Edit: Phi Nguyệt
Kiều Đình nhíu mày, xem ra đoàn cơ giáp Lăng Thiên cũng đề phòng bọn họ điều tra danh sách thi đấu.
Nhưng đoàn Lăng Thiên giữ gìn danh sách của họ như vậy chứng tỏ họ sợ danh sách đó bị lộ ra ngoài, đây đúng là chuyện tốt. Vả lại, cho dù hắn không biết danh sách của đối phương, nhưng chỉ cần có hắn ở đây dẫn đầu các đội viên đều là cơ giáp sĩ điều khiển cơ giáp trung cấp thì thắng lợi chắc chắn sẽ thuộc về đoàn Lôi Đình. Xem ra hắn đã quá để tâm vào trận đấu này nên mới thiếu bình tĩnh như vậy.
Thấy đoàn trưởng không tức giận, người vừa tới thở phào, hắn yên lòng lấy ra một thẻ lưu trữ và đưa cho Kiều Đình: “Đây là tư liệu của từng thành viên cao cấp trong đoàn Lăng Thiên mà chúng tôi thu thập được mấy ngày nay, trong đó những cái tên được đánh dấu đỏ là những người chúng tôi đoán có khả năng xuất chiến nhất.”
Đội viên đứng bên cạnh Kiều Đình đưa tay ra nhận lấy chiếc thẻ, sau đó cung kính đưa cho Kiều Đình. Kiều Đình cầm lấy chiếc thẻ và đưa nó lướt qua màn hình máy truyền tin cá nhân, nội dung bên trong chiếc thẻ lập tức được sao chép lại.
Trên máy truyền tin của Kiều Đình nhanh chóng xuất hiện một màn hình giả lập, toàn bộ tư liệu có trong chiếc thẻ hiện ra trước mắt mọi người.
Đứng đầu danh sách là cái tên Lăng Lan, nhưng phần thông tin phía sau cái tên đó đều được để dấu chấm hỏi, cuối cùng người thu thập thông tin để lại một phỏng đoán rằng rất có thể người này là một cơ giáp sĩ cao cấp, cũng có thể là đặc cấp sư sĩ, không xác định được.
Nhìn đám dấu hỏi trong phần thông tin phía sau và lời phỏng đoán cuối cùng, gương mặt Kiều Đình trầm xuống, hắn nghiêm giọng chất vấn: “Đây chính là tư liệu mà các cậu tìm hiểu được?”
Tên vừa đem tấm thẻ tư liệu tới vuốt mồ hôi trên trán giải thích: “Đoàn trưởng, là như vậy, người đứng đầu của đoàn Lăng Thiên vẫn luôn hành động đơn độc nên chúng tôi không có cách nào moi được thông tin chính xác từ những người xung quanh hắn ta, nhưng chúng tôi vẫn tìm được khá đầy đủ thông tin về những đoàn trưởng và đội trưởng khác của họ, lời phỏng đoán của chúng tôi cũng là từ các đoàn trưởng và đội trưởng của họ nói ra, đây nhất định là thông tin có căn cứ ạ.”
Kiều Đình hừ giọng, liếc mắt trở lại bản tư liệu thu thập được, hắn nhìn thấy ngoại trừ Lăng Lan thì những người khác đều có thông tin nên không truy cứu nữa, tiếp tục tập trung vào những thông tin khác.
Phần tiếp theo chính là tư liệu của ba vị đoàn trưởng Võ Cảnh, Lý Anh Kiệt và Tề Long, thông tin về họ khá đầy đủ, từ tính cách, sở trường chiến đấu…v.v…, đẳng cấp hiện tại của họ là cao cấp sư sĩ. Nhưng ở trình độ nào trong cấp độ cao cấp thì không ai tra ra được vì những người đi thu thập thông tin chưa từng giao thủ với những vị đoàn trưởng đó.
Kiều Đình rất hài lòng với bản tư liệu này, hầu hết các đoàn trưởng và đội trưởng của đoàn Lăng Thiên đều là cơ giáp sĩ cao cấp, chỉ có vài đội trưởng là cơ giáp sĩ trung cấp. Với số liệu này, đoàn Lăng Thiên không thể so sánh cùng đoàn Lôi Đình, chắc chắn Lôi Đình sẽ thắng trong trận chiến phục thù lần này.
Nhưng không thể không nói, bản tư liệu này cũng làm cho Kiều Đình phải giật mình.
Dù sao các đoàn trưởng và đội trưởng của đoàn cơ giáp Lăng Thiên mới vào năm học thứ hai, ở độ tuổi này mà bọn họ đã lên đến cơ giáp sĩ cao cấp thì chắc chắn phải rất có thiên phú điều khiển cơ giáp. Đáng sợ là ở chỗ, đoàn cơ giáp Lăng Thiên này không phải là một đoàn nhỏ, nó đã phát triển rất lớn mạnh rồi… Không ngờ, học viện đồng quân trung tâm yên lặng mấy năm nay lần này lại tới được nhiều thiên tài như vậy.
