hi, y lại kéo tay mình làm ra hành động kiểu này. Kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng vẫn cười hôn lên tên Thẩm Trác Hi đang hầu như hận không thể áp cả người lên người hắn, Thẩm Trác Hi chủ động như thế chính là hiếm thấy lắm a, chủ động làm hành động lớn mật cỡ này thật sự là có một phen phong tình khác a, có tư thái như một cô gái thẹn thùng khác với bình thường, vô tư tự nhiên, hưởng thụ khoái cảm *** mang lại, Thẩm Trác Hi như vậy hắn cũng rất thích mà.

Vội vã quấn lấy, thậm chí cấp bách không chịu được cạy răng môi An Dật. An Dật cười thuận theo hé miệng ra, để y tiến vào, hưởng thụ Thẩm Trác Hi nhiệt tình hiếm có, thấy hôm nay không uổng công trêu y a.

Vừa gặm cắn mút mát đôi môi An Dật, vừa đong đưa vòng eo, giống như chê động tác tay hắn không đủ nhanh, hoàn toàn không cách nào giảm bớt dục hỏa càng cháy càng mạnh, thúc giục động tác hắn nhanh lên một chút.

An Dật thật sự coi như là mở mang kiến thức một mặt hoàn toàn mới lạ của Thẩm Trác Hi, tăng nhanh động tác trên tay, dùng sức xoa tính khí trương lớn của y, động tác phía sau cũng không dừng lại, nắm lấy ngón tay Thẩm Trác Hi cùng ra vào mật huyệt của y, làm dầu massage hoàn toàn hòa tan phát ra tiếng nước *** mỹ.

Thẩm Trác Hi khó nhịn vặn vẹo thắt lưng, vẫn không đủ, muốn thứ càng nóng hơn đến lấp đầy, muốn ma sát càng kịch liệt hơn, đầu óc đông đặc lại cũng không biết mình rốt cuộc muốn cái gì, đến khi cái mông không ngừng đong đưa đụng phải nơi nào đó cứng rắn phía sau, thần chí hỗn độn cuối cùng biết được.

Kéo tay An Dật ra, xoay người quỳ trên ghế, cởi xoẹt quần An Dật, An Dật để mặc y làm, muốn xem xem Thẩm Trác Hi hôm nay còn có thể làm ra hành động gì.

Thẩm Trác Hi dồn sức nắm phân thân An Dật, lực tay không biết nặng nhẹ, niết đến nỗi khiến An Dật đau đớn, lại đột nhiên cảm giác nơi đó được đưa vào một nơi ấm áp ẩm ướt, cúi đầu nhìn thấy cái đầu mềm mại của Thẩm Trác Hi ghé vào giữa háng hắn, dở khóc dở cười nhìn Thẩm Trác Hi cư nhiên chủ động khẩu giao cho hắn. Cũng không phải bình thường Thẩm Trác Hi không muốn làm chuyện này vì An Dật, mà thật sự là da mặt y quá mỏng, kéo cách mấy cũng ko dày thêm tí nào, An Dật tự nhiên cũng không cưỡng cầu y làm như vậy, cho nên số lần khẩu giao của hai người chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

An Dật thở ra hưởng thụ Thẩm Trác Hi phục vụ, động tác mạnh dạn phóng túng cho An Dật thể nghiệm hoàn toàn mới. Không như lúc khẩu giao trước kia ngượng ngùng chỉ biết hàm chứa, cẩn thận từng li từng tí di chuyển đầu lưỡi, mà là không ngừng há miệng ra sức mút vào, biến hóa góc độ liếm lộng phân thân An Dật, hôn lên chóp đỉnh, phát ra tiếng vang ‘sách sách’ cũng không phát hiện mà tiếp tục .

Dùng miệng mô phỏng động tác khi tính giao, liên tục nhả ra nuốt vào đồ vật càng ngày càng lớn hơn trong miệng, dường như hết thảy đều là bản năng, thường chọc sâu vào yết hầu, nhưng hoàn toàn không để ý. An Dật bị động tác mãnh liệt này của y làm thiếu chút nữa tinh quan thất thủ tiết ra, tức giận vỗ vỗ cái mông y, phát ra âm thanh vang dội.

Thẩm Trác Hi vẫn hàm chứa vật đó của An Dật, giương mắt nhìn An Dật, không hiểu vì sao đột nhiên An Dật lại vỗ mông y. Tư thế này, ánh mắt này, động tác này, liêu nhân quyến rũ đến mức An Dật cũng sắp mất khống chế, hận không thể một phát đẩy nhào cái người liên tục câu dẫn hắn lại còn tỏ vẻ vô tội kia ra rồi thượng luôn.

