Đại Tiểu Thư Của Tôi

Chương 5: Chương 5




Tề Ái thở dốc nhìn Huệ Đại Sơn, sóng mắt mềm mại đáng yêu nhìn anh, trên người cô nhộn nhạo, vào giờ phút này, cô không cần nói gì nữa, vì cô biết kế hoạch của mình đã thành công.

"Đại tiểu thư, em không được hối hận nha!"

Huệ Đại Sơn nâng gáy Tề Ái lên, hôn cô như một lời tuyên thệ.

Anh là người không dễ động tình, huống chi đại tiểu thư ở trong lòng anh có thể nhìn nhưng không thể chạm, anh không dám nghĩ mình và đại tiểu thư sẽ qua lại với nhau.

Hiện tại đại tiểu thư chủ động tới bên anh, còn lớn mật câu dẫn anh, làm cho anh không có cách nào cự tuyệt, cuối cùng anh cũng hạ quyết tâm.

Anh không biết người khác yêu là như thế nào, riêng anh nếu đã yêu một cô gái, thì anh sẽ đối xử tốt với cô ấy cả đời.

"Em sẽ không hối hận! Đại Sơn, anh là của em, của một mình em."

Gương mặt Tề Ái tràn đầy nụ cười dịu dàng, cô muốn độc chiếm anh, cô yêu điên cuồng anh, anh là tất cả của cô.

"Anh ôm chặt em...Em muốn anh."

Nghe lời khẩn cầu của cô, giữa đùi Huệ Đại Sơn truyền đến một hồi đau đớn kích thích, phản ứng sinh lý mãnh liệt ép anh run rẩy, anh cuồng nhiệt hôn cô.

Tề Ái ưỡn người đem chính mình giao cho Huệ Đại Sơn, mặc cho anh định đoạt. Huệ Đại Sơn hôn trên mặt, trên cổ, trên từng tấc da thịt trên toàn thân cô.

Huệ Đại Sơn vội vàng cởi quần áo hai người ra, Tề Ái sờ lòng ngực của anh, tiếp tục chơi đùa.

"Đại Sơn, Hạo Phàm nói anh rất giống con gấu lớn! Nếu như cô ấy nhìn thấy anh có nhiều lông như vậy, nhất định cô ấy sẽ nói anh là một con gấu lớn."

"Em yên tâm, anh sẽ không cho cô ấy nhìn." Anh cũng không thích ở trước mặt các cô gái lõa thể.

Anh cởi hết quần áo của hai người, nằm ở bên cạnh cô, ánh mắt anh nóng bỏng nhìn thân thể thuần khiết của cô, nhìn thân thể của cô làm cho anh muốn bùng nổ.

Tuy Tề Ái chủ động dụ dỗ anh, nhưng ánh mắt Huệ Đaị Sơn nhiệt tình nhìn cô, lòng cô như nai con chạy loạn, cô đỏ bừng cả mặt, vội vàng lấy tay ôm ngực, co lại chân, đem trọng điểm trên người mình che giấu .

"Đại Sơn, anh làm sao lại nhìn em như vậy?"

"Đại tiểu thư, thân thể của em rất đẹp."

Huệ Đại Sơn bắt lấy cánh tay Tề Ái kéo ra, ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào bộ ngực sữa của cô, thân thể của cô không ngừng kích thích anh, phái nam giữa đùi anh cứng rắn ưỡn lên.

Tề Ái chú ý tới.

"A! Đại Sơn, anh cái đó. . . . . . Đứng lên!"

"Em sợ sao?"

Huệ Đại Sơn cúi đầu liếc mắt nhìn "Đại Gia Hỏa" cứng rắn giữa hai chân, sợ nó phấn khởi hù dọa Đại tiểu thư của anh.

"Không. . . . . . Nó thật đáng yêu!"

"Đáng yêu?" Huệ Đại Sơn không thích cách dùng từ của cô.

"Đúng nha! Nó thật đáng yêu. Đại Sơn, em có thể chơi với "nó" không?" Tề Ái vươn tay, cầm "nó" nhẹ nhàng lắc lư .

"Đại Sơn, anh thật cứng! Anh rất hưng phấn có đúng hay không?"

"Còn không phải bởi vì em." Ánh mắt Huệ Đại Sơn liếc cô chỉ trích, đều là bởi vì cô, cho nên anh mới biến thành dã thú.

