Kéo cao cổ áo, Trấn Phong lướt nhanh đến dược phòng. Trên đường mọi người của Lôi gia tấp nập bận rộn. Không khí náo nhiệt khẩn chương nhưng trên mặt ai cũng đầy vẻ hăng hái. Những tiếng đường ca, đường đệ liên miên bất tuyệt. Trấn Phong cũng mỉm cười vui vẻ chao đổi vài câu khách sáo với họ. Nhưng rất nhanh ai làm việc nấy. Phong cũng theo con đường đá rất nhanh bước vào dược phòng. Đây là nơi chứa chấp linh thảo. Thường ngày là nơi trú ngụ của Lôi gia lục tinh luyện dược sư, thái thượng trưởng lão Lôi gia Lôi Thiên Mạc. Nhưng hôm nay chỉ có vài vị chấp sự cấp bậc luyện dược không cao đang loay hoay dạy những dược đồ. Thấy Trấn Phong bước vào một vị lão nhân có tuổi tươi cười tiến tới chào hỏi:
- Phong nhi, ngươi tới lấy linh thảo?
- Dạ thúc. Làm phiền Phương thúc thúc lấy cho ta mấy chục gốc Tinh Thần Thảo. Càng cao giai càng tốt.
Lão nhân này là đường đệ của phụ thân Trấn Phong tên Lôi Chí Phương. Vì thiên phú tu luyện không cao nên tuổi mới hơn 100 đã có vẻ gần đất xa trời. Không phải tộc nhân nào của Lôi gia cũng có thể là thiên tài. Bước vào Kiến Đan Cảnh sẽ có tuổi thọ ít nhất là 150 tuổi, nhưng cũng tùy vào thiên phú và quá trình lịch lãm của từng người. Sự kiện huyết sắc thiên mãng xà quả thực quá khổng lồ. Phương thúc là một trong những nạn nhân của năm đó. 150 tuổi của Kết Đan Cảnh, đây là số tuổi mà các tu luyện giả sau bao năm đúc kết ra. Đó là số tuổi của Kiến Đan Cảnh chết già. Sau đó cứ mỗi một cảnh giới đều có thể có thêm ít nhất 200 năm tuổi thọ. Linh khí thật sự quá huyền ảo. Sau khi đột phá Sinh Tử Cảnh tuổi thọ sẽ nhảy vọt lên 1 vạn tuổi. Không biết những lão quái vật Võ Thánh, Võ Thần cảnh đã sống được bao nhiêu năm. Trong Lôi gia các vị chữ Thiên chưa phải là hàng ngũ già nhất. Những cường giả khác đang thủ hộ trong cấm địa của Lôi gia. Cảnh giới không sai biệt lắm cũng thuộc hàng Khai Thiên Cảnh hoàng giai sơ kỳ hoặc cao hơn. Chỉ là mở vực môn ra phải tốn rất nhiều thời gian và công phu. Lần này nhị gia gia không có ở đây chỉ sợ là đang cùng các trưởng bối trong tộc mở ra vực môn. Được biết lần này Nhã Lan cũng cùng các tộc nhân khác đi vào cấm địa lịch lãm. Bất quá việc này không có phần của Trấn Phong. Biết được mình có cơ hội trở thành tu luyện giả và chìa khóa để làm việc đó là hai vị sư phụ. Hắn còn có rất nhiều điều muốn thọ giáo hai lão quái vật này. Đẳng cấp và kinh nghiệm của họ thật sự rất quý báu. Tâm sự của hắn trở về địa cầu cũng có thể nhờ đó mà giải quyết bất quá, chỉ xem mà không làm được gì giúp người nhà. Điểm này Phong cũng không chấp nhận được. Hỗn độn rất huyền ảo, chỉ cần là người không bỏ cuộc, nhất định sẽ có cách. Hắn sẽ kiếm cách nghịch chuyển dòng thời gian để giúp đỡ mọi người.
Cũng không cùng Phương thúc trao đổi quá lâu. Rất nhanh dược liệu cũng được đem đến. Tất cả đều là cấp 7 trung giai. Trở lại phòng của mình, căn dặn Chu thẩm vài tiếng sau đó quyết định đóng cửa chơi trò tự ngược. Trước mặt hắn có vài gốc Tinh Thần Thảo trung phẩm. Cũng hết cách. Vì con đường cường giả, vì tự do của mình. Để hai lão quái vật này sống trong thức hải của mình… thật sự rất khó chịu. Có ai lại muốn bị tâm sự của mình bị nhòm ngó chứ? Hít sâu một hơi lấy can đảm để bắt đầu chuỗi dài tu luyện. Cuộc sống của hắn cứ như vậy rất đều đặn. Sáng thức dậy điểm tâm xong là vác bao cát đi chạy bộ. Hắn theo cước bộ của Huyền Biến và Thiên Mã Hành Không Thoái chạy như bay. Thỉnh thoảng cước bộ loạng choạng té ngã nhưng hắn vấp té ở đâu rất nhanh sẽ đứng lên ở đó. Sau trưa lại diễn luyện Băng Phong chưởng. Tối đến ngồi sếp bằng dùng linh khí làm lớn rộng đan điền của mình sau đó lại tự ngược nuốt Tinh Thần Thảo. Thỉnh thoàng vì đau quá hắn cũng ngất đi vài lần. Tuy tinh thần lực của hắn bị hai lão quái vật hấp thu hết nhưng chỗ tốt do quá trình tu luyện đem lại cũng không phải nhỏ. Khinh công của Phong tu luyện ngày càng thành thục. Băng Phong chưởng đã đánh ra nội kình cách đại thành đã không xa. Đan điền ngày càng lớn. Tuy vẫn có những lỗ thủng nhưng do Phong cố ý để lại. Mặc kệ những vết rách không muốn nối liền. Hắn biết, đan điền càng lớn thì sau này tu luyện sẽ càng có lợi. Một khi kiến tạo lại đan điền thì việc mở rộng đan điền sẽ gặp sức cản, sẽ khó khăn hơn nhiều. Lúc trước vì vô ý thức trong khi tập luyện chủ nhân cơ thể cũ đã tu luyện suốt 3 năm. Trong 3 năm này đan điền của hắn đã được mở rộng đủ để đột phá từ Tụ Linh cảnh vốn có đến Phong Linh cảnh. Trong một tháng vừa qua với kiểu tự ngược của Trấn Phong đan điền của hắn đã rộng tới mức có thể mở được mặt đất rộng lớn. Tương đương với Ích Địa Cảnh bình thường. Nếu có Sinh Tử Cảnh ở đây nội thị đan điền của Trấn Phong chắc chắn sẽ cắn răng hô to lên tiếng quái vật. Sức chịu đựng của Phong đối với Tinh Thần Thảo càng ngày càng mạnh. Giờ tuy hắn vẫn thấy rất đau nhưng đã không còn tình trạng hôn mê bất tỉnh đi nữa. Hắn có thể hoàn toàn tỉnh táo đủ sức chịu đựng sức cắn trả của dược liệu. Bỗng dưng hắn biến thành tu luyện cuồng nhân còn điên cuồng hơn chủ nhân cũ của cơ thể. Sau mỗi lần dùng linh khí đánh vào thành đan điền, sự bạo tạc của linh khí bị thuần hóa trở lên tinh thuần hơn, quay quẩn chung quanh Trấn Phong. Sau đó Phong lại tự ngược nuốt dược thảo. Điều mà hắn không để ý đến là mỗi khi nuốt Tinh Thần Thảo chiếc giới chỉ bên tay phải của hắn đều lóe lên ánh sáng lờ mờ rồi hấp thu hết những linh khí tinh thuần đọng quanh Phong.
