Hứa Tinh tựa hồ không thể tin vào tai mình, Hứa Biên anh nói vậy... có nghĩa là đã tha thứ cho Gia Trình rồi sao.
- Baba... là nói thật?
- Ừ. - Hứa Biên gật nhẹ đầu.
- Tiểu Tinh.. cảm ơn baba nhiều lắm. - Thiếu niên vui mừng mà đưa tay ôm lấy cổ anh, nước mắt vì cảm động mà tuôn trào.
Hứa Biên chỉ gượng cười khổ, chậm rãi vươn tay xoa lấy đầu Hứa Tinh, anh làm điều này chỉ vì thiếu niên kia, sự việc đêm qua khiến anh sợ chết khiếp rồi, nếu không mở lòng với y, không chừng e rằng sau này còn làm ra những chuyện động trời khác nữa đi.
Hứa Tinh vội vã đưa tay chùi nước mắt, mỉm cười với anh, rồi tiếp tục công việc mát xa cho anh.
Xong xuôi, thiếu niên nghe lời anh mà không do dự chạy ngay đến nhà Gia Trình, đứng trước căn biệt thự xa hoa quen thuộc, nơi đây đã chứa bao nhiêu ký ức kinh hoàng, đồng thời cũng là một trong những kỉ niệm đẹp nhất của y và hắn.
Không suy nghĩ nhiều, Hứa Tinh liền đưa tay bấm chuông, trong lòng phấn khích không thôi.
- Ai vậy? - Nghe thấy chuông cửa cô hầu liền lật đật chạy ra ngoài, cau mày nhìn thân ảnh của một tiểu hài tử trước mắt.
- Nhóc muốn gặp ai? - Cô cau có hỏi.
- Tiểu Tinh... Tiểu Tinh muốn gặp anh Trình. - Hứa Tinh gượng cười đối cô trả lời.
- Cậu chủ sao? Nhóc có quan hệ gì với cậu chủ? - Cô tiếp tục dằn hỏi thiếu niên, một mực không chịu mở cửa.
- Dạ... Tiểu Tinh.. - Hứa Tinh lúng túng không biết phải nên trả lời cô thế nào, ngay lập tức thân ảnh cao lớn của Gia Trình đột nhiên đứng ngay sau cô tự lúc nào.
- Tránh ra. - Hắn cúi đầu trừng mắt nhìn cô.
- A? Cậu chủ. Cậu chủ đứng đây từ khi nào vậy a? Chẳng là... cậu nhóc này đến tìm muốn gặp cậu chủ, bất quá...
- Tôi bảo cô tránh ra! Hay là muốn bị đuổi việc. - Gia Trình lạnh lùng nói.
- A.. dạ vâng dạ vâng. Thực xin lỗi. - Cô hầu lúng túng kịch liệt cúi đầu xin lỗi hắn, cũng không mặt dày mà ở đây lâu liền xoay người rời khỏi.
Gia Trình đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn bóng lưng cô rời đi, cũng không thèm đếm xỉa đến liền mở cổng ra, hắn lập tức kinh ngạc mở lớn mắt, “cậu nhóc” mà cô hầu kia mới nói không phải ai khác chính là Hứa Tinh đi.
- Tiểu Tinh? Sao em lại ở đây?
- Tiểu Tinh muốn gặp anh Trình... cho nên đã đến đây. - Thiếu niên nhỏ giọng.
- Em bỏ trốn đến đây có phải không? - Phát hiện Hứa Tinh vác thân tới nhà hắn chỉ có một mình y, ngỡ rằng có phải vì Hứa Biên một mực từ chối hắn và y qua lại với nhau, nên y mới bỏ trốn mà đến đây thế này.
- A... dạ không. Cái kia... thực ra... baba đã tha thứ cho anh Trình rồi... cho nên, anh Trình có thể hay không... đừng đi Nga nữa? - Hứa Tinh vội vã xua tay phủ nhận, sau liền hướng Gia Trình nhỏ giọng giải thích.