Tề Ái rất dứt khoát xem đó như lời khen tặng."Tiếp theo em phải làm như thế nào? Đại Sơn, anh giống như đã chuẩn bị tốt, em. . . . . ."

Tề Ái cúi đầu kiểm tra tình huống của mình, cô ngượng ngùng mở ra hai chân, nắm tay Huệ Đại Sơn đưa vào giữa hai chân cô.

"Đại Sơn, anh giúp em, em chưa có chuẩn bị xong?"

Huệ Đại Sơn vươn ngón tay to và dài của mình mở ra hai chân Tề Ái đụng vào đám lông màu đen mềm mại, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa, xoa bóp cửa động của cô.

"Em đã chủ động như thế? Sao bây giờ lại thẹn thùng?"

"Em xấu hổ! Nhưng em muốn cùng anh làm chuyện vui sướng!"

"Lần đầu tiên sẽ rất đau."

Huệ Đại Sơn hôn nhẹ hai gò má cô, nói lời cảnh cáo cô. Một lát nữa vận động kịch liệt, anh sợ thân thể mềm mại của cô sẽ bị thương.

"Đại Sơn, em rất sợ đau, anh phải nhẹ nhàng một chút!"

Ôm thân thể mềm mại của Tề Ái, Huệ Đại Sơn không dám bảo đảm với cô. Trên thực tế, anh quá lớn còn cô thì quá nhỏ, chắc chắn sẽ làm cô bị thương.

Chuyện như thế không thể gắp gáp , phải làm từ bước dạo đầu!

Bàn tay anh nắm lấy bộ ngực non mềm của cô, giống như trong tưởng tượng của anh, xúc cảm mềm nhũn như đậu hũ, Huệ Đại Sơn không nhịn được há mồm ngậm đỉnh phấn hồng của cô, anh sử dụng đầu lưỡi linh hoạt liếm láp qua lại.

"A. . . . . ." Lần đầu tiên bị đàn ông đối xử như vậy, Tề Ái kinh ngạc cao giọng nói. "Đại Sơn!"

Vừa ngậm đỉnh phấn hồng trong miệng, vừa sử dụng tay vuốt ve an ủi phía dưới của cô.

"A. . . . . . Thật kỳ quái!"

Thân thể Tề Ái phản ứng khiến cô không biết phải làm sao, cô ôm đầu Huệ Đại Sơn , cố gắng thích ứng, thân thể cô như có dòng điện chạy qua làm cho toàn thân tê dại .

"Đại Sơn, anh hút như vậy, bọn chúng căng ra, thật khó chịu!"

"Em không thoải mái sao?"

"Không sao! Nhưng mà cảm giác rất kỳ quái."

"Như thế này sao?" Huệ Đại Sơn dùng ngón trỏ và ngón cái cùng nhau hành động, véo nhẹ hai đỉnh phấn hồng ."Còn cảm giác kỳ quái không?"

Ngực trắng như tuyết chính giữa có màu hồng nhạt làm người thương yêu, đầu lưỡi của anh không nhịn được lại đưa lên, lần nữa đưa chúng vào trong miệng mình khuấy động, hai tay từ từ đi xuống dao động trên người cô.

Cô từ từ thích ứng, Tề Ái ôm đầu của Huệ Đại Sơn ép xát vào ngực của mình.

"Ah. . . . . . Ah. . . . . . Đại Sơn. . . . . ." Anh chỉ là mới dùng môi và lưỡi, cô đã không chịu nổi, từng hồi kích thích, giữa đùi cô ẩm ướt, Tề Ái thẹn thùng khép hai chân lại, vào giờ khắc này, cô biết mình đã chuẩn bị xong.

Môi cô bật ra tiếng rên rĩ, Huệ Đại Sơn trượt bàn tay vào giữa hai chân cô, cảm nhận được giữa đùi cô ẩm ướt.

"Ừm! Em muốn anh, muốn nhiều hơn nữa!" Tề Ái nỉ non, hai chân cô kẹp lấy bàn tay Huệ Đại Sơn. Bởi vì cô chủ động ép chặt tay anh, nên thân thể của cô càng thêm nhạy cảm, giống như chỉ cần một chút đụng chạm nhẹ nhàng, thân thể mềm mại của cô sẽ vỡ vụn ra.

