Tác giả: Nhữ Phu Nhân
Dịch: donganh (Tangthuvien)
Edit: Jane McAdam
Beta: Beheonhoxinh
“Đáng chết, các ngươi tạo phản?” Đội trưởng đội hộ vệ vừa trông thấy Lăng Lan, lại nhìn thấy các nhân viên hộ vệ tháo mũ xuống, lộ ra những khuôn mặt non nớt liền biết những người trước mặt này chính là những người mà bọn họ cần hộ tống đến trường Đệ nhất Nam sinh quân giáo.
Anh ta xấu hổ, cố sức giãy dụa để thoát ra, nhưng ba người đội trưởng kia không có lệnh của Lăng Lan nên cũng không dám lơi lỏng, làm anh ta không thể cục cựa gì được.
Người đội trưởng tuyệt vọng, cố uy hiếp nói “Chẳng lẽ các người không muốn đến trường Quân giáo nhập học sao? Không có chúng ta các người đừng có mơ đến được nơi đó, còn không mau thả chúng ta ra …”
Trong lòng anh ta lúc này nghĩ rằng đám tân sinh nhất định đã điên rồi nên mới làm ra những hành động ngông cuồng như vậy.
Lúc này, Lăng Lan vẫn luôn bình tĩnh chờ đợi kết quả điều tra của Tiểu Tứ, rốt cuộc cũng nghe được giọng cười đắc ý của tiểu Tứ trong vùng ý thức: “Haha, lão đại đừng lo, ta đã điều tra được tọa độ chính xác rồi, không có họ chúng ta vẫn tới nơi đó như thường.”
Nói xong, nó nhịn không được nói “Không nghĩ đến bọn họ cẩn thận như vậy, đem địa chỉ thật dấu sâu như vậy, làm mình phải tốn nhiều thời gian mới tìm được……” Cái này ngụ ý là không phải nó vô năng, cố ý làm chậm, nó vẫn rất lo lắng bị lão đại nhà mình ghét bỏ vì không làm được việc.
“Có thể tìm ra được là tốt rồi!” Lăng Lan an ủi Tiểu Tứ một câu, sau đó đem toàn bộ tinh lực đặt ở trung tâm điều khiển, cô phát hiện rằng ngay vừa rồi có vài nhân viên lén ấn liên lạc khí và kích hoạt hệ thống báo động địch tập cho toàn bộ phi thuyền.
Khóe miệng Lăng Lan lộ ra chút cười lạnh bởi vì bọn họ không biết những việc mình là chỉ là uổng phí công phí, bọn họ không thể nào biết được ngay từ đầu cô đã giao cho Tiểu Tứ triệt để phong tỏa liên lạc khí của họ cùng với chủ hệ thống điều khiển! Đây cũng chính là nguyên nhân làm tiểu Tứ chậm trễ việc tìm mục tiêu đến cuối cùng của phi thuyền. Cô biết cái gì mới là điểm quan trọng nhất.
Hiện thực quả nhiên khiến những người kia hoảng hốt, bọn họ phát hiện mặc kệ bản thân có nhấn bao nhiêu lần thì liên lạc khí và chủ điều khiển phi thuyền vẫn không có phản ứng, giống như tất cả đều bị vô hiệu hóa. Bọn họ không chỉ không thể liên lạc với bên ngoài mà còn mất quyền không chế phi thuyền, việc này thật làm cho bọn họ biến sắc, nguyên bản còn giữ chút bình tĩnh cũng biến mất không còn.
Những người nhân viên luôn quen thuộc với trình tự của phi thuyền đều hiểu điều này nghĩa là gì, chỉ có một lời giải thích cho chuyện này chính là phe đối phương có một hặc cơ cao cấp, chính hacker đó đã phá hệ thống liên lạc của bọn họ, đồng thời tiếp quả luôn hệ thống khống chế phi thuyền.
Bọn họ bây giờ giống như một người mù mà còn bị câm, như con chim mà không có cánh….. như kẻ tù nhân không được tự do….
“Đã rõ rồi đúng không?!? Không có các vị, chúng ta cũng có thể tới nhập học ở trường quân giáo!” Đã có hacker cao cấp ở đây đương nhiên địa điểm thật sự đã bị tìm thấy, Lăng Lan lãnh liệt quét mắt một vòng quanh phòng, tất cả mọi người đều cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng, trong đó còn kèm theo cả sát khi vô hạn.
Sát khí làm những nhân viên đang hy vọng đoạt lại quyền khống chế một lần nữa cứng ngắc tay chân, trong lòng tức khắc dâng lên nỗi sợ hãi vô hạn, chẳng lẽ đối phương thật muốn giết bọn họ? Những tân sinh này rốt cuộc là người nào? Vì sao lại có sát khí mãnh liệt như vậy?