Một tháng chôi qua lặng lẽ hắn cũng không màng đến sự việc của gia tộc. Nhã Lan đi chuyến này ít nhất cũng phải mất mấy năm. Nàng cũng không từ biệt. Nhã Lan dù sao cũng là một tiểu cô nương, sẽ không thổ lộ. Nam nhân Lôi gia cũng thuộc hàng cục mịch, bình thường cũng sẽ không nói. Trấn Phong tuy rằng có tình cảm với cô bé họ hàng xa này của mình nhưng cũng chỉ yếu đuối lúc nhất thời. Tâm sự của người đàn ông không dễ thổ lộ. Huống chi hắn còn duyên cũ chưa dứt, sẽ không vô cớ gây thêm nghiệp mới với một cô bé khả ái dễ thương. Đàn ông có sự nghiệp là sẽ có tất cả. Linh hồn của hắn cũng là người đã ngoài ba mươi tuổi, đã là người đàn ông gánh vác chuyện gia đình, là người thành đạt trong xã hội. Không còn là thiếu niên tuổi trẻ khí thịnh nữa.
Một ngày nọ khi Tinh Thần Thảo trong giới chỉ đã hết Trấn Phong thở dài vì hai vị sư phụ vẫn chưa tỉnh. Hắn đã gọi thử nhiều lần thậm chí đi vào thức hải lay người dậy nhưng vô hiệu quả. Hắn đành cất bước hướng dược phòng xin thêm chút Tinh Thần Thảo. Nhưng ngoài dự liệu của hắn Tinh Thần Thảo Địa giai đã không còn dù chỉ một gốc. Hỏi ra mới biết gia chủ sợ hắn hăng máu nóng lòng tu luyện nên đã thu hết lại các gốc địa cấp trở lên. Khi Trấn Phong hỏi thêm Tinh Thần Thảo Phương thúc cũng nhìn hắn như nhìn một quái vật. Đó là địa giai linh thảo đó à. Cho dù những cuồng nhân luyện khí sư cũng chỉ dám nuốt một tháng một gốc là cùng thôi à. Nào ngờ Trấn Phong nhai linh thảo như ăn kẹo. Lần trước cũng là nể mặt người cháu trai đang nổi này của gia tộc nên Phương lão mới đưa số lượng nhiều như vậy. Thật không ngờ chỉ một tháng tên quái thai này lại đến hỏi. Lệnh của gia chủ hắn cũng hết cách. Chỉ còn biết lắc đầu xin lỗi. Chỉ có thể khuyên Trấn Phong đến gặp gia chủ Chí Hào. Trấn Phong cũng ngại giải thích nhiều. Làm sao hắn có thể nói hắn đang nuôi hai lão quái vật từ thưở viễn cổ cơ chứ. Không phải hắn không tin lão cha của hắn mà vì thực lực Lôi gia quá yếu. Càng ít người biết được bí mật này của hắn thì càng tốt. Về thân thể Hỗn Độn hắn đã quyết bằng mọi giá phải dấu nghẹt. Với uy vọng của hắn hiện giờ trong gia tộc đã không cần xin phép làm việc. Có oai tội gì không dùng. Trấn Phong bước ra khỏi dược phòng, đạp cước bộ đến khí luyện phòng của đại gia gia hắn. Ông nội lúc nào mà chả chiều cháu. Khi đi đến luyện khí phường hắn bắt gặp nhiều ánh mắt thân thiện nhưng ai làm việc nấy bận rộn cũng không bước ra nói lời khách sáo với hắn. Trấn Phong cũng ra dấu để mọi người làm việc. Hắn cũng không rảnh đi hách dịch người khác cho mất công. Đang hỏi thăm một luyện khí đồ chỗ ở của đại thái thượng trưởng lão thì thập tam trưởng lão Lôi Nhã Nguyệt Minh đã hớt hải chạy đến vỗ vai hắn:
- Phong đệ, rất may có ngươi ở đây. Tỷ tỷ cần ngươi giúp đỡ.
Tuy là nữ nhân nhưng Nguyệt Minh chưa từng có tính cách e dè. Trấn Phong liền nhún vai tươi cười chắp tay cung kính nói:
- Chỉ cần Phong nhi giúp được sẽ việc bất từ nan.
Thoáng gật đầu một lát Nguyệt Minh đã đi thẳng vào vấn đề:
- Một tháng vừa qua luyện khí đồ đã tiến triển rất tốt. Bất quá giờ tay nghề của họ lên cao cũng không muốn tiếp tục rèn ra binh khí hoàng giai cấp 3 đỉnh nữa. Ta cũng không có cách nào trấn an bọn họ. Sau khi ngươi đưa ra phương pháp rèn mới rất nhiều trưởng lão địa giai đã bế quan nghiên cứu, trong đó có cả gia chủ và đại thái thượng trưởng lão và tam thái thượng trưởng lão. Nhị thái thượng trưởng lão vì vậy mà bận rộn với các việc của gia tộc không thôi. Ngươi là người kế nghiệp của gia tộc lại là trưởng lão trưởng quản việc làm ăn của gia tộc, ngươi phải giúp tỷ tỷ à.
Trầm ngâm một lát Trấn Phong gật gù:
- Có ba việc tỷ có thể làm. Việc thứ nhất treo giải thưởng cho 10 học đồ trong vòng một tháng có thành tích đúc ra binh khí hoàng giai cấp 3 đỉnh số lượng nhiều nhất. Phần thưởng sẽ được tính điểm cống hiến. Người sở hữu điểm cống hiến có thể đổi lấy tài liệu quý báu để tự mình luyện khí với cấp bậc cao hơn, hay dùng điểm cống hiến để đổi lấy giờ học từ các đại trưởng lão luyện khí sư địa giai hay đổi điểm cống hiến thành linh thạch tùy ý.
- Việc thứ hai tỷ có thể làm đó là bằng mọi giá ép các tông sư địa giai luyện khí sư bỏ ít thì giờ đến giảng dạy và chia sẻ thành quả nghiên cứu của mình đối với luyện khí thuật hoàng giai cấp 3 đỉnh.
