Đại Thúc Thượng Ngộ Lang Phần 2

Chương 42: Chương 42




CHƯƠNG 253

Edit : Đa Mộng

Beta : Trangki

Lâm Mộ Thiên bị Nhiên Nghị đưa tới khách sạn thì người phụ trách đã an bài xong phòng, an bài hai gian phòng dành cho khách quý. Điểm này Nhiên Nghị cũng không ngạc nhiên, lấy thân phận của hắn, đi đến đâu cũng có người nịnh bợ, huống chi con đường vận hóa ( Beta : vận chuyển hàng hóa _ có thể là hàng thường, có thể là hàng lậu cũng có thể là hàng cấm ) của Thanh Dương ở trong nước còn cần hắn nhìn. Cho dù Thanh Dương có biện pháp như thế nào, đối với hắn có thành kiến ra sao thì Thanh Dương ở trong nước thủy chung cũng không có biện pháp ở ngoài sáng đối phó hắn.

“Lần này tôi tới là bàn chuyện công, anh tốt nhất không cần ở bên tai tôi hỏi tới hỏi lui.” Nhiên Nghị đem Lâm Mộ Thiên vào phòng, vệ sĩ ở bên ngoài chờ. Tuy rằng nam nhân không muốn nhưng dưới tình huống như vậy cũng chỉ có thể đi theo Nhiên Nghị tiến vào phòng.

Lâm Mộ Thiên còn chưa kịp nói gì, Nhiên Nghị lại bổ sung vài câu: “Tuần này an bài anh ở trong này nghỉ ngơi, anh hãy ngoan ngoãn nghe theo. Những chuyện khác anh không cần hỏi, cũng không cần biết.”

Sau khi tiến vào phòng, Nhiên Nghị liền cởi áo khoác, bật máy sưởi.

Nam nhân đi theo phía sau Nhiên Nghị, lúc này không kiềm chế được cảm xúc, nhỏ giọng hỏi lại: “Vì sao thời gian của tôi lại do cậu tới an bài……”

Bạc nhược kháng nghị không làm cho y nhìn thẳng vào, Nhiên Nghị luôn mãi cường điệu làm cho nam nhân câm miệng không dám hỏi. Hắn cũng nói với nam nhân, chỉ cần nam nhân ở nơi này nghỉ ngơi một tuần là được, toàn bộ chi phí đều do Nhiên Nghị phụ trách.

“Vì sao……” Nam nhân không rõ.

Nhiên Nghị không hờn giận hừ nở nụ cười, lãnh đạm trả lời: “Không vì sao cả, tâm tình tôi tốt, mời anh đến đây nghỉ ngơi còn không được sao?”

“……”

“Cho anh hưởng thụ miễn phí một tuần ở địa bàn của lão tình nhân anh, anh còn không vừa lòng?” Nhiên Nghị cười nhạo nam nhân. Hắn cảm thấy nam nhân Lâm Mộ Thiên này phi thường không biết điều, cái nên nói thì không nói, cái không nên hỏi lại càng muốn hỏi.

Nhiên Nghị bảo nam nhân ngồi xuống, nam nhân không ngồi, Nhiên Nghị cũng rất không khách khí đẩy nam nhân ngã ở trên giường, đương nhiên hắn cái gì cũng chưa làm, chỉ xoay người đi rót một chén nước. Lúc quay lại nam nhân đã thành thật ngồi ở bên giường, vì nam nhân cúi đầu thế nên thấy không rõ lắm vẻ mặt của y, nhưng nhìn tay nam nhân nắm chặt vào nhau, thì có thể nhìn ra nam nhân đang bất an.

Lâm Mộ Thiên không nói, có lẽ trầm mặc là biện pháp giải quyết tốt nhất. Nhiên Nghị muốn y ở đây một tuần, vậy được, không thành vấn đề !!!! Chỉ cần đến thời điểm thả y ra là được, nhưng là…… Nhưng là……

Y không hy vọng Nhiên Nghị đối với y làm chuyện kia, lần trước ở phim trường thật đúng là một sai lầm. Khi đó Nhiên Nghị chuốc rượu y, y lại bị vây trong giai đoạn sốt cao, trí nhớ không rõ ràng, y không hy vọng loại chuyện kia phát sinh nữa, y không muốn nhận quan hệ không có tình cảm……

“Tôi biết anh đang lo lắng cái gì, chỉ cần anh dựa theo lời tôi mà làm, tôi có thể đáp ứng anh tôi tuyệt đối không chạm vào anh, ok?” Nhiên Nghị cảm thấy hòa bình giải quyết là thượng sách, nếu bàn bạc không được, hắn cũng không phản đối hành vi bạo lực.

“Tôi đây có thể gọi điện thoại cho Lâm Việt hoặc là Thư Diệu không?”

“Đương nhiên có thể, bất quá anh chỉ cần nói với bọn họ, anh đang nghỉ phép, bảo bọn họ đừng lo lắng, đến lúc đó tôi tự nhiên sẽ để anh trở về.” Nhiên Nghị cười nhạo nói, theo sau lại nhắc nhở nam nhân vài câu : “Anh cũng là người hiểu biết, cho dù anh nói với bọn họ tình huống hiện tại, chẳng lẽ anh tưởng bọn họ phân thân lại đây cứu anh?”

Nhiên Nghị đã nói rất rõ, nếu nam nhân không muốn ảnh hưởng đến người khác thì chuyện này tốt nhất tự mình giải quyết.

Sau một lúc lâu tự hỏi nam nhân mới chậm rãi mở miệng nói: “Được rồi, tôi đáp ứng cậu.”

