Chương 58
Vĩnh Trình cười nhạo quay đầu, ánh mắt trở nên lãnh đạo, xem bộ dáng nam nhân tựa hồ rất khổ sở.
“Bất quá cậu yên tâm, tôi sẽ không quỵt tiền, tôi nhất định sẽ trả cậu…” Thanh âm Lâm Mộ Thiên càng ngày càng nhỏ, bải vai khẽ run của hắn trong gió có vẻ thực đơn bạc.
Vĩnh Trình nhìn hắn một chốc, mới chậm rãi mở miệng : “Anh muốn dùng cái gì để trả cho tôi ?’
“Tôi sẽ cố gắng kiếm tiền trả cho cạu, tuy rằng tôi bây giờ không có khả năng, tôi nhất địh sẽ lại cho cậu, xin hãy tin tôi.” Lâm Mộ Thiên thực chân thành tha thiết, cũng rất có thành ý, v cũng biết nam nhân là một người dáng tin, Vĩnh Trình không có cự tuyệt, vì thế liền gật đầu.
Vĩnh Trình rõ ràng biết chân ý của hắn, nam nhân kỳ thật chính là không muốn khiếm anh cái gì, cái nam nhân muốn chính là sự yên tâm, là yên tâm thật sự !
Lâm Mộ Thiên đi theo Vĩnh Trình một đoạn đường, hai người cũng không có mục đích, hắn hỏi Vĩnh Trình đi đaua, Vĩnh Trình thuận miệng nói không nơi đi, hắn thế nhưng chủ động yêu cầu Vĩnh Trình về nhà ình.
Vĩnh Trình ngây ngẩn cả người.
“Anh vừa rồi nói cho tôi ở nhà anh ?” Vĩnh Trình nghi hoặc nhìn hắn, thật không ngờ nam nhân lại nhiệt tình cùng hữu hảo như vậy, anh nhớ rõ lúc trước khi n nhìn anh, tựa hồ mang theo sợ hãi, nam nhân này cảm thấy hiện tại hai người tình cảnh rất giống, là đang thương hại anh sao ?”
“Ừm !” Nam nhân dùng sức gật đầu, “Cậu hiện tại không có chỗ ở, chẳng lẽ muốn ngủ ở công viên, trong nhà tôi có phòng trống, cứ đến ở là đựơc.”
“Như vậy được không ?”
“Không vấn đề gì, cậu ở nhà của tôi, tôi không lấy tiền thuê nhà, coi như là tiền lãi tôi đưa cậu…” Nam nhân nghĩ muốn giúp Vĩnh Trình, hắn cảm thấy công việc tiếp khách nữ này cũng không vẻ vang, hắn cũng không muốn nhìn Vĩnh Trình sa đọa, tuy rằng hắn cùng Vĩnh Trình chỉ có quan hệ chủ nợ con con, nhưng hắn cũng có thể ngăn lại, thì ngăn.
Vĩnh Trình trong lòng đã muốn khẳng định, nam nhân thật đúng là đang thương hại mình, anh cảm thấy buồn cười, nhưng cười không được, anh vốn có thể dùgn chuyện này hung hăng cười nhạo nam nhân một phen, dập nát ý tốt của nam nhân, thậm chí có thể tặng cho hắn mấy đấm, chính là anh không có làm nhưu vaỵa, Vĩnh Trình chi cảm thấy nam nhân hàm hậu trước mắt này thật thê thảm, bản thân còn khó sống, còn tâm tình đi quan tâm anh !
“Như vậy cũng tiện cho viện về sau tôi còn tiền đưa cậu !”
Vĩnh Trình không để ý đến nam nhân, tựa vào lan can, nhìn cảnh đêm xa xa, ai cũng không biết giờ phút này anh đang suy nghĩ cái gì. Người qua đường cứ đi lại, đối với hai nam nhân thân hình cao ngất này, đầu thường xuyên nhìn lại.
“Người phụ nữ hồi nãy trong bệnh viện, là khách của cậu à ?” Lâm Mộ Thiên cố lấy dũng khi nhìn về phía Vĩnh Trình, hắn nghĩ muốn chức thực việc mình đóan có đúng hay không, hắn không phải là xen vào việc người khác, nếu có, hắn chỉ muốn khuyên bảo Vĩnh Trình đừng làm cái loại việc này.
Không vẻ vang gì….
Khóe miệng Vĩnh Trình nhếch lên một mạt cười, cảm thấy nam nhân này ngu ngốc cực điểm, lúc này cuối cùng là thôgn suốt : “Lâm Mộ Thiên , anh không phải là cho rằng tôi đi bán *** đó chứ ?”
“….” Lâm Mộ Thiên câm miệng không nói lời nào.
“Tôi là hạng người đó à ?” Vĩnh Trình kéo Lâm Mộ Thiên đến dầu cầu, người qua đường nhìn thấy một nam nhân lớn tuổi bị một thanh niên kéo áo lôi trên đường.
