Trương Tiểu Tịch uể oải lung la lung lay về tiêu cục, mất một lúc lâu mới miễn cưỡng bình ổn được tâm tình của mình, được rồi, lần này không thành công thì chờ lần sau chuẩn bị đầy đủ hơn, bất kể nói thế nào, chí ít buổi tối hôm nay để đã giúp ta biết vị trí của mỹ nữ sư phụ trong lòng, xem như là khởi đầu tạm ổn. Có lẽ về sau sẽ có cơ hội tốt hơn, thiếu niên an ủi chính mình , chờ đến khi tiêu cục trở thành số một võ lâm Thanh Dương, chờ đến khi võ công của mình tốt hơn, trở thành anh hùng giang hồ sẽ nói với mỹ nữ sư phụ những lời hôm nay chưa nói .
Quyết định chủ ý, Trương Tiểu Tịch không dám lãng phí thời gian lập tức bắt đầu tu hành nội công, nhưng mà sau khi hắn nín thở ngưng thần, cố gắng tập trung tinh thần lại không khỏi giật nảy cả mình, mình đã có thể cảm nhận được một tia chân khí yếu ớt tồn tại trong kinh mạch! Mà tia khí mong manh kia chính là nội lực hàng thật giá thật người tập võ tha thiết ước mơ, Sao nào? ! Từ hôm nay trở đi ta cũng là người có nội lực? Đây không phải là đang nằm mơ chứ?
Nhịn không được nhéo đùi một cái, a ha, quả nhiên là thật, vốn tưởng phải mất mười ngày nửa tháng mới có thể bước qua cánh cửa “Dẫn khí”, sao chưa đến một ngày đã làm được, hẳn là hệ thống đánh giá sai? Thật ra anh là kỳ tài võ học trăm năm khó gặp? Đã trăm mối vẫn không có cách giải, Trương Tiểu Tịch liền bắt đầu phát huy sở trường CDSHT.
Cao hứng một lúc, Trương Tiểu Tịch mới nén được kích động trong lòng, bắt đầu tu luyện nội công tâm pháp, « nội công cơ sở » kỳ thật cũng từa tựa như « Toàn Chân tâm pháp » («Anh hùng Xạ Điêu », Kim Dung), nhân vật chính Quách Tĩnh lúc ban đầu tu luyện bộ tâm pháp kia cũng không nhanh, nhưng mà nội lực luyện được lại hồn hậu, đương nhiên cũng không sắc bén như những tâm pháp cấp cao, lúc đối địch cũng không có ưu thế quá lớn, nếu như tu luyện mãi một kiểu kia, cuối cùng cũng chỉ cỡ Doãn Chí Bình, còn phải dựa vào vận khí, lấy môn công phu này làm cơ sở là tốt nhất, sau này muốn luyện nội công cấp cao, cũng sẽ không bị xung đột, nên nhớ nội công càng cao cấp thì càng khó dung hòa, ví dụ, ngươi luyện một môn « Liệt Hỏa Chân Kinh » còn không đã nghiền, lại luyện thêm một bản bí tịch « Hàn Băng Tâm Pháp », như vậy. . . Ha ha, ngươi cho rằng mình là Băng Hỏa Ma Trù sao? Nếu như gượng ép tu luyện, nhẹ thì kinh mạch gặp khó, nặng thì tẩu hỏa nhập ma, bạo thể mà chết. Nhưng cũng không phải nội công càng dễ trung hòa càng tốt, nếu như ngươi biết rõ con đường phát triển võ học sau này của bản thân, như vậy lựa chọn nội tính dung hòa kém nhưng tương tự với thuộc tính cấp cao sẽ tốt hơn, mà đó là quyền lợi của đệ tử danh môn đại phái, không môn không phái như Trương Tiểu Tịch, sau này có được bí tích loại gì cũng còn mù mịt, lựa chọn « nội công cơ sở » là vô cùng sáng suốt.
Vì sớm ngày phát huy uy lực chân chính của Thanh Phong Chưởng, Trương Tiểu Tịch càng hăng say luyện tập, một đêm không ngủ liều mạng ngồi hành công, nhưng mà sáng sớm hôm sau, chẳng những thiếu niên không có cảm giác mệt mỏi, lại cảm thấy tinh thần sảng khoái, như là xoa dầu cù là, mặt khác nội thương thế trên người cũng cảm giác tốt hơn nhiều, đây chính là lợi ích việc tập nội công tâm pháp, trên thực tế không chỉ thân thể, ngay cả đầu óc cũng được hưởng lợi , chờ khi ngươi già rồi, người có tập nội công hầu như ít ai bị lẫn, cho dù sống đến trăm tuổi vẫn rất minh mẫn, mặc dù không sánh bằng người trẻ tuổi, nhưng so với người đồng lứa thì tốt hơn rất nhiều.