- Việc thứ ba đó là treo giải thưởng cho ai có thể nghiên cứu ra thủ pháp dùng tài liệu hoàng cấp để đúc ra binh khí huyền cấp. Cho phép sử dụng một ít tài liệu huyền giai nhưng tỷ lệ sử dụng không được cao. Có nhiều thủ pháp khác nhau. Không quan trọng dùng thủ pháp gì miễn là thủ pháp đó chưa có ai sáng chế ra. Ta nghĩ luyện khí thuật tuy chỉ cầu kết quả, nhưng ta nghĩ chắc chắn có nhiều thủ pháp khác nhau để tạo nghệ. Người nghĩ ra phương pháp chế luyện mới sẽ được ưu tiên trở thành khách khanh trưởng lão và có cơ hội học tập luyện khí thuật với đại thái thượng trưởng lão, tam thái thượng trưởng lão và gia chủ.
Nguyệt Minh trưởng lão gật đầu không thôi. Vấn đề nan giải của nàng tưởng rằng đã hết cách giải quyết nhưng vị đệ đệ này lại giải quyết một cách nhanh chóng như vậy. Không những có thể hoàn toàn giải quyết vấn đề còn đưa ra chính sách tăng lên sản xuất. Giải thưởng bằng hệ thống điểm cống hiến, tuy điểm cống hiến không xa lạ đối với tông môn và các gia tộc nhưng để áp dụng với luyện khí đồ thì đó là lần đầu tiên. Luyện khí sư là nghề nghiệp danh giá nhất song song với luyện dược sư. Người muốn học còn phải sếp hàng kia kìa, học đồ cũng là làm công miễn phí, ngoài chi trả cho một ít tiền tiêu sài và cơm nước quần áo dụng cụ và kim khoáng để học tập, rất ít khi ban thưởng cho luyện khí đồ. Luyện khí đồ cũng muốn ngày đêm mài dũa tài nghệ của mình vì sau khi 30 tuổi thì sẽ không còn cơ hội học tập tại Lôi gia nữa. 30 tuổi tưởng rằng rất lâu, nhưng đối với người tu luyện có ít nhất mấy trăm năm tuổi thọ, 30 năm chỉ là một cái nháy mắt mà thôi. Cho dù hàng năm Lôi gia nhận rất nhiều luyện khí đồ nhưng quá trình đào thải quá khắc nghiệt. Trước 30 tuổi nếu chưa đột phá đến cảnh giới lục tinh thì coi như vô duyên với luyện khí thuật của Lôi gia. Điều kiện tiên quyết để luyện khí đó là luyện khí sư phải có đủ tu vị để cầm cự luyện chế trong thời gian dài. Lục tinh, đó là cảnh giới tương đương với Khai Thiên Cảnh đó à. Chỉ là luyện khí thuật của Lôi gia quá nghịch thiên có thể vượt cấp tu vị luyện chế ra binh khí cấp bậc cao hơn. Như đại thái thượng trưởng lão của Lôi gia mới chỉ là Ích Địa cảnh đã có thực lực đúc ra Địa giai binh khí. Địa giai đó là binh khí tương đương dành cho Sơn Hà Cảnh, Linh Hải Cảnh và Sinh Tử Cảnh đó à. Mà cả Đấu Linh Đại Lục chỉ có cường giả bất quá là Linh Hải cảnh thôi à. Tường khó chắn gió, các luyện khí đồ loáng thoáng nghe nói kỳ vừa rồi Lôi gia đã cho ra đấu giá một thanh kiếm Địa Giai cấp 9 hạ phẩm do ba vị Thiên Nhất, Thiên Hào và gia chủ Chí Hào hợp kích tạo thành! Cảnh giới của bọn họ cao lắm cũng chỉ là Ích Địa Cảnh đỉnh phong mà thôi! Thua Sinh Tử Cảnh những ba đại giai cảnh. Nếu được học tập luyện khí thuật với bọn họ sau này tiền đồ sẽ lên đến mức nào đây.
Luyện khí thuật của Lôi gia nổi tiếng khắp Thiên Linh thế giới. Các siêu thế lực cũng cử người đến xin học. Lôi gia cũng thu nhận hết. Nhưng điều kiện tốt nghiệp của Lôi gia quá hà khắc. Rất nhiều thiên chi kiêu tử đều đột phá lục tinh sau khi 30 tuổi. Nhưng với độ tuổi đó đã không thể trở thành trưởng lão luyện khí sư của Lôi gia, đã mất đi tư cách học tập thuật hợp kích luyện khí nghịch thiên của Lôi gia. Hầu hết các trưởng lão hiện giờ đều là người dòng chính của Lôi gia hay là thứ chi từ Thiên Minh Trung lục. Lôi Nhã Nguyệt Minh là người như vậy. Thật ra những thiên chi kiêu tử kia đã không có cơ hội từ ngay lúc đầu đặt chân đến Lôi gia. Vì Lôi gia chỉ truyền luyện khí thuật, không truyền công pháp. Huyền giai công pháp Dung Hỏa quyết của Lôi gia mặc dù chỉ là Huyền giai nhưng nó có công hiệu thu phục dị hỏa mà các công pháp hệ hỏa khác không có được. Một số tu luyện giả cũng dùng thủ đoạn cứng rắn thu thập được dị hỏa nhưng người đó đã trở thành cường giả. Còn chỉ với tuổi dưới 30 đã đòi thu phụ dị hỏa, kể cả nhưng thiên tài của Thiên Minh Trung lục cũng khó có khả năng này. Luyện khí thuật của Lôi gia đối với nhiều siêu cấp thế lực như nho xanh. Chỉ biết hậm hực bỏ đi thôi chứ không dám dùng thủ đoạn cứng rắn đến đoạt. Biết bao thế lực đang nhìn chằm chằm vào Lôi gia, ai mà dám một mình nuốt chửng Lôi gia sẽ bị những thế lực khác ra tay ngăn cản. Thụ địch bốn phía vậy thì còn đánh cái rắm.
Một gia tộc có được luyện khí thuật nghịch thiên như Lôi gia cũng không dám dương oai diễu võ nhiều. Lôi gia rất sợ các thế lực khác cảm thấy bị đe dọa sẽ hợp kích công phá Lôi gia. Thất phu vô tội hoài bích có tội. Lôi gia bằng mọi giá che dấu thực lực của mình để có thể phát triển yên ổn. Vì để che dấu thực lực nên nên giữa Lôi gia tại Thiên Minh Trung lục và Lôi gia tại Đấu Linh Đại lục cũng không dám qua lại công khai quá nhiều. Nếu cộng tổng thực lực của hai chi gia tộc lại làm một, số lượng tài bảo của Lôi gia kiếm được thật sự làm rất nhiều siêu thế lực nhất lưu đỏ mắt. Lôi gia còn che dấu một số địa bàn buôn bán, một số địa bàn chợ đen để dễ tiêu thụ hàng hóa. Mặt ngoài Lôi gia cũng khéo Lôi kéo người và biết cân bằng các thế lực. Tức là sẽ không bán quá nhiều vũ khí đỉnh cho một siêu thế lực. Lôi gia biết phân phối thực lực cho tất cả các thế lực lớn nhỏ. Làm như vậy vừa được lòng của các thế lực, lại có thể nhờ vậy khiến các thế lực canh chừng lẫn nhau. Lôi gia vì vậy mới có thể đứng vững bao năm qua.
