Đại Xúc

Chương 15: Chương 15: Cờ bạch tuộc đón gió phấp phới!




Hai ngày sau Thẩm Diệu vẫn mỗi sáng đến chỗ hoàng tử cá mặt trăng báo danh, dựa theo yêu cầu của Hà Minh tiếp tục trợ giúp hoàng tử cá mặt trăng thích ứng với xã hội nhân loại.

Ý của Hà Minh là tuy rằng cá lật lật và Tần Diệc Sâm đã thành công thành lập quan hệ yêu đương, nhưng Tần Diệc Sâm là nhân loại bình thường, đối với rất nhiều chuyện vẫn là trạng thái không hiểu ra sao, cho nên Thẩm Diệu không thể buông tay mặc kệ trước khi trạng thái của cá lật lật chuyển biến tốt đẹp hoặc nhiệm vụ mãn hạn, để tránh hoàng tử điện hạ của tộc người cá xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì trong khu vực quản hạt của họ.

Có điều tình huống của cá lật lật tương đối làm người ta lo lắng, chỉ mỗi việc nhớ mãi không quên chuyện thành công xác lập quan hệ yêu đương với nhân loại thôi đã khiến cậu ta căn bản không bình tĩnh nổi, trong 24 giờ sợ là có 22 giờ đều ở trạng thái lật xe mặt đỏ tai hồng. Hai ngày trước Tần Diệc Sâm gần như là một tấc cũng không rời mà làm bạn với cá lật lật, cá lật lật vừa tỉnh lại hắn liền vô cùng dịu dàng kéo bàn tay nhỏ bé của cá lật lật nhẹ giọng trấn an cậu ta, tuy rằng cậu bạn trai nhỏ mảnh mai rất nhanh liền bởi vì cảm xúc mênh mông mà lật xe lần nữa, nhưng Tần Diệc Sâm không hề có biểu hiện không vui hoặc không kiên nhẫn, lúc cá lật lật ngất hắn chỉ yên tĩnh chờ ở bên giường, khóe môi ngậm cười, dùng ánh mắt tràn ngập tình yêu lại một lần nữa miêu tả khuôn mặt tinh xảo của hoàng tử bé.

Sau hai ngày ở bên một tấc không rời, Tần Diệc Sâm phải đi chạy thông cáo, hôm nay ít nhất là toàn bộ ban ngày không thể ở bên cá lật lật, vì thế dưới đề nghị của Thẩm Diệu, cá lật lật liền ở trong phòng khách sạn xem MV của Tần Diệc Sâm luyện gan.

Trên màn hình đối diện giường lớn, màn ảnh từ xa chậm rãi tới gần, cùng với tiếng ca thâm tình mà hơi u buồn, khuôn mặt tuấn tú của Tần Diệc Sâm dần dần phóng đại, con ngươi đen như mực nhìn thật sâu khán giả ngoài màn hình, một giây cá lật lật đối diện với Tần Diệc Sâm trong hình, liền vội vàng đè lại lồng ngực phập phồng nhanh chóng, khuôn mặt đỏ rực hạ lệnh: “Nhanh tạm dừng, tim tôi nhảy thật nhanh.”

Tùy tùng cá mặt trăng bên cạnh lập tức ấn nút tạm dừng, cá lật lật với dáng Tây Thi ôm tim nằm bẹp trên giường, cả con cá đều rơi vào trong tình yêu đáng chết kia không thể tự kiềm chế!

Thẩm Diệu ở một bên nhìn, nửa là buồn cười nửa là sốt ruột thay Tần Diệc Sâm: “…”

Thật mới mẻ, chưa từng nghe nói trước khi yêu đương còn phải luyện gan.

Năm phút đồng hồ sau, cá lật lật thật vất vả bình ổn nhịp tim, được người hầu đỡ mềm nhũn ngồi dựa vào gối, tiếp tục xem MV, nửa phút sau, cá lật lật lại bị Tần Diệc Sâm trên màn hình nhìn chăm chú khiến cho ngượng ngùng không thôi cả người lơ mơ, bụm mặt chết nhát quấn mình vào trong chăn, biến thành một người cá cuộn.

