[Đam Tứ Tuyệt] Phần 3 Lạnh Lùng Hay Ôn Nhu

Chương 15: Chương 15




CHƯƠNG 15

Lúc Mạch Quai còn đang thất thần suy nghĩ, Dương Đình Phong ở bên dưới hơi ngoái đầu ra sau, dùng chân hất mạnh vào đùi hắn, Mạch Quai mất thăng bằng ngã xuống, kêu lên một tiếng đau đớn, Dương Đình Phong ngồi thẳng dậy, mạnh mẽ kéo lấy cổ chân hắn, Mạch Quai chưa đầy một giây đã an bài nằm dưới thân Dương Đình Phong.

– Thời gian của cậu đã hết hiệu lực, hiện tại đến phiên tôi. – Dương Đình Phong lạnh lùng tuyên bố.

– Cậu… cậu nói cái gì!? – Hai mắt Mạch Quai trừng Dương Đình Phong, một bên ra sức giãy dụa, nhưng căn bản cổ tay cổ chân toàn bộ đều bị Dương Đình Phong khống chế, đại khái không có điểm lui.

Giãy dụa thất bại, Mạch Quai mất kiên nhẫn gào lên.

– Khốn nạn! Cậu chơi khăm tôi! – Lời vừa kịp dứt, môi lập tức bị Dương Đình Phong chặn lại, Mạch Quai nheo chặt lông mày, đầu lưỡi ướt át xâm nhập vào khoang miệng, liếm từ kẽ răng đến lưỡi hắn, ngứa ngáy xông lên, Mạch Quai theo bản năng vươn đầu lưỡi, Dương Đình Phong lợi dụng thời cơ bắt lấy lưỡi hắn.

Mạch Quai bị hôn đến sức lực cạn kiệt, hai chân giãy dụa liền mềm nhũn trên giường. Dương Đình Phong tách rộng hai bắp chân Mạch Quai, nhả ra đầu lưỡi, liền di chuyển xuống hôn lên đùi hắn, kéo hai chân hắn thẳng về phía trước, nhìn thấy động huyệt màu đỏ hồng co rút.

– Cậu… cậu đang làm cái gì? – Đột nhiên phát hiện hai mắt Dương Đình Phong chuyên chú quan sát cái chỗ kín của mình, Mạch Quai nuốt nước miếng, thanh âm run rẩy.

Dương Đình Phong không nói, trực tiếp dán môi hôn lên lỗ nhỏ màu đỏ hồng, mạnh mẽ hút, thô lỗ liếm, nơi kia co rút khiến tiểu đệ của y đã sớm ngẩng đầu, hơn nữa trướng đến phát đau.

– Cậu… cậu không được liếm! Buông ra! Ghê tởm! – Mạch Quai cuống quít giãy dụa, nhưng căn bản hai gò má của hắn đã sớm ửng đỏ, chỗ kia… y như thế nào có thể liếm nó.

Dương Đình Phong không trả lời, đem đầu lưỡi đá lên đá xuống, cửa huyệt bị liếm co rút càng lợi hại, kích thích dục vọng của Dương Đình Phong. Mạch Quai xấu hổ ngoảnh mặt né tránh, bên trong cơ thể nóng ran, chỗ đó cũng nóng, mặt hắn cũng nóng, cự vật một lúc càng cứng rắn, Mạch Quai không nhịn được đau đớn, bàn tay rụt rè di chuyển xuống hạ khố, cầm lấy tính khí an ủi.

– Ưm… ân. – Tiếng rên của hắn làm thức tỉnh Dương Đình Phong. Vừa lúc còn đang tận hưởng giây phút sung sướng, phía sau mông bị nâng lên, hai chân dang rộng, vật thể nam nhân thô dài tiến vào động, lỗ nhỏ đêm qua vẫn còn dư âm đau đớn, đau đến kêu cha gọi mẹ.

– Aa! Hảo đau… hảo đau! – Mạch Quai kịch liệt giãy dụa, hai tay huơ loạn trên không trung, biểu tình trên mặt thập phần khổ.

Dương Đình Phong không có ý định dừng lại, nghiến chặt răng, côn thịt dùng sức đâm vào, tra tấn vách tường mềm mại. Mạch Quai ở bên dưới há miệng thở dốc, vầng trán toát mồ hôi lạnh, cổ họng thét đến khô ran, bờ môi trắng toát. Cúc huyệt bị côn thịt nóng bỏng lấn át, bên trong lạnh như băng dần trở nên ấm áp.