Không làm mất nhiều thời giờ của Trấn Phong, Nguyệt Minh trưởng lão cũng vui cười cáo từ đi lo phận sự của mình. Hỏi xong địa điểm của Lôi Thiên Nhất Trấn Phong rảo bước đi tới. Vừa vào phòng đã nghe thấy tiếng thở dài của đại gia gia, Trấn Phong cũng chả khách sáo liền đẩy cửa bước vào. Trên môi mang nụ cười dụ hoặc như đứa cháu nhỏ đi vòi vĩnh kẹo của ông. Mới bước vào cửa Trấn Phong đã chào hỏi thân thiện:
- Gia gia.
Trong phòng không ngờ lại đầy đủ hết 7 vị địa giai luyện khí sư của gia tộc, có cả mấy vị lục tinh. Trong số địa giai luyện khí sư có cả phụ thân Lôi Chí Hào và tam gia gia Lôi Thiên Hạo. Thấy Trấn Phong bước vào mọi người liền thả lỏng. Đại gia gia cũng tươi cười chào hỏi đứa cháu nội này:
- Tiểu Phong, không tự ngược nữa sao cái tên cuồng nhân tu luyện này?
- Ha ha ha… gia gia mọi người đang đau đầu vì chuyện gì đây? Trấn Phong có thể phân ưu cùng mọi người hay chăng?
Nghe vậy mấy lão gia hỏa của Lôi gia đều gật đầu. Không ngờ hậu bối này thật biết lấy lòng trưởng bối. Là hậu bối rất có lòng trách nhiệm đối với gia tộc. Thiên Nhất cũng không muốn lòng vòng lắc đầu cười khổ:
- Tên tiểu gia hỏa ngươi đưa ra phương thức luyện khí mới làm chúng ta thật sự rất mừng rỡ. Bất quá phương pháp này của ngươi cũng có nhược điểm. Binh khí hoàng giai không có huyền khoáng nên rất dễ bị rỉ sét. Chúng ta không thể đem nó bán ra được. Binh khi Lôi gia sao lại có thể rỉ sét chứ hả? Nếu chỉ để treo không thì cũng không dễ rỉ sét, nhưng khi liệp sát ma thú thì lại khác. Máu ma thú có sức ăn mòn rất nhiều mà sắt thép thì lại thật sự không chịu nổi thứ sói mòn này à! Các lớp thép tuy nhiều nhưng không đến vài ba tháng sẽ dần dần hỏng hết. Vũ khí Lôi gia không thể dễ hỏng như vậy được. Chúng ta đang tìm cách khắc phục nhưng cũng chưa có hiệu quả. Tiểu gia hỏa ngươi có thể giúp gì gia gia đây?
- Gia gia, thật ra giải pháp không phải là không có nhưng tư vấn thì phải trả giá đó.
- Tốt, tiểu tử ngươi có cách khắc phục nhược điểm này, muốn gì gia gia sẽ đáp ứng ngươi.
Trấn Phong trầm ngâm sắp sếp lại câu cú trước sau sau đó lên tiếng:
- Hay à. Không biết có phải chất nhi thông tư hơn người hay không nhưng dạo này muốn mở rộng tinh thần lực nên cứ thích nhai Tinh Thần Thảo như nhai kẹo. Số lương lần trước gia tộc cấp chất nhi đã nhai hết rồi. Muốn đến dược phòng kiếm thêm chút ít để dùng ai ngờ lại gặp số đen bị người ta cầm đi hết rồi. Gia gia có cách nào giải quyết bầu tâm sự này của chất nhi không đây? Thân là trưởng lão Lôi gia lại cầm không ra mấy gốc Tinh Thần Thảo chất nhi thật thấy mất mặt đó à. Người ta đã lớn rồi mà còn đòi quản thúc. Hay à… thật là đau khổ à.
Nghe được vậy gia chủ Lôi gia biết con mình đang trách cứ người phụ thân như hắn. Bất quá đứa con này làm việc hơi lỗ mãng, hắn thân làm gia chủ nhưng cũng là một người cha, sẽ không thể để cho con mình dùng dược liệu bừa bãi được. Tinh Thần Thảo cấp 7 đó. Đâu phải kẹo hồ lô mà hắn mỗi ngày đều nhai một gốc chứ. Tam thúc của gia chủ Chỉ Hào đứng một bên mặt cũng hơi đỏ, vì người ủng hộ quyết định này là hắn. Tam thái thượng trưởng lão cũng không muốn khuyên can gì hậu bối của mình. Ngang nhiên thu thập hết Tinh Thần Thảo địa giai của dược phòng lại, cũng không hỏi ý kiến của Trấn Phong. Làm việc vì muốn chắc chắn có hiệu quả nên hơi cường hành chút. Hắn cũng hiểu với uy vọng của Trấn Phong trong tộc, chỉ cần là hắn muốn, các trưởng lão nào ai dám không giao dược liệu chứ. Nhất là Tinh Thần Thảo Lôi gia kiếm được hàng năm trong Thôn Kiếm Lâm cũng không phải là hàng hiếm. Thiên Hạo nhịn không được nhăn mặt:
- Chất nhi, người thật lỗ mãng. Tinh Thần Thảo nào có phải là kẹo hồ lô chứ? Đến tam gia gia cùng lắm một tháng có thể nhai một gốc mà thôi. Ngươi nhai nhiều như vậy thật sự có hại. Lần trước ta đã rầy la tên Phương thúc của người một trận rồi. Ai lại đưa cho ngươi nhiều như vậy chứ. Gia gia không cho ngươi đâu. Ngươi nghỉ ngơi một thời gian rồi mới quay lại đi.
- Tam gia gia à tam gia gia, chất nhi thông tư hơn người nên có thể nhai nhiều Tinh Thần Thảo hơn người bình thường rồi. Gia gia cứ đáp ứng cho Phong nhi đi à.
Phụ thân Chí Hào đứng đỏ mặt cũng nhịn không được:
- Tiểu tử này, chúng ta cũng chỉ muốn tốt cho ngươi thôi à. Dùng Tinh Thần Thảo nhiều sẽ bị tê liệt đầu óc thành ngu dại đó ngươi có biết không? Không cho là không cho. Nói nhiều làm cái gì, lớn rồi mà như trẻ con.