"Ngoan, Mở hai chân ra!"

Dưới yêu cầu của Huệ Đại Sơn, Tề Ái buông lỏng hai chân, để cho tay anh ở giữa đùi mình không chút trở ngại nào mà lộng hành, cô ôm tâm tình vừa mong đợi vừa sợ bị tổn thương, đem toàn thân mình giao cho anh.

Ngón tay anh thăm dò lối vào ướt át giữa hai chân cô, Huệ Đại Sơn từ từ đẩy ngón tay vào trêu trọc vách tường của cô, cô nhỏ nhắn như vậy, có thể chịu đựng anh sao?

"Đại tiểu thư, em thật nhỏ nhắn, anh sợ sẽ làm em bị thương!"

"Không sao, em nguyện ý." Năm ngón tay Tề Ái bởi vì kích động mà dùng sức bấu vào lưng anh."Đại Sơn, em không sợ, em sẽ nhẫn nại."

Bụng dưới của cô cảm thấy trống rổng, cô muốn anh lấp đầy cô.

Thật ra thì, anh cũng không nhẫn nại được nữa, bởi vì muốn cho cô vui thích nhiều hơn, cho nên anh làm bước dạo đầu lâu hơn, nhưng nếu lâu hơn nữa, anh không chịu được mà bộc phát.

"Đại tiểu thư, em nằm xuống đi." Huệ Đại Sơn cầm lấy gối đầu mềm mại lót dưới mông cô, chờ một chút " í é í é" mãnh liệt cho an toàn.

Nâng bắp chân trắng noãn của cô lên, đè về phía trước, Huệ Đại Sơn di chuyển đến cửa động ướt át của cô, cây gậy căng cứng, hưng phấn của anh chống đỡ hoa huyệt thuần khiết không tỳ vết của cô.

Cả người bị Huệ Đại Sơn nâng lên, Ánh mắt Tề Ái lưu luyến si mê nhìn khuôn mặt anh, cô rất là hạnh phúc.

Cô nhìn anh say đắm, nhìn thân thể cường tráng của anh, mỗi cử động của anh sẽ làm cho cơ bắp hiện lên, tạo nên các đường cong hoàn mỹ.

A! Cô làm sao sẽ thích anh như vậy?

Tự đáy Tề Ái nói như vậy, nhưng trên thực tế cô đã đem lòng của mình hiện ra ngoài.

"Đại tiểu thư, em thật yêu thích anh như vậy sao?"

Cô lầm bầm lầu bầu, kế bên cô Huệ Đại Sơn nghe rất rõ ràng, anh mĩm cười nhìn cô, cho cô một cái hôn ngọt ngào.

"Ừm! Đại Sơn, em thật sự thích anh, rất yêu anh!"

Hai người nhìn nhau không nói gì, ánh mắt Huệ Đại Sơn nóng bỏng nhìn hoa huyệt của cô. "Đại tiểu thư, em phải nhẫn nại, anh muốn tiến vào."

Tách hai chân cô ra, Huệ Đại Sơn thẳng lưng để cho "em trai" của mình tiến sát lại gần nơi tràn đầy hấp dẫn mềm mại của cô .

"Đại Sơn. . . . . ." Sắp cùng anh hòa hợp làm một, Tề Ái sợ hãi bật ra tiếng hô nhỏ.

"Không cần khẩn trương, anh sẽ cố gắng dịu dàng."

Ngón tay đầu tiên của anh đụng vào chất lỏng ẩm ướt, sau đó mãnh liệt tiến vào tách ra cánh hoa mềm mại, đâm vào hoa huyệt của cô.

"A ──"

Phía dưới thân thể cô truyền đến một hồi ngượng ngùng, cô đè nén đau đớn ngâm kẽ, phái nam của Huệ Đại Sơn hoàn toàn bị kích thích đi ra."Đau không?"

"Ừ." Tề Ái gật đầu lại lắc đầu.

Huệ Đại Sơn cúi đầu nhìn nơi kết hợp của hai người, của đại tiểu thư quá nhỏ nhắn, còn anh thì quá mức cự đại.

Nơi nhạy cảm của cô hút vào thứ thô tô của anh, Huệ Đại Sơn bởi vì nhẫn nại quá độ mà thở khẽ, trên trán toát mồ hôi.

