Cái này khiến tất cả đám người chuẩn bị nhìn Bạch Hoa một kích oanh sát Khương Nghị đều cảm thấy khó có thể tin, cũng làm cho mọi người suy đoán Khương Nghị đến cùng muốn lên đài làm cái gì đều trợn mắt hốc mồm, hắn vậy mà thật là tới khiêu chiến?
- Oanh Lôi Thương!
Bạch Hoa đột nhiên gào rít, trong lúc kịch chiến, cường quang lôi văn trên trán bùng lên, mênh mông lôi triều mãnh liệt hội tụ, so trước đó càng cường thịnh hơn mấy lần.
Lôi triều ngưng tụ vào mũi thương, trong chớp mắt đã nổ tung.
Tiếng vang ầm ầm như thiên lôi rơi xuống đất, rung động sơn lâm, lay động cả lôi đài, lôi triều kinh khủng nháy mắt nổ tung. Vẻn vẹn bắn nổ tạo ra thanh triều (*) kia cũng đủ để cho bất kỳ đối thủ nào cũng đều sẽ oanh động màng nhĩ, thế công hỗn loạn, ngay sau đó lôi triều càng như rắn độc đoạt mệnh.
[* Giống như thủy triều, đao triều, thanh ở đây có nghĩa là âm thanh, tiếng động]
Bạch Hoa thường xuyên dùng loại chiêu thức này một chiêu nhất thắng.
Nhưng mà... thời điểm trường thương bạo kích, lôi triều nổ tung, Khương Nghị không tránh không lùi, ngược lại đứng ở đối diện bùng phát đại chiêu.
- Bá Đao Thức!
Hai mắt Khương Nghị trừng trừng, gân xanh nổi cao, mạch máu các nơi tại lúc này kịch liệt phồng lên, huyết khí mênh mông sôi trào quét sạch toàn thân.
Ầm ầm!
Keng!!
Lôi đình nổ tung, tàn đao mang theo bá thế vô địch chấn vỡ nát mũi thương, đao thế lại không giảm, trùng điệp đánh vào trên lôi đài.
Lôi đài cứng rắn lại mãnh liệt lay động, sụp ra vết nứt to lớn, đá vụn tán loạn bay tung tóe ra bốn phương tám hướng, đánh tới trước mặt Bạch Hoa.
Bạch Hoa biến sắc, trường thương bị đè xuống, thân thể đều mất khống chế, đá vụn đối diện đập vào mặt, đánh hắn máu me đầm đìa.
- Aaa...
Tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang vọng lôi đài, mấy vạn người quan chiến cùng nhau thốt lên tiếng kinh hô.
Khương Nghị đắc thế không tha người, hất ra tàn đao vọt mạnh lên đối diện, chạy sượt qua người Bạch Hoa đang bụm mặt, gắt gao nắm chặt nắm đấm đánh vào bụng của hắn, âm thanh trầm đục, thân thể Bạch Hoa bỗng nhiên cong lên, nằm ngang bay ra ngoài
- Vừa mới xảy ra chuyện gì?
- Hắn vậy mà ném đao đi?
- Bạch Hoa rơi thương, hắn cũng ném đao, đây là không muốn khi dễ người?
- Đây càng khi dễ người!
Vạn người chú mục xung quanh lôi đài cũng không thấy cụ thể vừa mới xảy ra chuyện gì?
Bạch Hoa làm sao lại đột nhiên bại?
- Đao thức thật bá đạo!
Đạo sư và các trưởng lão đều cảm nhận được uy lực một đao vừa rồi, vậy mà có thể chống lại lôi bạo cửu trọng thiên .
- Là thanh tàn đao kia.
Tam hoàng tử nhận ra đao trong tay Khương Nghị, chính là thanh đao gãy đã tranh đoạt với hắn trong Giám Bảo Đường, xem ra đã bị Khương Nghị kích phát ra thứ gì.
- Hắn quả nhiên có gì đó quái lạ.
Nữ tỳ cẩn thận cảm thụ được Khương Nghị giờ phút này đang phun trào năng lượng, vậy mà mạnh hơn mấy lần so với thời điểm giao thủ lúc trước.
Bọn người Khương Hồng Dương nhìn mà sửng sốt, đây là Khương Nghị sao?
Tên này thật là Khương Nghị?
- Đồ hỗn trướng, ngươi dám hủy mặt của ta.
Bạch Hoa hét to, căm tức nhìn Khương Nghị.