- Phụ thân à phụ thân hôm nay con đã có thể cảm ứng được 65 trượng
[1]
, thử hỏi phụ thân ngài cảm ứng được bao xa ở tuổi của con chứ? Mỗi người có phương pháp tu luyện riêng. Con đã không thể tu luyện linh khí chẳng lẽ chỉ còn lại thể tu người cũng không cho con luyện? Hơn nữa tu luyện thể tu là con đường nghịch thiên để đi. Tu luyện đến mức tận cùng của thể tu không phải là luyện thần cảnh, xuất thần cảnh hay sao? Hôm nay con đứng trước mặt mọi người thiên tư thông tuệ, hào hoa phong nhã thế này chứ có giống kẻ bị tê liệt đầu óc đâu? Hay a, nghĩ đến không có Tinh Thần Thảo là con lại thấy đau đầu cái gì cũng không nghĩ được à… Phong nhi xin cáo từ đi nhai thịt linh thú vậy.
Nói xong Trấn Phong quay gót một mạch đi ra khỏi cửa để lại tam gia gia và phụ thân mặt mày hơi đỏ. Hậu bối trong Lôi gia không mấy người dám nói chuyện với họ như vậy. Tuy Trấn Phong được nuông chiều nhưng tính cách của hắn từ nhỏ đã coi trời bằng vung, làm việc lỗ mãng theo tình cảm. Thấy đúng là làm không cần biết hậu quả nên gia tộc cũng không để ý lắm với tính cách này của hắn. Các trưởng lão chỉ biết mỉm cười khi người gặp họa. Không ngờ hôm nay tam thái thượng trưởng lão và gia chủ lại bị một hậu bối làm nũng gây áp lực sách mũi kéo đi. Điều quan trọng là nếu để Trấn Phong đi nhai thịt thì ai giải đáp cho các lão gia hỏa bọn họ. Cầu cạnh người khác không thể không chiều theo ý người. Huống hồ chi Đại thái thượng trưởng lão đã rõ ràng đáp ứng tên tiểu bối này. Lý lẽ Trấn Phong đưa ra tuy vẫn chưa hoàn toàn chứng tỏ hắn không bị dị ứng phụ sau khi phục dụng Tinh Thần Thảo nhưng hắn đứng ở đây áp đảo chư vị trưởng bối đã đủ nói lên rằng hắn thực sự miễn dịch với dị ứng phụ do Tinh Thần Thảo gây ra. Nói không chừng sau này Lôi gia sau này sẽ xuất hiện một thể tu nghịch thiên. Tuy sẽ không thể trở thành cường giả nhưng biết đâu được với lý giải của hắn đối với Tinh Thần Lực sẽ giúp đỡ cho rất nhiều tu luyện giả của Lôi gia phá giải khúc mắc của cấp bậc gặp bình cảnh. Sinh tử cảnh đã có thể nội thị đan điền của người khác nhưng mỗi người tu luyện một khác, mỗi người lại có công pháp riêng và thuộc tính riêng để tu luyện. Sẽ rất khó gặp được người nào có cùng thuộc tính và công pháp. Ngay cả trong một gia tộc cũng thế. Cho dù có tu luyện chung một công pháp nhưng thuộc tính bất đồng, cảm ngộ bất đồng nên lý giải của một người đối với sự biến đổi trong đan điền của người khác cũng không mấy chính xác. Vì thuộc tính bất đồng cũng có nghĩa là tu luyện giả không cảm nhận được thuộc tính của đối phương thì có khác gì hỏi đường kẻ mù. Nếu lý giải sai cách sẽ dẫn đến tu luyện sai cách. Sai một ly đi một dặm à. Nhẹ thì bị phế bỏ tu vị, nặng thì rối loạn thần kinh gây đến điên cuồng giết chết người trong đồng tộc. Còn nếu trong gia tộc có một vị xuất thần cảnh thì lại khác. Xuất thần cảnh có thể nội thị đan điền của kẻ khác một cách thuần túy không phụ thuộc vào ba động của linh khí hay bất kỳ thuộc tính, có thể kể lại tỉ mỉ từng chi tiết biến đổi trong đan điền của mỗi tu luyện giả để tu luyện giả tự mình lý giải. Vì vậy tầm quan trọng của Xuất Thần Cảnh đối với một gia tộc thật sự rất trọng yếu. Có được một vị xuất thần cảnh cũng đồng nghĩa với việc có được ân sư chuyên tạo ra cường giả. Bất quá để trở thành xuất thần cảnh phải mở rộng thức hải đến mức khủng bố. Tinh Thần Lực phải mạnh không biết bao nhiêu lần so với người cùng cấp. Hôm nay Trấn Phong đã tuyên bố hắn có thể nhai Tinh Thần Thảo như nhai kẹo, biết đâu được người hậu bối này sẽ tạo ra kỳ tích. Đại thái thượng trưởng lão Lôi Thiên Nhất nhìn Trấn Phong bằng ánh mắt dò hỏi:
- Phong nhi, ngươi thật có thể chịu đựng được dị ứng phụ của Tinh Thần Thảo?
- Gia gia không tin?
Nói xong Trấn Phong lan tỏa tinh thần lực của mình công kích thẳng vào thức hải của Thiên Nhất. Bất quá lão là luyện khí tông sư, tinh thần lực xa xa hơn tu luyện giả cùng cấp. Khi vận hành tinh thần lực chống đỡ lại sự công kích của Trấn Phong lão cũng phải thấy hơi run. Mặc dù một tháng vừa qua Trấn Phong không thể tăng lên phạm vi cảm ứng lực nhưng tôi luyện mỗi ngày đã giúp hắn có thêm ý chí bền vững vô kiên bất tồi. Công kích tinh thần lực trở lên sắc bén hơn, mạnh mẽ hơn. Tuy rằng không thể gây ảnh hưởng được luyện khí tông sư như đại gia gia nhưng cũng đủ để chứng minh thực lực của mình. Người Lôi gia làm việc khá trực tiếp. Không trần trừ lâu Thiên Nhất vứt cho Trấn Phong một cái giới chỉ:
- Thành giao.
Trấn Phong cũng mỉm cười dùng tinh thần lực cách không đưa lại cho đại gia gia một cục than sau đó đứng nhìn mọi người cười tủm tỉm. Mọi người trong phòng hơi khó hiểu hô to:
- Hắc thạch?
Trấn Phong chỉ tủm tỉm cười. Than không đáng giá ở đây nên được gọi là hắc thạch. Thật buồn cười. Người của thế giới này miễn cái gì không liên quan đến linh khí thì đều là rác cả, sẽ không đáng một tiền. Trấn Phong gật gật đầu:
- Hắc thạch?
- Phong nhi, ngươi dám chơi gia gia?
- Phong nhi nào dám!
- Ngươi nghĩ gì mà lại đưa hắc thạch cho ta? Không lẽ trong đó có huyền cơ?
Mọi người trong phòng cũng không nhịn được lắc đầu:
- Hắc thạch chỉ là đá ven đường, không phải kim loại thì làm sao dung hợp được với tinh thép chứ?
