Dâm Đế Phục Thù

Chương 3: Chương 3: Song hỏa thánh sứ




- Để cho nó vào đi.

Bên trong ngự thư phòng truyền ra tiếng nói, Trần công công liền tránh qua một bên, Liễu Yên Nguyệt cùng Lâm Thần tiến vào.

- Phụ hoàng Yên Nguyệt rất nhớ người a.

Liễu Yên Nguyệt vừa vào liền hướng phụ thân nàng làm nũng.

- Tiểu nha đầu nhà người không phải hôm qua mới gặp trẫm sao?

Liễu Quân Khánh sờ đầu nàng mỉm cười nói.

- Hôm nay đến tìm trẫm là có chuyện gì đây?

Vừa nói xong lại thâm ý liếc nhìn Lâm Thần.

- Phụ hoàng lần này nữ nhi của người ra ngoài lịch lãm chút xíu nữa là mất mạng rồi.

Liễu Quân Khánh nghe nàng nói liền nói liền nhíu mày giọng nói chuyển sang âm trầm.

- Có chuyện gì mau nói rõ cho trẫm nghe.

Liễu Yên Nguyệt kể lại chuyện nàng cùng sư huynh tiếng vào hang động tìm bảo vật tất nhiên việc Lâm Thần dẫn đường trực tiếp bỏ qua sửa lại thành hắn vô tình đi ngang qua cứu nàng.

Liễu Quân Khánh cầm cấm khí lên quan sát đúng là mờ đi một ít nếu không phải thời khắc sống chết cấm khí tuyệt không thể phát động.

- Phụ hoàng chính huynh ấy đã cứu nữ nhi, người nhất định phải ban thưởng thật tốt a.

Liễu Quân Khánh nhìn Lâm Thần từ khí tức bên ngoài cho thấy chỉ là luyện khí tần 4 không có khả năng kích phát cấm khí liền nhìn sang Liễu Yên Nguyệt nói.

- Được rồi muốn trẫm phong thưởng cho hắn làm sao đây?

Liễu Yên Nguyệt đặt một ngón tay mâng mê chiếc miệng nhỏ nói.

- Phong làm nhất đại tướng quân thế nào?

Hoàng thượng nghe nàng nói liền lắc đầu.

- Không được.

- Vậy thì thừa tướng hay thái sư gì đó cũng được.

- Tiểu nha đầu nhà người đang muốn loạn quyền sao?

Liễu Quân Khánh nhìn nữ nhi tức giận liền an ủi.

- Hay là như vậy đi ta đề cử hắn vào thánh hỏa điện được không?

Liễu Yên Nguyệt nhìn Lâm Thần không có biểu hiện liền gật đầu liên tục.

- Vẫn là phụ hoàng tốt nhất.

Liễu Quân Khánh mỉm cười nhìn Lâm Thần giọng điệu chuyển sang uy nghiêm.

- Ngày mai ta sẽ đề cử người với thánh sứ, hôm nay sẽ có người dạy cho người một số quy định của thánh hỏa điện.

Lâm Thần cuối đầu trên mặt hiện lên nụ cười, hắn đang muốn tìm cách tiến vào thánh hỏa điện không ngờ tên hoàng thượng này lại vô tình tác hợp.

- Thảo dân tuân mệnh.

Liễu Yên Nguyệt chạy đến trước mặt Lâm Thần.

- Lâm Thần từ hôm nay trở đi bổn công chúa sẽ trở thành sư tỷ của người trước tiên gọi một tiếng sư tỷ đi.

Lâm Thần nhìn nàng như tinh linh trước mặt hắn càng cảm thấy linh hồn khế ước quá huyền diệu có thể làm một người thuần phục lại không ảnh hưởng đến tính cách cùng trí nhớ.

- Tiểu đệ ra mắt sư tỷ.

- Hì hì tốt sao này người đi theo bổn công chúa không ai có thể ức hiếp người.