“Nếu anh dám giở trò gì, hoặc là muốn chạy trốn, tôi liền đánh gãy chân anh.” Nhiên Nghị uống mấy ngụm nước, xoa dịu một chút yết hầu bốc hỏa : “Nếu anh dựa theo phân phó của tôi mà làm, một tuần sau, tôi sẽ đưa anh trở về.”

“ Được……” Nam nhân không yên lòng lên tiếng.

Nhiên Nghị bật ngón tay, tức thì hai vệ sĩ đi vào. Nhiên Nghị phân phó công việc, chủ yếu là công đạo yêu cầu vệ sĩ “ bảo vệ” Lâm Mộ Thiên, giữa chừng đương nhiên không được để xảy ra sai lầm gì. Hơn nữa còn ở trước mặt nam nhân công đạo hai vệ sĩ, nếu nam nhân muốn chạy trốn, liền trực tiếp chặt đứt chân nam nhân. Nhiên Nghị thật ngoan độc, chuyện gì cũng làm được.

“Tôi đi rồi, nếu tìm tôi thì trực tiếp nói với vệ sĩ giữ cửa, bọn họ sẽ mang anh tới gặp tôi.” trước khi đi, Nhiên Nghị nhìn về phía nam nhân hơi hơi cúi đầu, khóe miệng nhếch lên nụ cười vừa lòng.

Thành thật đợi như vậy là được rồi, thật không biết sáng hôm đó nam nhân này xuất phát từ cái dạng tâm tình gì mà tát hắn bạt tai, cư nhiên dám thừa dịp hắn phát sốt đánh hắn, lá gan so với trước kia thật lớn không ít.

Khóe miệng Nhiên Nghị hàm chứa ý cười hàm xúc không rõ, khiến cho nam nhân trở nên thực khẩn trương. Nam nhân chỉ có thể tận lực rời xa Nhiên Nghị, nhưng Nhiên Nghị tựa hồ không có tâm tình gì trêu cợt y nữa, liền mang theo vệ sĩ đi ra ngoài. Thẳng đến vài phút sau khi Nhiên Nghị rời đi, nam nhân rốt cục mới yên tâm .

Vệ sĩ canh ở ngoài cửa, nam nhân giống như bị giam lỏng, tuần giám thị “nghỉ phép” từ giờ khắc này chính thức bắt đầu……

Cứ như vậy nam nhân ở nơi này chờ một tuần, một tuần này y không có nhìn thấy Nhiên Nghị, chỉ có vài vệ sĩ ở bên cạnh y luân phiên thay ca. Y có thể ra ngoài ăn cơm, nghỉ ngơi, thậm chí là giải trí, nhưng không có lúc nào là không có vệ sĩ đi theo hai bên trái phải của y, này lại làm cho nam nhân có chút khó xử. Mang theo vệ sĩ “nghỉ phép” cũng thật sự quá rêu rao, dù sao y cũng không phải nhân vật lớn gì, nhiều nhất cũng chỉ là một minh tinh mà thôi.

Những ngày kế tiếp, Lâm Mộ Thiên đều ở khách sạn vượt qua, nếu đã tới đây rồi thì không có lý do gì mà không nghỉ ngơi chút. Nam nhân ngẫu nhiên sẽ ra bờ cát phơi nắng, có người mê phim ảnh nhận ra y, y sẽ lễ phép chụp ảnh chung. Vốn mấy vệ sĩ còn canh chừng y gắt gao thì sau vài ngày ở chung đều cảm thấy nam nhân cá tính ôn nhuận. Hơn nữa y cũng rất quy củ, chưa bao giờ khiến vệ sĩ khó xử cho nên vệ sĩ cũng không xem y như “ phạm nhân” để canh chừng, ngẫu nhiên còn cùng nam nhân uống trà.

Thẳng đến buổi tối ngày thứ bảy, Nhiên Nghị mới xuất hiện ở trong phòng. Lúc nam nhân nhìn thấy hắn thì có chút sững sờ, vì nam nhân vừa tắm rửa xong mới từ trong phòng tắm đi ra, áo tắm buộc lỏng lẻo, hơn nửa ngực đều lộ ra bên ngoài. Hơn nữa mấy ngày nay nam nhân đi phơi nắng nên làn da màu mật ong càng trở nên bóng loáng làm người ta thèm nhỏ dãi.

Quần áo Nhiên Nghị xem như rất nổi bật, vì phối hợp thân phận nghị viên trong chính phủ của hắn nên gu thẩm mỹ của hắn cũng không thể thấp. Hôm nay cũng như vậy, hắn xem như ngăn nắp đẹp đẽ, mấy ngày không gặp vẫn đẹp trai như thế.

Dù nam nhân có lảng tránh Nhiên Nghị như thế nào đi nữa, y không thừa nhận cũng không được, Nhiên Nghị đúng là ngũ quan hoàn mỹ, cũng rất có mị lực. Chẳng qua Nhiên Nghị và y tính cách không quá hợp.

Lâm Mộ Thiên nhìn thấy Nhiên Nghị ở trong phòng, y không tự chủ được kéo áo lại, lễ phép ân cần thăm hỏi một câu: “Cậu đã đến rồi……”

Hắn có chút đăm chiêu dựa vào cạnh cửa, nhìn thấy nam nhân đi ra hắn vốn không kiên nhẫn muốn thúc giục nam nhân động tác nhanh một chút. Có điều vừa thấy, ánh mắt hắn lại ở trên thân nam nhân dừng vài giây……

Tóc nam nhân còn dính bọt nước, làn da màu mật ong dưới nhiệt khí nóng ấm bóng loáng, bịt kín một tầng đỏ ửng nhợt nhạt, làn da được nước xoa dịu nhìn qua thật dễ chịu. Nhận thấy được Nhiên Nghị nhìn chăm chú, nam nhân có chút mất tự nhiên cúi đầu.

