Đôi tử huyết bàng hoàng nhìn người thanh
niên tuấn lãng, trong tim của Rose tràn đến một cảm xúc khó hiểu, khóe
mắt rơm rớm nước mắt, cô nghẹn ngào thốt lên:
“Liam…”
“Rose, chào em.” Liam đứng ở cách đó không xa, đôi tay dính máu nhầy
nhụa của con rắn kia quơ quơ trên không trung, đôi mắt màu hổ phách mỉm
cười nhìn cô gái núp trong bóng tối đang xúc động nhìn hắn.
Rose không tự chủ được lóc cóc bò dậy, để mặc Khắc Duy đang ngơ ngơ
ngác ngác không hiểu người đàn ông này là ai mà xuất hiện ở đây. Cô hốt
hoảng chạy thật nhanh về phía Liam, tâm trạng bồi hồi xúc động.
Liam dang rộng hai tay, Rose phi vào lồng ngực rắn chắc của hắn, mặc
kệ trên người hắn dính máu tanh tưởi, cô gắt gao ôm chặt lấy. Sợ rằng..
hắn sẽ rời cô mà biến mất.
“Liam.. Hức, hức..” gương mặt tuyệt mỹ ấy tràn ngập nước mắt, đôi tử huyết long lanh đến lạ thường.
“Ngoan nào, đừng khóc. Anh đã trở về rồi đây?” Liam cười khổ trong
lòng, không ngờ cô gái này lại dễ dàng xúc động đến thế, hắn bối rối
không biết làm sao cho phải. Liam sợ rằng máu bẩn trên tay hắn sẽ vướng
vào cô, hắn liền rút từ trong túi quần ra một chiếc khăn tay màu đỏ sẫm, vội vàng lau đi.
Rose không chịu ngưng, cô cứ đứng đó ôm chặt lấy Liam, tiếng khóc càng lúc càng to hơn, như để thỏa nỗi mong nhớ hắn.
Khắc Duy ở một bên như rơi vào bóng tối, đôi mắt thẫn thờ nhìn đôi nam nữ. Ánh sáng mờ ảo không rõ ràng, nam tuấn lãng, nữ tuyệt mỹ, nhìn đi
nhìn lại cũng thấy vô cùng hài hòa. Tim hắn đau nhói..
Khoảng một lúc lâu sau, Rose mới nín khóc, lưu luyến rời vòng tay ấm áp của Liam.
“Sao em lại ở đây?” Liam chờ cô gái trong lòng mình khóc xong, an ổn
lại tinh thần. Hắn đưa đôi tay lạnh băng lên vuốt ve gương mặt xinh đẹp
của Rose, liền hỏi.
“Tử Mâu chưa rời khỏi đây.” Rose mỉm cười trả lời, tất cả những gì cô
biết cũng chỉ đến thế, nhận thức của cô cũng dừng ở mười năm trước – lần cuối cô thức tỉnh.
“Rose bé bỏng ạ, Hân Hân cùng anh đã rời khỏi đây được mười năm rồi.
Không ngờ rằng lần này lại rơi vào cái bẫy nguy hiểm này, khiến em thức
tỉnh.” Liam bồi hồi nhớ lại ký ức cũ, có chút thương xót nhìn Rose với
đôi tử huyết sáng rực cùng mái tóc màu bạc, Di Hân xảy ra chuyện nằm
ngoài tầm kiểm soát của hắn, để cho người con gái hắn yêu thương mệt
nhọc tỉnh lại.
“Em không nghĩ đã lâu vậy rồi. Tử Mâu luôn hành động cẩn thận, thế mà
lại xảy ra chuyện.” Rose lắc lắc cái đầu, lại âm thầm tác động ma lực
vào cơ thể tìm kiếm Tử Mâu.
Liam vuốt ve mái tóc mềm, mỉm cười dịu dàng.
“Em làm gì thế?”
“Liam.. Không hiểu tại sao, em lại không tìm thấy Tử Mâu.” Rose lo
lắng nhìn vào đôi mắt màu hổ phách, đôi tử huyết rưng rưng sắp khóc.
“Cái gì? Sao lại như vậy?” Liam nhíu chặt mày, trong thâm tâm hắn có
cảm giác không ổn, Di Hân của hắn.. không phải đã biến rồi chứ?
“Để anh xem!” Liam lo lắng túm lấy bả vai của Rose, cảm giác bất an cứ liên tục ùa tới, hắn vội vã sử dụng ma lực của bản thân, xuyên qua cơ
thể của Rose.
Đôi đồng tử màu hổ phách xinh đẹp đối diện đôi mắt màu máu, Liam cứ cố gắng xuyên qua tia máu phức tạp, cố gắng tìm kiếm sự hiện diện của Di
Hân trong mọi ngóc ngách.
Hắn chỉ sợ rằng Di Hân đã thực sự biến mất, hai nhân cách đối lập tồn
tại trong cơ thể của người con gái này có sự chênh lệch rất lớn. Di Hân
chỉ là một con người bình thường, cô chỉ khác người ở chỗ là thừa kế đôi mắt màu tím trân quý, dòng máu đặc biệt mà thôi. Còn Rose? Chỉ cần nói
đến việc cô là dòng thuần chính thống của hoàng thất Lightangle, cũng đủ để lý giải cho việc Di Hân bất chợt biến mất.