Anh không biết phải làm sao xâm nhập, cô thật nhỏ bé, nhịp tim Tề Ái lo lắng càng lúc càng nhanh, nhưng Huệ Đại Sơn một chút cũng không động.

"Đại Sơn, anh làm sao vậy? Tại sao không tiếp tục?"

Tề Ái nâng nữa người trên lên, theo tầm mắt Huệ Đại Sơn nhìn nơi kết hợp giữa hai người, nhất thời sáng tỏ tại sao anh không động.

Nhìn nam căn của anh hưng phấn bừng bừng, trong đầu cô liền hiện lên cảnh báo, "nó" một mình thì cô cảm thấy đáng yêu, nhưng lúc này, "nó" đang tiến vào trong người cô, nhìn sự khác biệt giữa anh và cô, cô càng cảm thấy sợ hãi mãnh liệt.

Tề Ái không dám tin, kinh ngạc nhìn "nó", nhưng vì lời nói mới vừa rồi cô sẽ vì anh mà nhẫn nại, cho nên, cô hít một hơi thật sâu, đem sự sợ hãi trong lòng xua tan đi, vươn tay ôm hông Huệ Đại Sơn thật chặt."Không quan trọng, anh mau tiếp tục đi!"

Vào giờ phút này anh sẽ không cho cô hối hận, Huệ Đại Sơn đem thân hình cô ép trở về, hôn lên đôi môi cố làm ra kiên cường của cô, bởi vì đè thấp cơ thể làm cho nam căn của anh tiến sâu vào trong hoa huyệt của cô, cô không thích ứng được. Anh hôn lên môi cô, dịu dàng dỗ dành cô.

"Ngoan, chớ lộn xộn."

Tinh tế hôn lê đôi môi và cả gương mặt của cô, Huệ Đại Sơn đợi cô phân tán lực chú ý không còn cảm giác khó chịu nữa.

Vật cứng rắn của anh mới đi vào nơi thít chặt của cô, lối vào ẩm ướt sáng bóng, cơ hồ ép anh muốn tiết ra, mồ hôi trên trán của anh tuôn ra.

Tay anh nâng cao bắp chân cô lên, môi Huệ Đại Sơn chuyển tới bên cạnh lỗ tai của cô nói. "Đại tiểu thư, em kiên nhẫn một chút, anh muốn. . . . . ."

Anh nâng eo ưỡn thẳng thắt lưng, tràn đầy dứt khoát đi vào nơi nhỏ hẹp của cô.

"A. . . . . ."

Giữa hai chân đau rát, từng trận đau đớn truyền đến khắp toàn thân cô, sắc mặt Tề Ái tái nhợt cắn môi dưới, hai tay ôm chặt thắt lưng anh, thừa nhận cảm giác lần đầu tiên bị phá thân xữ nữ.

Đau đớn làm cho cô cảm nhận rõ ràng Huệ Đại Sơn đang tồn tại mãnh liệt trong cô.

"Em đau lắm hả?"

Huệ Đại Sơn đau lòng hôn lên giọt nước mắt trên mặt Tề Ái, vật cực đại giữa hai chân tùy thời hành động, nơi nhỏ hẹp của cô ép chặt anh, làm cho anh mất lý trí.

"Ừm!" Hai mắt ướt át của cô nháy mắt có những giọt nước mắt óng ánh trong suốt rơi xuống, giữa hai chân vẫn đau rát như cũ, Tề Ái cảm giác anh càng ngày càng bành trướng trong cơ thể cô.

"Trời ạ! Anh nhịn không được. . . . . ." Anh không nhịn được nữa xoay thắt lưng, chầm chậm di chuyển tốc độ, nhẹ nhàng cúi đầu kiểm tra tình trạng giữa đùi cô, máu xử nữ vấn quanh nam căn anh chậm rãi nhỏ giọt xuống khăn trải giường màu xanh dương, làm người ta nhìn thấy mà hoảng sợ.

"Ô. . . . . ."

Tề Ái cắn môi đè nén thanh âm, anh nghe thấy mà đau lòng, nhưng anh bây giờ không có biện pháp khống chế mình, thân thể anh tự động di chuyển theo khát vọng, liên tục khát cầu thân thể mê người của đại tiểu thư.

Anh giống như cuồng phong bão táp!

Tề Ái cắn răng chịu đựng Huệ Đại Sơn mãnh liệt chiếm đoạt cô. Dần dần thân thể đau đớn của cô từ từ dịu bớt.