– Mẹ kiếp! Tôi giết cậu! Tôi giết cậu! – Mạch Quai tức giận, nước mắt trào ra, gào lớn đến thanh âm khàn khàn.

– Một lát cậu sẽ thoải mái. Thả lỏng. – Dương Đình Phong cúi xuống hôn lên môi Mạch Quai trấn an, tay trái ghì lấy sau ót hắn, tay phải xoa nắn hai bờ mông cao su của hắn, nhục bổng không ngừng ma sát đánh vào chỗ sâu nhất, Mạch Quai thét một tiếng chói tai, cảm giác ngứa ngáy dấy lên.- Ngứa… ngứa quá a. – Thân thể Mạch Quai vặn vẹo, ngón tay muốn chạm tới nơi bí mật gãi ngứa, nhưng loại tính khí to lớn kia vẫn còn nằm ở bên trong, căn bản không thể chui thêm ngón tay vào được.

– Tôi liền làm cậu hết ngứa. – Dương Đình Phong hôn liếm vành tai Mạch Quai, phân thân đánh thẳng vào mật huyệt nóng ấm.

– A a aa… đúng… là chỗ đó… sâu hơn nữa… ngứa a. – Mạch Quai lập tức phát ra âm thanh yêu kiều, vì cái gì vật thể nam nhân kia lại dễ dàng xua tan trận ngứa ngáy của hắn, thậm chí còn rất thoải mái, thoải mái đến sung sướng. Phía sau bị tính khí to lớn của Dương Đình Phong chơi đùa đã chảy ra không ít *** thủy.

Dương Đình Phong phát ra tiếng gầm nhẹ, bị tiếng rên của Mạch Quai khiến cho nhục bổng càng trướng to, kéo căng cửa huyệt của hắn. Dương Đình Phong nhìn hắn, gương mặt đỏ hồng, hai mắt ướm lệ tràn đầy dục vọng, cái miệng khô ran hé mở ngân lên những thanh âm sung sướng.

– Con mẹ nó. – Dương Đình Phong phát điên, đôi môi hung hăng chế trụ môi Mạch Quai, đầu lưỡi tàn sát đầu lưỡi, nụ hôn điên cuồng điên dại, khiến đầu óc Mạch Quai lâm vào mê man, tay ôm lấy cổ Dương Đình Phong, mãnh liệt đáp lại lưỡi y.

– Rất sướng? – Rời khỏi môi Mạch Quai, Dương Đình Phong thở gấp, thanh âm trầm thấp nói.

– Sướng… Sướng muốn chết. – Môi bị hôn đến sưng đỏ, Mạch Quai tay ghì lấy gáy Dương Đình Phong, nâng cao mông, cây gậy vĩ đại dễ dàng tiến vào đánh tan trận ngứa ngáy của hắn, thực nóng, thực sung sướng, thực khủng bố.

– Dâm đãng! – Dương Đình Phong mắng chửi một câu, côn thịt kích động sáp nhập lại càng sâu, chọc đến nơi sâu nhất. Cơ thể Mạch Quai run rẩy một cách lợi hại, hai tay buông lỏng trên giường, căn bản động tác của đối phương cực nhanh, khiến hắn không có nửa điểm phản ứng.

– A aa a.. aa! Nhanh quá… Sâu quá…. tôi thích muốn chết! Thích muốn chết! Liền thao chết tôi… thao chết tôi… ô ô… aa. – Mật huyệt bị đâm chọc đến hư nhuyễn, khoái cảm dâng trào mãnh liệt, phun ra nuốt vào cự vật đại to lớn của Dương Đình Phong, làm cho tinh thần hắn càng thêm khoái chí.

– Tiểu *** đãng! Có thích tôi thao cậu không? – Dương Đình Phong hung hăng nhìn Mạch Quai, càng dùng sức, đem cúc huyệt của hắn thao càng mạnh, côn thịt ma sát đau sướng đan xen.

– Thích… thích! Liền dùng sức thao tôi… Nha nha… aa … Phong… ô.. ô. – Mạch Quai siết chặt khăn trải giường, nhắm nghiền hai mắt rên lớn.

