[Đam Mỹ] Thiên Tử

Chương 19: Chương 19: Gió nổi lên




Trong Từ An Cung, một mình Thái Hậu dựa trên quý phi tháp trong thiền điện. Bên người chỉ có Lâm ma ma đang xoa bóp chân cho nàng.

Hôm nay Thái hậu lấy lý do thân thể không khoẻ miễn chúng phi thỉnh an buổi sáng, ngay cả Tiêu quý phi cũng bị nàng đuổi về từ sớm. Cho nên hiện tại toàn bộ Từ An Cung trở nên an tĩnh dị thường.

Sau khi Hoàng đế lâm triều lại đi Hoa Anh Điện, lúc này Từ An Cung đã nhận được tin tức. Có thời gian đi Hoa Anh Điện, vẫn không có thời gian đến Từ An Cung thỉnh an như cũ.

Thái hậu thở dài, nhìn cung điện trống rỗng, hơi ngẩn người ra.

“Nương nương đừng thương tâm.” Lâm ma ma thấy vậy, khẽ giọng khuyên nhủ: “Chuyện lần này lớn, Hoàng thượng dĩ nhiên cũng buồn bực. Tuy Hoàng thượng tức giận, không tới vài ngày nữa cũng sẽ đến thăm ngài và quý phi nương nương mà thôi, quan hệ giữa Tiêu gia và Hoàng thượng sẽ không bị ảnh hưởng chút nào. Nói cho cùng thì Hoàng thượng ấy à, trong lòng vẫn kính trọng nương nương, cũng yêu thương quý phi nương nương mà.”

Thái hậu nghe vậy, giữa chân mày vẫn không giãn ra như cũ, “Nếu thật là đơn giản như vậy thì tốt rồi..”

“Vậy còn có thể có gì chứ?” Lâm ma ma cũng không cảm thấy chuyện này có gì quá nghiêm trọng, “Cho tới bây giờ vẫn chưa thấy Hoàng thượng yêu thích nam tử, không phải thế thì Đức phi cũng sẽ không bị lạnh nhạt ở trong cung nhiều năm như vậy, trước đây Hoàng thượng không thích Hạ gia, lúc này chuyện ngoài biên quan nổi lên, thế lực Hạ gia lại tăng thêm một phần, chẳng lẽ Hoàng thượng còn có thể coi trọng Hạ gia hơn trước đây được sao?”

Thái hậu nghe đến đây, giữa chân mày rốt cuộc giãn ra, Lâm ma ma cũng thở phào theo, tiếp tục ôn nhu nói: “Nương nương cứ thả lỏng đi ạ. Người này sao trong một thời gian ngắn ngủi có thể thay đổi vậy chứ. Mà cũng đề phòng nhiều năm như vậy, sẽ đột nhiên tin tưởng sao? Bây giờ Hoàng thượng cũng giả bộ mà thôi. Dù sao chuyện này... là Phó đại nhân làm không đúng. Hoàng thượng chỉ là đang có vẻ ủng hộ Hạ gia để người ngoài xem mà thôi.”

Vừa nghe Lâm ma ma nhắc tới chuyện của tên đầu sỏ gây nên tội, trong nháy mắt Thái hậu cũng tức giận,

“Đừng nhắc đến thứ ngu xuẩn kia nữa! Còn đại nhân cái gì? Nếu không phải tại tên phế vật này thì hiện tại làm sao...”

“Nương nương đừng tức giận!” Lâm ma ma lập tức lại quỳ dưới đất, “Là nô tì ăn nói vụng về, lại nói ra chuyện khiến nương nương phiền lòng.”

“Bỏ đi.” Lâm ma ma là người hầu hạ Tiêu thái hậu lâu năm, sao có thể vì chút chuyện này sẽ làm nàng nổi giận chứ, “Về sau đừng nhắc tới phế vật này nữa.”