Song đồng Nhiên Nghị không dấu vết trở nên sâu sắc.

Nam nhân Lâm Mộ Thiên này thế mà vào lúc này, trong hoàn cảnh này, lộ ra vẻ mặt này với hắn, kia rõ ràng chính là đang trắng trợn câu dẫn hắn đó thôi! (=.,=)

Quả thực là không biết liêm sỉ!

Nhiên Nghị một bên ở trong lòng thầm mắng cùng khinh bỉ nam nhân, nhưng bên kia lại nhịn không được đánh giá thân thể nam nhân, hành vi cùng tự hỏi hoàn toàn tách ra. Hôm nay tâm tình Nhiên Nghị vốn đã không tốt, một tuần này hắn cùng Thanh Dương nói chuyện không dưới năm lần, chuyện thu đất vẫn chỉ mới bàn xong.

Bất quá bốn lần trước Thanh Dương cơ bản cũng không thèm nghe, ngay lúc Nhiên Nghị nghĩ tới Thanh Dương sẽ không đồng ý nhượng lại mảnh đất kia, Thanh Dương lại trực tiếp đáp ứng yêu cầu của hắn, Nhiên Nghị cảm thấy mình bị đùa giỡn.

Đương nhiên bên phía chính phủ cũng sẽ trích một phân tiền cho Thanh Dương như một điều kiện trao đổi, hai bên xem như giao dịch công bằng. Nhưng chuyện này nam nhân hoàn toàn không biết, Nhiên Nghị cũng không có tính nói cho nam nhân.

Nói thật, ngay cả chính Nhiên Nghị cũng không nghĩ tới Thanh Dương lại sảng khoái đáp ứng như vậy. Hơn nữa nam nhân tựa hồ cũng không phát huy công dụng, này ngược lại làm cho Nhiên Nghị có chút thất vọng.

Vốn hắn tính nếu Thanh Dương không đồng ý, thì mời ma bệnh kia đến xem một màn biểu diễn miễn phí…… (=.,= ca muốn làm này thôi, còn bày đặt)

“Mấy ngày nay anh có chạy loạn hay không, có ở trước mặt mấy vệ sĩ nói lung tung quan hệ của chúng ta hay không?” Nhiên Nghị không hờn giận dặn dò nam nhân, nhìn thấy nam nhân mặc áo tắm, dáng người lại không tồi lại làm cho hắn trở nên miệng khô lưỡi khô.

Lâm Mộ Thiên giật giật môi, trả lời hắn: “Không có, vệ sĩ của cậu tuy rằng mỗi ngày đều đi theo tôi, nhưng chuyện kia……” Loại chuyện kia sao có thể tùy tiện nói ra miệng, y còn không muốn mất mặt ……

Nam nhân trả lời coi như làm cho Nhiên Nghị vừa lòng, hắn bảo nam nhân nhanh mặc quần áo vào. Khi nam nhân biết được Nhiên Nghị tính đưa y trở về thì nam nhân rõ ràng trở nên cao hứng .

Nhiên Nghị khinh thường biến hóa của nam nhân, không có tâm tình đi nhìn nam nhân nữa. Nhưng trong lúc vô tình nhìn thấy nam nhân cúi lưng xuống lấy quần áo đặt ở trên giường, dưới vạt áo kia, hai chân nam nhân như ẩn như hiện, rắn chắc mà thon dài.

Nhiên Nghị chửi thề một tiếng, đi về phía nam nhân không hề cảnh giác. Khi nam nhân cảm giác được có người tiếp cận thì vạt áo đã bị xốc lên, nam nhân còn chưa kịp ngăn cản thì một bàn tay to hữu lực đã đặt lên đùi nam nhân.

“Ah……” Nam nhân kêu một tiếng, cũng khẩn cấp bắt lấy cái tay đang đặt trên đùi y của Nhiên Nghị : “Cậu từng đáp ứng với tôi……” Giọng nam nhân không dấu vết rung động.

“Tôi từng hứa hẹn gì với anh sao? Sao tôi không nhớ rõ?” Nhiên Nghị ái muội dán chặt lưng nam nhân, bàn tay vuốt ve đùi nam nhân càng tàn sát bừa bãi. Giọng hắn đè xuống rất thấp, lộ ra nồng đậm bất mãn: “Anh chính là như vậy câu dẫn mấy vệ sĩ của tôi sao?”

Đôi môi Nhiên Nghị liền dán ở bên tai nam nhân, khiến lỗ tai nam nhân thật ngứa. Cỗ nhiệt khí kia không ngừng kích thích thần kinh nam nhân, không ngừng khiêu chiến lực nhẫn nại của y.

“Tôi không hiểu ý cậu.” Lâm Mộ Thiên chậm rãi lắc đầu.

Thừa dịp Nhiên Nghị không chú ý, y mới thành công đẩy Nhiên Nghị ra. Nhiên Nghị thế này mới có chút thanh tỉnh, bắt đầu vì hành vi vừa rồi của mình cảm thấy sỉ nhục. Hắn như thế nào còn có tâm tình đi đùa giỡn nam nhân ngốc Lâm Mộ Thiên này, nhưng hắn chính là mất mặt làm loại chuyện như mấy lão già đáng khinh, nhớ tới đã không thoải mái.

Vì thế, ánh mắt Nhiên Nghị nhìn nam nhân liền trở nên càng thêm khinh thường, thậm chí là lộ ra một chút u oán. Nhiên Nghị cảm thấy mình giống một oán phụ muốn tìm bất mãn, loại nhận thức này lại làm cho người ta khó chịu.