Giống…
Lâm Mộ Thiên không dám nói ra miệng, vẻ mặt xấu hổ đến cực điểm, nếu sớm biết rằng Vĩnh Trình sẽ chất vất hắn như vậy, hắn sẽ không hỏi. Vĩnh Trình cũng lưu ý đến vẻ do dự của nam nhân, Lâm Mộ Thiên này là muốn làm chúa cứu thế, hay là cảm thấy đang mắc nợ anh ?
Vĩnh Trình nghĩ nghĩ, cảm thấy hẳn là vế sau…
Chương 59
Nam nhân này cũgn không khỏi quá dễ khi dễ, loại người nhuyễn chân tôm này trong thế giới thật đúng là tìm không ra, Vĩnh Trình lại cảm thấy được n này thực đáng thương lại thật thảm hại, nam nhân này trước ki còn dám cùng hắn động thủ, hơn nửa năm nay rốt cục đã trải qua chuyện gì, làm cho hắn trở nên yếu đuối, trở nên không giống một nam tử hán như vậy ?
Nếu nam nhân này biết vợ mình sau lưng hắn đi ngoại tình, nam nhân này có thể sẽ hỏng mất.
Đột nhiên.
Vĩnh Trình ngừng lại cước bộ, quay đầu nhìn về phía nam nhân tùy ý mình bài bố, ánh mắt Vĩnh Trình trở nên nhu hòa, không có vẻ chán ghét cùng lãnh đạm lúc trước, ngược lại còn có vẻ tiếp nhận.
“Anh thực nghĩ muốn đem tiền trả lại cho tôi như vậy ?” Thanh âm của Vĩnh Trình rất thấp, chỉ có thể hai người nghe được tiếng đối thoại lẫn nhau.
“…” Lâm Mộ Thiên không muốn thiếu Vĩnh Trình cai gì, cho nên hắn phải trả lại cho Vĩnh Trình, hắn không muốn lưng đeo món nợ nần này cả đời, hắn như vậy sẽ thực vất vả, Tâm Nghi cũng sẽ thực vất vả.
Vĩnh Trình tự hỏi trong chốc lát, liền gật đầu.
“Vậy tôi sẽ ở nhà của anh, nhớ kỹ, là anh mời tôi đến, không phải tự tôi muốn đến.” Vĩnh Trình có một cỗ tà khí, anh cười nhìn rất đẹp, rất có sức hấp dẫn.
Lâm Mộ Thiên ngươi ngàn vận lần đừng hối hận….
Vĩnh Trình cùng nam nhân đứng ở đầu cầu, người đi đường nhìn ngắm hai người, bên cạnh có một nhóm nữ sinh mặc đồng phục tựa hồ nhận ra hai người, nam nhân cúi đầu, hắn nghĩ đến Vĩnh Trình tức giận.
Vĩnh Trình bình thản mở miệng : “Đi thôi, về nhà.” Nói xong, lại đứng tại chỗ như trước, ý bảo để nam nhân đi đón xe.
Nam nhân bởi vì trên người không có tiền cho nên còn do dự, có ý định thuyết phục Vĩnh Trình ngồi xe bus, nam nhân không tự nhiên đứan trên đường cái cản không được, không cản cũng không được, cuối cùng Vĩnh Trình rốt cục chịu không được, tùy tay gọi một chiếc taxi, túm nam nhân lên xe.
Nhìn thấy bả vai run run của nam nhân, bộ dáng giống như bị kim châm, Vĩnh Trình trong lòng không thoải mái, anh cảm thấy nam nhân tựa hồ có thay đổi, nhưng rốt cục là điểm nào ? Anh nhất thời không nói lên được, tựa hồ là trở nên càng ngày càng làm cho người ta muốn đi khi dễ hắn.
Nam nhân trong lúc gian nan tìm kiếm đề tài, phát hiện Vĩnh Trình giống như không có tâm tình nghe mình nói, hắn cuối cùng cũng không nói nữa, hai người vừa về đến nhà, mở ra cửa, Tâm Nghi liền vừa mừng vừa sợ nhìn hai nam nhân cao lớn.
Nam nhân trì độn không phát hiện Tâm Nghi hơi hơi phiếm hồng nơi gò má, nam nhân chỉ tiếp đón Vĩnh Trình vào nhà, hắn nguyên bản còn lo lắng cô sẽ phản đối chuyện Vĩnh Trình vào ở, nhưng tựa hồ lo lắng của hắn là dư thừa, Tâm Nghi rất cao hứng chấp nhận quyết định của nam nhân, còn săn sóc nói cho nam nhân, nói phải tiếp đón cho tốt bằng hữu của hắn.
Lâm Mộ Thiên thực cao hứng, bởi vì có thể cưới được người vợ tri kỉ như vậy, trong lòng lại càng vui vẻ, buổi tối hôm nay hắn tự mình xuống bếp làm cơm, tuy rằng bị Vĩnh Trình chê khó ăn, nhưng trong lòng hắn cũng không mất đi tâm tình tốt đẹp, thậm chí lúc Vĩnh Trình bảo hắn đi nấu nước tắm, hắn cũng không oán hận.
“Anh là không có bị bệnh đần đó chứ ?” Khi Vĩnh Trình đi vào phòng tắm thấy nam nhân, anh không xác định được nổi nam nhân vì cái gì lại đột nhiên tốt với mình như vậy.