<!---->Một ngày này, cả nam vực Tu Chân Giới, linh lực xao động, các loại trân cầm linh thú liên tiếp hiện ra tung tích. Rất nhiều địa phương xuất hiện các dị tượng linh bạo, linh vũ, linh hà, linh vụ.
Không biết có bao nhiêu thái dương tinh vạn năm chiếu khắp Chân Vực, hôm nay nóng rực phi thường, thái dương khí hừng hực. Cùng lúc đó, mặt trăng tròn như gương hoa thủy nguyệt hiện ra giữa trời cao, chiếu rọi với thái dương tinh tướng, thái âm khí đồng dạng hưng thịnh.
Một mặt trời một mặt trăng, một dương một âm, thế nhưng biến hóa cả sơ sinh của thiên địa, vạn vật trừ âm hướng dương, hướng khí hòa hợp cùng kỳ cảnh.
Chân Vực, ngày“Nhật Chước Nguyệt Hi” mỗi năm trăm năm một lần đã đến.
Trong hư không, một tòa mật cảnh bị cả đại trận cấm đoạn bao trùm, chậm rãi di động ra bên ngoài, tới gần nam vực Chân Vực.
Nam Huyền Tông, tông môn trong Tiếp Tiên Điện, chín tiếng chuông to lớn vang lên, tiếng chuông trầm dày mộc mạc, đang triệu tập tất cả đệ tử tham gia mật cảnh Cực Đạo Cung đến hội hợp.
Sau chín tiếng chuông vang lên, Bắc Thần vẫn còn ngồi thẳng trong tu luyện thất đột nhiên mở ra hai mắt, một cỗ tinh khí thoáng hiện ra trong hai mắt hắn.
“Rốt cục đã đến lúc rồi, mật cảnh Cực Đạo Cung, nhập đạo nguyên đan, chờ ta đến đi!”
Sau khi Bắc Thần rời khỏi tu luyện thất, lập tức đi đại điện ở sườn núi. Ba vị tiên trưởng Đệ Tứ Sơn, Lưu Phủ, Vương Mục, Tần Bạch dĩ nhiên đã đứng ở cửa đại điện trên sườn núi chờ rồi.
Sau một lát, năm đạo thân ảnh ngự phong mà đến. Bắc Thần đều nhận thức, là năm đệ tử Hóa Huyết hậu kỳ của Đệ Tứ Sơn, Cổ Phi Ca, Điền Phi Mộc, Phong Phi Kính, Ngôn Phi Du, Chỉ Điệp.
Cổ Phi Ca, Chỉ Điệp, Điền Phi Mộc đều là tu vi Hóa Huyết tầng chín, Phong Phi Kính là Hóa Huyết tầng tám, Ngôn Phi Du là Hóa Huyết tầng bảy.
Bắc Thần ở trong sáu người có thể nói là bài danh thấp nhất, lại là người đầu tiên tiến lên gặp các vị sư huynh.
- Còn phải chúc mừng sư đệ, tiến lên Hóa Huyết hậu kỳ!
Năm người cùng Bắc Thần đều là đệ tử Đệ Tứ Sơn, ngày thường cùng một chỗ tu luyện học tập, cũng là rất quen thuộc. Đối với thủ đoạn của Tiểu Bắc Bá, năm người bọn họ cũng đã vô cùng rõ ràng quen thuộc.
Về phần Chỉ Điệp, đối với Bắc Thần cho tới bây giờ đều là ánh mắt xem trọng, thấy tu vi hắn tựa hồ lại có tinh tiến, trong lòng cũng là vui mừng.
Lưu Phủ thấy người đến đông đủ, nâng tay nói:
- Tốt lắm, lần này Đệ Tứ Sơn chúng ta chỉ có sáu người các đệ phù hợp tư cách. Sau khi tiến vào mật cảnh Cực Đạo Cung kia, nên hội hợp cùng nhau. Nhiều thêm một người nhiều thêm một phối hợp. Mặc kệ nơi đó có bao nhiêu kỳ ngộ, còn sống mới là căn bản.
Sau đó, Lưu Phủ đẩy sang Vương Mục một chút, Vương Mục liền lấy ra sáu túi trữ vật đã sớm chuẩn bị tốt, đưa bọn Bắc Thần mỗi người một cái.
- Bên trong túi trữ vật này là một phần Tinh Linh Nguyên Đan, một viên Bạo Linh Nguyên Đan, một kiện pháp khí hộ thể trung phẩm Viên Thuẫn. Ngoài ra là một ít ngọc châu, bình ngọc, hộp ngọc thu thập linh túy linh thảo, các đệ giữ gìn cẩn thận. Tinh Linh Nguyên Đan là nguyên đan thượng phẩm, có thể rất nhanh khôi phục linh lực cơ thể, có trọng dụng với các đệ. Hộ thể Viên Thuẫn càng không cần nhiều lời, coi như là tăng thêm cho các đệ một thủ đoạn. Về phần Bạo Linh Nguyên Đan, không đến thời khắc cuối cùng ngàn vạn lần không cần sử dụng. Bạo Liên Nguyên Đan, là một loại kỳ môn đan dược, phẩm chất cũng là nguyên đan thượng phẩm. Có thể lợi dụng dược lực thúc giục linh lực trong cơ thể các ngươi cấp tốc tăng lên, nháy mắt tăng lên thực lực đối chiến, là dùng để bảo mệnh. Viên đan dược này có di chứng mãnh liệt, một khi sử dụng, ít nhất mười năm, cảnh giới tu vi không thể tăng thêm mảy may. Mấy thứ này là thay mặt Đệ Tứ Sơn chuẩn bị cho các đệ, giữ gìn cẩn thận, rất hữu dụng!
Sau khi Lưu Phủ phân phó, phất tay ý bảo Tần Bạch dẫn sáu người bọn Bắc Thần đi Tiếp Tiên Điện.
Dọc theo đường đi, sáu người đều thật im lặng, chỉ có Chỉ Điệp thì thầm bên tai Bắc Thần cẩn thận dặn dò. Một hàng bảy người Đệ Tứ Sơn, thời điểm bay đến trước quảng trường Tiếp Tiên Điện, có rất nhiều đệ tử Nam Huyền Tông cũng đã tập hợp ở đây.
Sau khi Tần Bạch an bài sáu người tại nơi tập hợp của mười sáu ngọn núi, liền bay vào trong Tiếp Tiên Điện. Bắc Thần giương mắt nhìn bốn phía, người nơi này thật đúng là nhiều a!
- Sư tỷ, như thế nào nhiều người như vậy, dựa vào trình độ của Đệ Tứ Sơn chúng ta, đệ tử Hóa Huyết hậu kỳ của tông môn hẳn là sