Đại Tiêu Cục

Chương 13: Chương 13: Nhiệm Vụ Mới




Võ học cấp C? Cả người Trương Tiểu Tịch như đang YOLO, vốn nghĩ chỉ là gân gà thế mà có thể tới cấp C? Là cái thế giới này quá điên cuồng hay là anh em ta quá đơn thuần?

Đừng nói Trương Tiểu Tịch, có lẽ lão đạo tùy tiện truyền môn võ công này chỉ sợ cũng không nghĩ thứ này lại có thể là bí tịch võ công có tên tuổi trong danh môn đại phái, điều này cũng không thể trách hắn, trên thực tế sau khi luyện thành chưởng pháp này, ngoại trừ xuất chưởng nhanh hơn một chút, tư thế tuyệt mỹ một chút, ngoài ra cũng chẳng có gì ghê gớm, đáng tiếc chỉ làm màu bền ngoài cũng có thể uy phong ở chốn vắng vẻ như Thanh Dương, đến Lương Châu thì thành hàng hạng hai rồi.

Rõ ràng là võ công cấp C sao lại yếu như vậy? Kỳ thật đáp án rất đơn giản, đây là một bộ chưởng pháp nội gia cần dựa vào nội lực mới có thể thúc giục!

người sáng lập bộ võ công này chính là một vị chưởng môn anh tư xuất chúng của môn phái lão đạo hơn trăm năm trước, thuở thiếu thời vị chưởng môn này từng gặp kỳ ngộ, sau khi uống nhầm kỳ dược mà may mắn không chết đạt được một thân nội công không tệ, ngày ngày luyện công giữa rừng cũng quan sát từng cơn gió nhẹ thổi qua lá cây mà ngộ ra một bộ chưởng pháp thần kỳ, sau đó cả đời không ngừng lấy thực chiến cùng cảm ngộ để hoàn thiện nó, cuối cùng hình thành một bộ võ công cấp C . Có điều mặc dù hắn có thanh danh không nhỏ trên giang hồ, nhưng khổ nỗi môn phái lại không có tâm pháp nội công tốt, cuối cùng sau khi hắn chết càng ngày càng tệ, đến thời điểm lão đạo đã triệt để biến thành một phái nhỏ hạng ba, không ai trong phái có thể phát huy ra uy lực bộ tuyệt học này, quả thực đáng tiếc.

Trương Tiểu Tịch nhìn hệ thống giới thiệu: Thanh Phong Chưởng, chưởng pháp cấp C, võ học trấn phái phái Tùng Lâm, chưởng pháp sau khi đại thành tựa như gió quất vào mặt, tự tại phiêu diêu không chỗ nào không thể tới, tự nhiên khắc chế tất cả chưởng pháp cùng cấp bậc hoặc kém hơn. Chú thích: Tu luyện cần nội công đạt tới sơ khuy môn kính (nội lực đạt một trăm điểm).

Võ công mạnh như vậy? Còn khắc chế tất cả chưởng pháp cùng cấp bậc hoặc kém hơn? Đây quả thực là Độc Cô Cửu Kiếm phiên bản thu gọn, chỉ là phái Tùng Lâm nghĩa là gì, hoàn toàn chưa nghe nói qua, nhưng mà chuyện này hoàn toàn không ảnh hưởng đến quyết tâm đem bộ chưởng pháp này luyện đến cảnh giới đại thành của Trương Tiểu Tịch.

Đạt được một môn võ học thần kỳ, tâm tình Trương Tiểu Tịch thật tốt, cảm thấy càng thêm khát vọng với quyển nội công cơ sở kia, cáo biệt mỹ nữ sư phụ, Trương Tiểu Tịch đi dạo khắp nơi trong huyện Thanh Dương xem có thể kiếm được món hời nào không.

Đến khi nhìn sắc trời (thiếu niên đáng thương cuối cùng học được cách nhìn sắc trời) thì đã sắp tối, trong lòng Trương Tiểu Tịch cũng là sinh thành mấy ý tưởng kiếm tiền sơ bộ, nhưng mà hiệu quả vẫn còn khó nói, phải đưa vào thực tiễn mới biết được, thiếu niên nghĩ sớm biết như thế đã không học kinh tế, chọn học kỹ thuật có vẻ thực dụng a.

Nhưng mà bây giờ hối hận đã trễ, đang muốn nhấc chân trở về, bên tai lại truyền tới tiếng hệ thống: Đinh! Nhiệm vụ mới, mời kiểm tra.

Chẳng lẽ hôm nay là ngày ta may mắn sao? Nhiệm vụ-kun lại trở về sau nghỉ phép a, Trương Tiểu Tịch mừng rỡ như điên mở nhiệm vụ không chần chờ.

Tên nhiệm vụ: Khai trương đại cát

Mục tiêu: Tích súc đã đủ, ngươi nhất định phải bắt đầu tìm kiếm phương pháp kiếm tiền, vì hưởng ứng hoàng thượng hiệu triệu, xúc tiến kinh tế Đại Yên phồn vinh, cố gắng quán triệt chỉ thị cấp trên, đề cao GDP Thanh Dương, trở thành một huyện công nghiệp có vẻ là lựa chọn tốt? Yêu cầu khai trương tiêu cục trong thời gian ba ngày.

Tình trạng: Đang tiến hành. . .