Gia Trình nghe đến đây thì không khỏi kinh ngạc, liền bước đến nắm lấy bả vai Hứa Tinh, hỏi.
- Thật sao?
- Dạ vâng. - Hứa Tinh hớn hở mà trả lời hắn.
Không thể tả nỗi sự vui mừng ngay lúc này, Gia Trình liền đưa tay bế Hứa Tinh lên, hôn lên bờ môi thiếu niên.
- Anh Trình? - Hứa Tinh đỏ mặt nhìn hắn.
- Sao vậy? - Hắn cau mày.
- Cái kia.. anh Trình đừng đi Nga nữa, có được không? - Hứa Tinh vòng tay qua cổ Gia Trình ôm chặt, thanh âm mang theo chút nũng nịu mà cầu xin hắn.
- Hm... đã lâu rồi chúng ta không làm tình, tiểu Tinh phải thỏa mãn anh, rồi anh sẽ không đi Nga nữa, có phải không? - Hắn cười gian tà bá đạo nói.
Hứa Tinh nghe đến đây thì giật bắn mình, gương mặt đỏ ửng như trái cà chua, hắn... hắn là muốn làm ngay lúc này sao.
- Sao vậy? Hay là muốn anh đi? Hửm? - Hắn nhếch miệng hỏi.
- A.. dạ không... Tiểu Tinh chỉ là... chỉ là... - Hứa Tinh cảm thấy hiện tại vô cùng khó xử, không phải vì y không muốn làm chuyện đó, mà là Gia Trình hắn cư nhiên đột nhiên nói vậy, khiến y không khỏi ngượng ngùng đi.
Gia Trình chính là thừa biết thiếu niên kia hẳn là đang ngượng, đương nhiên sẽ không dám gật đầu mà đồng ý, bất quá bộ dạng kia của y thực sự là hết sức khả ái đi, hắn tựa hồ không thể kiên nhẫn hơn được nữa, liền một phen bế lấy y bước vào nhà, thẳng tiến đến vào phòng hắn.
Vừa mở cửa phòng, Gia Trình đã hung hăng dồn thiếu niên vào tường, cúi xuống điên cuồng hôn lên bờ môi y, một phen với tay đem toàn bộ y phục của thiếu niên lột sạch, rồi hắn cũng theo đó mà nhanh chóng cởi quần áo mình ra.
Hứa Tinh bị Gia Trình đột ngột hành động một cách cuồng dã như vậy đương nhiên sẽ không phản ứng kịp, nhưng rất nhanh sau đó liền ôm lấy cổ hắn, thuận theo hắn mà hôn môi.
Một lát, Gia Trình ôm lấy Hứa Tinh đè y xuống giường, cơ thể tuyệt mỹ nhỏ nhắn cứ thế mà đốt cháy hai con người của hắn, tựa hồ đã lâu không được động chạm thân thể của y mà lồng ngực nóng rực dữ dội, chẳng khác gì một con dã thú cơ khát mà cúi đầu hôn lên chiếc cổ mảnh mai của thiếu niên, điên cuồng gặm cắn từng tấc trên da thịt y.
Hứa Tinh thừa biết Gia Trình hẳn đã nhịn lâu lắm rồi, hiện tại mới cơ hội được gần y, trong lòng còn vui mừng gấp vạn lần hắn, liền báu chặt ngón tay vào cánh tay hắn, ghé đầu mà hôn lên bả vai hắn, rồi chủ động hướng đến yết hầu đang thao động của hắn mà mút lấy.
- Tiểu Tinh... em chủ động như vậy, không sợ hôm nay anh sẽ tàn phá em sao? - Gia Trình ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt đáng phát sáng của Hứa Tinh, bật cười nói.
- Chỉ cần là anh Trình... Tiểu Tinh tuyệt sẽ không sao. - Hứa Tinh không do dự mà trả lời.