Thẩm Diệu ở bên quan sát đã lâu rốt cuộc ngồi không yên, uyển chuyển mở miệng dò hỏi: “Điện hạ, phương thức huấn luyện như vậy nếu tiếp tục, ngài đoán xem ước chừng ngài cần bao lâu mới có thể dùng phương thức bình thường ở chung với Tần tiên sinh?”

Cá lật lật lộ ra nửa cái đầu từ trong cuộn người cá, thẹn thùng bốc khói nhỏ giọng nói: “Tôi cũng không biết, hắn anh tuấn như vậy, lúc nhìn hắn nếu muốn không lật xe thật sự rất khó.”

“Như vậy luyện tiếp không khỏi quá chậm, ” cặp mắt xinh đẹp của Thẩm Diệu hơi hơi cong lên, mang theo một chút ý cười giảo hoạt nói, “Điện hạ có từng thử việc lợi dụng kích thích cực lớn để một hơi đề cao ngưỡng giá trị của mình chưa?”

Cá lật lật hoang mang mở to hai mắt: “Đó là có ý gì?”

“Chính là nếu giá trị thừa nhận của ngài là 10, thì hiện tại ngài đang dùng kích thích 11, 12 để chậm rãi tăng giá trị lên, ” Thẩm Diệu giải thích lý luận chưa được chứng thực của mình, “Tăng lên như vậy nhất định là rất chậm, có điều nếu ngài dứt khoát dùng kích thích 100 đến huấn luyện mình, vậy giá trị sẽ tăng lên tới 50 rất nhanh chóng cũng nói không chừng, giống như người gặp quỷ rồi có lẽ sẽ không còn sợ hãi phim kinh dị nữa… Ngài thử qua kiểu huấn luyện mình như vậy chưa?”

Cá lật lật lắc đầu nhỏ hệt như trống bỏi: “Chưa từng, kỳ thật huấn luyện bình thường cũng là hai ngày này mới bắt đầu.”

Làm hoàng tử bé tôn quý, từ nhỏ đến lớn cá lật lật đều sống trong sự bảo vệ nghiêm mật, trừ khi có người cá ngoại tộc quan trọng bị thương hoặc bị bệnh cần cá lật lật ra tay chữa trị, thì mỗi ngày cá lật lật đều ở trong cung điện người cá không ra khỏi cửa, sống cuộc sống không thú vị mặt ngoài an nhàn sung sướng kì thực không khác gì giam cầm, đó cũng là lý do vì sao trước đây cậu ta biết rõ thần kinh mình yếu ớt lại còn muốn thoát khỏi thị vệ lén chuồn ra ngoài chơi.

Về phần huấn luyện đề cao ngưỡng giá trị lật xe, đó là căn bản không tồn tại, nếu không phải Tần Diệc Sâm xuất hiện, đại khái cá lật lật sẽ cứ như vậy yên tâm thoải mái mà yếu ớt đến chết già mới thôi.

“Tôi đề nghị ngài thử xem, nói không chừng sẽ có thu hoạch.” Thẩm Diệu chớp chớp mắt, “Phương thức kích thích mạnh có rất nhiều, chẳng hạn như để Tần tiên sinh… hôn môi ngài.”

Cá lật lật chỉ nghĩ xíu xiu thôi đã nhịn không được lên tiếng thét chói tai: “A a a a a —— ”

Thiên hạ sao lại có việc kích thích, phóng đãng, cuồng dã, dâm loạn, lớn mật như thế này!?

Thẩm Diệu bình tĩnh cắt ngang: “Tần tiên sinh hôm nay không ở đây, không luyện được. Có điều tôi có chuẩn bị một bộ phim, cho dù là nhân loại thần kinh cứng cỏi khi xem bộ phim điện ảnh này cũng sẽ khó có thể khống chế tâm tình của mình, cho nên nó đối với ngài mà nói nhất định là kích thích cực lớn, ngài muốn thử xem không?”

Cá lật lật nuốt một ngụm nước bọt, vẻ mặt kinh sợ hỏi: “Là phim gì? Tôi còn chưa từng xem phim đâu.”

Thẩm Diệu đơ khuôn mặt nhỏ nhắn, nhả từng chữ một chế tạo ra không khí khẩn trương: “Ti, ta, nic!”