Không chỉ nhân viên công tác bị ánh mắt Lăng Lan làm cho sững sờ, ngay cả những học sinh đi theo Lăng Lan cũng bị sát khí này làm cho run sợ dù biết ánh mắt đó không quan hệ gì tới mình. Có mấy tân sinh đang cầm súng nhịn không được tay run lên làm cho những nhân viên bị mấy học sinh đó nhắm bắn cũng càng hoảng hơn, chỉ sợ mấy học sinh này mất khống chế là súng cướp cò, như vậy bọn họ liền chết oan uổng trở thành quỷ hồ đồ.
Thấy mọi người đều kinh sợ dưới sát ý của mình, Lăng Lan vô cùng vừa lòng, xem ra nhiều năm bị tra tấn giết chóc trong không gian học tập thật giúp cô không ít, dù không thật sự muốn giết bọn họ nhưng sát khí trong cô vẫn được cô cưỡng bách phát ra đè áp bọn họ.
Chính xác, cô không thể không làm vậy, ngay trong nháy mắt khi cô tiến vào, những nhân viên công tác nguyên bản kinh sợ thì ngay lập tức không còn sợ nữa, bọn họ đều không tin những tân sinh này có thể giết bọn họ cho nên trong lòng cũng không cố kỵ hay sợ hãi nữa, vì vậy mới có tình trạng có nhiều người cố gắng liên lạc với bên ngoài.
Lăng Lan không thể để tư tưởng này xuất hiện lan tràn, một khi đối phương không e dè mà phản kháng thì sẽ làm tình hình trở nên ác liệt hơn, đến lúc đó cô không muốn giết người cũng không được, nhưng Lăng LAn lại không muốn như vậy, cô muốn có thể hoàn mỹ khống chế phi thuyền này dưới điều kiện không khiến có ai bị thương. Đây cũng là lý do cô quyết định lộ ra sát khí.
Bất quá, chỉ có nhiêu đó thôi thì vẫn chưa đủ, dù sao không có đổ máu thì đám người này cũng không cố ý, cũng không thể làm bọn họ từ bỏ ý định phản kháng trong lòng. Lăng Lan quét mắt một vòng rồi nhìn về phía người đội trưởng đội hộ vệ đang bị học sinh đè xuống.
Người này năng lực đạt đến trung cấp tỉ mỉ cao nhất, nếu không phải bị năm sáu học sinh có cấp độ tỉ mỉ tiến hành vây công và kết hợp với Lâm Trung Khanh đạt sơ cấp tỉ mỉ cao nhất đồng thời chế phục không thể nào có chuyện bị đánh thua thảm như vậy. Tất nhiên, nếu đối phương là khí kình cấp thì khẳng định Lăng Lan phải đích thân ra tay.
Đội trưởng đội hộ vê chắc chắn là người mạnh nhất ở đây, nếu có thể dùng thực lực triệt để giải quyết người này thì nhất định sẽ đả kích rất lớn vào lòng tự tin của đối phương, đến lúc đó chắc chắn không ai còn nuôi ảo tưởng phản kháng nữa.
Thật ra Lăng Lan cũng có thể ra lệnh cho tân sinh đánh ngất hết những nhân viên ở đây sau đó đưa vào phong nào đó nhốt lại giống như nhân viên bảo vệ, nhưng lần này lại làm mọi chuyện phức tạp như vậy cũng là vì cô nghĩ cho những tân sinh đi theo mình.
Cô có thể dễ dàng cho Tiểu Tứ triệt để khống chế phi thuyền, sau đó bay thẳng đến Đệ nhất Nam tử quân giáo, nhưng nếu thế sẽ làm hỏng mất cơ hội cho những tân sinh này hiểu thấu đáo về phi thuyền. Phải biết rằng, để có được cơ hội thực tập trên một phi thuyền hàng thật giá thật thế này là không phải dễ, thậm chí khi đã là quân giáo sinh thì phải đến tận năm thứ tư mới được thực tập, mà những học sinh đó cũng chỉ là những học sinh xuất sắc nhất.
Nếu những tân sinh ở đây có thể đạt được cơ hội thực tập thì sẽ có được kinh nghiệm rất lớn … Mà những nhân viên công tác chính là những thầy giáo tốt nhất, đây cũng là nguyên nhân cô không ra lệnh đánh ngất bọn họ …
Bởi vì những tân sinh này đã nguyện ý theo cô, tín nhiệm cô, dù ý tưởng cô điên cuồng nhưng bọn họ vẫn vui vẻ đi theo không lời phản đối. Cô chính là người hiểu được phải hồi báo cho người khác, nếu họ đã đối với cô như vậy thì không có lý do gì không giúp bọn họ một phen.
Trong lòng đã có quyết định, cô chậm rãi đi đến nơi đội trưởng hộ vệ bị áp chế quỳ rạp trên đất, thản nhiên ngồi xổm xuống nhìn nhìn rồi lạnh lùng hỏi “Anh có tâm phục khẩu phục không?”