Nhưng khi hắn nhìn thấy thân thể nam nhân thì lại có điểm khắc chế không được. Hắn rốt cuộc làm sao vậy?! Cùng nam nhân ở chung càng lâu, hắn lại càng kỳ quái, nhìn thấy nam nhân cũng có thể động dục. Nhiên Nghị rất xác định tính hướng của mình là bình thường, hắn còn từng quen bạn gái rất nhiều năm, tuy rằng hắn từng cùng đàn ông phát sinh quan hệ, bất quá này đều không thể làm hắn nhớ nhung, cũng chỉ là vui đùa thuần túy mà thôi.

Nhưng Lâm Mộ Thiên thì khác, hắn chán ghét thừa nhận rằng Lâm Mộ Thiên tùy thời đều có thể khơi mào dục vọng của hắn. Nhưng hắn rất rõ, cho dù hắn không nghĩ thừa nhận đi nữa, nhưng bụng dưới nóng rực đã nói lên tất cả.

Nhiên Nghị người này thật trực tiếp, nhìn thấy bóng dáng có chút cương trực của nam nhân, hắn đi thẳng vào vấn đề nói với nam nhân: “Tôi muốn làm.”

Thân thể Lâm Mộ Thiên rõ ràng run lên một cái, tâm tình vui sướng khi lấy được tự do trước đó bị một câu của Nhiên Nghị đánh cho tan thành mây khói. Cảm giác được Nhiên Nghị tới gần, y chỉ có thể hướng phía tường thối lui.

“Tôi không muốn làm, cậu đừng lại đây.” Lâm Mộ Thiên thối lui đến bên tường, không đường thoát, y không nên tin tưởng Nhiên Nghị : “Cậu…… Cậu đi tìm người khác……” Nam nhân cũng biết Nhiên Nghị chỉ cần mở miệng một cái, hẳn sẽ có rất nhiều người dán lên. Nhưng y chính là không rõ, Nhiên Nghị rõ ràng rất ghét y, vì sao còn cố tình cùng với y làm loại chuyện này.

Vô luận bao nhiêu lần, nam nhân thủy chung đều khó có thể nhận!

“Tôi đi tìm người khác? Vậy anh nói tôi hẳn là đi tìm ai?” khóe miệng Nhiên Nghị nhếch lên nụ cười châm chọc. Hắn một bên cười nhạo nam nhân ngây thơ, một bên tới gần nam nhân, hai tay hắn chống vách tường, nhốt nam nhân ở trong lòng của hắn : “Nếu không như vậy đi, anh đi thay tôi tìm một người tới thử xem?”

“Tự cậu đi tìm.”

“Ít nói nhảm.” Nhiên Nghị để sát vào nam nhân, ngửi ngửi cần cổ y, ngửi thấy mùi sữa tắm thơm ngát. Nhiên Nghị cả người khô nóng ở bên tai nam nhân mệnh lệnh nói: “Tôi khuyên anh nên thành thật nghe lời, trước đem áo tắm cởi ra, để cho tôi nhìn xem thân thể anh.”

“Tôi không……”

“Không?” Nhiên Nghị cơ hồ là một phen nắm cằm dưới nam nhân, hắn lạnh lùng nở nụ cười : “Đừng cho là tôi không biết, ngày đó không đem anh làm đến chết, thật đúng là thất sách của tôi, cho anh có cơ hội ở lúc tôi sinh bệnh tát tôi một cái, lá gan của anh không nhỏ đâu!”

“Tôi không muốn.” Lâm Mộ Thiên vẫn lắc đầu cự tuyệt, y không muốn, y không muốn làm!

Cho dù Lâm Mộ Thiên bị Nhiên Nghị ném lên giường, cũng trơ mắt nhìn áo tắm trên người bị Nhiên Nghị rút, y bất an nắm chặt áo, thân thể trần trụi kia lộ ra bên ngoài, nam nhân thủy chung đều bị người cường thế so với y chôn vào thân thể y.

“Cũng không phải chưa cùng tôi ngủ qua, hiện tại anh lại giả vờ cái gì, anh cũng không phải trinh tiết liệt nữ!” Nhiên Nghị sử dụng cả hai tay rút quần áo nam nhân, nâng hai chân nam nhân lên, ngón tay chen vào thân thể nam nhân.

“Cậu thật quá đáng…… Cậu thật quá đáng……” Lâm Mộ Thiên tức giận đến thân thể đều run rẩy, y dùng cả hai tay đẩy Nhiên Nghị, nhưng hai tay lại bị bắt lấy.

“Không được lộn xộn, đây là tôi cho anh cơ hội cuối cùng, 100 vạn rốt cuộc có đủ hay không?!” Nhiên Nghị không hờn giận nhăn chặt mày, hắn phát ra tối hậu thư!

“Cậu nói bậy bạ gì đó!” Lâm Mộ Thiên cảm thấy không thể tin, y ý đồ cầm lại áo nhưng chỉ là phí công.

Bàn tay to của Nhiên Nghị ở trên người nam nhân chạy loạn, vuốt ve khuôn ngực mềm dẻo của nam nhân, lướt qua cái đùi trơn bóng của nam nhân, cuối cùng ngón tay Nhiên Nghị đã hoàn hảo không hao tổn gì chen vào thân thể nam nhân!

“100 vạn mua anh một lần có đủ hay không? Hửm?” ngón tay Nhiên Nghị ở trong cơ thể nam nhân cử động. Lúc nam nhân phản kháng ngẩng đầu, giọng nói trào phúng của Nhiên Nghị lại lần nữa vang lên, “Tôi có thể ra 100 vạn mua anh một đêm, anh xem như đáng giá hơn nhiều so với mấy nữ ngôi sao kia đó!”