Gia Trình chỉ nghe đến đây lồng ngưc muốn nổ tung luôn rồi, chậm rãi vươn tay vuốt ve từ trán Hứa Tinh, rồi xuống chiếc mũi thon nhỏ, đôi môi mỏng manh của y.
- Anh yêu em, Tiểu Tinh. - Rồi cúi xuống chạm lấy bờ môi của Hứa Tinh, bắt đầu mở rộng khoang miệng của thiếu niên ra, đưa đầu lưỡi vói vào bên trong, tham lam mút lấy lưỡi của y, răng của y.
Hứa Tinh một hồi cũng đáp lại nụ hôn của Gia Trình, hai chân bất giác luồn qua thắt lưng hắn bấu chặt, chiếc lưỡi phấn nôn nhỏ bé không ngừng quấn quít lấy lưỡi của hắn. Hai con người hôn đến đầu óc mơ hồ, tuyệt không chịu buông nhau ra, khẩu thủy một lát lại theo khóe miệng mỗi người chảy xuống từng giọt, thanh âm nhóp nhép dâm đãng vang dội khắp căn phòng
Rốt cuộc bị nụ hôn mãnh liệt kích thích nơi bên dưới, hạ thể Gia Trình rất nhanh liền cương cứng hẳn lên, vội vã đưa tay cởi quần lót của mình ra ném xuống đất, dương vật thô lớn lập tức nhảy ra ngoài.
Hắn trườn bụng xuống, đưa cự vật của mình chạm vào phân thân nhỏ bé của Hứa Tinh, chậm rãi di chuyển thắt lưng của mình, quy đầu cứ thế mà ma sát vào da thịt của thiếu niên.
Cảm giác Gia Trình đang chống cự với bộ dạng hiện tại của mình, mồ hôi cũng trên trán hắn mà liên tục chảy xuống ngực y, Hứa Tinh liền tự giác với tay xuống, nắm lấy dương vật của hắn mà xoa nắn.
- Tiểu Tinh? - Gia Trình kinh ngạc ngẩng đầu nhìn y.
- Cứ.... cứ để tiểu Tinh... anh Trình hẳn là rất đau... - Hứa Tinh vội vã giải thích, thanh âm lo lắng nói.
- Tiểu Tinh... làm sao để anh hết yêu em đây? - Gia Trình cảm thấy lúc này cực kì cảm động đi, hắn yêu thiếu niên đến chết mất thôi.
- Khi nào Tiểu Tinh không còn yêu anh Trình nữa thì thôi... - Thiếu niên thẳng thừng trả lời, đôi mắt khẽ nhắm tít mà cười với hắn.
- Vậy.... khi nào tiểu Tinh mới hết yêu anh a? - Hắn nhếch miệng hỏi.
- Dạ không... tuyệt sẽ không.. Tiểu Tinh rất yêu anh Trình. - Hứa Tinh ngẩng người ôm lấy cổ Gia Trình, thanh âm run rẩy nói.
- Ngốc quá! Anh đùa thôi, sao lại khóc rồi? - Gia Trình bật cười xoa đầu Hứa Tinh, hai tay gắt gao ôm chặt thiếu niên.
Thiếu niên im lặng không nói gì, nước mắt lẳng lặng rơi xuống, đột nhiên hai chân hai tay cứ siết chặt vào cơ thể cường tráng của Gia Trình, tựa hồ không muốn rời xa hắn vậy.
Gia Trình chỉ có thể cười nhẹ bó tay với Hứa Tinh, một phen ôm y ngồi dậy trên đùi hắn, rồi luồn tay xuống dưới cầm lấy côn thịt đang phát trướng của mình, chưa nói hai lời đã tiến nhập vào tiểu huyệt đang khép kín kia.
- A... oa...aa ... anh ... anh Trình.... - Hứa Tinh đau đến nước mắt chảy ròng, thét lên một tiếng, nức nở mà gọi tên Gia Trình.