Nếu cho bọn chúng thêm thời gian, có lẽ đoàn Lôi Đình cũng không phải là đối thủ của chúng mất. Kiều Đình thầm cảm thấy may mắn, lòng càng muốn thắng trận đấu phục thù lần này để đánh tan đoàn cơ giáp Lăng Thiên.
“Xem ra chúng ta nên thêm điều kiện đặt cược!” Cuối cùng Kiều Đình cũng hiểu được vì sao Phó đoàn trưởng của mình lại đưa ra điều kiện đặt cược kia. Nếu muốn triệt tiêu hoàn toàn mối nguy họa với đoàn cơ giáp Lôi Đình thì chỉ có thể nuốt trọn đối phương.
“Trong đoàn cơ giáp Lăng Thiên này, ngoại trừ tên đoàn trưởng có chút vấn đề thì những người khác không đáng lo ngại.” Gương mặt Kiều Đình giãn ra, hắn cười nhẹ, xem ra là hắn đã quá lo lắng rồi.
“Mau chóng xác định danh sách rồi gửi lên đi!” Kiều Đình đưa ra quyết định.
Trợ lý đứng bên cạnh nghe vậy bèn gửi danh sách đã chuẩn bị từ trước cho hệ thống đầu não.
“Tất cả các thành viên tôi lựa chọn tham gia lần này đều là cơ giáp sĩ cao cấp hậu kỳ, chuẩn bị tiến vào đặc cấp sư sĩ. Cho dù tôi không tham gia nhưng tin chắc các đội viên của chúng ta dư sức ăn được đoàn cơ giáp Lăng Thiên.” Kiều Đình lộ nụ cười đắc ý.
….
“Lão đại, Lôi Đình đã gửi danh sách lên.” Tiểu Tứ vẫn luôn theo dõi động tĩnh của đoàn Lôi Đình thấy họ gửi danh sách lên bèn sao chép một bản từ hệ thống đầu não.
Lăng Lan đang nghiên cứu lựa chọn đạo sư nào, nghe thấy tiếng nói của Tiểu Tứ, cô nở nụ cười, quả nhiên Lôi Đình không thể chờ được nữa: “Cùng xem một chút nào.”
Tiểu Tứ cho danh sách hiện ra trong đầu của Lăng Lan, Lăng Lan xem qua một lượt sau đó nhẹ gật đầu, quả nhiên không ngoài dự đoán của cô, Kiều Đình muốn thể hiện uy phong trong trận chiến phục thù này.
“Mặc dù các thành viên đều là cơ giáp sĩ cao cấp nhưng những người này đều đã tấn cấp được hơn hai năm, dù là về kỹ thuật điều khiển cơ giáp hay kinh nghiệm chiến đấu đều phong phú hơn rất nhiều so với các đội viên của chúng ta.” Tiểu Tứ nhắc nhở.
“Có hai đặc cấp sư sĩ là Lý Lan Phong và Triệu Tuấn dẫn đầu thì những tên cơ giáp sĩ cao cấp đầy kinh nghiệm kia chỉ có thể trở thành tốt thí.” Lăng Lan cười nhẹ. “Chúng ta cũng quyết định danh sách để đưa lên thôi.”
Kiều Đình, khi anh nhìn thấy Đặc cấp sư sĩ trong đội ngũ của chúng tôi, anh có hối hận vì quyết định quá qua loa của mình hay không? Nụ cười trên môi Lăng Lan càng đậm, cô rất muốn nhìn thấy gương mặt biến sắc của Kiều Đình.
Lần này Lăng Lan đưa tám đội viên mạnh nhất bên cạnh mình vào danh sách, thêm cả Võ Cảnh, Lý Anh Kiệt, hai người này đều là cơ giáp sĩ cao cấp hậu kỳ, cái tên cuối cùng được đưa vào danh sách chính là người vừa tấn cấp Cao cấp sư sĩ, Cao Tấn Vân.
Lý do Lăng Lan chọn lựa Cao Tấn Vân mà không phải những người khác mạnh hơn cậu ta là vì cô muốn nhìn xem năng lực điều khiển cơ giáp của Cao Tấn Vân đến mức độ nào. Mặc dù mưu lược đầu óc của cậu ta rất tốt nhưng không thể khuyết thiếu năng lực mạnh mẽ, Lăng Lan nhất định phải quan sát kỹ người này.
Hai phe đều gửi danh sách lên vào phút chót, thời gian thi đấu sẽ được hệ thống đầu não thông báo trước một tuần trước khi diễn ra trận đấu.
Sau khi đưa danh sách lên, Lăng Lan cũng không quan tâm đến chuyện này nữa, đến cả vấn đề danh sách có bị rò rỉ trước khi chính thức khai chiến hay không cô cũng ném cho Vũ Cảnh phụ trách. Lăng Lan cho rằng nếu cứ chuyện gì cũng cần cô nhúng tay vào thì đám em út phía dưới quá vô dụng rồi. (Lăng Lan luôn dùng thủ đoạn cao tay để che giấu sự lười của mình mà thôi.)
