Đứng trên lầu nhìn cảnh bốn chàng trai đẹp chói lọi đi từ cửa lớn vào trong trường học, Lâu Tử Đại liếm môi đánh giá chàng trai trẻ có mái tóc xoăn cực kỳ bướng bỉnh kiêu ngạo như sư tử con, không thể không nói, cậu ta đã chiếm được sự hứng thú rất cao của cô, có điều ba chàng trai sau lưng cũng không kém nha.
“Thật là phiền lòng.”
Từ trước tới nay, đàn ông theo đuổi cô không bao giờ ít, tương tự, người đàn ông khiến cô theo đuổi cũng rất nhiều, lên giường với nhau đều là theo nguyên tắc anh tình tôi nguyện, tuy Goo Jun Pyo rất hợp khẩu vị của cô, nhưng thông qua đôi mắt của cậu ta, Lâu Tử Đại biết, đối tượng này một khi đã bị cô quyến rũ, chắc chắn sẽ rất khó để dứt ra. Loại!
Yoon Ji Hoo? Hoàng tử u buồn cũng thuộc kiểu người như vậy. Loại!
Kế tiếp So Yi Jung.
Nhìn nụ cười tao nhã trên môi anh chàng, Lâu Tử Đại không tự chủ nở một nụ cười nghiền ngẫm. Ở thế giới cũ cô cũng từng xem vài bình luận của bộ phim Vườn Sao Băng - Boys Over Flowers này, nói So Yi Jung có tuổi thơ không tốt, mẹ suốt ngày thích chơi trò tự tử, cha suốt ngày trăng hoa, mối tình đầu thì cũng tạch. Bề ngoài phong độ vui cười nhẹ nhàng, bên trong lại là âm u đau thương chồng chất. Lâu Tử Đại hít mũi, cảm giác mình quả là nước mắt cá sấu, biết vậy, nhưng cô chả thấy đau lòng hay thương hại một chút nào, ai chả có một thời thơ ấu, chính vì những gì trải qua trong thời thơ ấu, cho nên mỗi người mới có một tính cách và lối sống riêng như bây giờ. Đúng hay sai, tốt hay xấu, chỉ cần mình có thể gánh vác được hậu quả trong từng câu nói và hành vi của mình là được.
Suy đi nghĩ lại, Lâu Tử Đại quyết định lăn giường với Song Woo Bin là ổn nhất, bộ phim này cô chỉ xem qua loa nên cũng không biết nhiều lắm, nhưng kết cục trong phim thì cô vẫn nhớ là anh chàng này vẫn cô đơn, không muốn dừng chân bởi bất kì cô nàng nào.
Quyết định xong, Lâu Tử Đại nhìn bóng lưng của Song Woo Bin khuất hẳn mới xoay người đi về phòng học, ngôi trường quý tộc Sinhwa có khác, nằm ngủ trên bàn cũng khiến tâm hồn cô trở về thời thanh xuân.
Ngủ đến khi chuông reo, Lâu Tử Đại mới vươn vai che miệng ngáp một tiếng, cặp chân dài trắng nõn bước đi chậm rãi tới nhà ăn, lựa chọn mãi, cô mới lấy một miếng thịt bò nướng mật ong và vài lát cà chua. Không ngờ lúc cô đang định đi tới dãy bàn ghế trống phía trước thì trùng hợp là Geum Jan Di cũng xách theo hộp cơm ngồi xuống trước. Chớp mắt, Lâu Tử Đại cũng không ngại, vén váy ngồi xuống, lười biếng chống tay đỡ trán, một tay còn lại xiên một lát cà chua đưa tới miệng chậm rãi cắn nuốt.
Số phận đã định, những ai ngồi gần Geum Jan Di chắc chắn sẽ không được bình yên, chưa để cô ăn xong một lát cà chua, ba cô gái kiêu kì xinh đẹp đã chống nạnh trước bàn ăn, nói lời khiêu khích rồi tỏ ra bất ngờ, khinh thường khiếp sợ khi thấy hộp cơm bình dân của Geum Jan Di. Mới ngủ dậy nên khẩu vị cô đã rất kém, lại nghe bốn cái miệng éo éo bên tai, sắc mặt Lâu Tử Đại càng không tốt, nghĩ nghĩ, cô chỉ cầm đĩa thức ăn để vào vị trí dọn dẹp, nếu rảnh rỗi, cô thà đi trêu hoa ghẹo nguyệt, tốn nước bọt và IQ để đấu với mấy nữ sinh thì quá ư là lãng phí.
Đưa tay ngáp một cái, Lâu Tử Đại không trở về phòng học mà đi tới khu bơi lội, tính toán bơi vài vòng cho thanh tỉnh đầu óc.
Khu bơi lội rộng rãi, nước lạnh sóng sánh phản chiếu ánh nắng mặt trời, thật là khiến người xem phải động lòng muốn nhảy xuống hồ. Đưa mắt quan sát xung quanh, bình thường cũng chả có ai lại bơi lội vào giờ này cho nên Lâu Tử Đại cũng không thấy ai lảng vảng gần đây. Cơn lười nổi lên, cô không thèm đi lấy đồ bơi, cởi hết áo ngoài lẫn áo sơ mi, rồi tuột chiếc váy ngắn xuống, sau đó nhặt lên đặt trên kệ.
Giờ cô chỉ còn lại cái áo ngực ôm không hết bộ ngực quá khổ, chiếc quần lót bó sát cặp mông căng tròn và gò tam giác múp míp.