- Đúng rồi chỉ là hắc thạch không đáng một kim tiền. Tùy tiện cũng có thể gặp được trên các bãi đá à.
Trấn Phong biết được tại kiếp trước than được dùng trong lúc chế luyện thép. Loại thép của người Nhật dùng đúng là có nồng độ than từ 0,5% - 0,75% trong sắt. Tinh thép thì cũng là sắt, chỉ là loại có pha hợp kim nhiều hơn nên cứng rắn hơn thôi. Phàm đã là sắt thì có thể dung hợp với than. Than có thể dùng để chống rỉ sét và tăng lên độ cứng, độ dai dẻo của thép. Chỉ cần nung thép đến 723 độ C là có thể từ từ dung hợp. Chỉ tiếc là thế giới này họ không dùng nhiệt kế. Luyện khí sư dùng kinh nghiệm của mình để cảm ngộ độ nóng của thép qua màu lửa, qua cảm nhận của sức nóng, bằng vào những tiếng sủi khi ấn thép nung đỏ vào nước. Lấy gì nói ra cho họ biết đây? Thật ra với tạo nghệ luyện khí của người tại thế giới này với những kỹ nghệ nghịch thiên của họ đã có thể sớm tìm ra giải pháp rồi. Chỉ là họ quá chú trọng vào linh khí và các tài liệu liên quan đến nó nên không để ý đến các phương pháp lý giải khác mà thôi.
- Phong nhi, gia gia đã đáp ứng ngươi rồi à. Hôm nay không giải đáp cho gia gia thì đừng hòng vô công thọ lộc. Bằng vào lý thuyết gì hắc thạch lại có thể dung hợp được với tinh thép chứ hả?
Trấn Phong cũng biết, lần này giải thích không thông thì mất hết uy tín. Thật là khổ mà, chả nhẽ cứ nói là người Nhật đã tìm ra phương pháp hay sao. Lần này không bốc phét chắc không được rồi:
- Gia gia có biết hắc thạch từ đâu mà sinh ra hay không?
- Hắc thạch là cả một rừng cây sau khi bị chôn vùi dưới lòng đất qua một thời gian dài. Bị sức ép của lòng đất áp súc rồi tạo thành.
- Vậy hỏi gia gia gỗ có bị rỉ sét hay không?
- Dĩ nhiên là không. Gỗ làm sao rỉ sét?
- Ha ha ha, gia gia, hắc thạch từ lòng đất mà ra, kim khoáng cũng từ lòng đất mà ra, chúng nó có cùng một thủy tổ, cớ gì lại bảo không thể dung hợp chứ hả? Chỉ là tỷ lệ là bao nhiêu và nhiệt độ dung hợp là bao nhiêu mà thôi.
Đôi mắt Lôi Thiên Nhất lóe lên tinh quang:
- Phong nhi ngươi thật biết nhiệt độ và tỷ lệ dung hợp?
Trấn Phong mỉm cười giảo hoạt. Không muốn giải thích nhiều thì cứ thần thần bí bí. Bốc phét có tiền dại gì không làm.
- Biết, đạo lý trong đó chất nhi cũng mới khám phá ra thôi. Nhưng tỷ lệ của hắc thạch hẳn chỉ cần nửa phần trăm của tinh thép là đủ. Còn về nhiệt độ dung hợp, chắc chắn phải cần nhiều hơn gấp bảy lần độ sôi của nước đi.
- Gấp bảy lần độ sôi của nước? Có nghìa là sao?
- Nước bao trùm vạn vật, tùy vào nhiệt độ của nước hình thể của nó sẽ biến đổi. Gia gia chắc cũng biết từ nhiệt độ thấp nước sẽ là thể trạng cứng tức là băng. Khi ở nhiệt độ bình thường sẽ là lỏng và khi nóng quá sẽ bị bóc hơi thành hơi nước chúng ta nhìn thấy chúng như là mây, như là sương mù. Các vị đã để ý đến chưa?
- Điều này hình như là đạo lý đơn giản nhất của thiên địa đó. Chúng ta sao lại không hiểu chứ?
- Vậy từ nhiệt độ trước khi băng hóa thành nước cứ tạm gọi là không độ đi. Từ nhiệt độ đó chuyển biến tới khi nước sôi, biến thành hơi nước cứ tạm chia ra làm100 mốc, tạm gọi mốc đó là 100 độ đi. Như vậy độ nung của thép sẽ phải chắc chắn quá 7 lần mốc 100 độ đó rồi. Nước bao trùm vạn vật. Có ở mọi nơi, trong linh thảo, trong cơ thể con người, trong không khí, dưới đất, ở các sống ngòi, trong suối, ở biển cả. Lĩnh hội hành thủy là lĩnh hội vạn vật nhân sinh. Các vị cứ từ từ mà tìm nhiệt độ trên bảy lần độ sôi của nước đi.
Nói rồi quay ra cửa. Khi đi được một quãng đường Trấn Phong nghe thấy tiếng rèn, tiếng búa nện xuống thép. Mỉm cười đắc ý xong rồi hướng phòng mình tung cước bộ. Các lão gia hỏa kia cũng chưa hẳn tin tưởng hắn đâu. Dù sao hắn nói chuyện cũng rất mơ hồ. Nhưng cái vẻ đắc ý như ta đây biết tất cả của hắn khiến các trưởng lão không tin cũng phải thử. Họ cũng hiểu rõ rằng Trấn Phong không phải luyện khí sư, vậy cũng không có cách chỉ bảo một cách tỉ mỉ cho họ. Không thể đưa cảm ngộ vào linh hạch sau đó truyền cho họ. Cũng không thể dùng tinh thần lực mô tả như các luyện khí sư dạy học đồ. Nhưng dựa theo lý thuyết bao trùm vạn vật và cuội nguồn của hắc thạch và tinh thép cũng có một chút đạo lý cao thâm. Cái vẻ thần thần bí bí của hắn và cái bản mặt ta đây “thông thái” khiến các trưởng lão tuy còn nhiều điều thắc mắc nhưng cũng không dám hạ thấp thân phận đi hỏi một hậu bối. Trấn Phong thật sự có rất nhiều điều muốn nói, muốn chia sẻ, muốn học hỏi nhưng đối với các tộc nhân hắn cũng chỉ dám dữ chừng mực. Người hắn tin cậy nhất hiện giờ chỉ có hai lão quái vật đang ngủ say trong thức hải của hắn.