A, nhiệm vụ-kun ngươi trở về từ thiên triều sao? Trương Tiểu Tịch nhịn không được mắng mục tiêu nhiệm vụ, nhưng thoạt nhìn nhiệm vụ lần này lại vô cùng đơn giản, cũng không biết cuối cùng sẽ ban thưởng bao nhiêu SP.

Nhưng nhất định phải vượt qua 200 a, nội tâm Trương Tiểu Tịch vẫn nhớ thương quyển nội công cơ sở kia, bước nhanh về nhà, mặc dù thời gian đã không còn sớm, nhưng hôm nay còn chưa luyện công, cuối cùng khoa tay múa chân trong chốc lát mới học được Thanh Phong Chưởng, chiêu này mặc dù yêu cầu có một trăm điểm nội lực, nhưng khác với Bá Vương Thương, dù chưa đạt yêu cầu cũng có thể dùng nó một chút, chỉ là hiệu quả đối địch không lớn, nhưng mà hiện tại Trương Tiểu Tịch cũng không nghĩ dùng nó đối địch, chỉ là gia tăng độ thuần thục một ít, làm cơ sở cho tương lai.

Lúc thu công đã là giờ Hợi, cũng chính là 21 giờ giờ Bắc Kinh, lúc này trong huyện Thanh Dương ngoại trừ một ít nghề nghiệp chuyên môn hoạt động ban đêm , ví dụ như người báo giờ, ăn trộm, đa số dân chúng đã tiến vào mộng đẹp, Trương Tiểu Tịch một mình trong đêm yên tĩnh chợt cảm thấy có chút nhàm chán, nếu như lúc này còn ở Địa Cầu, chắc là đang núp rừng chờ gank, hoặc là ở trong phó bản trò chơi nào đó săn người với Boss, không thì cùng đám bạn chung phòng ký túc xá xem lỗ mũi Takizawa Rola. . . Đáng tiếc bây giờ đã không thể nữa, chỉ còn lại một mình dốc sức phấn đấu ở cái thế giới xa lạ này.

Quỷ xui thần khiến thế nào mà trong đầu thiếu niên hiện lên hình ảnh mỹ nữ sư phụ, hoài niệm cùng thương cảm trong lòng cũng giảm đi rất nhiều, nghĩ một lúc lại lắc đầu cười, “Thôi đi, ngươi cũng chỉ là tiểu nha đầu mặt lạnh tim nóng nha.”

Vương Thắng Nam cũng chỉ là một tiểu cô nương mười sáu tuổi, thậm chí còn nhỏ hơn kiếp trước của mình năm tuổi, chỉ một người chéo chống võ quán phụ thân lưu lại, còn muốn chăm sóc một đám trẻ đáng thương, chính mình thế mà cũng được nàng chăm sóc, trong lòng thiếu niên không khỏi dâng lên một tia áy náy, lẩm bẩm, “Sư phụ a sư phụ, tiêu cục của ta sắp khai trương, về sau cũng nên để ta chăm sóc cô đi.”

Một đêm an lành, ngày thứ hai Trương Tiểu Tịch dậy thật sớm, đầu tiên là quét dọn trong trong ngoài ngoài tiêu cục, lau sạch sẽ binh khí, đặt từng món lên giá, cỏ dại trong viện cũng được dọn đi, cuối cùng chọn một bộ quần áo tiêu sư của phụ thân mặc vào, không có biện pháp, ai bảo ta làm phục vụ chi?! Ấn tượng lần đầu tiên rất quan trọng.

Chỉnh lý xong đây hết thảy, nhìn tiêu cục rực rỡ hẳn lên, Trương Tiểu Tịch gật đầu hài lòng, mặc dù mộc mạc một chút, nhưng ít ra không có cảm giác hoang tàn lúc trước, cũng coi như đạt yêu cầu sơ bộ, đi đến cửa, đã dự định làm tiêu sư, đương nhiên thiếu niên sẽ không đặt mục tiêu ở một huyện Thanh Dương nho nhỏ, trong kế hoạch chiến lược của hắn, huyện Thanh Dương chỉ là điểm xuất phát, cũng là xuất phát điểm của tiêu cục, bước kế tiếp tất nhiên là quét sạch toàn bộ Lương Châu, biến Lương Châu thành đại bản doanh của hắn, cuối cùng lại lấy Lương Châu làm căn cơ chậm rãi xơi tái xung quanh, ngầm chiếm mười hai lục địa còn lại, cuối cùng cho dù không cách nào lũng đoạn toàn bộ thị trường ít nhất cũng phải làm đầu sỏ lớn nhất trong ngành.

Không sai, đây chính là tham vọng của trạch nam! Chế tạo một cái Tencent ở đây! Thậm chí không chỉ là tiêu cục, hắn còn dự định dựa vào nghiệp vụ của nó, xây dựng một tập đoàn kinh tế! Một khi để hắn đứng vững bước chân, vậy các ngành các nghề khác cứ run rẩy đi!

Tốt, có chút kéo xa, trước mắt mà nói, làm sao để tiêu cục nho nhỏ này có thể tồn tại ở huyện Thanh Dương mới quan trọng, Trương Tiểu Tịch đau đầu nhìn lấy tấm biển tiêu cục Phúc Uy, dù sao tiêu cục hiện tại một nghèo hai trắng, cũng chỉ có chín điểm danh vọng giang hồ, không khác số không là mấy, sửa lại cái tên để bắt đầu mới đi thôi!?

Thế nhưng dùng tên gì mới tốt đây?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.