Huệ Đại Sơn mãnh liệt đưa đẩy, nam căn của anh trong hoa huyệt của cô khuấy động, cuối cùng anh giống như đã thỏa mãn cơn thèm khát, hai mắt Huệ Đại Sơn nhìn chằm chằm Đại tiểu thư của anh, hy vọng cô cũng giống như anh cùng nhau hưởng thụ.

Nhưng anh phát hiện khuôn mặt nhỏ nhắn của Tề Ái vo thành một nắm, hai mắt đau thương nén lệ, xem ra anh quá thô lỗ, chỉ lo hưởng lạc, hoàn toàn không lo lắng cho cảm thụ của cô.

Kế tiếp anh phải bồi thường cô chu đáo.

Huệ Đại Sơn kéo bắp chân của cô cố định ở thắt lưng anh, đôi tay lần mò tới khu vườn bí mật của cô, tiến hành động tác khiêu khích, ngón tay anh vỗ về chơi đùa khu vườn của cô, hy vọng lần nữa khơi gợi lại sự nhiệt tình của cô.

Nhìn chăm chú vào giữa hai chân cô, nơi phun ra nút vào của cô, Huệ Đại Sơn trừ đau lòng, còn có cảm giác lỳ lạ.

Anh không nghĩ sẽ có một ngày anh và đại tiểu thư ở cùng một chổ . . . . . .

Anh và cô ở tiểu học tách ra, anh vĩnh viễn cho là anh sẽ không có cơ hội gặp mặt cô nữa, cho đến khi, lên đại học cô tỏ tình với anh, cùng anh kết giao, đem thân mình hiến dâng cho anh, tâm tình của Huệ Đại Sơn có thể nói là mừng như điên.

Mặc dù anh và cô chưa có sự chấp nhận của gia đình, nhưng mặc kệ tương lai như thế nào, anh sẽ nắm tay cô đi đến suốt cuộc đời.

"A. . . . . . Đại Sơn. . . . . . Đừng đụng nơi đó. . . . . . A! A! Đại Sơn. . . . . . Em. . . . . ."

Xem ra anh đã khiêu khích thành công, đại tiểu thư không còn gương mặt đau khổ nữa, mà là vẻ mặt khát vọng, thanh âm kích tình động lòng người.

Đôi môi anh nhẹ nhàng lướt qua môi cô đi tới bên tai nhạy cảm của cô, nhẹ nhàng thổi. "Như thế nào? Đại tiểu thư, em muốn anh gì?"

Đôi mắt Tề Ái mờ mịch nhìn anh, thần trí của cô bởi vì thân thể vui thích mà tan rã, hai cánh tay trắng mịn ôm thắt lưng anh.

"Em đã hết rồi sao?" Huệ Đại Sơn bất chợt dừng động tác nhìn cô, cẩn thận quan sát phản ứng của cô. "Đại tiểu thư, em muốn anh làm gì?"

"Em. . . . . . Không biết."

Tề Ái yêu kiều thở hổn hển, ngón tay Huệ Đại Sơn làm cho cô muốn bay lên trời, anh còn muốn cô làm nói gì đây?

Huệ Đại Sơn cười, động thân một cái.

Đầu óc Tề Ái ngất xỉu nhất thời sáng sủa lên, cự vật thô to đi vào thân thể cô, lúc vừa bắt đầu cô cảm thấy rất đau, nhưng bây giờ không như vậy nữa, nơi sâu nhất trong hoa huyệt, cảm thấy trống rỗng cô khát vọng có cái gì thô to tiến vào.

"Em thoải mái như vậy sao?" lúc đầu Huệ Đại Sơn chậm rãi luật động nhưng sau đó anh thấy không đủ, anh tăng nhanh tốc độ, làm cho cô và anh cùng nhau thoải mái.

"A. . . . . . A!" Hai chân Tề Ái quấn quanh hông anh, thân thể cô không tự chủ đong đưa theo, để cho thứ vừa thô vừa nóng của anh đâm sâu vào trong hoa huyệt của cô, anh đâm càng sâu, càng mãnh liệt, càng có lực, thì thanh âm kích tình của cô càng vang dội!

Hai người luật động mãnh liệt, cho đến khi đạt cao trào, anh ở trong cơ thể Tề Ái phun ra!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.