Đột nhiên Thẩm Trác Hi kéo tay hắn ra phía hậu huyệt mình lần tìm, hình như y tưởng rằng An Dật không tìm thấy cửa vào phía sau y. An Dật ngạc nhiên bị y dẫn dắt lần nữa tiến vào thông đạo chật hẹp kia. Cảm thán hôm nay Thẩm Trác Hi thật sự là cho hắn kinh hỉ liên tiếp a. Thẩm Trác Hi lại còn sợ không đủ, vươn tay kéo kéo chân An Dật, lôi hắn lên ghế nằm, để hai chân y càng tách ra thêm, tiện cho động tác hiện tại của y.

Thẩm Trác Hi mút thế nào thứ đó cũng không ra, khổ não nhả vật hàm chứa trong miệng, không biết nên làm cái gì bây giờ, đành phải nhìn An Dật.

Ngón tay An Dật điểm điểm nội bích bên trong thân thể y, quyến rũ nói: “Giờ tự mình ngồi lên đi”.

Gật đầu như bỗng nhiên tỉnh ngộ, kéo ngón tay An Dật đặt phía sau y ra, đối diện với An Dật khóa ngồi xuống đùi hắn, tự mình tách hai cánh mông lộ ra mật huyệt đã hoàn toàn chuẩn bị tốt, nâng phân thân An Dật rồi ngồi xuống.

Thoáng cái ngồi đến tận cùng, tiểu huyệt khuếch trương đầy đủ nuốt hết cả gốc lẫn ngọn, ngoại trừ hơi trướng, không chút đau đớn, loại cảm giác được lấp đầy này khiến y thoải mái mà phát ra một tiếng thở dài, cuối cùng đã thỏa mãn rồi. Tên đáng ghét nào đó sau khi tiến vào lại cố nén xúc động muốn di chuyển mà bất động, hôm nay An Dật quyết tâm phải làm cho Thẩm Trác Hi hoàn toàn chủ động mới thôi.

Quả nhiên tuy được lấp đầy rồi, nhưng cứ dừng bất động như vậy chẳng khác chi cách giày gãi ngứa, Thẩm Trác Hi tự lực cánh sinh vịn vai An Dật bắt đầu động tác nhấc lên ngồi xuống, dùng tần suất mình thích khống chế được tốc độ.

Tiểu huyệt phối hợp với động tác nhấc lên thì thả lỏng, ngồi xuống lại xiết chặt, tự biên tự diễn hưởng thụ khoái cảm tuyệt vời, miệng không chút che giấu phát ra tiếng rên rỉ sảng khoái.

“Ân hừ… Thật… Thoải mái… Ân… Di chuyển di chuyển… Ha…”

“Hừ a… Di chuyển một chút… A… Di chuyển a.” Thỏa thích đong đưa thân thể, co rút hậu huyệt, thể nghiệm khoái cảm đặc biệt hoàn toàn khác với kích thích phân thân phía trước, như rắn nước lắc lư trên người An Dật, chân quỳ hai bên sườn An Dật, liên tục đạp chân lên xuống nhấp nhô thân thể.

Nếu Thẩm Trác Hi đã yêu cầu, An Dật dĩ nhiên muốn thỏa mãn y, phối hợp với động tác của y, nâng thắt lưng cố di chuyển phân thân, khi y hạ xuống thì ưỡn lên, lúc y hướng lên thì hạ xuống rút khỏi, sau đó lại tiếp tục va chạm.

Vì trọng lượng thân thể mà tư thế này làm An Dật tiến vào thật sâu trong cơ thể Thẩm Trác Hi, đụng đến chỗ sâu nhất chưa bao giờ đụng tới, Thẩm Trác Hi lại hồn nhiên chưa phát giác mà tiếp tục lên tiếng rên rỉ phóng đãng, bị An Dật đâm đến thoải mái thét chói tai, lung tung nói những câu mê sảng nghe chẳng hiểu gì. “Sướng quá” Loại lời nói thế này Thẩm Trác Hi chưa bao giờ nói khi làm tình giờ cũng bị y không hề cố kỵ kêu lên, thật giống như hoàn toàn biến thành người khác.

An Dật đột nhiên ôm lấy Thẩm Trác Hi, không cho y hoạt động.

“Ngô.” Vặn vẹo thắt lưng, ư bảo hắn buông ra, không hiểu v́ sao hắn ngăn cản mình, “Buông ra, anh muốn… Ân… Buông ra”.

“Chúng ta lên giường?” An Dật nhìn nhìn chiếc ghế nằm nhỏ hẹp này, hai người lên mà một người không cẩn thận sẽ té xuống, hắn cũng không muốn lúc làm tình lại bị một cú như vậy, sẽ ảnh hưởng tính phúc nửa đời sau mất.

