Phượng Thiên Tuyết hít một ngụm khí lạnh, không khỏi lo lắng nhìn đến thân thể của mình.
Giờ này khắc này, nam tử đột nhiên thống khổ mở to mắt.
Hiên Viên Nguyệt Triệt vừa mở mắt liền đối mặt với một đôi mắt xinh đẹp đang khiếp sợ, nữ hài nghiêm túc đánh giá hắn, trong mắt đầy nghiêm túc cùng dò xét, đôi mắt sáng giống như trăng, hào quang tỏa ra bốn phía.
Đôi mắt sáng ấy lại làm hắn trong nháy mắt tỉnh táo không ít!
Toàn thân bị cắn nuốt vô cùng đau khổ, làm cho hắn hầu như chống đỡ không nổi, Hiên Viên Nguyệt Triệt lại nhắm mắt lại lần nữa, hấp thụ tất cả linh khí chống lại loại độc cổ yêu dị kia!
“Cửu Anh Huyết Độc!“. Thanh âm của một nữ tử đột nhiên vang lên bên tai hắn!
Hiên Viên Nguyệt Triệt thất kinh, thiên hạ thậm chí còn người biết loại độc này!
Nhưng mà hắn cũng không thể mất tập trung, chỉ cần vượt qua, như vậy có thể bắt nữ hài kia hỏi rõ ràng.
Phượng Thiên Tuyết thấy trong áo bào của đối phương thêu Cuồng Long màu xanh, không khỏi hơi ngẩn ra.
Chẳng lẽ nam tử này, chính là Quỷ Đế trong truyền thuyết?
Quỷ Đế, chung quy không phải là bởi vì hắn đáng sợ, trái lại, bởi thân thể hắn yếu ớt nhiều bệnh, cực ít xuất hiện trước mặt mọi người, hơn nữa vị đại vương tử này thực lực cũng không lớn.
Vì vậy mỗi lần những kẻ bát quái nói về vị đại vương tử này đều rất khinh thường.
Sinh tồn ở Đại Lục thì kẻ mạnh là vua, kẻ yếu đã định trước sẽ bị người giẫm dưới chân.
Vị đại vương tử này, nghe nói vừa khi mới sinh ra, tiếng khóc như Lệ Quỷ, đương kim Hoàng Đế Tĩnh Đế vô cùng không thích.
Sẵn đó tùy tiện đùa giỡn với Hoàng hậu: “Hoàng nhi của ta có tiếng khóc như Lệ Quỷ, đó là ám chỉ hắn sau này sẽ cường hãn, hoàng nhi, lấy tên mụ là Quỷ Đế được chứ?“.
Vốn chỉ là một câu vui đùa lại bị mấy tỳ nữ lắm mồm truyền ra ngoài, làm cho người người đều gọi đại vương tử phế vật kia là Quỷ Đế.
Đương nhiên, cũng có người gọi hắn là Quỷ vật, bởi vì vị đại vương tử Hiên Viên Nguyệt Triệt trong truyền thuyết này một khi phát bệnh thì xấu xí như quỷ.
Trong lòng Phượng Thiên Tuyết có chút lo lắng, Dị hỏa của nam nhân này nàng thật sự rất muốn, nhưng mà một khi nàng đã đoạt Dị hỏa, như vậy Hiên Viên Nguyệt Triệt sẽ chết không có chỗ chôn.
Thân từng là Thần cấp luyện dược sư, Phượng Thiên Tuyết liếc ra Dị hỏa kia chính là Thanh Long Dị hỏa!
Loại Dị hỏa này ở tại thần giới Đại Lục cũng không có, tại sao lại xuất hiện ở nơi nhỏ bé này?
Hơn nữa loại Dị hỏa này luôn bảo vệ chủ nhân, Hiên Viên Nguyệt Triệt trúng Cửu Anh Huyết Độc cũng nhờ Thanh Long Dị hỏa mới có thể sống được lâu như vậy?
Giờ khắc này, khuôn mặt Hiên Viên Nguyệt Triệt giãy giụa vô cùng thống khổ, chống cự, Linh khí lại càng ngày càng ít, tính mạng của hắn chậm rãi trôi qua...
Lòng Phượng Thiên Tuyết khẽ động, tuy nàng rất muốn lấy được Dị hỏa, nhưng nhìn Hiên Viên Nguyệt Triệt, nàng nghĩ tới bản thân lúc trước.
Vì vậy không tự chủ được mà ra tay, đưa từng cỗ linh khí màu bạc cho Hiên Viên Nguyệt Triệt.
Cho đến khi hầu như toàn bộ linh khí của Phượng Thiên Tuyết đã bị hao tổn, Hiên Viên Nguyệt Triệt mới khá hơn.
Gương mặt tuấn dật tuyệt mỹ của Hiên Viên Nguyệt Triệt loang lổ vết máu nhìn dữ tợn giống như quỷ.
Tầng dị hỏa nửa vàng nửa xanh lại vui sướng gào thét, một phân thành hai, một đóa Dị hỏa chui vào lòng bàn tay Phượng Thiên Tuyết, trong cơ thể nàng đột nhiên nóng rực, Phượng Thiên Tuyết vừa mừng vừa sợ, Dị hỏa vậy lại tự động đến tay nàng?
Có lẽ, đây là do nàng có ý tốt khi ra tay cứu Hiên Viên Nguyệt Triệt vì vậy Dị hỏa của hắn đặc biệt gần gũi đối với nàng?