Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

Chương 90: Chương 90: Tức chết ta rồi! 1




“Thì ra là thế, ba ngày sau, đến Phượng phủ, có lẽ ta có thể cho các ngươi một chút kinh hỉ.”. Phượng Thiên Tuyết cười khẽ nói, ở Thiên Long đại lục, phương thuốc hiếm có, tới tới lui lui đều là mấy chục loại đan dược kia, vẫn khó có hiệu quả cao được.

Mà Phượng Thiên Tuyết đến từ Thần giới, phương thuốc thấp nhất nơi đó, cũng tốt hơn so với phương thuốc nơi này gấp trăm lần!

“Thật sao? Ba ngày sau ta đến đi Phượng phủ bái phỏng ngươi một phen!”. Trần Tĩnh Hiên cười khẽ nói, trong mắt hiện lên một tia hưng phấn.

Xem ra nha đầu này, còn cất giấu rất nhiều tuyệt kỹ.

Đồ ăn ở Vọng Nguyệt Lâu đích xác mỹ vị vô cùng, chỉ có bốn người mà thôi, vậy mà đều ăn sạch mười món ăn, cuối cùng Trần Tĩnh Hiên còn bảo tiểu nhị mang thêm mấy món.

Bên trong đình hóng gió, tiếng nói tiếng cười không ngừng vang vọng.

Cùng lúc đó.

Thượng Quan gia ở kinh thành lại không náo nhiệt như vậy, sắc mặt mỗi người đều khó coi đến cực điểm.

Thượng Quan Nguyên nằm trên giường, Phượng Thiên Tuyết đá một cước đã chặt đứt xương bả vai của hắn, hiện giờ cử động một chút, đều đau đến đổ mồ hôi lạnh!

Thượng Quan Tĩnh đứng bên cạnh, sắc mặt đen như mực, “Nha đầu hèn hạ kia, vậy mà che giấu thực lực! Nhưng ta không nghĩ tới, vậy mà nàng có thể đả thương Nguyên nhi!”.

Thượng Quan phu nhân vừa lau nước mắt vừa giận dữ nói: “Nha đầu kia tâm tư ác độc, nhưng thực lực thật sự không tồi… Một khi trưởng thành lên, sẽ tạo thành uy hiếp đối với gia tộc bọn ta, không bằng mau mau nghĩ cách diệt trừ nàng đi!”.

“Chính là… đến bây giờ Sâm lão còn chưa trở về… Nghe nói hắn cũng đi hỏi thăm sư phụ của nha đầu hèn hạ Phượng Thiên Tuyết kia…”.

Thượng Quan Tĩnh do dự không nói.

Trong mắt Thượng Quan Nguyên, tràn ngập lửa giận, nhưng mà tưởng tượng đến gương mặt tuyệt mỹ của Phượng Thiên Tuyết, không khỏi có một loại tâm tưởng muốn có được nàng!

“Mẫu thân, phụ thân! Một hơi này ta nuốt không trôi! Ta muốn thu nha đầu kia …làm thiếp thất!”.

Trong mắt Thượng Quan Nguyên kia, tràn đầy hàn ý lạnh băng, “Chết, cũng không để cho nàng nhẹ nhàng như thế! Ta muốn từng ngày từng ngày tra tấn nàng…”.

Sao Thượng Quan phu nhân có thể nhìn không ra ý tưởng của Thượng Quan Nguyên, không khỏi lắc đầu: “Nguyên nhi, tuy rằng Phượng Thiên Tuyết tuyệt sắc khuynh thành, nhưng tâm kế lợi hại, thâm tàng bất lộ, ngươi thu nàng làm thiếp thất, chỉ sợ sẽ dẫn họa đến thân!”.

“Mẫu thân ngươi nói không sai, tuyệt đối không thể dẫn nha đầu kia vào phủ!”. Thượng Quan Tĩnh cũng phản đối.

Thượng Quan Nguyên hừ lạnh một tiếng, “Đến lúc đó phế bỏ huyền thuật của nàng, làm sao nàng động vào ta được?”.

Thượng Quan Tĩnh và phu nhân nhìn nhau, đều yên lặng mà lắc đầu, từ xưa đến nay, anh hùng khó qua ải mỹ nhân, Thượng Quan Nguyên coi trọng nhan sắc của Phượng Thiên Tuyết, xem ra là xác định chắc rồi.

“Chờ lúc Sâm lão trở về chúng ta lại thương lượng việc này sau!”.

Thượng Quan Tĩnh không vui nói, trong mắt hắn, Phượng Thiên Tuyết bị coi là hồng nhan họa thủy, diệt trừ cho sảng khoái, không thể lưu lại.

Lúc này bên ngoài vang lên một trận tiếng bước chân dồn dập, thấy Sâm lão nhân trầm mặt đi đến, đóng cửa lại.

“Sâm lão, có tin tức gì?”. Thượng Quan Tĩnh nhẹ giọng hỏi, rốt cuộc có người một chiêu liền hóa giải độc phấn của Sâm lão, người nọ nhất định là cao thủ thần bí siêu việt trên cơ Sâm lão.

Sâm lão nhìn thoáng qua Thượng Quan Nguyên trên giường, lắc đầu, “Ta phái người đi mua tiểu nhị ở lầu các kia, chính tiểu nhị nói căn bản không có người tới lầu các kia… Lúc sau bản nhân tự mình ra mặt, tiếp xúc với chủ nhân lầu các kia.”.

Giọng nói Sâm lão lộ ra một hơi mệt mỏi, “Chủ nhân lầu các kia nói cho lão phu, lầu các kia, được một kẻ thần bí tạm thời thuê. Lúc thuê lâu là một thiếu niên, nhưng sau đó những người kia đi lên như thế nào, hắn không biết gì hết!”.

Sau khi Thượng Quan Tĩnh nghe xong, tức khắc hãi hùng khiếp vía, “Sâm lão! Nha đầu Phượng Thiên Tuyết kia có người viện trợ cường đại như vậy, chỉ sợ chúng ta muốn động thủ…”.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.