Trấn Phong có quá nhiều thắc mắc về thế giới này mà không dám đi hỏi. Mặc dù hắn mới đến thế giới này nhưng cũng đã thấy rất nhiều điều liên quan đến địa cầu. Thứ nhất là ngôn ngữ hắn đang dùng. Tất cả mọi người trên Thiên Linh thế giới này đều dùng một loại ngôn ngữ tương tự như tiếng Việt cổ pha đậm nét Trung Hoa. Anh chị em thì được gọi anh huynh đệ tỷ muội. Như cái kiểu chữ nôm tử con tôn cháu lục sáu tam ba gia nhà quốc nước tiền trước hậu sau… Hắn cứ rối tinh rối mù. Thứ hai là chữ viết của thế giới này rất kỳ lạ. Nó rất giống chữ Hán hay chữ Hàn nhưng cũng không phải. Nó cũng chả giống chữ Thái hay chữ latin hay bất kỳ loại chữ nào Trấn Phong từng biết trên địa cầu. Nhưng hắn chắc chắn nó rất giống loại chữ cổ trên những chống đồng Đông Sơn từ những năm trước công nguyên. Sự hiện diện của hắn tại dị giới này liệu có phải là sự trùng hợp hay không? Hay đang có một sức mạnh vô hình nào thao túng? Biết bao nhiêu người rơi xuống vực, tại sao hai vị sư phụ lại chọn hắn? Biết bao nhiêu thân thể tại sao lại chọn được Hỗn Độn Thánh Thể? Nhưng đồng lúc hắn cũng có cảm giác hắn thật sự là người của thế giới này, không phải kẻ xuyên việt đơn thuần. Chủ nhân cơ thể cũ, chả nhẽ đang ăn dần và thay đổi tâm trí hắn? Hắn nhất định phải kiếm được đáp án. Một tháng tu luyện điên cuồng mà hại vị sư phụ vẫn ngủ say chưa tỉnh. Phải tăng tốc độ tu luyện.
Về đến phòng Trấn Phong liền bế quan. Lại theo lịch trình tu luyện. Mỗi sáng thức dậy vác bao cát đi chạy bộ. Bao cát ngày càng nặng. Sau khi chạy bộ liền diễn luyện quyền cước rồi lại dùng linh lực làm lớn rộng đan điền của mình. Cơm chiều xong là hắn lại ngồi sếp bằng bắt đầu tự ngược. Tinh Thần Thảo cấp 7 trung phẩm giờ đã không khiến hắn đau nhức như trước nữa. Hắn bắt đầu nhai Tinh Thần Thảo như nhai kẹo. Đầu tiên là mỗi ngày 2 gốc, sau đó là mỗi ngày 3 gốc rồi 4 gốc. Thời gian cứ như vậy trôi qua. Vì tại Lôi gia hắn cũng chả để ý đến cô gái nào khác ngoài Nhã Lan mà giờ Nhã Lan không ở trong tộc nên đôi khi hắn cũng lười tắm rửa. Sau thời gian một tháng điên cuồng tu luyện như vậy hắn đã biến thành như một dã nhân. Cũng may là có Chu thẩm lo cho hắn việc ăn việc ở bằng không thì hắn cũng chả khác gì người rừng là mấy. Thời gian cứ lẳng lặng như vậy trôi qua. Đến tháng thứ hai hắn bế quan Chu thẩm nhắn lại với hắn rằng đại trưởng lão đã thành công tìm được phương pháp dung hợp tinh thép. Mỗi tháng Nguyệt Minh cũng đều đến thăm hắn. Đôi khi nói chuyện được vài câu, đôi khi chỉ để lại cho hắn một thanh binh khí xuất sắc nhất của luyện khí đồ đúc ra. Đến tháng thứ ba thì Nguyệt Minh đang thấy hắn trong trạng thái vận công diễn luyện chiêu thức sâu trong thức hải của hắn nên chỉ để lại một thanh kiếm làm bằng tinh thép huyền giai cấp 4 hạ phẩm. Trên chuôi kiếm có để tên của luyện khí đồ: Trần Đan. Cái tên này hắn phải nhớ. Chắc chắn đây là nhân tài luyện khí. Sau này nếu có thể hắn sẽ kiếm cách thu phục cho mình dùng. Chỉ cần người họ Trần này nếu không thuộc siêu cấp thế lực nào thì hắn sẽ có cách thu phục. Như lúc đầu hắn đã nhận định, cường giả cần đắp lên bằng tài phú. Đan dược, nguyên liệu luyện khí, vũ khí vv… Không tiền đố mày làm nên. Cũng may là có Lôi gia, có hột thì mới gột lên hồ. Giúp đỡ Lôi gia, cũng như đang tự giúp chính mình tạo dựng cơ nghiệp để sau này có tư cách đi lên con đường cường giả của hắn đấy thôi. Ở đâu cũng vậy, địa cầu hay dị giới. Người có thực lực luôn sẽ có được cuộc sống sung túc.
Sau tháng thứ ba Tinh Thần Thảo cấp 7 đã không còn thỏa mãn được yêu cầu của Trấn Phong được nữa. Hắn lại bắt đầu nhai Tinh Thần Thảo cấp 8. Lúc đầu là hạ phẩm, nhai hết hạ phẩm hắn chuyển sang trung phẩm rồi cao giai. Thức hải của hắn cũng từ từ được mở rộng. Đến tháng thứ 5 Trấn Phong mới đình chỉ lại tu luyện. Tu luyện nhiều mà không biết thành quả tu luyện của mình hắn cũng chán.
Tắm rửa xong suôi hắn nghỉ xả hơi một buổi. Bước vào Thôn Kiếm Thành gật đầu một cái với thành vệ sau đó nghênh ngang đường lớn thẳng bước. Suốt cả chặng đường trên phố tấp nập người rao hàng, kẻ mua người bán trả giá. Hắn gặp ai quen biết hắn cũng chào. Các phụ lão thấy Trấn Phong tươi cười cũng cúi đầu chào hắn. Có mấy người thân phận cao như hắn lại đi chào hỏi mấy tên a miêu a cẩu bình thường chứ. Vả lại tam thiếu gia của Lôi gia cũng không phải là người ác bá gì, hắn giúp đỡ mọi người, tạo công an việc làm cho thể tu. Nhờ có Trấn Phong mà Lôi gia đã nhận thêm nhiều công nhân. Lôi gia cần rất nhiều công nhân để phục vụ cho sơ chế tinh thép, làm vườn tại các đồn điền linh thảo. Cuộc sống của thể tu tại Thôn Kiếm Thành cũng dần dần khá hơn. Dù sao đi nữa làm công cho Lôi gia cũng có lương bổng khá mà không cần liều mạng đến Thôn Kiếm Lâm liệp sát linh thú. Thể tu rất biết ơn vị tam thiếu gia của Lôi gia này.
