Khi Diêu Nguyên trở về cảng phi thuyền, mọi người bên trong đang rất bận rộn. Các nhân viên kỹ thuật dịch chuyển phi thuyền chiến đấu hỏng hóc
vào kho, rồi đẩy phi thuyền chiến đấu thay thế được chuẩn bị sẵn ra
ngoài đường băng, chuẩn bị xuất phát bất cứ lúc nào.
Các binh lính thuộc quân đoàn vũ trụ đều kiên nhẫn đứng đợi, im lặng
không nói gì. Khuôn mặt bọn họ hiện vẻ thâm trầm, có người hút thuốc lá, người khác nhắm mắt hồi sức, có người ngắm nhìn phi thuyền Hi Vọng. Tất cả bọn họ đều biết rõ…Trận chiến kế tiếp có thể chính là trận chiến
cuối cùng, một trận chiến vô vọng. Nhưng cho dù vô vọng, họ vẫn phải
tham gia trận chiến này. Không vì cái gì cao xa cả, chỉ vì những người
thân của mình, vì hành tinh này, bọn họ phải tiếp tục chiến đấu.
Cùng lúc đó, Diêu Nguyên đã biết vị trí Ba Lệ thông qua binh lính quân
nhu. Hắn lập tức dùng xe điện chạy tới phòng thí nghiệm. Còn Ba Lệ thì
đang cùng một đám nhân viên nghiên cứu vùi đầu thảo luận việc gì đó.
Hiện giờ hình tượng Ba Lệ tương đối cấu thả, chân mang dép lê, mặc quần
sọt ngắn để lộ đôi chân thon dài. Nhưng vẻ mặt của nàng vô cùng chăm
chút, đôi mắt như sáng bừng lên.
-Ba Lệ!
Một thanh âm truyền vào tai Ba Lệ, làm cho nàng run lên, lập tức quay
đầu lại. Nhìn thấy khuôn mặt Diêu Nguyên hiện vẻ mệt mỏi đi tới, không
biết vì sao, Ba Lệ chợt cảm thấy cả người nóng bừng, cảm xúc kỳ quái lúc trước lại bùng cháy làm nàng bối rối đến mức muốn bỏ trốn. Nhưng may mà Ba Lệ kìm chế được, trừ khuôn mặt nhỏ nhắn hơi đỏ ửng thì giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ:
-Sao? Tại sao ngươi lại ở đây?
-…Ba Lệ, phi thuyền chiến đấu của anh bị hư hỏng nghiêm trọng. Không thể sửa kịp trong thời gian ngắn, mà dùng phi thuyền thay thế bình thường
thì không đáp ứng được phản xạ thần kinh của anh. Anh muốn lấy chiếc phi thuyền mà em bí mật cải tạo!
Diêu Nguyên không chần chờ lập tức nói ra tình hình, đồng thời chân thành nhìn Ba Lệ.
Ánh mắt Ba Lệ hiện vẻ lo lắng, nhưng vẫn lạnh nhạt hỏi:
-Phi thuyền chiến đấu của ngươi bị hư hỏng nghiêm trọng…Chiến đấu ác liệt lắm sao?
-Đúng, khá ác liệt.
Diêu Nguyên nhìn đồng hồ trên tay, nói:
-Còn khoảng từ năm đến mười phút nữa là thiết bị đẩy sẽ được phóng,
nhưng đám quái vật bảo vệ còn rất nhiều. Hơn nữa, bọn chúng đã tìm ra
cách phá giải hệ thống ECS. Cho nên việc phá hủy bốn lò phản ứng nhiệt
hạch không thể dựa vào tiểu xảo nữa rồi, phải dùng sức mạnh thật sự đánh bại bọn chúng. Vì vậy, anh cần chiếc phi thuyền đó!
Ba Lệ nhìn Diêu Nguyên một cách sâu lắng. Người đàn ông có vẻ ngoài anh
tuấn này khi cau mày trông thật đáng sợ, nhưng hắn thật sự là một người
tốt. Thậm chí còn tốt bụng hơn hầu hết những người mà nàng biết…
-Được, nó ở trong căn phòng bí mật bên trong kho chứa phi thuyền. Ngươi chắc không biết nơi đó, để ta dẫn ngươi đi.
Ba Lệ không dám chậm trễ, gật đầu đáp.
-Anh biết nơi đó mà, anh đã tận mắt nhìn thấy em cải tạo nó.
Diêu Nguyên vô thức thốt ra những lời trên, nhưng vừa nói đã cảm thấy
chột dạ. Hỏng rồi, nói thế khác nào bảo mình luôn rình rập cô bé này?
Khuôn mặt Ba Lệ càng đỏ hơn, tức giận liếc mắt nhìn tên đàn ông đáng
ghét kia. Đáng hận, mình vừa khen hắn xong. Cô nàng quyết định không
thèm nói với hắn nữa, đùng đùng đi về phía kho bí mật. Còn Diêu Nguyên
chỉ biết im lặng đi theo. Dọc đường không ai nói với nhau một lời, cho
đến khi gần tới kho bí mật, hai người mới đồng loạt mở miệng.