Liễu Yên Nguyệt nói xong liền kéo hắn đi ra ngự thư phòng, Liễu Quân Khánh nhìn hai người rời đi trong mắt lóe lên dị quang.

- Chính Nghĩa phái người giám sát tên tiểu tử kia nếu hắn có hành động mạo phạm công chúa lập tức giết không cần hỏi.

- Nô tài tuân lệnh.

Trần công công nhận lệnh liền biến mất.

Liễu Yên Nguyệt dẫn Lâm Thần tiến vào nơi lúc trước dành cho đại sư huynh nàng sao đó đóng của lại.

- Chủ nhân có phải người đang giận Yên Nguyệt không?

Nàng nhìn hắn từ lúc nàng bắt hắn gọi sư tỷ đến giờ thì vẫn chưa nói chuyện với nàng, Lâm Thần đang suy tính kế hoạch sao khi tiếng vào thánh hỏa điện nghe nàng nói liền gật đầu.

- Đúng vậy ta đang rất giận.

Liễu Yên Nguyệt nghe Lâm Thần nói cũng không sợ hãy tuy nàng không hiểu sự đời nhưng linh giác của nữ nhân vẫn vô cùng nhạy bén bên trong ánh mắt không có hàn khí đáng sợ như lúc trước, nàng nhu thuận tiến lại gần ngồi bên cạnh Lâm Thần.

- Vậy để Yên Nguyệt hạ hỏa cho chủ nhân.

Nàng ngồi trên đùi Lâm Thần hai tau ôm lấy cổ hắn, hai mắt mê li, hai bờ môi dâng hiến chiếc lưỡi nhỏ nhắn không ngừng khiêu khích một lúc sao nàng rời khỏi miệng Lâm Thần.

- Chủ nhân người đã thấy đỡ hơn chưa?

- Người có biết mình đang làm gì không?

- Yên Nguyệt đương nhiên biết chỉ cần chủ nhân vui vẻ Yên Nguyệt có thể làm bất cứ thứ gì vì người.

Nàng nhìn Lâm Thần trong ánh mắt tràn đầy si mê, hắn cũng không từ chối liền đáp trả lại hướng đôi môi nàng tiến công một tay chiếm lĩnh ngọn đồi nhỏ, tay còn lại ôm chặt lấy tấm lừng ngọc của nàng, hai người hôn môi được một lúc Lâm Thần liền chuyển vị trí hôn nhẹ lên vành tai tinh xảo, bàn tay sao lưng hướng đến kiều đồn nàng xoa nắn, Liễu Yên Nguyệt cảm thấy cơ thể nóng lên chỉ biết ôm sát lấy hắn.

Lâm Thần đột nhiên tách ra vỗ mong nàng một cái.

- Người của hoàng thượng sắp đến cẩn thận bị phát hiện.

Liễu Yên Nguyệt nghe được chỉ đành tách ra u oán nhìn hắn.

- Người biết thánh sứ của thánh hỏa điện không?

- Yên Nguyệt biết, thánh sứ ở trong hoàng cung có hai vị một là Ngọc Li thánh sứ còn một người nữa là Triệu Minh thánh sứ.

Lâm Thần nghe nàng nói trong đầu lập tức suy tính.

- Người có biết bọn họ có tu vi gì không?

- Không biết.

Liễu Yên Nguyệt lắc đầu nàng tuy là công chúa nhưng tính tình ham chơi những việc như thế này đều không để ý đến, nàng nhìn qua hắn không nói gì thấp giọng nói.

- Yên Nguyệt có thể đi hỏi phụ hoàng sao đó sẽ đến thông báo cho chủ nhân.

- Không cần người trước tiên tiếp cận Ngọc Li thánh sứ càng thân cận càng tốt mọi chuyện còn lại ta có thể tự giải quyết.

Liễu Yên Nguyệt nghe hắn nói liền gật đầu.

- Chủ nhân yên tâm Yên Nguyệt nhất định sẽ làm được.

- Còn nữa ta cần một ít linh thạch.