Lông mi Lâm Mộ Thiên run run, hai tay khoá chặt cái tay đang tiến vào thân thể y của Nhiên Nghị. Tay Nhiên Nghị bị nắm chặt nhưng ngón tay càng thêm tàn sát bừa bãi, chạm tới bên trong y……

Hơi thở nam nhân tăng thêm, phi thường khó chịu, y đã nếm thử cùng Nhiên Nghị “đọ sức” nhưng cuối cùng y đều trốn không thoát vận mệnh bị áp……

Lúc này.

“Anh nói.. tôi nói đúng không, Lâm đại Minh tinh……” Nhiên Nghị ngậm lấy vành tai nam nhân, không chút hoang mang nở nụ cười : “100 vạn mua anh một lần, nếu không làm đủ, tôi đây thật có lỗi với bản thân……”

100 vạn mua một lần……

Ngực nam nhân giống như bị người hung hăng đánh……

Nhiên Nghị này tính là cái gì?

Là hướng y thị uy bày ra quyền thế hay là vũ nhục nhân cách của y? Hoặc là cả hai? …… Nhiên Nghị đến tột cùng xem y là người như thế nào?

Nam nhân bị người vũ nhục như vậy, trên mặt không khá được chút nào. Khi nam nhân toàn thân trần trụi cùng hai chân mở ra đối mặt Nhiên Nghị quần áo chỉnh tề, thân thể nam nhân vì nghĩ tới đụng chạm của Nhiên Nghị mà chấn động……

“Anh đoán thử xem, nếu Thanh Dương thấy tôi ôm anh, sẽ là biểu tình gì?” Nhiên Nghị ngậm vành tai nam nhân, chậm rãi mút vào. Cỗ nhiệt khí kia khiến tim nam nhân đập mãnh liệt gia tốc, lời Nhiên Nghị lại làm cho nam nhân kinh ngạc.

Không được……

Không được!

Quyết không thể để cho Thanh Dương nhìn thấy……

Nam nhân kích động lắc đầu, khi Nhiên Nghị nhìn thấy nam nhân rốt cục có phản ứng, khóe môi duyên dáng của hắn cũng hiện lên nụ cười thắng lợi……

Trangki : Phải công nhận Nhiên Nghị là thằng tra công bẩn bựa đê tiện nhất truyện đấy :v

CHƯƠNG 254 H

Edit : Đa Mộng

Beta : Trangki

“Cậu đã nói trong tuần này sẽ không chạm tôi……” Giọng Lâm Mộ Thiên đang run rẩy, hơi thở Nhiên Nghị thở ra liền phả vào má y, nam nhân thật mất tự nhiên né tránh.

Lúc này.

Đồng hồ cổ trên tường phát ra tiếng vang, âm thanh nặng nề kia giống như tuyên án nam nhân “tử hình”. (= đồng hồ điểm 12h)

“Tự anh xem, tôi có thất hứa sao?” Nhiên Nghị quay mặt nam nhân qua, làm cho nam nhân nhìn về phía đồng hồ báo thức trên tường. Đồng hồ báo thức trên tường vừa qua khỏi rạng sáng, cũng chứng tỏ đã kết thúc một tuần.

Ngay tại lúc nam nhân còn chưa kịp hoàn hồn, Nhiên Nghị lấy điện thoại cầm tay ra chụp mấy tấm ảnh vẻ mặt bất an của nam nhân, ánh sáng của đèn flash khiến nam nhân hoa cả mắt. Điều khiến nam nhân kinh ngạc đó là Nhiên Nghị thế nhưng chụp mấy tấm đặc tả địa phương bí ẩn của y. Nhiên Nghị còn vừa lòng đem di động đặt ở trước mắt nam nhân, đem ảnh chụp khó coi kia lật cho nam nhân xem.

Sắc mặt nam nhân không ngừng biến hóa, y bị Nhiên Nghị để ở đầu giường, ngón tay Nhiên Nghị ác ý khuấy động bí huyệt nam nhân, chân nam nhân bị khoá chặt không động đậy được.

Nhưng y không thể để cho Nhiên Nghị lưu lại mấy ảnh chụp này, y không thể để Nhiên Nghị cầm mấy tấm ảnh này đi vơ vét tài sản của Lâm Việt nữa……

Nam nhân khẩn trương tàn phá di động, Nhiên Nghị không có trốn tránh, ngược lại rất bình tĩnh mặc cho nam nhân giật lấy điện thoại. Một bàn tay Nhiên Nghị giữ thắt lưng nam nhân, ngón tay càng xâm nhập vào trong cơ thể y. Ngón tay xâm nhập làm cho nam nhân thật không thoải mái, nhưng y cũng không quản thoải mái hay không thoải mái, hai tay run run xoá ảnh chụp. Nhiên Nghị căn bản không có ngăn cản nam nhân, tựa hồ muốn dùng nó để dẫn dắt rời đi lực chú ý của y, hắn thuận thế liền đem nam nhân trần trụi đặt ở trên giường rộng thùng thình.

Nam nhân giãy dụa muốn đứng lên, đáng tiếc vô dụng, khí lực Nhiên Nghị rất lớn, ngăn chận y ở trên giường, làm cho y không thể nhúc nhích. Nam nhân muốn mở miệng ngăn cản, nhưng vừa hé miệng, đôi môi đã bị môi Nhiên Nghị mãnh liệt ngăn chặn, hơi thở cường thế ép tới mức nam nhân sắp thở không nổi, trốn cũng trốn không thoát. Y muốn nói cũng vô pháp biểu đạt, hé miệng cũng chỉ có thể làm cho Nhiên Nghị càng thêm tùy ý đoạt lấy.