Hiện tại Trương Tiểu Tịch cảm thấy giống như bị người quét sạch bụi tròng lòng, thế giới vẫn là thế giới kia, tiểu viện vẫn là tiểu viện kia, nhưng mà từ nơi sâu xa lại như đã thay đổi, thiếu niên cảm thấy khoảng cách giữa mình với trời đất gần hơn, đầu óc, ngũ giác cũng minh mẫn hơn, ngắm nhìn chung quanh, rất nhiều chi tiết trước đây không cách nào chú ý cũng hiện rõ, sự vật cũng linh động hơn, chẳng trách người trong võ lâm đều muốn lấy được một bộ tâm pháp nội công, người luyện xong như thoát thai hoán cốt a, Trương Tiểu Tịch một bên cảm khái một bên tiện tay mở bảng thuộc tính của mình.
Tính danh: Trương Tiểu Tịch (nam)
Tuổi: Mười bốn (trúc cơ có thành tựu)
Nghề nghiệp: Tiêu sư (sơ cấp)
Tư chất: Trong trăm có một (tư chất hạng hai, có thể trở thành để tử nồng cốt của một ít môn phái nhỏ, cũng có thể cân nhắc gia nhập danh môn đại phái, tin tưởng rất khó có người cự tuyệt nhận ngươi làm đồ đệ , có thể chờ mong tương lai có thành tựu)
Thiên phú: Trạch thần (sơ cấp, luyện võ trong nhà có thể tăng thêm 30% hiệu quả, hộ hoa linh (sơ cấp, 5% cơ hội nhân đôi sức mạnh khi có nhân vật nữ phe mình)
Căn cốt: Hai mươi chín
Thể lực: Mười
Thân pháp: Mười chín
Nội lực: Hai mươi
Nội công tâm pháp: Nội công cơ sở (cấp E)
Chiêu thức: Thảo Thượng Phi (khinh công cấp D), Thanh Phong Chưởng (chưởng pháp cấp C)
Đánh giá tổng hợp: Đinh (newbie trên giang hồ, đối với sức chiến đấu đáng thương của ngươi, khắp giang hồ đều là nơi nguy hiểm. )
Thuộc tính khác không thay đổi, nội lực lại từ số không biến thành hai mươi, thiếu niên biết đó cũng không phải do tu luyện một đêm là có thể tăng hai mươi điểm nội lực, cho dù là những kỳ tài thiên phú dị bẩm cũng không có tốc độ tu luyện này, trên thực tế đây là lợi ích lần đầu tu luyện tâm pháp nội công người người đều có, tia khí tiên thiên chính là một liều thuốc bổ cực tốt, nhưng mà theo sự khác biệt của tư chất cùng công pháp, hấp thụ được bao nhiêu cũng có chỗ khác biệt, nội lực Trương Tiểu Tịch sau khi hấp thụ tăng trưởng hai mươi điểm có thể nói đã không có lãng phí tia khí tiên thiên kia, về phần những người chỉ có nửa bộ nội công ở võ lâm Thanh Dương có thể hấp thụ bao nhiêu cũng rất khó nói.
Nội công tâm pháp cũng xuất hiện trong bảng liệt kê, nhưng mà nhất làm Trương Tiểu Tịch cảm thấy vui vẻ lại là đánh giá tổng hợp rốt cục tăng lên một cấp, biến thành đinh. Trạch nam cảm động không thôi, rốt cục ta cũng thoát khỏi kiếp sơn tặc, trở thành một newbie(*người mới). Trên thực tế sau khi có nội công, cho dù không thể đạt tới yêu cầu sử dụng Thanh Phong Chưởng , nhưng sức chiến đấu của Trương Tiểu Tịch cũng tịnh tiến một bước dài, khỏi cần phải nói, vẫn là một quyền bình thường, có nội lực và không có nội lực là hai cấp bậc khác nhau, mặt khác vận nội công xuống hai chân, Thảo Thượng Phi cũng gia tốc, cũng có cảm giác nhanh như điện chớp rồi.
Nhưng không may, trạch nam mới tự sướng nửa phút đã bị đánh về nguyên hình, hai mươi điểm nội lực chỉ đủ hắn vung hai chưởng, chạy ra chừng một trăm bước, sau đó hết xăng, bắt đầu thở dốc, mặc dù như thế, Trương Tiểu Tịch cũng cảm thấy hơi hài lòng.
Luyện Thanh Phong Chưởng một lúc (bởi vì nội thương còn chưa có khỏi hẳn, tạm thời không cách nào đeo vòng luyện tập thân pháp), thấy đã sắp đến giờ mở hàng thế là hắn đi ra mở cổng chính, sau đó. . . sau đó Trương Tiểu Tịch bà cụ biến hắn thành trò cười lại tới.
Lần này bà cụ không tiếp tục hỏi dịch vụ của tiêu cục nữa, mà khen đồ của tiêu sư Trương Tiểu Tịch rất phong độ, cũng hỏi mua nó ở đâu.
Trương Tiểu Tịch uyển chuyển biểu thị, đây là quần áo chỉ tiêu sư mới có thể mặ, cụ không nên mặc bừa, dễ gây nên hiểu lầm.
Bà cụ gật đầu tán thành, tiếp lấy lén lén lút lút quan sát bốn phía, đồng thời ra hiệu để Trương Tiểu Tịch đưa lỗ tai tới gần, biết rõ càng phản kháng càng thống khổ, thiếu niên đành nghe theo.
Bà cụ thấp giọng, “Ta kể cho cậu một bí mật lớn....”