– Có thích tiểu đệ đệ của tôi không? Ân? – Câu trả lời quá rõ ràng, Dương Đình Phong nghiến răng nghiến lợi, động tác ra vào càng hung mãnh, rút ra lại tiến vào, đâm thẳng tới chỗ sâu nhất, thủy dịch nóng ấm bị thao đến tràn ra ngoài.

– Aa… a a a… Nhanh quá rồi… Mạnh quá… Chết tôi mất…. Hỏng mất! Oa a nha nha… – Côn thịt mạnh mẽ tiến vào, bụng phát trướng, Mạch Quai thống khổ lắc đầu, nước mắt khoái cảm rơi đầy trên mặt, thắt lưng liều mạnh vặn vẹo, hai tay huơ loạn giữa không trung, tiếng rên càng lớn, càng kích thích dục vọng Dương Đình Phong.

– Đừng đảnh trống lãng, mau trả lời! – Chứng kiến bộ dạng *** đãng của Mạch Quai, Dương Đình Phong tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, con ngươi đỏ rực lên, đem côn thịt thô dài xỏ xuyên qua thật sâu thật mạnh, tựa như muốn nuốt sống hắn.- Thích… thích tiểu đệ của cậu đâm tôi… ô ô … a a aa… tôi bắn… tôi bắn a. – Mạch Quai ôm cổ Dương Đình Phong, động huyệt rốt cuộc bị tra tấn dữ dội, đem khoái cảm của hắn lan khắp cơ thể, kích thích côn thịt của hắn. Hắn ngửa đầu phóng đãng hét lớn một tiếng, lỗ nhỏ trên đầu đỉnh trơn mượt phun ra dịch thể trắng ngà, bắn tung tóe.

Dương Đình Phong nhìn ra bộ dạng mệt mỏi của Mạch Quai, liền gia tăng tốc độ điên cuồng động ở giữa hai chân hắn, sau vài lần ra vào, côn thịt ở bên trong động huyệt liền bắn ra lượng dịch lớn, thẳng đến vị trí sâu nhất trong thân thể.

– Ưm. – Mạch Quai rên một tiếng nỉ non, trước mắt mơ hồ nhìn thấy gương mặt Dương Đình Phong đang tiến sát, đầu lưỡi liếm lung tung trên mặt, sau đó dừng lại trên môi hắn, đem dịch thể còn sót lại trét lên môi hắn, Mạch Quai hé miệng, mút lấy đầu ngón tay Dương Đình Phong, tay ôm lấy cổ Dương Đình Phong hôn lên môi y, cả cơ thể liền bị ôm nhào lộn trên giường, tiếng hôn môi vang lên, tiếng hơi thở dồn dập khắp căn phòng.

Ân ái trải qua, Mạch Quai mệt mỏi nằm trong ***g ngực Dương Đình Phong, cả hai lâm vào trầm mặc, ngón tay Dương Đình Phong trêu đùa mái tóc Mạch Quai, mũi hít thật sâu, có mùi hương của hoa anh đào, thật thơm.

– Phong. – Thanh âm Mạch Quai khàn khàn.

– Ân? – Dương Đình Phong ngừng động tác, hạ mắt nhìn hắn.

– Tôi… có thể tới đây không? – Mạch Quai nói xong, liền giương mắt nhìn lên, chạm phải ánh mắt của Dương Đình Phong.

– Ừ.

– Có thể sao? Cậu không cảm thấy phiền?

– Cứ xem đây là nhà cậu. – Dương Đình Phong bình thản trả lời.

– Uy, cậu tốt bụng từ khi nào vậy? – Mạch Quai trong mắt tràn ngập nghi vấn.

– Từ khi gặp cậu. – Dương Đình Phong thẳng thắn tuyên bố, gò má Mạch Qua nóng như lửa đốt, hắn dời tầm mắt, ngăn không được tiếng tim đập bình bịch từ ngực hắn, luống cuống nói.

– Vậy… mỗi ngày tôi tới đây chúng ta cùng làm tình, tôi sẽ giảm độ ghét cậu xuống 70%.

– Cậu ghét tôi? – Thần sắc Dương Đình Phong u tối, thanh âm lạnh như băng.

– Đương nhiên. – Mạch Quai vừa nói xong, miệng cười ha hả, liền vùng vẫy khỏi cơ thể Dương Đình Phong, bò xuống giường muốn trốn thoát.