-Ngươi nói trước đi.
Ba Lệ còn giận, liếc cái tên Diêu Nguyên kia một cái nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng.
-Được.
Thanh âm của Diêu Nguyên bỗng trở nên ôn nhu hơn rất nhiều:
-Mặt em…Còn đau không? Anh xin lỗi.
-Không, hết đau từ lâu rồi.
Ba Lệ lắc đầu:
-Không có gì đâu. Còn ngươi, chiến đấu có nguy hiểm không?
-Ân, vẫn tốt…
Hai người lại tiếp tục im lặng, không biết nói gì cho phải. Cũng may,
lúc này đã đến kho chứa phi thuyền. Hai người vội vàng đi vào trong, đến cuối nhà kho, Ba Lệ khẽ chạm vài chỗ trên tường, bức tường kim loại lập tức dịch chuyển, hiện ra một gian phòng khác. Mà bên trong, có một
chiếc phi thuyền chiến đấu màu đỏ đang chờ!
-Đây là chiếc phi thuyền được cải tạo từ nguyên mẫu phi thuyền số 003.
Được trang bị thêm hai động cơ đẩy bằng hạt, đồng thời dùng hợp kim
chiết xuất từ thực vật ngoài hành tinh để chế tạo bảng mạch và dây điện. Điều này làm cho hiệu suất của các trang thiết bị tăng lên khá nhiều,
ví dụ như pháo Gauss mini, tốc độ bắn của được nâng cao, vào khoảng 2
giây một phát bắn. Nhưng ngoài ra, một số đặc tính khác cũng thay đổi,
như độ cứng của nòng pháo…
Ba Lệ nhìn chiếc phi thuyền chiến đấu, nhẹ giọng giới thiệu.
Diêu Nguyên hân thưởng nhìn chiếc phi thuyền trước mắt, trong lòng tràn
đầy cảm xúc. Thực ra, lúc trước hắn đã có cảm giác này, nhưng vẫn chưa
rõ ràng. Đến khi Ba Lệ mạo hiểm lên chiến trường, đề ra kế hoạch tác
chiến điên cuồng kia, bị hắn tát, rồi lúc thì thầm trước cửa phòng Ba
Lệ, hắn mới hiểu được lòng mình…
Cô bé này giống hệt với “nàng”. Xinh đẹp, dũng cảm, thiện lương, mặc dù
không giảo hoạt như “nàng”, nhưng cô bé này lại làm cho hắn cảm thấy
thương xót, vắng lặng, muốn vỗ về chăm sóc…
-Đây là phi thuyền chiến đấu mà em chế tạo riêng cho anh sao?
Diêu Nguyên mỉm cười.
-Không, không phải cho ngươi…
Ba Lệ sao dám thừa nhận, cho dù lúc trước nàng đã tinh nghịch khắc tên
Diêu Nguyên lên cánh chiếc phi thuyền này. Bất quá, khi nhìn thấy ánh
mắt trìu mến của Diêu Nguyên, lòng nàng chợt mềm lại, nói:
-Tên của nó là phi thuyền chiến đấu số 003 phiên bản NT, cũng là loại
phi thuyền chiến đấu cao cấp nhất mà tân nhân loại có thể sử dụng. Gọi
nó là phi thuyền chiến đấu NT số một cũng được, vận tốc lớn nhất có thể
đạt được khoảng 700 km/s, gấp ba lần tốc độ tối đa của phi thuyền chiến
đấu số 003 bình thường! Được trang bị hai khẩu súng đại liên Gauss 6
nòng xoay, một khẩu pháo Gauss mini. Như vậy hỏa lực của nó đã gấp ba
lần phi thuyền chiến đấu khác.
Diêu Nguyên nở nụ cười, nhẹ nhàng vuốt tóc Ba Lệ, cho đến khi mái tóc
dài thướt tha của nàng rối vò, mới đi về phía phi thuyền NT, bước lên
cầu thang dẫn lên phòng lái. Lúc chuẩn bị vào phòng lái, Diêu Nguyên
chợt dừng lại, quay đầu nhìn Ba Lệ nói:
-Yên tâm đi, chuyện anh đã hứa với em, anh sẽ làm được…Chờ anh trở lại.
-…Ta sẽ chờ.
Mấy phút sau, Ba Lệ dựa người vào cửa sổ trên phi thuyền Hi Vọng, nhìn
một chiếc phi thuyền màu đỏ bay lên đường hầm, biến mất trong không
trung. Trong thoáng chốc, lòng nàng nhói lên nỗi lo lắng không nguôi…
Ngược lại, lúc này Diêu Nguyên cảm thấy hết sức hài lòng. Tốc độ của
chiếc phi thuyền NT không những nhanh hơn, vũ khí nhiều hơn, mà nó còn
được trang bị thêm một lò phản ứng nhiệt hạch mini. Điều này khiến cho
hiệu suất của kỹ thuật gia tốc sinh trưởng từ trường hữu hiệu hơn. Như
lúc trước đã đề cập tới, kỹ thuật gia tốc sinh trưởng từ trường có khả
năng đề cao tốc độ phản ứng của người dùng, cho dù là người bình thường
cũng có hiệu quả, chỉ là tác dụng không rõ ràng lắm. Nhưng Diêu Nguyên
là toàn năng giả, tân nhân loại mạnh nhất trong toàn bộ tân nhân loại,
hắn có thể phát huy toàn bộ tác dụng của kỹ thuật gia tốc sinh trưởng từ trường này!
