Dâm Thú Chi Quế Hoa

Chương 5: Chương 5




Gia khỏa này thật đúng là được một tấc lại muốn tiến thêm một thước a ! Cướp đi trinh tiết phía dưới của mình không tính, ngay cả nụ hôn đầu tiên của mình cũng muốn lấy luôn !

Hàn Kính Tùng giật mình trừng mắt, lăng lăng nhìn Hồng Mao Quái vật đang ôm ghì lấy đầu hắn, lúc này, hắn cuối cùng cũng nghĩ ra điều gì đó, gia khỏa này, chẳng lẽ thích hắn ?

Hắn rất muốn đẩy cái vật cồng kềnh trên người ra, thế nhưng đối phương lại nhanh chóng ôm ghì lấy hắn, mà cái hôn kia vẫn tiếp tục dây dưa kèm theo sự ôn nhu, tựa như nụ hôn của Quế Hoa muội mà bình thường hắn vẫn thường tưởng tượng.

Có một hương vị thản nhiên thoảng qua chóp mũi, khiến tâm hồn hắn bắt đầu xao động muốn trầm mê trong đó, đôi tay đang ôm lấy má hắn cũng mang lại sự ấm áp, thật sự khiến hắn hi vọng cứ kéo dài tình trạng này trong chốc lát, còn cái lưỡi tham lam kia đã hoàn toàn thò vào trong miệng hắn, không ngừng khiêu khích hắn dây dưa, tựa như muốn đem linh hồn của hắn men theo cổ họng mà câu mất.

Hàn Kính Tùng từ trong hưởng thụ rên rỉ một tiếng, cả người lại bắt đầu cảm nhận được *** nóng bỏng như giấc mộng vừa nãy.

Nhưng đối với người cùng giới tính, vì cái gì bản thân hắn sẽ có cảm giác xúc động như vậy đâu?

Hàn Kính Tùng nhíu mày, từ trong dây dưa gắn bó với đối phương, chậm rãi điều tiết hơi thở.

Hắn buông lỏng bàn tay đang nắm lấy quần áo, kìm lòng không được đưa tay men theo cái lưng rộng lớn của Hồng Mao Quái vật, ôm lấy cái cổ thon dài của y.

Quản không được? Dù sao cũng đã mất đi thân xử nam, tại nơi Bắc Lục này lại càng không có khả năng có nữ nhân xuất hiện, bản thân hắn cũng không thể cấm dục đến chết được.

Hàn Kính Tùng nhắm mắt nhớ lại nam phong đông cung đồ trước kia không cẩn thận nhìn phải, lúc này mới cảm giác được nguyên lai nam với nam cũng có lạc thú đáng nói.

Tỷ như hiện tại, hắn cũng rất hưởng thụ khi cùng với quái vật cùng giới tính hôn môi.

“Cô ngô……”

Hồng Mao Quái vật sau khi bị kéo vào một nụ hôn dài, lúc này mới buông Hàn Kính Tùng ra, gương mặt y nhìn thoáng qua lạnh lùng u buồn, lúc này cũng có vài phần ấm áp cùng thỏa mãn.

Hàn Kính Tùng cố gắng ổn định nhịp thở, khô nóng trên thân thể lại không có giảm bớt.

Hắn nheo nheo mắt, thân thủ thay Hồng Mao Quái vật lấy ra sợi tóc dính bên má, cong cong khớp ngón tay cọ cọ hai gò má nóng bỏng của đối phương.

“Ngươi vì cái gì lại thích ta?”

“Ngao ô……”

Hồng Mao Quái vật cong miệng vui vẻ cười một thoáng, y có thể cảm thấy tâm tình người đối diện có vẻ dịu đi liền sung sướng, xem ra, chính mình cuối cùng không cần lo lắng bị đối phương đem nướng lên ăn.

Hàn Kính Tùng xem y trừ vài cái âm tiết không rõ ràng, chỉ biết ngây ngô cười, cảm giác sâu sắc bản thân thật sự đang nói chuyện với một đứa nhỏ không biết gì. (N/A: Coi người ta là đứa trẻ không biết gì mà dám đè người ta ra ăn, thật sự không chấp nhận được >.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.