- Tiểu Tinh, anh yêu em... anh yêu em. - Gia Trình một bên vừa đưa tay chùi lấy nước mắt Hứa Tinh, một bên tiếp tục tiến thẳng vào bên trong, dùng lực mà mạnh mẽ xuyên vào thân thể y.
- Anh Trình.... aa... a.... sâu... sâu quá.. làm ơn.... chậm một chút. - Hứa Tinh yếu ớt lắc đầu, nước mắt không ngừng rơi xuống.
- Một chút thôi đấy. - Hắn cười tà.
- Ư... ân... - Thiếu niên bất đắc dĩ gật nhẹ đầu, tựa vào vai Gia Trình chịu đựng cơn đau từ phía sau.
Gia Trình nhìn Hứa Tinh một hồi lâu, ghé đầu hôn lên đôi môi tái nhợt của thiếu niên, phía dưới động tác bắt đầu nhẹ nhàng mà đưa đẩy. Bất quá bộ dạng chịu đựng kia của y không khỏi khiến hắn có chút đau lòng, muốn hạ bớt đau đớn của y, hắn liền đẩy nhẹ y ra, cúi xuống đến hai điểm trước ngực y mà đưa lưỡi liếm lấy, rồi tham lam mút mút.
- A.... ân... anh Trình... - Đương nhiên bị Gia Trình đánh trúng điểm mẫn cảm lẫn cả phía dưới lẫn phía trước, Hứa Tinh không nhịn được khoái cảm mà ngẩng đầu rên rỉ một tiếng, phân thân non nớt cũng theo đó mà lập tức ngẩng đầu.
Cảm giác một vật nho nhỏ đang cọ xát trên bụng mình, Gia Trình liền cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy cái kia của thiếu niên đã cương cứng tự lúc nào, hắn nhếch miệng cười gian một cái, đưa tay xuống xoa nắn lấy nó.
- Aa... anh Trình.... kia.... không cần.... rất đau.... - Hứa Tinh định với tay ngăn Gia Trình lại, nhưng lại bị hắn gạt bỏ tay y ra, ngẩng đầu hôn lên đôi môi của y, trên mặt tỏ vẻ cực kì hưng phấn, một bên vừa đong đưa hạ vật vào tiểu huyệt chật hẹp của thiếu niên, một bên vừa trêu đùa quy đầu trơn mượt của y.
Hứa Tinh hiện tại không còn cảm giác đau đớn như ban nãy nữa, ngược lại lại vô cùng thích thú, chiếc eo mỏng manh không ngừng vặn vẹo, hai cánh mông mềm mịn tự động di chuyển lên xuống, nuốt trọn côn thịt to lớn của Gia Trình.
Gia Trình chính là không hiểu vì sao hôm nay thiếu niên trước mắt này lại liên tục chủ động với hắn như vậy, bất quá hắn lại cực kì đắc ý lẫn cảm động không ít, không chần chừ mà nắm lấy cằm Hứa Tinh ra lệnh y há lưỡi ra, y cũng nghe lời mà chậm rãi vươn đầu lưỡi quyến rũ ra ngoài, bộ dạng hết sức dâm mỹ đi, Gia Trình đương nhiên liền điên cuồng gặm lấy chiếc lưỡi của y, hung hăng cắn vào da thịt thiếu niên.
Phía dưới hắn lại liên tục dùng sức thao động lên xuống, một cái đâm mạnh đến chỗ sâu nhất rồi mãnh liệt chà xát.
- A.... anh Trình..... aa... ân...
- Tiểu Tinh... ha.... hộc... hộc... - Gia Trình lúc này mồ hôi ướt đẫm một mảnh trên trán, khoái cảm dâng trào liên tục càn quấy lồng ngực hắn.