Thôn Kiếm Thành cũng chuyển biến rất khác xưa. Nhờ có được số lượng binh khí tốt với giá cả phải chăng rất nhiều thể tu đã có đủ thực lực để đi vào Thôn Kiếm Lâm liều mạng. Rất nhiều dong binh đoàn đã được thành lập, bất quá các thể tu vẫn rất kiêng kỵ Thể Tu dong binh đoàn và hai dong binh đoàn đã có mặt lâu đời. Lôi gia nhờ đó mà cũng thu mua được số lượng kim khoáng, huyền khoáng, linh hạch và các tài liệu luyện khí, luyện đan quý giá khác từ các dong binh đoàn. Trong vòng mấy tháng ngắn ngủi cuộc sống của người dân tại Thôn Kiếm Thành biến đổi hoàn toàn. Tự nhiên họ lại dư giả hơn, cuộc sống sung túc hơn. Lôi gia như cha mẹ tái sinh lại của bọn họ. Không những cung cấp vũ khí, lại còn thu mua các tài liệu dong binh đoàn kiếm được với giá phải chăng. Không chèn ép thể tu như ở các thành thị khác. Do đó cũng thu hút rất nhiều dân cư từ các nơi khác đến. Theo đó là các nhà buôn, quán ăn, các khu chao đổi thu mua tài bảo dần dần cũng xuất hiện. Dân số Thôn Kiếm Thành từ gần 100 vạn trong thời gian ngắn tăng lên đến gần 120 vạn. Xong con số này coi bộ ngày càng tăng. Thôn Kiếm Lâm rất lớn. Nếu không phải do vì thiếu hụt binh khí lúc trước đã sớm có rất nhiều thể tu tổ chức dong binh đoàn đi vào Thôn Kiếm Lâm lịch lãm kiếm tài bảo. Kiếm tài phú trong nguy hiểm, đó là ý nghĩ của rất nhiều người tu luyện.
Bước chân vào một quán rựu mới mở. Quán khá rộng và khang trang. Ngồi xuống gọi một bình hỏa long tửu và một cân thịt linh thú cấp 2. Nghe ngóng chuyện thiên hạ. Tin tức về biến đổi của khí hậu của toàn thế giới là nhiều nhất. Nhiều nơi vì thời tiết thay đổi mùa màng bị mất, nhiều gia tộc chuyên chồng chọt linh thảo bị mất mùa. Chỗ thì mưa nhiều quá chỗ thì nóng quá khiến các đồn điền không có cách nào khắc phục. Chỉ riêng Đấu Linh Đại Lục là không có gì thay đổi. Ở đây lúc nào cũng khô nóng, nhưng bù vào đó sông ngòi lúc nào cũng đủ nước, như sự thay đổi thời tiết vẫn chưa ảnh hưởng đến nơi này. Ngoài những tin này Phong còn nghe được một số tin về Lôi gia, mặc dù Lôi gia đã dùng đủ các biện pháp che dấu nhưng công nhận rằng vách tường không chắn được gió.
- Ê, ngươi đã nghe gì chưa? Lôi gia tam thiếu gia là chủ nhân của các phát minh mới của Lôi gia. Khiến cho số lượng công nhân thể tu của Lôi gia đột tằng. Thật là tiếc ta không có chân chen vào. Vào được thì đỡ rồi. Tiền lương cao, lại không cần phải sống trên mũi đao mũi kiếm. Có thể lấy vợ sinh con. Giờ thì thảm rồi, nay sống mai chết.
- Ngươi ở đó mà nằm mơ giữa ban ngày đi. Ta đã sếp hàng năm năm để xin vào một chân làm lao phu ở đồn điền linh thảo của Lôi gia, đến giờ còn chưa vào được.
- Hay a, nếu có thêm mấy người như tam thiếu gia thì đỡ rồi. Nghe đâu nói, ngài cũng là một thể tu như chúng ta mà thôi à.
- Ngươi nói thật dễ nghe. Người ta là dòng chính danh gia hai cái chữ “như chúng ta của ngươi” thật là thối à.
- Đâu có đâu có, ta nghe nói tam thiếu gia rất dễ gần, rất thân thiện. Nếu được làm người hầu của hắn, bảo ta bán mạng ta cũng chịu nữa à.
- Khi nào mới đến lân ngươi? Lão Trư ta đây còn chưa có phần nữa à.
- Nghe nói gần đây số binh khí hoàng giai cấp 3 đỉnh là do Lôi gia chế đúc ra, còn có tên gọi là Hoàng Kiếm. Còn nữa đã xuất sang các đại lục khác bán với số lượng lớn.
- Phải phải phải, ta cũng loáng thoáng nghe qua tin này. Nghe nói đâu loại binh khí này là do tam thiếu gia phát minh ra luôn đấy.
- Ngươi có thần tượng người ta quá đáng không đấy. Tam thiếu gia cũng là một thể tu, đâu có thể quán chú được linh lực, làm sao mà đúc ra binh khí?
- Ngươi biết một mà không biết hai. Đạo lý thủy hành bao trùm vạn vật của Tam thiếu gia đã lan rộng cả luyện khí viện của Lôi gia. Hôm trước ta có nghe các tân sinh luyện khí đồ bàn bạc. Đạo lý thật tinh thâm. Nhờ các đạo lý của tam thiếu gia mà các trưởng lão Lôi gia mới có thể suy diễn ra cách đúc ra loại thần binh dành riêng cho thể tu này. Ngươi nói không phải tam thiếu phát minh ra loại Hoàng Kiếm này thì là ai vào đây?
- Các ngươi không biết gì. Không những tam thiếu gia thông tư hơn người có đạo hiểu được đạo lý thâm sâu của luyện khí, ngài còn là một Xuất Thần Cảnh.Là Xuất Thần Cảnh đó ngươi có biết không?
- Xuất Thần Cảnh. Ngươi nói chơi sao?
- Không nói chơi. Biểu tỷ của ta bên ngoại con đường ca của nhị nương ta đã từng bán cải cho Lôi gia. Lần đó chẳng may đi lạc qua phòng của tam thiếu đã bị ngất xỉu. Hỏi ra mới biết thì ra tam thiếu đang dùng rất nhiều Tinh Thần Thảo. Người bình thường không tu luyện nhiều chỉ cần ngửi thôi cũng đã ngất xỉu. Ngươi nói ngoài Xuất Thần Cảnh trong truyền thuyết ra còn có đủ bản lãnh làm như vậy nữa chứ hả?
- Phải phải phải, nghe nói tam thiếu dùng là Tinh Thần Thảo Địa giai.
Nghe đến đây Trấn Phong đã tái mặt. Tin tức này đã đến mức này thật sự hơi quá. Hiện giờ các thế lực lớn chưa đến dò hỏi cũng còn may. Phải nghĩ ra biện pháp giải nguy cấp tốc. Hắn đặt lên bàn 1 viên linh thạch hạ phẩm trả cho bữa ăn chỉ đáng giá 700 kim tiền. Tên tiểu nhị mừng rên. Hôm nay không làm cũng có dư 300 kim tiền. Hắn cầm tiền mà thoáng giật mình. Hình như người khách vừa rồi là Lôi gia tam thiếu.
[1]
Trượng là cách tính cổ của Việt Nam, 1 trượng = 2 ngũ = 10 thước cũng tương đương với 4 mét. 65 trượng = 260 mét.