Edit: Jane McAdam
Beta: Beheonhoxinh
“Đúng rồi, ở giới cơ giáp cậu đã có chiến đội chưa? Tôi cũng chưa có. Nếu trong đội còn trống thì cho tôi một suất với nhé, được không?” Lý Lý Lan Phong không muốn mình và Thỏ con một lần nữa bèo nước gặp rồi lại tan. Trước đây, anh không gia nhập bất cứ chiến đội nào là vì sợ bại lộ thân phận, kế nữa là trong lòng đã có chủ ý xa vời muốn gặp lại Thỏ con. Anh nghĩ, gia nhập cơ giáp chiến đội của Thỏ con, các thành viên bên trong có lẽ toàn là cơ giáp thỏ…
“Ách… Tôi đang thành lập” Lăng Lan không nghĩ đến bảy năm nay Báo con còn chưa lập chiến đội, chẳng lẽ năm đó cậu ta không có thi vào Quân giáo mà là đi học học viện tổng hợp sao? Hay thậm chí là một cơ giáp khống chế nghiệp dư? Bằng không, với năng lực khống chế của cậu ta, không có chuyện không có người muốn mời.
Chỉ có quân giáo mới có chiến đội, bởi vì tương lai quân giáo sinh đều là quân nhân của Liên Bang. Quân giáo sinh thành lập chiến đội khi vào quân đội sẽ được tồn tại lâu dài và có nguồn bổ sung. Còn ở các Học viện tổng hợp, học sinh chưa chắc tốt nghiệp sẽ theo nghiệp binh cho nên cũng không đủ tư cách thành lập chiến đội
Tất nhiên, không thể nói rằng những học viên này không được phép gia nhập chiến đội. Nếu thích làm người điều khiển cơ giáp, thì ở thế giới cơ giáp, bọn họ sẽ tạm thời gia nhập vào một chiến đội còn thiếu thành viên. Nhưng những người này cho dù năng lực cao tới đâu thì cũng chỉ làm thành viên tạm thời vì chưa chắc tương lai họ trở thành quân nhân. Chỉ khi sau này họ nguyện ý gia nhập binh đoàn thì mới có tư cách làm thành viên cố định của chiến đội.
Lăng Lan biết rõ, trong giới cơ giáp có rất nhiều chiến đội đến từ chiến đội bên ngoài đời thực. Niệm Thiên Từ Nhân nói vậy có nghĩa là ngoài đời cậu ta cũng không có chiến đội. Điều này chứng minh cậu ta có thể không phải là học sinh của Quân giáo, bằng không với thực lực đó, nếu không theo ai thì cũng tự mình lập được chiến đội.
Vốn định hỏi cậu ta học ở trường nào nhưng giờ cô lại không dám mở miệng vì sợ làm đối phương thương tâm tự ti. Lăng Lan biết, Báo con đam mê cơ giáp đến mức nào, nếu có thể, cậu ta nhất định sẽ vào Quân giáo.
“Đang thành lập?” Lý Lan Phong sửng sốt khi nghe Lăng Lan nói.
Bảy năm trước đã có thể đi vào thế giới hư nghĩ học tập cơ giáp khống chế hẳn là không nhỏ hơn anh bao nhiêu. Vì sao đến tận bây giờ còn chưa lập chiến đội? Chẳng lẽ đối phương không phải là Quân giáo sinh, hoặc lúc trước không khảo nhập quân giáo mà chỉ có thể học ở Học viện tổng hợp? Hoặc có lẽ bây giờ đã là quân nhân chính thức nên mới bắt đầu thành lập chiến đội.
Đang định hỏi Thỏ con trước đây học ở trường nào, bỗng chốc Lý Lý Lan Phong chần chờ, nếu hỏi xong đối phương hỏi lại thì biết trả lời sao giờ. Nếu biết mình đang học ở trường Đệ nhất Nam sinh Quân giáo thì không biết trong lòng đối phương có cảm thấy mất mát e dè hay không?
“Vậy lúc thành lập, có thể cho tôi một vị trí không?” Lý Lan Phong châm chước, quyết định không hỏi vấn đề nhạy cảm này, mà xin một danh nghạch trong chiến đội trước. Trong lòng anh, cho dù Thỏ con có là một tiểu binh thì anh cũng nguyện ý đi theo, quyết cùng Thỏ con tiến lên chiến trường kiến công lập nghiệp.
“Ách, Được! Trong tương lai cậu sẽ trở thành quân nhân sao?” Cô dè đặt hỏi. Nếu Báo con trả lời là phải, cô sẽ cho đối phương vào danh ngạch đội viên cố định, tương lai đối phương chính thức gia nhập quân đội sẽ thực sự đưa anh ta vào đội trong hiện thực. Nếu không, cô chỉ đành tiếc nuối cho đối phương một vị trí tạm thời trong đội. Cô còn phải phụ trách cho những thành viên khác trong đội nữa.
Câu hỏi của Lăng Lan khiến Lý Lan Phong sửng sốt, nhưng anh nhanh chóng nghĩ cẩn thận nguyên nhân trong đó, rất quyết đoán trả lời “Đương nhiên”. Quả nhiên Thỏ con hiện tại là một quân nhân. Anh âm thầm hô mình may mắn vì đã không lỗ mãng hỏi nhiều.