Dương Đình Phong bật cười, ngồi dậy kịp thời ôm lấy thắt lưng Mạch Quai, đem hắn ném trên giường, ngón tay không ngừng đùa bỡn thắt lưng hắn.

– Oa… Ha ha… buồn quá! Mau buông tôi ra. – Mạch Quai ở trên giường không ngừng vặn vẹo cơ thể, miệng cười răm rắp.

Dương Đình Phong không trêu chọc hắn nữa, nụ cười trên mặt rất nhanh dập tắt, y trầm mặc, bàn tay to lớn chạm lên gương mặt Mạch Quai. Mạch Quai nuốt nước miếng, mi mắt giật giật, chậm rãi nhắm hai mắt, đón nhận bờ môi của Dương Đình Phong.

Dương Đình Phong ôm hôn Mạch Quai đi vào phòng tắm, Mạch Quai đem hai chân bám lên thắt lưng Dương Đình Phong, tay ôm cổ y, đầu lưỡi thần tốc càn quét đầu lưỡi, thẳng đến khi lưng bị đập mạnh trên khuôn tường lạnh lẽo, Dương Đình Phong buông Mạch Quai, ở dưới động huyệt có vật thể thô lớn cọ xát, Mạch Quai tay ôm cổ Dương Đình Phong, tay luồn xuống dưới nhét côn thịt nóng ấm vào nơi bí mật.- Ô ô… nha aa a a… hảo nóng. – Dương Đình Phong không cho Mạch Quai cơ hội hít thở, lập tức đem hai cánh mông của hắn tách rộng ra, thắt lưng di động lên xuống, hung hăng ra vào.

Hai tay Mạch Quai bám chặt Dương Đình Phong, nhục bổng nóng bỏng xuyên xỏ cơ thể hắn, thần kinh tê dại, đầu óc mê man, đau rát kết hợp khoái cảm. Dương Đình Phong ngưng động, bàn tay vụng về chỉnh độ ấm của nước, bật vòi hoa sen, nước từ vòi hoa sen lập tức dội xuống cơ thể hai nam nhân, tăng thêm dục vọng cho cả hai người.

– Ô ô… nha a aa… hảo lớn…. hôn tôi… ưm… – Bị côn thịt lớn như vậy đâm vào huyệt động, Mạch Quai nức nở rên rỉ, thắt lưng không ngừng uốn éo.

Dương Đình Phong không hề nương tay sự thô bạo của mình, thật mạnh dùng sức thao chết mật động *** đãng của hắn, lại cuồng dã hôn môi hắn. Mạch Quai chủ động đáp lại đầu lưỡi Dương Đình Phong, mông bị xương hông đánh ba ba, tiểu huyệt hút chặt côn thịt, đem côn thịt thô dài của nam nhân phun ra nuốt vào.

– A a a… Thật sâu… hảo trướng… a a… nhanh một chút… liền dùng sức thao tôi… dùng cây gậy của cậu điên cuồng thao tôi… ô ô. – Quy đầu Mạch Quai chảy ra một ít dịch thể, Dương Đình Phong dùng phương pháp “đánh nhanh thắng nhanh”, hai mắt đỏ rực như thú hoang, nghiến chặt răng, hung mãnh đâm thẳng vào chỗ sâu nhất trong nội bích, gầm lên một tiếng dữ dội.

– Đừng kẹp chặt tôi. Tôi sẽ giết chết cậu mất!

Ngoài miệng nói như vậy, ngược lại trong thâm tâm lại muốn giết chết tên *** đãng này. Khoái cảm cùng dục vọng càng mãnh liệt, xương tủy dâng lên tiếng sét đánh tê dại, Mạch Quai sung sướng đến mức khóc thành tiếng, cái miệng đỏ hồng phát ra thanh âm kiều mị, túm chặt tóc Dương Đình Phong, ưỡn cong ngực, sẵn sàng tiếp nhận cú đâm tiếp theo.

– Liền thao chết tôi… a a .. ô… hảo trướng… tôi bị thao bắn ra mất… nhanh một chút… dùng sức đi. – Mạch Quai hoàn toàn bị chìm sâu vào lưới *** vọng, ngẩng cao đầu cất tiếng khóc lớn, tiểu huyệt dùng sức kéo căng thuận lợi cho vật lớn của nam nhân tiến vào sâu hơn. Dương Đình Phong vỗ vỗ cái mông cao su của hắn, lập tức cuồng đâm mãnh chọc, *** thủy theo khẽ mông bị côn thịt đánh vào vang lên tiếng nước nhóp nhép.