Lâm ma ma vội vàng đáp dạ, đứng dậy, bưng chung trà mà tiểu cung nữ mới dâng lên cẩn thận đưa cho Thái hậu,

“Nô tì không có kiến thức, nhưng những thứ này cũng là điều phu nhân vừa mới nói. Nếu Thái sư cũng để cho phu nhân nhắn gởi ngài như vậy, thì còn có gì sai chứ?”

Nghĩ đến tin tức mà Tiêu phu nhân mới đưa vào cung, trong lòng Thái hậu cuối cùng cũng yên tâm hơn mấy phần.

Mà thôi, Thái sư nói cũng không sai. Trước tiên nên thừa dịp Hạ gia còn chưa trở về dọn dẹp trong cung đã, củng cố địa vị của Diệc Dao trong cung mới quan trọng nhất.

Về phần Đức phi... vẫn coi như y không tồn tại đi!

Bởi vì Đức phi đột nhiên được sủng ái, toàn bộ hậu cung có chấn động không nhỏ. Lúc này Thái hậu đã được Tiêu gia tạm thời khuyên nhủ, Tiêu quý phi thì bị Thái hậu gia tăng vỗ về một phen. Mà lúc này Thục phi trong Hoa Nguyệt Điện lại không có ai chạy tới phân tích với nàng về tình huống phức tạp hiện tại.

“Sau khi Hoàng thượng vào triều không đi cả Từ An Cung mà lại đi Hoa Anh Điện?” Thục phi trừng mắt nhìn tiểu thái giám truyền tin đang quỳ dưới đất, trong giọng nói thật sự không dám tin.

“Hồi nương nương, nô tì nào dám lừa gạt, Hoàng thượng xác thật lại đi Hoa Anh Điện.”

Thục phi nhíu chân mày lá liễu, đỡ cái bụng cẩn thận ngồi dậy từ trên nhuyễn tháp. Thuỵ Châu bên người thấy vậy vội vàng đưa tay ra dìu.

“Lại đi Hoa Anh Điện...” Thục phi nhìn cung điện quạnh quẽ, trong lòng buồn bực nhưng không thể xả ra.

Trước kia Thái hậu đột nhiên ra tay chỉnh đốn Hoa Nguyệt Điện, tuy cuối cùng Hoàng thượng chạy đến cứu nàng, nhưng lúc nàng bị truyền đến Ngự Hoa Viên, Thái hậu cũng đã an bài người ở Hoa Nguyệt Điện.

Chân trước mình vừa đi, chân sau đã có thị vệ quét sạch phần lớn cung nhân trong điện.

Tuy số cung nhân theo lệ vẫn cố định, Thái hậu mang đi căn bản là hạ nhân phục vụ mình, không phải không có người đến Hoa Nguyệt Điện hầu hạ, nhưng phần lớn cung nữ, thái giám mới tới đều do Thái hậu an bài, Thục phi nào dám để những người này hầu hạ bên cạnh mình?

Điều này cũng dẫn đến số lượng người bên cạnh có thể sử dụng của Thục phi hầu như không còn ai. Đang có thai không nói, còn bị cấm túc ba tháng.

Lúc này vì trong cung dính dáng đến thế cục phức tạp trên triều, đừng nói Thục phi có thể ra đối sách gì khác trong cung, ngay cả việc thám thính tin tức cũng đã rất tốn sức đối với nàng rồi! Sợ rằng mục đích ngay từ đầu của Thái hậu chính là muốn nhốt chết nàng trong Hoa Nguyệt Điện này!

Chuyện của Đức phi, dính dáng đến quá nhiều việc, nhưng lúc này tin tức của Thục phi bị tắc nghẽn, chỉ có thể hỏi thăm được một số tin tức đồn thổi bên ngoài. Suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra đầu đuôi, chỉ có thể bực bội cho tiểu thái giám lui xuống.

Thấy trong điện chỉ còn nàng và Thuỵ Châu, lúc này mới thấp giọng hỏi: “Tin gởi Hoa Ninh Điện đã đưa ra ngoài chưa?”