Trong lúc hỗn loạn, nam nhân nghe thấy tiếng kéo phéc-mơ-tuya, tiếp theo một vật thể nóng rực để ở giữa mông y. Y có thể cảm nhận rõ ràng dục vọng cực nóng của Nhiên Nghị tiến vào trong thân thể y mỗi một phút, mỗi một giây, trải qua khai thác, mượn dịch ruột non xoa dịu cùng với dịch tiết ra từ phía trước của Nhiên Nghị mà thuận lợi tiến vào. Dục vọng kia dừng lại ở trong thân thể y, tần suất nhảy lên của dục vọng kia giờ khắc này đặc biệt rõ ràng.

Nam nhân đầu óc trống rỗng, khi Nhiên Nghị nhấc eo y lên bắt đầu đòi lấy, nam nhân bị hôn sắp hít thở không thông, hơi thở trở nên thật trầm trọng. Hơi thở quấn quanh giữa môi hai người nóng như lửa, giống như muốn hòa tan nam nhân. Miệng nam nhân bị gắt gao hút chặt, đầu lưỡi bị quấn quanh. Eo của y bị hai tay Nhiên Nghị giữ thật chặt, bị bắt nhận dục vọng lửa nóng mà cường thế của Nhiên Nghị. Hai chân nam nhân bị Nhiên Nghị tách ra đặt ở hai bên sườn, thân thể nam nhân bị đặt dưới người hắn, giữa cái mông rắn chắc hàm chứa dục vọng nóng bỏng của Nhiên Nghị. Vật thể lửa nóng ở trong cơ thể y không ngừng ra vào, cảm giác bị xâm nhập, bị lấp đầy trở nên rất mãnh liệt.

Nhiên Nghị rất dùng sức, mỗi một lần hắn tiến vào, thân thể nam nhân đều theo cử động của hắn mà nảy lên. Dục vọng của Nhiên Nghị thực nóng, mỗi một lần đỉnh vào thân thể nam nhân, hắn đều có thể nghe thấy nam nhân phát ra tiếng kêu rên. Nhiên Nghị đại lực tiến vào, nam nhân có chút khó nhận, chỉ cảm thấy hạ thân bành trướng, trong cơ thể nóng rần lên, chất lỏng nóng bỏng tại bí huyệt không ngừng co rúm của nam nhân chảy ra.

Nam nhân không thể giãy dụa trói buộc, hai tay y không ngừng đẩy ngực Nhiên Nghị, cúc áo Nhiên Nghị bị y kéo loạn, khuôn ngực trần trụi để trên thân nam nhân. Hai thân thể kề cận cùng một chỗ, nhiệt độ cơ thể đang liên tục tăng lên, cảm giác được thân thể lửa nóng của Nhiên Nghị, cùng động lực đẩy mạnh dưới hạ thể làm cho nam nhân mất đi khí lực giãy dụa. Y cũng không nhớ rõ đã cùng Nhiên Nghị dây dưa bao lâu, nhưng thế công mãnh liệt của Nhiên Nghị khiến y thở không nổi.

Mấy lần nam nhân đều vì tim đập quá mức mãnh liệt, cùng hô hấp khó có thể khống chế mà không thể ổn định hơi thở, khiến nam nhân thiếu chút nữa bởi vì Nhiên Nghị xâm chiếm quá mức cường thế mà hít thở không thông.

Nam nhân không thể khống chế khoái cảm bản thân, dưới tình huống hỗn loạn này, Lâm Mộ Thiên không có cách nào nắm trong tay dục vọng mình. Y chỉ cảm thấy thật nóng, giống như toàn thân đều bị châm lửa.

Y nhắm mắt lại không muốn nhìn khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc kia của Nhiên Nghị. Nhiên Nghị nhận thấy được biểu tình của nam nhân, hắn bất mãn nhíu mày, hắn ngừng tất cả cử động, buông đôi môi nam nhân ra……

Nam nhân không có mở mắt, y nghiêng đầu lảng tránh tất cả. Y không muốn nhìn biểu tình khinh thường cười nhạo y vô năng của Nhiên Nghị, y cũng không muốn nghe Nhiên Nghị vũ nhục nữa.

Nam nhân cảm thấy Nhiên Nghị cường thế vô lễ, mà Nhiên Nghị lại cảm thấy nam nhân không biết tốt xấu, ngoan ngoãn làm xong liền thả y đi. Nam nhân Lâm Mộ Thiên này cố tình tại lúc này phản kháng hắn, tâm tình hắn vốn đã không tốt, hơn nữa nam nhân nháo như vậy, tâm tình trêu cợt nam nhân của hắn lại tăng thêm vài phần.

“Mở to mắt nhìn tôi, anh chừng nào thì trở nên không lễ phép như vậy?” Nhiên Nghị cười nhạo vài câu, cúi đầu tiến tới bên tai nam nhân, cố ý nói chậm, ở bên tai nam nhân ái muội nói nhỏ : “Đại thúc, anh thích tôi thô bạo một chút, hay là ôn nhu một chút?”

Đại thúc……

Nhiên Nghị luôn vào lúc này ác ý thay đổi xưng hô, vì mỗi lần hắn kêu nam nhân như vậy, nam nhân sẽ có phản ứng đặc biệt. Cũng như bây giờ, vì hắn hỏi như vậy mà trên mặt nam nhân xuất hiện biểu tình bi thương.

Trong đôi mắt Nhiên Nghị hiện lên quang ảnh không rõ, hắn hạ thấp giọng: “Hoặc là tôi đổi một cách nói khác, anh thích tôi dùng sức một chút, hay là nhẹ một chút?” Nam nhân không có mở mắt, Nhiên Nghị liền tiếp tục ở bên tai nam nhân ái muội hỏi, lời lẽ lại hạ lưu, một từ so với một từ càng hạ lưu, một từ so với một từ càng khiến cho nam nhân khó có thể nhận. Hơn nữa Nhiên Nghị còn phối hợp theo lời “nhẹ” “nặng” mà ở trong cơ thể nam nhân co rút.