“Tốt lắm, cậu sẽ có một vị trí trong chiến đội của tôi.” Cô nhẹ nhõm thở dài một hơi. Thiên phú khống chế cơ giáp của Báo con cô rất rõ ràng, tuyệt đối không kém hơn Tề Long. Có đối phương gia nhập thì so với một người không quen gia nhập tất nhiên là tốt hơn nhiều. Tin rằng với tính cách của Báo con, bọn Tề Long sẽ không có lý do bài xích.
Không hiểu vì sao, Lăng Lan rất có lòng tin với Báo con. Tin rằng đối phương nhất định sẽ được các đội viên khác tán thành.
“Chúng ta sẽ gia nhập Quân đoàn hai mươi ba”. Lăng Lan lần nữa nhắc nhở. Cô không biết Báo con bao nhiêu tuổi, không biết đã đến lúc báo danh nhập ngũ hay chưa, để chắc ăn, cô phải nhắc nhở đối phương một chút, đừng để gia nhập Quân đoàn khác. Bốn năm nữa, lúc đó cả bọn sẽ vào Quân đoàn hai mươi ba, cho dù Báo con có là một tiểu binh sĩ thì cô vẫn có thể dùng quyền lực để đưa đối phương về với đội của mình, chính thức gia nhập chiến đội.
“Uhm, biết rồi!” Lý Lan Phong cao hứng trả lời. Vốn dĩ tính sang năm ghi danh Quân đoàn Một, nhưng giờ anh đã quyết đoán thay đổi mục tiêu qua Quân đoàn Hai mươi ba, sau đó sẽ chờ Thỏ con đến tìm mình.
Hai người thật kỳ diệu không đề cập đến vấn đề trường học. Ai cũng tự cho mình là đúng. Làm hại cả hai đã bỏ qua cơ hội biết rõ chân tướng của nhau. Không thể không nói, Lăng Lan và Lý Lan Phong thập phần ăn ý. Dù có hiểu lầm thì cũng ăn ý hiểu lầm!!!
“Bạn cậu, cơ giáp đặc biệt cấp ấy, không lẽ cũng chưa có chiến đội? Nếu chưa thì vào cùng cậu luôn đi” Lăng Lan nghĩ, bạn của người này cũng rất mạnh mẽ, nhịn không được tò mò dò hỏi.
“Tôi và cậu ấy đều không có chiến đội chính thức, có điều cậu ấy có làm thành viên tạm thời của một chiến đội, năm sau là giải ước rồi. Nếu đến lúc đó, cậu còn chỗ thì cho cậu ấy vào luôn nhé. Nếu cậu thấy cậu ấy không hợp thì cho cậu ấy làm thành viên tạm thời cũng được. Cậu ấy cũng giống tớ, tương lai đều chọn nghiệp binh”. Lý Lan Phong lúc này mới nhớ tới Triệu Thuân, thuận tiện chủ động kéo bạn vào luôn cho vui.
Lý Lan Phong biết rõ, anh theo Thỏ con là vì anh cùng cơ giáp thỏ này có duyên phận lại thập phần ăn ý khiến anh khắc sâu trong lòng. Nhưng Triệu Thuân lại khác, cậu ta không có quan hệ gì với Thỏ con nên anh cũng không thể làm khó Thỏ được. Với lại anh cũng không thể thay Triệu Thuân làm chủ tương lai. Dù sao Thỏ con có thể chỉ là một tiểu binh, mà thực lực của Triệu Thuân chắc hẳn sẽ là Trung úy. Cho nên nếu hai người này chịu hợp tác thì ký ước tạm thời sẽ làm cho cả nhà đều vui.
Lý Lan Phong cũng không muốn đem bằng hữu trở thành người một nhà. Anh hiểu, người với người ở chung đều là do duyên phận. Anh khẳng định, vì Thỏ con anh sẽ nhân nhượng vì lợi ích chung, cái gì nhịn được sẽ nhịn, anh đã sớm liệu cho mình như thế. Kể cả chiến đội của Thỏ con toàn là một đám tiểu binh thì anh cũng sẽ điệu thấp, cố gắng lấy lòng đối phương để bọn họ tán thành anh. Đây là vì bảy năm trước, anh đã xác định sẽ đi theo Thỏ con, loại tín niệm này khiến cho mọi khó khăn đối với anh đều là phù du không đáng nhắc tới.
“Uhm, đến lúc đó nói sau. Hiện tại chiến đội của tôi có năm người, về sau họ chắc chắn sẽ là thành viên chiến đội cố định, thêm cậu nữa thì vẫn còn thiếu vài người so với quy định là mười hai người. À, tôi có nhìn trúng hai người nhưng vẫn chưa hỏi ý họ có chịu gia nhập hay không. Nếu năm sau còn chưa đủ số, cậu gọi bạn cậu vào thử, nếu thích hợp với mọi người thì tham gia luôn.” Lăng Lan cũng không cự tuyệt Triệu Thuân, dù sao thực lực trước mắt cũng đạt tới sư sĩ cấp đặc biệt, mà chiến đội hậu cần cũng đủ rồi, giờ cần tăng thêm người khống chế cơ giáp chuyên nghiệp, Triệu Thuân cũng là một nhân tuyển thích hợp.