Căn phòng hiện tại tràn ngập những tiếng thở dốc, tiếng cơ thể va chạm vang dội, trên giường lại là hai nam nhân trần truồng một lớn một nhỏ đang quấn quít lấy nhau, đương nhiên tình cảnh kinh hoàng trước mắt này không khỏi khiến con ngươi của ai đó đỏ đến phát ngầu. Không thể tiếp tục chứng kiến cảnh thân mật dâm đãng này, Khuất Minh và Phương Nhị liền hùng hổ bước vào, hung hăng đẩy rầm cửa ra.
- Hỗn đản!
Hứa Tinh và Gia Trình chính là lần đầu tiên bị người lớn bắt gặp cùng một chỗ, lại còn đang làm tình ân ái cùng nhau, không khỏi hốt hoảng mà trợn lớn mắt.
Mà điều khiến Khuất Minh và Phương Nhị phẫn nộ hơn chính là người mà con trai mình đang làm tình kia cư nhiên không phải nữ nhân mà chính là nam nhân, và thiếu niên chính là Hứa Tinh mà trước đây đã gây ra bao nhiêu tai họa đến cho gia đình ông, mặc dù trước đó có thông cảm cho y vì bị Gia Trình hành hạ, bất quá kì thực vợ chồng ông một chút cũng không ưa mắt gì phụ tử thiếu niên kia, đặc biệt là y đi.
Nhân lúc cơ thể Hứa Tinh hoàn toàn bủn rủn không biết phải làm sao, Khuất Minh đột nhiên tiến đến hung hăng túm lấy tóc thiếu niên, giáng xuống cho y một bạt tai.
- Tiện nhân!
Hứa Tinh hoảng hồn mà ngã bệt xuống đất, sợ hãi mà khóc nức lên, thanh âm run rẩy nói.
- Tiểu Tinh... Tiểu Tinh.. xin lỗi bác..... xin lỗi bác....
- Khốn nạn, ban ngày ban mặc đến tìm con trai ta làm chuyện hỗn đản này, mày rốt cuộc có được cha mẹ dạy dỗ không hả?!! - Ông tức giận mà một lần nữa vung cho y một cái tát, phẫn nộ chửi lớn.
- Ba đang làm cái gì? Không được đánh em ấy!! - Gia Trình tức giận hung hăng đẩy Khuất Minh ra, ôm trọn lấy cơ thể đang run rẩy kia vào lòng, trừng mắt nhìn ông.
- To gan! Còn dám lớn tiếng cãi tao?!
- Gia Trình, bọn con còn đang tuổi đến trường, vả lại cậu bé lại nhỏ như vậy, sao có thể làm chuyện đó chứ? - Phương Nhị vừa tức giận vừa lo lắng cho Gia Trình.
- Không quan tâm! Con yêu Tiểu Tinh, em ấy cũng yêu con, con muốn làm gì là quyền của chúng con!! - Gia Trình một mực gắt gao ôm lấy Hứa Tinh, liều mạng đối mặt với phụ mẫu mình.
- Mày dám... cái thằng mất dạy! - Khuất Minh định vung tay tát Gia Trình một cái, nhưng lập tức Hứa Tinh liền bước tới quỳ gối van xin ông.
- Là Tiểu Tinh sai... bác đừng đổ lỗi anh Trình... cầu xin bác.
Gia Trình đau lòng nhìn Hứa Tinh, rốt cuộc không nhịn được liền nhanh tay kéo y vào ngực, với tay lấy chăn choàng vào người y, ánh mắt băng lãnh nhìn Khuất Minh.
- Tại sao ba mẹ lại bay về Đài Loan?
Thấy hai người bọn họ im lặng, Gia Trình chỉ cau mày thắc mắc, một lát, một thân ảnh nữ nhân đột nhiên từ sau cánh cửa bước vào, cả hắn và thiếu niên đều trố mắt nhìn ả.
- Lam Dĩ!
HẾT CHƯƠNG 61