Nặng nề mà đỉnh vào, rồi lại nhanh chóng rút ra……

Nhẹ nhàng mà nhập vào, lại chậm rãi rút ra……

Luật động vô cùng tương phản ở trong cơ thể nóng ướt của nam nhân luân phiên tiến hành, nhịp điệu hỗn loạn dẫn phát nam nhân run rẩy kịch liệt, ngay cả dục vọng bị khơi mào dưới thân cũng rỉ ra “nước mắt”.

Nhiên Nghị khiến cho nam nhân thật thẹn thùng, khiến cho người đau đầu đó là Nhiên Nghị biết nhược điểm của nam nhân, biết nam nhân sợ nghe cái gì, đồng thời, hắn đương nhiên cũng biết điểm mẫn cảm của nam nhân.

“Tôi bảo anh mở to mắt, nhìn tôi là như thế nào tiến vào anh.”

“Tôi không…… Tôi không muốn!” Nam nhân lắc đầu, không muốn. Loại chuyện này sao có thể dễ dàng nói ra miệng như vậy, hơn nữa Nhiên Nghị còn nói quang minh chính đại như thế……

“Đại thúc, này không phải là lúc anh nói không muốn, anh không muốn cũng phải muốn.” Nhiên Nghị nâng cằm nam nhân lên, thân thể trần trụi của nam nhân bị tay kia của hắn sờ tới sờ lui.

Thân thể nam nhân rất co giãn, Nhiên Nghị cảm thấy không tồi liền sờ soạng thêm vài cái. Hành động của hắn lại khiến cho nam nhân kháng cự, nam nhân bất an bắt được cái tay tùy ý vuốt ve thân thể y kia của Nhiên Nghị.

Nam nhân mở mắt, ánh mắt bất an kia có vẻ hơi mơ hồ, nam nhân há miệng nói: “Cậu không cần sờ nữa, tôi là đàn ông, cậu cũng là đàn ông, tôi có cậu cũng có, không cần sờ nữa , tôi…… Tôi không thích……” Giọng y ám ách, hơi thở không quá ổn định, vì trong lúc y nói dục vọng của Nhiên Nghị vẫn đang ma sát qua lại trong cơ thể nóng ướt của y.

Nhiên Nghị bắt nam nhân nhìn hắn, nam nhân không thể không nhìn thẳng vào mắt Nhiên Nghị, trong lòng nam nhân khó tránh khỏi có chút khiếp đảm. Nhưng Nhiên Nghị lại bởi vì nam nhân bất an mà trở nên không quá thoải mái, hắn cũng sẽ không ăn thịt người, Lâm Mộ Thiên làm gì phải sợ hãi hắn như vậy. Thật sự là không biết tốt xấu, bao nhiêu người muốn trèo lên giường hắn hắn cũng không cần vậy mà nam nhân này…….

Lúc này, Nhiên Nghị cũng rất rõ ràng bản thân bởi vì tham luyến thân thể nam nhân mà ra giá 100 vạn mua nam nhân một đêm. Tính như thế nào thì Lâm Mộ Thiên cũng không đáng với giá tiền này.

“Tôi sẽ đưa anh tiền, tôi muốn sờ liền sờ, đêm nay nếu anh làm cho tôi cao hứng, tôi sẽ đưa anh gấp đôi tiền.” Nhiên Nghị nâng cằm nam nhân lên, ở trên đôi môi bị hôn đỏ lên kia của nam nhân in lên một nụ hôn thật mạnh.

Nam nhân tức giận đến ngay cả hô hấp cũng không thông thuận, y kinh ngạc nhìn chằm chằm Nhiên Nghị. Trong mắt nam nhân ngoại trừ tức giận, càng nhiều đó là khó có thể tin, Nhiên Nghị cư nhiên còn muốn dùng tiền đến nhục nhã y.

“Tôi không thiếu tiền……” Đôi môi nam nhân không dấu vết run run.

Nam nhân ngồi dậy, di động về phía sau, ý đồ cùng Nhiên Nghị tách ra. Nhưng mỗi lần hắn đều có thể kéo y trở về, sau đó càng tiến vào thật sâu, qua lại vài lần như vậy, nam nhân đã muốn vô lực. Nhiên Nghị bế nam nhân lên, thay đổi một tư thế khác, làm cho hai chân nam nhân mở rộng ngồi ở trên người hắn. Dục vọng bành trướng của hắn ở trong cơ thể nam nhân đánh thẳng về phía trước……

“ Uhm…… Dừng…… Chậm lại……” Nam nhân bị đỉnh đến nỗi không thể kêu ra tiếng.

Một bàn tay Nhiên Nghị ôm chặt eo nam nhân, một tay đỡ lưng y, giam thân thể xụi lơ của nam nhân ở trong hai tay mình. Thân thể nam nhân run run, vì bên hông truyền tới cảm giác tê dại mãnh liệt nên lưng y cũng run theo, mạnh mẽ đánh sâu vào giác quan, Nhiên Nghị tiến vào trêu chọc cảm xúc của y.

Nhiên Nghị cũng không để ý tới nam nhân nữa, ôm thân thể nam nhân phát lực tiến lên. Tiếng thân thể va chạm có vẻ đặc biệt *** mỹ, thân thể giao quấn phát ra âm thanh làm người ta mặt đỏ tim đập. Cảm xúc bị quấy rầy, trong mắt nam nhân là một mảnh hỗn loạn, nam nhân thật bất an, thật luống cuống, thật hổ thẹn, bởi vì dưới sự khiêu khích cùng kích thích không ngừng của Nhiên Nghị y đã lên tới đỉnh.