Thuỵ Châu vội vàng gật đầu, “Hồi nương nương, ba ngày trước đã gởi đi rồi ạ.”

“Đã lâu như vậy, sao còn không có tin tức gì!” Thục phi quấn chặt khăn tay gấm trong tay, chẳng mấy chốc sắc mặt không tốt lắm trừng mắt với Thuỵ Châu, “Ngươi khẳng định là đã đưa tới tay Trang phi?”

“Nô tì khẳng định đã đưa tin đến tay Trang phi nương nương ạ.” Thuỵ Châu thấy sắc mặt Thục phi không tốt, vội vàng giải thích, “Tin tức kia là chính tay nô tì giao cho Sương Tuyết ạ.”

Sương Tuyết là đại cung nữ thiếp thân của Trang phi, tin tức cũng đã đến tay nàng, vậy Trang phi chắc hẳn đã sớm nhận được.

Nhưng qua lâu như vậy rồi mà Hoa Ninh Điện vẫn không có bất kỳ hồi đáp nào. Huống gì đây cũng là lần đầu tiên Thục phi đưa tin qua Hoa Ninh Điện. Ý tứ của Trang phi hiện tại cũng đã rõ ràng quá rồi.

Thục phi nghiêm mặt im lặng hồi lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được, chụp lấy gối mềm bên cạnh ném xuống đất,

“Không phải cũng đều mang thai long chủng sao? Xuất thân tốt hơn bổn cung một chút thì thế nào, còn không lọt vào được mắt Hoàng thượng!”

Thuỵ Châu sợ đến rụt người về sau, không dám lên tiếng.

Từ trước đến nay Thục phi luôn có thể ẩn nhẫn, nhưng gần đây thật sự không thể nào thư thái được.

Thủ đoạn lần này của Thái hậu gần như chặt gãy phần lớn thế lực của nàng trong Hoa Nguyệt Điện. Mặc dù Hoàng thượng vì nàng mà không để ý mặt mũi của Thái hậu và Tiêu quý phi, nhưng kể từ sau đó, ngoại trừ mấy lần đầu hay đến thăm nàng cũng chưa cho nàng bất kì ân huệ gì khác.

Mặc kệ mình tìm đủ mọi cách tỏ vẻ yếu thế ra sao, Hoàng thượng vẫn không có cảm giác gì. Sau này bận chuyện triều chính, ngay cả Thánh nhan cũng không thấy được.

Thục phi sợ Thái hậu sẽ lợi dụng trong khoảng thời gian này ra tay với mình, rơi vào đường cùng chỉ có thể chủ động lấy lòng Trang phi. Nhưng đi lại với nhau lâu như vậy, Trang phi rốt cuộc hoàn toàn không để ý gì tới nàng.

Thời gian này không vừa ý, cộng thêm khi mang thai tính tình vốn dễ nóng giận. Gần đây trong lòng Thục phi luôn bực bội không nhẹ, ngay cả Thái Y Viện cũng phải kê thêm vài thuốc thanh nhiệt.

Suy nghĩ của mọi người trong hậu cung, bây giờ Triệu Thần Hi đều không quan tâm. Dù sao cũng đã đưa việc này cho Hạ hàn, mình vừa vặn được nhàn rỗi một hồi.

Nhưng coi như nhàn rỗi, mỗi ngày cũng phải đến Ngự Thư Phòng diễn một lúc. Chiến sự nơi biên quan ở trong lòng bàn tay, nhưng tin tức đưa lên triều không giống nhau.

Cho dù hiện tại bề ngoài thì trong sổ con đều báo chiến sự ở Thông Châu giành thắng lợi, nhưng cũng không đến mức có thể làm Hoàng thượng thảnh thơi sống qua ngày.

Cuối cùng lề mề ở Ngự Thư Phòng đến trưa, Triệu Thần Hi lại mang người đến Hoa Anh Điện. Có tình huống buổi sáng, nên khi nghe được tin Hoàng đế lại đi Hoa Anh Điện, hình như các cung cũng bình tĩnh hơn nhiều.