- Hình như ngươi còn không có tiến vào trạng thái tốt nhát nhỉ, trận chiến này hôm nay là sinh tử chiến, nào chỉ là muốn mặt, còn muốn mệnh.
Khương Nghị không có vội vã tiến công, điều trị lấy khí huyết bị Bá Đao Thức chấn thương.
- Chỉ bằng ngươi?
Bạch Hoa tức giận, vốn định cấp tốc giải quyết Khương Nghị, không nghĩ lại liên tiếp chịu nhục.
Lôi văn trên trán hắn càng ngày càng hừng hực, lôi điện bắt đầu quấn quanh toàn thân, hắn quát lên một tiếng chói tai, chủ động lao thẳng đến Khương Nghị.
Năm ngón tay tay phải Khương Nghị mở rộng, ngọn lửa màu vàng óng kịch liệt bốc lên, thời điểm khi cách Bạch Hoa không đến mười mét, hai tay bỗng nhiên nắm lại, một tiếng bạo hống, một quyền đánh vào lôi đài, một cỗ khí lãng mãnh liệt quét sạch bát phương, xông ra mấy chục mét.
- Liệt Diễm Kim Liên, mở!
Ầm ầm, liệt diễm lao nhanh, trùng thiên bạo phát, giống như đóa Hỏa Liên màu vàng xán lạn, nương theo lấy nhiệt độ cao kinh người, bay lên không nở rộ, đem Bạch Hoa vừa mới muốn giết tới ầm vang bao phủ vào bên trong.
- Liệt Diễm Kim Liên? Đây là thức đầu tiên củaHuyền cấp võ pháp 'Liệt Hỏa Phần Thiên'!
- Hắn vậy mà có thể tu luyện Liệt Hỏa Phần Thiên?
- Đây là Huyền cấp võ pháp, hắn là mấy phẩm linh văn?
Toàn trường oanh động, tiếng kinh hô nổi lên bốn phía, tất cả mọi người từng ở chung võ viện với Khương Uyển Nhi, đều rõ ràng bộ võ pháp này, rõ ràng uy lực của bộ võ pháp này.
- Thanh thế không sai, đáng tiếc uy lực không đủ.
Lôi triều quấn quanh toàn thân Bạch Hoa, chọi cứng ở liệt diễm oanh kích, đối diện thẳng đến Khương Nghị.
Khương Nghị đã vươn người đứng dậy, hai tay liên tiếp đập mạnh, liệt diễm mãnh liệt mà ra, giống như ba cỗ thủy triều, một làn sóng mạnh hơn một làn sóng.
Liệt Hỏa Phần Thiên thức thứ hai, Liệt Diễm Tam Trọng Kích.
Ầm ầm!
Liên tiếp tam trọng va chạm, quả thực đã đẩy lui Bạch Hoa.
Nhưng Bạch Hoa lại bị khơi dậy chiến ý, sau khi ị đẩy lui thuận thế nhúng người, tiếp đó bay lên trên không, một tiếng gào rít vang vọng, lôi triều mãnh liệt hóa thành bảy đạo lôi cầu phảng phất như Thất Tinh Liên Châu, giao thoa oanh kích thẳng xuống Khương Nghị phía dưới.
Thân hình Khương Nghị nhanh chóng di chuyển, liên tiếp né tránh.
Oanh! Oanh!
Lôi cầu liên tiếp va chạm vào lôi đài, tạo ra lôi quang chói mắt, hơn phân nửa võ đài giống như đều bị lôi triều bao phủ, cường quang chói mắt, lôi uy chấn động.
Một màn này khiến cho các thiếu nam thiếu nữ còn không có thức tỉnh linh văn nhìn đến nhiệt huyết sôi trào.
- Lôi Xà Cuồng Vũ!
Hai tay Bạch Hoa đánh ra lôi đài, lôi điện vẫn chưa hoàn toàn tản ra được toàn diện điều động, khống chế linh văn phóng lên tận trời, hóa thành một đầu Lôi Xà, nhanh chóng xẹt qua lôi trận, thẳng đến vừa Khương Nghị vừa mới ổn định.
Khương Nghị đứng vững, không lùi không tránh, cường quang trên trán càng phát ra hừng hực, phảng phất như muốn đốt tan thắt lưng gấm, hắn mở miệng rống to, liệt diễm ầm vang nổ tung, mãnh liệt hơn mấy chục mét, tiếp đó bỗng nhiên tụ tập lại bị hắn nắm vào trong tay, đánh về phía trước một kích.