Nhóm người hầu cá mặt trăng sôi nổi tỏ vẻ cái tên này vừa nghe đã thấy lộ ra vẻ túc sát, nói không chừng ngay cả tụi mình cũng sẽ lật chung với hoàng tử điện hạ!

Cá lật lật trầm ngâm một chốc, khí thế mười phần vung tay lên ý bảo người hầu chớ có lên tiếng, lập tức mang theo vẻ mặt khẳng khái hy sinh nói: “Tôi muốn thử xem.”

Tuy rằng Tần Diệc Sâm biểu hiện ra mười phần dịu dàng, nhưng cá lật lật vẫn cứ lo lắng hắn sẽ mất đi tính nhẫn nại trước khi mình kịp thích ứng, cho nên cậu cũng không thể chờ đợi được muốn đề cao ngưỡng lật xe của mình.

Tiền vay nắm chắc! Thẩm Diệu âm thầm nắm chặt quyền, tung ta tung tăng chạy tới dùng màn hình TV kết nối với điện thoại di động của mình, mở trang web video ra tìm «Titanic», ánh mắt nóng rực nhìn cá lật lật, chuẩn bị nhặt trân châu.

Lúc này ngoài cửa sổ mây đen tiêu tán, một tia nắng mặt trời sau giờ ngọ may mắn xuyên thấu qua khe hở thật nhỏ của bức rèm, đổ xuống vết bóng loang lổ trên mặt đất. Nhưng mà không đợi Thẩm Diệu phát hiện và che kín bức rèm, vết loang lổ ấy đã đột nhiên mất tăm, một cái xúc tu dinh dính bám trên thủy tinh che đi ánh sáng còn lại, rất nhanh, nơi cái xúc tu kia từng bám lấy liền bị một con mắt xanh rờn thay thế.

Nếu từ bên ngoài nhìn qua, chính là có một sinh vật loại bạch tuộc quái dị đang dùng xúc tu bám dính mình vào vách tường của một cao ốc khách sạn ba mươi tầng, đám xúc tu dư thừa bị gió rét lạnh thấu xương trên trời thổi cho thành hình cuộn sóng cuồn cuộn tung bay, giống như một lá cờ bạch tuộc đón gió phấp phới!

—— Thẩm Diệc Thanh không moi ra được bất kỳ tin tức gì liên quan đến nhiệm vụ từ trong miệng Thẩm Diệu, rốt cuộc không kiềm chế nổi lòng hiếu kỳ, lén chạy tới kiểm tra, hắn muốn nhìn một chút xem mình có thể giúp gì được Thẩm Diệu không.

Lúc này, phim bắt đầu chiếu.

Trước khi tàu Titanic chìm nghỉm, cá lật lật biểu hiện tương đối bình tĩnh, chỉ có đoạn Jack vẽ Rose khỏa thân cùng với cảnh giường chiếu mịt mờ mà bị kích thích đến lật xe hai lần, cùng với khi Rose ở đầu thuyền mở hai tay ra bởi vì cảm động mà lật xe một lần, còn lại thì thời gian xem phim tương đối bình tĩnh, thậm chí hai lần ba lượt hỏi Thẩm Diệu có phải lầm phim hay không, trong ngôn ngữ còn loáng thoáng cất giấu vài phần đắc ý.

Có điều từ sau khi tàu Titanic gặp nạn, cá lật lật nhu nhược và nhóm người hầu cá mặt trăng liền bắt đầu liên tiếp lật xe, một kẻ lật một người khác cứu, như gió thổi sóng lúa dập dìu, nhóm cá mặt trăng hoặc thấp giọng nức nở hoặc gào khóc, khiến cho phòng tổng thống tựa như hiện trường khóc tang, trân châu viên to viên nhỏ phẩm chất chênh lệch thật lớn đinh đinh đang đang rơi đầy giường đầy đất, mà trong tích tắc ca khúc cuối phim «My heart will go on» vang lên, nhóm cá mặt trăng càng dứt khoát tập thể khóc xỉu. Trong tiếng ca hệt như tiếng trời của Celine Dion, nhóc Thẩm Diệu đa sầu đa cảm hốc mắt hơi hơi ửng hồng, quỳ rạp dưới đất dùng móc áo khều khều trân châu lăn xuống đáy giường, nhặt lên cất vào trong balo đặc biệt mang đến.

