Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

Chương 45: Chương 45: Hủy dung! (2)




Phượng Hàm Yên vội vàng đem gương nhỏ luôn mang bên mình ra soi, ngay lập tức sợ tới mức hồn phi phách tán!

Trong gương, mặt Phượng Hàm Yên đã không còn bóng loáng trơn nhẵn như xưa, mặt nàng không chỉ sưng mà còn hiện ra từng nốt mẩn đỏ!

Liếc mắt nhìn lại một cái, Phượng Hàm Yên còn tưởng rằng mình nhìn thấy quỷ, nàng sờ đến mụn trên mặt, cả người hãi hùng khiếp vía mà hét lên!

“Thượng Quan Nguyên! Cái tên khốn nạn này!”. Phượng Hàm Yên thét to, hung hăng ném mặt gương kia xuống, nổi điên mà xông ra ngoài.

Đứa bé giữ cửa kia cũng chưa kịp thấy rõ mặt Phượng Hàm Yên, thì nàng đã đi xa.

Một đêm này, nhóm người hầu của Phượng gia nhị tiểu thư đều bị lăn lộn đến kinh hồn táng đảm, bởi vì mặt Phượng gia nhị tiểu thư đột nhiên xuất hiện những nốt đỏ.

Vì thế bọn nô tỳ nơm nớp lo sợ mà quỳ gối trước viện, chờ đợi chỉ thị của nhị tiểu thư.

Trương đại phu, ngự y nổi danh nhất kinh thành đã được mời tới, dù sao Phượng phủ vẫn rất được hoàng đế coi trọng, cho nên ngày hôm sau Tĩnh Đế nghe tin tức liền lập tức lệnh cho Trương đại phu đến.

Trương đại phu cẩn thận bắt mạch cho Phượng Hàm Yên, lại tinh tế quan sát những nốt đỏ trên mặt nàng một lần.

“Đại phu, mặt nữ nhi của ta sao lại đột nhiên biến thành như vậy?”. Lâm thị lo lắng sốt ruột hỏi.

Phượng Tử Bách mặt đầy mặt phẫn nộ đứng ở một bên, Phượng Hàm Yên chính là đệ nhất mỹ nhân được kinh thành công nhận, hắn còn trông cậy có thể gả nữ nhi này đến hoàng tộc, làm vẻ vang Phượng phủ!

Vậy mà hiện giờ khuôn mặt này…

Trương đại phu thu hồi ánh mắt, lắc đầu nói: “Những nốt mẩn đỏ này của nhị tiểu thư, phỏng chừng là nội nhiệt quá thịnh, biến thành độc tố mới có thể như vậy. Lúc trước nhị tiểu thư đã dùng cái gì?”.

“Hồi khí đan cùng ngọc nhan đan, hai loại đan dược này hẳn là không có gì xung đột!”. Phượng Hàm Yên vô lực nói.

“Người đâu, lập tức trình đan dược của nhị tiểu thư lên đây!”. Phượng Tử Bách lạnh giọng nói.

Thị nữ của Phượng Hàm Yên vội vàng lấy dược đan kia ra.

Trương đại phu lấy hai loại đan dược, cẩn thận ngửi ngửi, còn nếm một chút, “Kỳ quái, thành phần của đan dược này đều là bình thường, về lý hẳn là sẽ không xung đột!”.

“Vậy không có biện pháp giải quyết sao?”. Lâm thị lo lắng hỏi.

“Phượng lão gia, nhị phu nhân, xin lỗi, lão phu… Thật ra nói không chừng, có lẽ nhị tiểu thư là bị hạ một loại độc không màu, không vị vô cùng lợi hại…”.

Trương đại phu nhẹ giọng nói, trong mắt toàn là tiếc nuối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.