Lúc về đến Hoa Anh Điện, Triệu Thần Hi không cho người đến trước truyền báo, đến rồi cũng không thấy Hạ Hàn ra nghênh tiếp.

Lúc này toàn bộ Hoa Anh Điện rất yên tĩnh, không thấy một bóng cung nhân. Triệu Thần Hi thấy hơi kỳ lạ, nhíu mày với Liên Cẩn bên cạnh.

Liên Cẩn lập tức nhỏ giọng nói: “Trước đó quân hầu đã dặn Vân Cẩm chạy tới truyền tin với nô tì, nói là đã lâu rồi không chỉnh đốn Hoa Anh Điện, hôm nay cần xử lý gì sẽ xử lý nấy. Bây giờ sợ rằng còn đang bận bịu ạ.”

Trong lòng Triệu Thần Hi hiểu rõ, liền cho cung nhân dư thừa lui xuống, chỉ mang theo Liên Cẩn đi vào trong.

Mãi cho đến sân sau, Triệu Thần Hi đột nhiên nghe được tiếng thét chói tai truyền tới, âm thanh gay gắt the thé khiến Triệu Thần Hi nghe được liền nhíu mày.

Vẫy lui Liên Cẩn đang muốn tiến lên ngăn chặn ở phía trước, Triệu Thần Hi vẫn chậm rãi đi về phía trước dọc theo hành làng uốn khúc. Rẽ ngoặt liền thấy trước mắt rất trống trải, mà tiếng thét chói tai cũng càng thêm rõ ràng.

“Quân hầu, ngài đang lạm dụng cung hình!” Lúc này Triệu Thần Hi mới nghe rõ được âm thanh chói tai kia, cũng không chỉ là chói tai mà còn mang theo chút hoảng sợ.

Phía trước chỗ ngoặt chính là sân sau của Hoa Anh Điện, bởi vì xử lý qua loa nên hoa cỏ cũng rũ rượi. Trong viện cũng không có hòn non bộ hay đình các tinh xảo gì, đại viện trống rỗng, lộ ra chút gì đó hoang vắng.

Nhưng lúc này trong hậu viện trống trải lại đủ các loại cung nữ thái giám. Nhìn tình hình, có lẽ là toàn bộ cung nhân của Hoa Anh Điện đều tập hợp ở đây.

Nhưng tiểu cũng nữ này thoạt nhìn hình như vô cùng không cam tâm, không ngừng giãy giụa vùng vẫy, “Nếu ngươi dám làm như thế, Hoàng thượng và Thái hậu nương nương sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!”

Cung nữ nhìn tuổi không lớn lắm, trên mặt thậm chí còn có vẻ nhợt nhạt nhưng trang sức tinh xảo, nhưng lúc này bị hai thị vệ cao to đè trên mặt đất khiến bộ dáng cũng hơi thảm hại.

Mà không xa phía trước cung nữ đặt một ghế Thái sư rộng lớn, còn có một bàn trà đơn giản.

Hạ Hàn đang ngồi ngay ngắn ở ghế Thái sư, một tay nâng tách trà, rũ nửa con mắt cúi đầu xuống thổi nhẹ lên tách trà. Không có bất kỳ đáp trả gì với tiếng quát tháo gay gắt của cung nữ.

“Nếu đã vào Hoa Anh Điện này của bổn cung, dĩ nhiên là phải theo quy cũ ở nơi này. Phạm vào quy cũ, dĩ nhiên bổn cung có quyền phạt ngươi. Nếu làm không đúng, Hoàng thượng và Thái hậu tìm đến cũng không đến lượt ngươi lo lắng.”

Nói xong, Hạ Hàn đậy tách trà lại, chậm rãi nói: “Ngẩn ra làm gì? Còn bắt bổn cung nói lại lần nữa sao? Đánh chết, hành hình ngay tại chỗ. Những người khác cũng trợn to hai mắt mà nhìn rõ ràng cho bổn cung!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.