“Vầy nói ít cũng đủ trả năm năm.” Thẩm Diệu kéo khóa lại ước lượng balo nặng trịch, dùng mu bàn tay lau đôi mắt ướt át, tức khắc nín khóc mỉm cười, hai tay chắp lại vái đám cá mặt trăng ngang dọc khắp giường đầy đất, lẩm bẩm, “Cám ơn cám ơn, hôm nào nhất định mời mấy người ăn sứa.”

Sau khi trải qua lễ rửa tội của tác phẩm lấy nước mắt «Titanic», một lần nữa tỉnh dậy, mắt cá lật lật sưng như hai con cá nóc tức giận, thoạt nhìn vô cùng thảm, Thẩm Diệu lấy nước đá ra từ trong tủ lạnh dùng khăn mặt gói kỹ lưỡng, đắp mắt cho cá lật lật, sợ Tần Diệc Sâm làm việc xong trở về nhìn thấy tiểu mỹ nhân ngư của mình khóc thành như vậy sẽ bùng nổ.

Có điều khiến mọi người cảm thấy vui mừng chính là, giá trị lật xe của cá lật lật dường như thật sự đề cao, lần này sau khi tỉnh lại cậu ta có thể một hơi xem nguyên MV của Tần Diệc Sâm, tuy nói tần suất tim đập vẫn cứ nhanh đến dọa người, nhưng mà, không lật.

May mà thật sự hữu dụng, Thẩm Diệu nghĩ, lòng còn sợ hãi thở phào một cái.

“Hóa ra kích thích mạnh thật sự có tác dụng nà!” Cá lật lật vui mừng nhảy dựng lên, nắm cổ tay Thẩm Diệu quơ quơ, thúc giục nói, “Cậu nhanh tìm thêm mấy bộ phim như vậy cho tôi xem đi, tôi luyện luyện là có thể yêu đương rồi!”

“Từ từ đã.” Thẩm Diệu lo lắng nhìn mắt cá lật lật, “Cậu đẻ… khóc lâu như vậy, cho mắt nghỉ ngơi một chút, chúng ta phải kiên trì phát triển liên tục.”

Buổi tối, Thẩm Diệu cõng balo trân châu nặng trịch về nhà, lúc đi ngang qua tiệm đồ dùng thú cưng còn vô cùng hào phóng mua pate mèo cao cấp nhất trong tiệm, tính toán từ hôm nay trở đi để Quất ca nhà mình sống cuộc sống quý-sờ-tộc!

Thẩm Diệc Thanh giả Quất ca đã ở nhà chuẩn bị ổn thỏa, xoa tay hầm hè tính toán phần đậu hũ ăn hôm nay. Thẩm Diệu đẩy cửa vào, như lệ thường ôm lấy Thẩm Diệc Thanh thân mật chốc lát, lập tức đi đến chỗ WC mèo lục xem cát mèo.

“A, không đúng, để tính xem.” Thẩm Diệu đếm đầu ngón tay tính, sắc mặt càng ngày càng khó coi lầm bầm lầu bầu, “Hình như… một, hai, ba… ba ngày không ị rồi? Không thể nào?”

Vấn đề tiểu tiện Thẩm Diệu thật sự không sốt ruột lắm, bởi vì Quất ca thường xuyên chạy tới bồn rửa tay trong toilet tiểu tiện, nhưng mà vấn đề đại tiện thì cho tới bây giờ đều giải quyết trong cát mèo.

Thẩm Diệc Thanh đột nhiên ý thức được mình thất sách: “…”

Một ngày rõ ràng cần thải ra tận mấy chục ký, sao lại quên chừa lại một chút đặt ở trong thau cát mèo chứ!?

“Quất ca mày về đây, có phải dạ dày mày xảy ra vấn đề không?” Thẩm Diệu ra tay như gió, quay người tức khắc tóm lấy Thẩm Diệc Thanh rón ra rón rén xoay người muốn chạy.

Hết chương 15

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.