– Dâm phụ. Tôi thao cho cậu bắn! – Dương Đình Phong thích thú mắng to, tính khí sắp bắn đến nơi, liền cố một hơi cuối cùng, tay ôm mông của Mạch Quai, xương hông dán chặt vào mông, điên cuồng va chạm, ra sức tàn phá tiểu huyệt.

– A a…. tôi bắn… tôi bắn… a a. – Mạch Quai thất thanh thét lên một tiếng, dịch thể bắn thẳng lên bụng Dương Đình Phong.

Cửa huyệt co rút kẹp chặt côn thịt Dương Đình Phong, tính khí giật giật vài cái, liền ở sâu bên trong bắn ra dịch thể nồng đậm, đùi Mạch Quai run lên, nước ấm xả xuống cơ thể ướt đẫm, miệng thở dốc, đầu ngã vào bờ vai Dương Đình Phong lấy lại hô hấp.

Dương Đình Phong đợi Mạch Quai bình ổn trở lại, nhẹ nhàng rút ra côn thịt, tiểu huyệt co vào, lại bóp ra càng nhiều dịch thể của Dương Đình Phong, chảy xuống sàn nhà.

Buông Mạch Quai xuống, hai chân mềm nhũn sớm không còn khí lực, vừa đặt xuống đất đầu gối đã khuỵu xuống, Dương Đình Phong nhanh tay đỡ lấy thắt lưng hắn, quan tâm hỏi.

– Đứng được không?

Sắc mặt Mạch Quai tái nhợt, đôi môi từ đỏ chuyển sang xanh xao, trước mắt là một trận quay cuồng, Mạch Quai kịch liệt lắc đầu, suy yếu nói.

– Tôi chóng mặt.

Dương Đình Phong kích động ôm lấy hắn, tay chạm lên gò má hắn, quả nhiên là bị sốt cao, cũng đúng, đêm qua làm tình kịch liệt, sáng nay lại thêm hai trận điên cuồng nữa, dịch thể ít nhiều vẫn còn bỏ sót trong tiểu huyệt, không nhiễm bệnh mới là chuyện lạ.

– Lần đầu làm tình bị sốt cao là đương nhiên, tôi giúp cậu tắm nước ấm. – Dương Đình Phong ôm Mạch Quai vào bồn tắm, xả nước ấm, dùng xà bông thoa nhẹ lên cơ thể hắn. Mạch Quai suy yếu nằm trong ngực Dương Đình Phong, miệng nở nụ cười, thanh âm khàn khàn.

– Cảm ơn cậu. Cậu thật tốt.

Dương Đình Phong chấn động, tay đặt ở trên lưng Mạch Quai kì cọ liền ngừng lại, nhíu mày nhìn hắn.

– Làm sao vậy? Từ đó đến giờ không ai tốt với cậu sao?

Mạch Quai lắc đầu, mái tóc cọ cọ lên hõm cổ Dương Đình Phong.

– Cái đó lại là chuyện khác.

Dương Đình Phong trầm mặc thở dài, tắm rửa cho Mạch Quai xong, liền ôm hắn ra ngoài, đặt lên giường, đắp chăn trên người hắn.

– Tôi tắm rồi ra ngay.

– Tôi đâu phải chết, cậu làm gì khẩn trương như vậy? – Mạch Quai nở nụ cười chế nhạo. Nguồn :

Dương Đình Phong không nói, môi đặt lên vầng trán Mạch Quai hôn nhẹ một điểm, gò má Mạch Quai nóng ran, không phải vì sốt cao, mà là vì xấu hổ. Đến lúc nhìn tấm lưng Dương Đình Phong đi vào phòng tắm, Mạch Quai liền chôn đầu vào tấm chăn mềm mại, ngăn không được ngực trái đập mạnh. Không đúng, chẳng qua chỉ là do cảm mạo mà thôi, đừng suy nghĩ nhiều, Mạch Quai trong đầu tự trấn an, yên lặng đi vào giấc ngủ sâu.

====== 15 ======

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.