“Còn lâu, các ngươi quá ti bỉ, nếu không phải cả đám đánh mình ta thì các ngươi làm sao là đối thủ của ta”. Anh ta hết sức tự tin trả lời.
“Tốt, tôi cho anh một cơ hội, nếu anh chịu được một chiêu của tôi, tôi sẽ tha cho các anh, đồng thời sẽ đi nhận tội với thuyền trưởng”. Cô mạnh mẽ đứng dậy, phất phất tay với ba học sinh để họ thả người ra.
Ba người này mỉm cười buông tay, ánh mắt gã đội trưởng hộ vệ thoáng hiện kinh hỉ, vội đứng lên nói “Không cần một chiêu, một trăm chiêu ta cũng tiếp” Anh ta có tự tôn của mình, sẽ không thèm chiếm tiện nghi của Lăng Lan.
Bất quá lời này lại khiến vài tân sinh cười cười, thật không biết lượng sức. Tuy ba năm không thấy Lăng Lan xuất thủ, nhưng ba năm trước lão đại có khả năng đã là cấp khí kình cao nhất, đối phó với tỉ mỉ cao nhất tuyệt đối có thể tất sát. Cho dù hiện tại Lăng Lan chưa hồi phục, nhưng một chiêu đánh bại đối phương là không có vấn đề gì.
Đội trưởng đội hộ vệ nhìn vài tân sinh cười ra tiếng thì trong lòng chùng xuống, không lẽ đội trưởng của những tân sinh này là siêu cấp cao thủ sao? Khi anh ta nhìn qua khuôn mặt ngây thơ còn non nớt của Lăng Lan thì liền vứt ngay cái ý nghĩ đó. Nếu muốn một chiêu đánh bại anh ta thì cần phải đạt đến khí kình cao nhất, mà đối phương trẻ tuổi như vậy làm sao đạt được trình độ đó chứ?
Tuy trong nhà ăn có một học sinh cấp khí kình, nhưng đó chỉ là sơ cấp, đối với những người đó, đội trưởng mfinh có thể kiên trì từ năm mươi đến sáu mươi chiêu….
Anh ta không tin Lăng Lan có thể một chiêu đánh bại mình, nhưng thái độ của nhóm tân sinh cũng khiến anh ta không thể không cẩn thận đề phòng, bày ra một tư thế phòng thủ rồi nghiêm cẩn chờ Lăng Lan công kích. Nếu bên kia tình nguyện công bằng một đấu một thì anh ta cũng nguyện ý.
Lăng Lan nói rất rõ ràng, chỉ cần anh chống chịu được một chiêu thì sẽ Lăng Lan sẽ nhận thua, như vậy anh cũng không làm trái quy định đi tấn công.
Lăng Lan nhàn nhạt nhìn đội trưởng hộ vệ một cái, sau đó mở ra khí thế, một luồng áp lực vô hình trực tiếp bao phủ trong phòng điều khiển.
“Cấp khí kình!” Đội trưởng hộ vệ cảm giác được áp lực thì sắc mặt biến đổi, nguyên bản đã bày ra bảy tầng phòng thủ xung quanh ngay lập tự tăng thành mười hai tầng, có thể nói bây giờ anh ta đem toàn lực của mình đặt vào mười hai tầng phòng thủ xung quanh.
“Cứ vậy đi!” Lăng Lan nhẹ nhàng bâng quơ vươn một ngón tay điểm về phía đối phương, bộ dạng khinh thường đó khiến cho đội trưởng hộ vệ tức hộc máu nhưng cũng không dám phẫn nọ, bởi vì anh ta cảm giác được từ đầu ngón tay Lăng Lan truyền tới áp lực vô cùng cường đại.
“Khí kình cao nhất, không, là khí kình đại viên mãn, điều này sao có thể a?” Đội trưởng hộ quá sợ hãi lắp bắp, hai tay giao nhau chặn trước mặt.
“Oành!” Một tiếng nổ vang, mọi người không hẹn mà cùng nhau bị một luồng khí kình vô hình đẩy văng ra ngoài, hiện trường vô cùng hỗn độn.
Cả người đội trưởng bay ngược ra ngoài, đập thẳng vào vách phi thuyền, sau đó phun máu ngã xuống, chỉ thấy mắt anh ta trắng dã, không biết sống chết ra sao.
Càng khủng bố là, vách phi thuyền được xưng là cực kỳ cứng rắn cũng bị xuất hiện vế rách, ở giữa những đường nứt đó có dấu vết hình người móp vào, một màn này làm cho tất cả nhân viên công tác hoảng sợ vạn phần, trong lòng run sợ. Rốt cuộc người dẫn đầu nhóm tân sinh này mạnh đến mức nào? Chẳng lẽ đã cùng cấp bậc với ngài thuyền trưởng sao.