Ma lực của Rose có hai phe đối lập, phần thiện của Tử Mâu và bóng tối
ăn mòn của Tử Huyết. Việc Rose để xuất hiện điều ấy là do cô sinh ra
trong sự không ngờ tới, vô tình tiếp nhận toàn bộ ma lực cường đại của
mẹ mình, lại chưa từng được học về cách kiểm soát ma lực, ma lực bóng
tối lợi dụng kẽ hở ấy mà làm phản.
Linh hồn của Di Hân nếu không cẩn thận sẽ bị bóng tối của Rose ăn mất, từ đó cô sẽ vĩnh viễn biến khỏi thế gian này, làm đủ mọi biện pháp cũng sẽ không bao giờ trở lại.
Đó là điều mà Liam lo lắng nhất, nếu thực sự Di Hân đã chết.. thì thế
giới này sẽ đảo lộn, e rằng kinh khủng như việc để cho Rose thức tỉnh.
Hắn lúc đó sẽ tự trách chính mình tại sao lại không xuất hiện sớm hơn để ngăn chặn việc thanh toán lẫn nhau này của các thế lực hắc đạo. Với
danh nghĩa là ‘người bảo hộ Công chúa’, hắn lại để xảy ra một việc sơ
suất vậy sao?
“Liam.. Anh có thấy không?” Rose run rẩy hỏi Liam, cô sợ hãi vô cùng
nhìn biểu cảm nội tâm của Liam, đáy mắt của hắn.. là sự hoảng loạn chưa
từng thấy.
“Rose à.. Anh…” cảm thấy như đáy lòng dâng trào một cảm giác tội lỗi,
Liam thực sự hoảng loạn, hắn.. hắn... hắn không tìm thấy Di Hân. Hắn
không hề tìm thấy tung tích của Di Hân.
Liam là ‘người bảo hộ Công chúa’ do đích thân Nữ hoàng tiền nhiệm của
Lightangle chỉ bảo, bà đã gửi hắn đến bên cạnh Hải Yến và Di Hân với mục đích bảo vệ con gái và cơ thể của cháu gái mình, hắn chịu trách nhiệm
bảo vệ an toàn cho Hải Yến cùng Di Hân, đặc biệt tuyệt không thể để Di
Hân xảy ra chuyện gì, nếu Di Hân chết, Công chúa của hoàng thất
Lightangle cũng sẽ chết theo.
Nhưng Nữ hoàng đã chết, Công chúa Cartherine lúc đó trở về và nối
ngôi. Nàng cũng giao nhiệm vụ đó cho hắn, nhưng lại trở thành điều mới.
Tuyệt đối bảo vệ sự an toàn của Di Hân – một cô gái loài người, con gái
của nàng khi Cartherine phong ấn sức mạnh trở thành một nhân loại tầm
thường.
Việc đó thường xuyên bị gián đoạn bởi tân Nữ hoàng lên ngôi, những thế lực định tạo phản của Nữ hoàng tiền nhiệm còn sót lại rất nhiều, Liam
hắn là người duy nhất Cartherine lúc đó có thể tin tưởng được, dù sao
suốt thời gian hắn ở bên cạnh Cartherine của Di Hân với tư cách ‘người
bảo hộ’ nhiều nhất và được Cartherine rất tin tưởng. Nên hắn gánh vác
trách nhiệm bảo vệ Lightangle cùng ‘người bảo hộ Công chúa’, nhiều lần
Di Hân xảy ra nguy hiểm ngoài ý muốn hắn cũng không thể kịp thời xuất
hiện bên cạnh cô được, vì hắn còn rất bận.
Nữ hoàng đương nhiệm Cartherine lúc này đang ổn định lại thế lực của
hoàng thất, mà đương nhiên hắn cũng phải gắng vác phần nào. Bây giờ thì
hay rồi, hắn để cho Di Hân xảy ra chuyện. Hơn nữa còn khiến Công chúa
Rose – mục tiêu của hàng vạn mũi tên trên toàn thế giới nhắm tới thức
tỉnh. Khỏi cần tưởng tượng cũng biết sau này sẽ khó khăn ra sao.
Việc Liam cần làm bây giờ chính là cần tìm linh hồn thất lạc của Di
Hân trong cơ thể và đưa cô trở lại với vị trí chủ nhân. Như thế mới có
thể dừng tất cả mớ hỗn độn sắp và sẽ xảy ra ngay lúc này hoặc trong
tương lai.
“Có phải.. Tử Mâu đã biến mất rồi không?” Rose hoảng loạn lay mạnh
Liam, nội tâm yếu ớt của cô một lần nữa lại bị bóng tối phủ lấy. Đôi tử
huyết sáng rực như tia lửa, sẵn sàng có thể phá hủy bất cứ điều gì.
“Rose.. bình tĩnh lại đi em. Không có chuyện Hân biết mất được, thời
gian chưa đủ.” Liam túm lấy bả vai của cô, vội vàng trấn an.
Hắn cũng đủ vấn đề rồi, nếu giờ để mặt tối của Rose vùng dậy, hắn không dám chắc bản thân có ngăn nổi không nữa?