“Uhm, tuyệt!” Lý Lan Phong lập tức trả lời, thay Triệu Thuân đáp ứng, dù sao sang năm tên kia cũng không có chiến đội, lôi cậu ấy vào cùng lăn lộn tạm thời cũng không có vấn đề gì. Nghe thấy Thỏ con nói có nhìn trúng hai người nên anh tò mò hỏi “Hai người nữa là ai vậy? Cũng là người trong thế giới cơ giáp sao?”
“Một người tên Cơ Vô Bất Tu quen ở giới cơ giáp. Còn một người khác thì không biết có ID trên giới cơ giáp hay không nhưng ở chỗ tôi, anh ta là một thiên tài”. Cô trả lời.
“Cơ Vô Bất Tu, cái tên nghe quen quen…” Lý Lan Phong sửng sốt, sau đó lập tức nhớ ra đây không phải là người mà Lôi Vương nhìn trúng sao? Người đó là một thiên tài về cải tạo cơ giáp. Lúc trước vì muốn có anh ta mà Lôi Vương không tiếc phong tỏa mọi đường sống của người ta, khiến anh ta liên tục thất bại khảo hạch trong hai năm liền. Thất bại thêm lần nữa sẽ có nguy cơ bị đá khỏi Đệ nhất Nam tử Quân giáo…
“Cơ Vô Bất Tu là cơ giáp cải tạo chuyên nghiệp của Đệ nhất Nam sinh Quân giáo…” Lý Lý Lan Phong thấp giọng nói.
“Ah, cậu cũng nghe qua tên này à?” Lăng Lan kinh ngạc nói “Chính xác, anh ta là thiên tài cải tạo cơ giáp chuyên nghiệp. Bị Lôi Vương bức bách, tôi có dịp giúp anh ta một phen, đưa anh ta đi thành Tín Dương. Không biết anh ta có nguyện ý gia nhập chiến đội của tôi hay không?”
“Hóa ra người đưa cậu ta đi thành Tín Dương là cậu à.” Lý Lan Phong kinh ngạc nhìn cơ giáp trước mắt. Phải biết vì vụ đó mà Lôi Vương cực kỳ phẫn nộ, nhưng có dùng cách gì thì cũng không thể tìm ra người đã giúp Cơ Vô Bất Tu, điều này làm tên đó ấm ức dễ sợ. Hồi trước lúc anh nghe được tin này, trong lòng khoái trá mấy bữa.
Quả nhiên Thỏ con chính là thần may mắn của anh, dù bọn họ không biết nhau thì cậu ấy vẫn như cũ giúp anh chèn ép Lôi Vương một trận.
Lý Lan Phong dùng ánh mắt cảm kích nhìn trung cấp cơ giáp đối diện, dĩ nhiên nguyên nhân cảm kích chỉ mình anh biết.
“Tôi tin cậu ấy sẽ tự nguyện gia nhập” Anh cười cười nói. Thỏ con là ân nhân của Cơ Vô Bất Tu, phần tình nghĩa này sẽ khiến cậu ta khó lòng từ chối, hơn nữa Thỏ con mời cậu ta gia nhập chiến đội chính là tán thành cậu ta, càng là một loại tương trợ.
Nên biết các thế lực của Quân giáo đều mơ ước năng lực cải tạo cơ giáp của Cơ Vô Bất Tu, nhưng lại không dám đắc tội với Lôi Vương, và cũng không có chiến đội nào dám mời cậu ta gia nhập. Không có chiến đội hiệp trợ, cho dù năm nay vượt qua khó khăn đủ tư cách khảo hạch, nhưng mấy năm tới cậu ta sẽ không đạt được thành tích khảo hạch phối hợp chiến đội toàn năng. Cho nên Thỏ con mời cậu ta vào đội chính là cứu mạng cậu ta, cậu ta không thể cự tuyệt.
“Hy vọng như cậu nói thì quá tốt” Lăng Lan cảm thấy phải lập chiến đội rồi, ở trung học không thể chính thức thành lập, nhưng ở giới cơ giáp có thể thử trước một bước, ngoài ra cũng tạo điều kiện cho bọn Tề Long quen biết với Báo con.
Cứ như vậy Lăng Lan và Lý Lý Lan Phong cùng hẹn thời gian gặp mặt lần sau ở giới cơ giáp rồi từng người logout.
Lăng Lan xem thấy bọn Tề Long đều đã trở lại bèn kêu cả bọn lên, long trọng tuyên bố ở giới cơ giáp thành lập chiến đội với tên gọi Lăng Thiên.
Không còn cách nào khác, để giúp bọn nhóc này nên cô đã quyết tâm có một cái tên thật kiêu ngạo, nếu không thì giới cơ giáp làm gì xuất hiện Lăng Thiên xx đâu, chiến đội có cái tên lởm khởm, không hay nói không chừng bọn họ sẽ bạo loạn mất.