“Ừ.” Qua loa đồng ý, bây giờ chỉ cần An Dật buông y ra, làm cái gì cũng được.

An Dật giữ nguyên tư thế kết hợp như vậy, ôm eo Thẩm Trác Hi đứng lên, thân thể Thẩm Trác Hi hiển nhiên là trượt xuống, phân thân còn đặt trong thân thể, bỗng nhiên lại bị đâm vào thật sâu, “A” bật lên tiếng thét, hai chân vội vàng kẹp lấy eo An Dật.

An Dật vẫn dùng tư thế đó ôm Thẩm Trác Hi từ phòng tắm hướng lên giường, mỗi một bước đều tưng tưng. Tưng đến thân thể Thẩm Trác Hi trượt xuống một chút, lại vội vàng ôm lấy cổ An Dật đỡ mình nhích lên, thật sự quá sâu rồi, cơ thể như sắp bị đâm xuyên qua. Phân thân vừa đi ra một chút, theo động tác An Dật nhấc chân lại đâm vào thật sâu. Lặp đi lặp lại như thế, quãng đường ngắn ngủi vài chục bước, Thẩm Trác Hi đã bị kích thích trước nay chưa từng cảm thụ khiến cho toàn thân vô lực, thiếu chút nữa níu không được cổ An Dật. Vừa đến bên giường liền từ trên người An Dật xụi lơ xuống, vô lực ngã lên giường.

Tư thế kết hợp biến hóa, dẫn tới y lại rên lên một tiếng, nhưng không còn khí lực di chuyển nữa. Chỉ có thể tha thiết mong chờ nhìn An Dật, cầu hắn nhanh lên một chút di chuyển đi. Cố tình người nào đó chính là không đếm xỉa đến lời thỉnh cầu không tiếng của y, mặc dù mình cũng nhẫn nại rất vất vả, nhưng muốn khiến y chính miệng nói ra.

“Di chuyển nhanh lên… Ô… Hừ… Di chuyển một chút a.” Y không nhịn được mở miệng yêu cầu.

Nào ngờ An Dật thật sự chỉ động một cái, rồi lại bất động, y khó chịu thiếu chút nữa muốn khóc ra, người này thật sự quá đáng ghét a, túm lấy cánh tay hắn ôm eo mình qua, hung hăng đưa vào miệng cắn một phát, hàm hồ cuồng loạn khóc kêu: “Di chuyển… Nhanh lên một chút… Ân… Xuyên vào anh…Mau… Dật… Dật.” Y bất lực gọi tên người trong lòng.

An Dật vừa lòng thỏa dạ cuối cùng không chọc y nữa, nâng thắt lưng y, bắt đầu luật động kịch liệt chạy nước rút.

“A…” Cong thắt lưng, một tiếng thét thật dài, âm cuối kéo dài, phân thân vốn cũng đã tới trạng thái cực hạn bị An Dật đột nhiên trực tiếp xuyên vào mà bắn ra, An Dật cũng không cho y chút thời gian dừng lại thở dốc, không hề lưu tình tiếp tục xỏ xuyên kịch liệt.

Thẩm Trác Hi khàn giọng khóc kêu như muốn tắt thở, “A… Chậm… A a… Dật… Chậm một chút… Ân a…” Rõ ràng chính người bên trên giày vò làm thắt lưng y cũng sắp đứt lìa, nhưng chỉ có thể bất lực ôm lấy hắn, xin hắn chậm một chút, quá nhanh rồi, khoái cảm quá mức mãnh liệt quét sạch toàn thân, hoàn toàn không biết làm thế nào, chỉ biết dùng tiếng khóc kêu thét gào để phóng thích phát tiết tình cảm này.

Đến khi An Dật đâm thật sâu vào cơ thể y, đạt tới cao trào, Thẩm Trác Hi đã gần kêu không ra tiếng rồi. An Dật thỏa mãn từ trên người y xoay mình xuống, ôm người còn đang thất thần, ngô, đêm nay quả là một đêm giao thừa tuyệt vời a, nhìn thấy Thẩm Trác Hi phong tình hoàn toàn khác biệt, nhiệt tình dâng trào như thế, thật sự là không uổng công quyến rũ y một hồi.

Nào ngờ mới ôm Thẩm Trác Hi không bao lâu, người trong lòng cư nhiên lại cọ tới, bắt đầu không an phận vặn vẹo thân thể, thằng nhỏ chọc vào bụng hắn kia, làm An Dật ngạc nhiên tỉnh lại, chẳng lẽ lúc nãy mình không cho y ăn no sao, cư nhiên còn có khí lực quấn lấy hắn đòi hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.