-Cải tiến từ nguyên mẫu phi thuyền chiến đấu số 003…Tốc độ gấp ba lần
phi thuyền bình thường? Vận tốc tối đa lên tới 700 km/s…Đi thôi! Phi
thuyền NT số một! Cho đám quái vật kia biết, không phải thứ gì bọn chúng cũng ăn được!
Diêu Nguyên không kìm được sự hưng phấn, gầm lên một tiếng. Chiếc phi
thuyền biến thành một tia sáng đỏ rực, cơ hồ chỉ trong chớp mắt đã lao
ra ngoài bầu khí quyển.
-Cô bé thiết kế ra ngươi không đặt cái tên nào cho ngươi cả. Vậy đi, tên của ngươi sẽ là tia chớp Chân Hồng…
-Lên đường!
Phi thuyền đỏ rực nhanh chóng khởi động hệ thống ECS, ngay sau đó, trước mặt Diêu Nguyên là chiến trường giao tranh kịch liệt. Còn quái vật mẹ
đã thoát khỏi bầu khí quyển của vệ tinh số hai, hiện giờ đang chậm chạp
tiến về phía phi thuyền Hi Vọng. Mà ở vòng ngoài, gần 100 phi thuyền vẫn đang giao tranh ác liệt với đám quái vật bảo vệ. Tia sáng từ pháo
Gauss, máu thịt bắn ra khi quái vật chết, cho dù cách xa vẫn có thể thấy rõ.
Diêu Nguyên một lần nữa tiến vào trạng thái kia, bốn loại kỹ năng đồng
loạt khởi động, gồm: cảm ứng giả, thanh tích giả, dự tri giả và suy luận giả. Với bốn kỹ năng này, hắn có thể nhất tâm đa dụng (một suy nghĩ làm cùng lúc nhiều việc khác nhau), đem tốc độ phản xạ thần kinh của mình
ép đến cực hạn.
Còn vận tốc của tia chớp Chân Hồng càng lúc càng nhanh, 200 km/s, 300 km/s, 400 km/s…
Cơ hồ trong chớp mắt, Diêu Nguyên đã xâm nhập vào chiến trường. Hai khẩu súng đại liên Gauss 6 nòng xoay điên cuồng oanh tạch. Chiếc chiến hạm
quái vật phía trước bị xé nát thành hai mảnh, cùng lúc đó, khẩu pháo
Gauss mini cũng khai hỏa, một quả đạn pháo Gauss phá huy chiếc chiến hạm bên cạnh. Sau đó là lần lượt hơn mười chiếc chiến hạm quái vật trên
đường đồng loạt nổ tung, tựa như một con dao chọc vào trang giấy, con
đường phía trước phi thuyền tia chớp Chân Hồng trở nên rộng mở.
-Hạm trưởng! Là hạm trưởng trở lại!
-Tốc độ nhanh quá, là chiếc phi thuyền màu đỏ đó sao?
-Tốt, chúng ta cùng lên nào!
Đội hình của phi thuyền chiến đấu vốn bị đám quái vật áp chế, sau khi
hơn mười mấy phi thuyền nổ tung, rốt cuộc đã đến lúc phản công. Mọi
người đồng loạt hoan hô, sau đó theo sát chiếc phi thuyền đỏ rực lao
thẳng vào trong.
Nhưng tốc độ của tia chớp Chân Hồng quá nhanh, cho dù là cảm ứng giả như Hắc Thiết cũng không thấy được quỹ tích bay của nó. Chỉ thấy ánh sáng
màu đỏ xẹt qua, Diêu Nguyên đã lái tia chớp Chân hồng xông thẳng vào
chính giữa đội quân quái vật, hai khẩu súng đại liên Gauss 6 nòng xoay
điên cuồng khai hỏa. Tất cả những thứ cản đường vỡ vụn trước mắt hắn.
Tốc độ! Tốc độ! Tốc độ!
Cứ như một tia chớp, đám quái vật hầu như không kịp dựng rào chắn phòng
ngự đã bị phá thủng. Diêu Nguyên đã đến trước mặt con quái vật mẹ. Bề
mặt nó tựa hồ như da của một loại bò sát, hắn tìm được bốn lò phản ứng
nhiệt hạch, thậm chí mơ hồ cảm thấy ánh sáng và nhiệt độ phát ra từ
chúng.
-Nổ cho ta!
Một quả đạn pháo bay ra từ pháo Gauss mini, lao thẳng vào khối u tỏa ánh sáng chói chang. Một giây sau, tia chớp Chân Hồng cùng Diêu Nguyên đã
rời xa, để lại vụ nổ mãnh liệt, ánh sáng và nhiệt độ khủng khiếp như mặt trời….
Số lượng lò phản ứng nhiệt hạch còn lại…
Ba cái!