Bụng Nhiên Nghị tràn đầy nhiệt dịch của y, dục vọng của nam nhân để ở nơi đó, theo động tác của Nhiên Nghị dựng lên mà ma sát linh khẩu mẫn cảm ở dục vọng ngay trước của nam nhân……

“Đại thúc, anh xem anh hưng phấn sớm tiết rồi này.” Nhiên Nghị cười nhạo nam nhân thể lực không tốt, nhìn thấy nam nhân cúi đầu, một bộ đáng thương hề hề, thế nhưng liền nhịn không được hôn má nam nhân. Hành động của Nhiên Nghị làm cho nam nhân có chút trố mắt, nhưng Nhiên Nghị lại tựa hồ không nghĩ giải thích nhiều, hai tay tách song mông nam nhân, động thân đem dục vọng xâm nhập đến chỗ sâu nhất trong cơ thể nóng bỏng của y.

Hai người đồng thời phát ra tiếng kêu rên, nam nhân vô lực chống hai tay, chỉ có thể ôm cổ Nhiên Nghị. Cảm giác được hơi thở Nhiên Nghị bồi hồi ở xương quai xanh, nam nhân ngừng thở, cúi đầu……

Một bên bị bắt nhận Nhiên Nghị tiến vào, một bên bị Nhiên Nghị đột nhiên cắn môi!

Nam nhân ăn đau hô một tiếng “đau quá”, Nhiên Nghị mới mặc kệ nam nhân đau hay không đau, hắn bá đạo nắm cằm nam nhân, làm cho nam nhân mở miệng ra đối diện miệng hắn. Hắn tiến qua, luồn đầu lưỡi tham lam vào đôi môi hơi mở rộng của nam nhân, giao quấn vỗ về, bắt giữ đầu lưỡi mềm mại trốn tránh của nam nhân.

Thân thể nam nhân bị đỉnh cao thấp nhấp nhô, đôi môi y không thể khép kín, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống. Đầu lưỡi bị ngậm vào, quấn quanh, mút vào, khẽ cắn…… Nụ hôn của Nhiên Nghị mới đầu mang theo một chút đùa giỡn, sau biến thành hôn sâu có chứa tính xâm chiếm, cảm giác kia giống như muốn cắn nuốt y, khiến tim nam nhân đập nhanh hơn.

Nhiên Nghị là người nguy hiểm, hắn tựa như một con dã thú trong bóng đêm, cặp mắt thâm sâu cùng vẻ mặt u ám, hắn ở trên thân nam nhân không ngừng phát tiết thú tính. Khi hắn đem mầm mống chôn sâu ở trong cơ thể nam nhân, cỗ nhiệt lượng kia làm cho hắn yêu thích, nhẹ nhàng cắn môi dưới khẽ run của nam nhân……

Rốt cục đã xong!

Nam nhân cũng không biết mình cùng Nhiên Nghị làm bao lâu, y xụi lơ ngã vào trên giường, hai tay Nhiên Nghị không an phận vuốt ve thân thể mồ hôi đầm đìa của y, từ lưng đến giữa mông, mỗi một nơi cũng không buông tha.

Đêm nay, nam nhân căn bản không thể rời đi khách sạn, Nhiên Nghị đặt nam nhân ở trên giường, trên sô pha, trên sàn, tách hai chân nam nhân ra, lấy tư thái cường thế lại cao ngạo tiến vào thân thể lửa nóng của nam nhân.

Nam nhân từ lúc bắt đầu là kháng nghị, sau là vô lực, rồi trầm mặc, cuối cùng hoàn toàn mất đi năng lực tự hỏi, một đêm kia thật hỗn loạn. Kỳ thật Nhiên Nghị động tác không tính lớn, lúc hắn làm nam nhân cũng coi như đến đỉnh mới thôi, tận lực không làm nam nhân bị thương. Hắn chỉ muốn nam nhân nhớ kỹ kết cục của phản kháng, nhưng nhìn thấy nam nhân ngồi trên người hắn, bộ dáng nghẹn ngào vô lực lại cực kỳ ẩn nhẫn, hắn biết nam nhân đang giãy dụa trong bể dục, nhưng hắn chính là thích nam nhân lộ ra vẻ mặt này.

Cảm giác được thân thể nam nhân thả lỏng, động tác Nhiên Nghị cũng không tự chủ thả lỏng đi rất nhiều……

Sắp hừng đông, Nhiên Nghị mới đem nam nhân mồ hôi đầy người đặt trên giường, dưới va chạm không ngừng, nam nhân đã sớm hôn mê bất tỉnh.

Khi nam nhân tỉnh lại, cảnh tượng y thấy đều là cảnh quen thuộc, y biết mình đã về tới nhà, nhưng xương sống thắt lưng vẫn còn đau. Y nhớ rõ đêm đó Nhiên Nghị nói muốn cùng y làm tình, sau còn dùng các loại tư thế cưỡng bức y.

Y nhớ rõ……

Nam nhân cúi đầu, ổn định cảm xúc của mình. Y nhớ rõ đêm đó, Nhiên Nghị đem y trở thành trai bao để đối đãi…… Ngực nam nhân truyền đến từng đợt đau đớn……

Chua xót ở trong miệng lan tràn.

Y cũng không phải trai bao gì cả, chính là ở trong mắt Nhiên Nghị ngay cả trai bao y cũng không bằng. Nam nhân cũng biết Nhiên Nghị khinh thường y, khinh bỉ y, nhưng y lại không có cách nào sửa lại thành kiến của Nhiên Nghị với y.

Khi nam nhân đi đến phòng khách, nhất thời nam nhân liền ngây ngẩn cả người.

Bởi vì y nhìn thấy……

HẾT CHƯƠNG 254

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.