Lâm Thần nói ra câu này cũng không được tự nhiên dù sao một tiên đế đi mượn linh thạch trúc cơ truyện này truyền đi hắn liền không còn mặt mũi.

Nàng từ trong giới chỉ lấy ra mấy chục khối linh thạch hạ phẩm đưa cho hắn.

- Yên Nguyệt hiện tại chỉ có bao nhiêu đây thôi nếu chủ nhân cần thêm ta có thể đến xin phụ hoàng.

- Không cần bao nhiêu đây đủ rồi.

Lâm Thần nhìn nàng rời đi liền ngồi một bên suy tính làm sao có thể thu phục thánh hỏa điện, Hỏa đế an bài phân đà ở phàm giới nhất định để lại phương pháp liên lạc với tiên giới nếu làm không khéo nhất định sẽ bị lão phát hiện.

Ngày hôm sao Lâm Thần cùng Liễu Yên Nguyệt rời hoàng cùng tiến vào Thương Sơn thành trên đường đi hắn phát hiện vài tên kim đan cảnh bám theo sao.

- Chỉ là mấy con kiến hôi cũng dám theo dỗi bản đế.

Hắn đi một vòng tiến vào vạn bảo các chọn mua một số dược liệu sao đó dẫn theo Liễu Yên Nguyệt đi thêm vào vòng thỉnh thoảng lại hỏi nàng một số vấn đề giống như hắn là người từ trên núi xuống, đi được nữa ngày hai người trở lại hoàn cung Lâm thần lấy ra mấy loại dược liệu bắt đầu luyện chế, Liễu Yên Nguyệt đứng một bên hiếu kì quan sát.

- Chủ nhân người cũng biết luyện dược sao?

- Không biết.

Nàng nghe hắn trả lời liền chu mỏ không biết luyện dược lại mua nhiều dược liệu như vậy làm gì?

- Chủ nhân người dùng những thứ này làm gì?

- Những thứ không cần biết người cũng đừng nên hỏi.

Liễu Yên Nguyệt nhìn thấy ánh mắt của hắn trong nội tâm lại dâng lên nỗi sợ hãy.

- Chủ nhân tha tội là Yên Nguyệt nhiều chuyện.

- Sao này chuyện người nên biết ta sẽ nói cho người.

- Vâng.

Lâm Thần tiếp tục phân loại dược liệu lúc trước khi đạt được âm dương quyết ban đầu hắn còn tưởng là một công pháp thượng thừa mãi đến sao này hắn mới hiểu rõ được một ít trong đó, âm dương quyết khi luyện đến tận cùng có thể không chế âm dương nhị khí tạo thiên lập địa, bên trong cơ thể con người cũng có âm dương nhị khí nam chủ dương nữ lấy âm chỉ cần hắn tăng âm khí bên trong nữ nhân sẽ làm cho dục tính của họ tăng lên, Lâm Thần mất hai canh giờ để chuẩn bị, hắn đưa cho Liễu Yên Nguyệt hai cái túi hương.

- Người tìm cách đem cái túi này đưa cho Ngọc Li thánh sứ nếu không được thì lấy dược liệu bên trong bí mật bỏ vào phòng nàng, túi còn lại khi nào người tiếp cận nàng hãy mang theo bên mình.

Liễu Yên Nguyệt nhận lấy hai cái túi bên trên đều toát ra một mùi hương dễ chịu.

- Chủ nhân yên tâm Yên Nguyệt nhất định sẽ hoàn thành.

Nàng cất hai cái túi vào bên trong giới chỉ.

- Chủ nhân hai thánh sứ muốn gặp người họ nói có thể trực tiếp kiểm tra tư chất của người tuyển người vào thánh giáo.

- Lúc nào gặp?

- Là ngày mai.

- Được rồi ngày mai ta sẽ cùng người đến gặp bọn họ.

Liễu Yên Nguyệt rời đi Lâm Thần tiến vào phòng tiếp tục luyện âm dương quyết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.