Lăng Lan để sự kiện thi đấu sang một bên mà tiếp tục chuyên tâm vào chuyện lựa chọn đạo sư. Chương trình học lý luận trong kỹ thuật điều khiển cơ giáp sắp kết thúc, tháng sau cô sẽ theo các đạo sư thực hành điều khiển cơ giáp. Lúc này ở trước mặt Lăng Lan là một tờ phiếu yêu cầu lựa chọn đạo sư hướng dẫn.
Ở trường đệ nhất nam sinh quân giáo, mỗi học sinh đều có quyền xin được theo một đạo sư hướng dẫn, trình tự ban đầu ai cũng có thể lựa chọn ba vị đạo sư, nhưng những vị đạo sư này có thể đồng ý hoặc không, các đạo sư sẽ từ trong những bức thư giới thiệu tuyển chọn ra những học viên mà họ muốn thu. Thư giới thiệu sẽ đến tay các đạo sư lần lượt theo thứ tự, nếu vị đạo sư thứ nhất từ chối, thư giới thiệu sẽ tự động được đưa đến đạo sư thứ hai, tiếp tục như thế mà đến vị đạo sư thứ ba.
Nhìn bên ngoài tưởng rằng phương án này rất công bằng, nhưng thực tế mỗi vị đạo sư đều chỉ được nhận một số lượng học sinh nhất định. Bình thường, những vị đạo sư trong nhóm đầu tiên được chọn đều rất dễ dàng tuyển đầy danh sách quy định, sau đó đến những vị ở nhóm thứ hai và thứ ba… điều này dẫn đến việc có rất nhiều học sinh đều bỏ lỡ cơ hội xin được vào ba đạo sư mà mình mong muốn, cuối cùng bị hệ thống đầu não tùy ý phân phối cho các đạo sư khác.
Cho nên, các học sinh đều rất coi trọng sự kiện xin được chỉ định đạo sư hướng dẫn. Để đảm bảo có thể đi theo những đạo sư có phong cách gần mình nhất, các học sinh đã phải nghiên cứu rất rõ về các vị đạo sư ở trong trường ngay từ lúc khai giảng, bọn họ sẽ không lựa chọn vị đạo sư mạnh nhất mà chọn vị thích hợp với mình nhất.
Hiện giờ Lăng Lan cũng đang phải lựa chọn đạo sư cho mình, việc này làm cô vô cùng bối rối, cô thích loại hình cận chiến cơ giáp, nhưng vị đạo sư cận chiến mạnh nhất trong trường quân giáo chỉ có một vị đang là Vương bài sư sĩ. Mà vị đạo sư cận chiến duy nhất này lại am hiểu thủ pháp công kích nhanh mạnh quyết đoán, nó đi ngược với kiểu điều khiển cơ giáp tinh tế tỉ mỉ và hoàn mỹ của Lăng Lan. Nếu lựa chọn vị đạo sư này rất có thể gây ra mâu thuẫn giữa hai bên, đạo sư sẽ không hài lòng khi học sinh không học theo phương pháp điều khiển của mình mà đổi thành một kiểu khác.
Lăng Lan nhìn lại một lần nữa cái tên Đường Ngọc được xếp hạng thứ nhất trong các đạo sư, vị này được tất cả mọi người trong trường quân giáo, từ các đạo sư khác đến các học viên đều khen là một tiến sĩ tinh anh điều khiển cơ giáp, ông ấy chính là vị đạo sư mạnh nhất trong trường, bởi vì ông ấy nắm rõ tất cả các kỹ thuật điều khiển cơ giáp trong cấp Vương bài. Mặc dù thứ ông ấy am hiểu nhất là công kích từ xa, nhưng năng lực cận chiến cũng rất mạnh, bởi vì công kích từ xa chú trọng chi tiết, mà thủ pháp điều khiển cơ giáp của Đường Ngọc cực kì tinh tế tỉ mỉ, cùng một loại với Lăng Lan.
“Nên chọn đạo sư Đường Ngọc sao?” Lăng Lan cau mày, nếu như Đường Ngọc không phải là đạo sư hướng dẫn cho Kiều Đình thì cô cũng không bối rối như vậy. Lăng Lan thật sự không muốn có một chút quan hệ nào với Kiều Đình.
“Được rồi, vẫn nên chọn những người khác thì hơn.” Cuối cùng Lăng Lan vẫn quyết định từ bỏ, cô tùy ý lựa chọn ra vài vị đạo sư trong danh sách, dù sao bây giờ cô cũng đang học điều khiển cơ giáp với đạo sư số 3 trong không gian học tập nên cô không quá quan tâm đến đạo sư hướng dẫn như các học sinh khác.
Lúc này, Tiểu Tứ đang im lặng bỗng lên tiếng: “Lão đại, Đường Ngọc là vị đạo sư tốt nhất rồi, vì sao chị không chọn ông ấy?” Tiểu Tứ không chấp nhận được việc một vị đạo sư quá kém làm thầy hướng dẫn cho lão đại nhà mình, vì nó cho rằng như thế sẽ làm mất mặt Lan lão đại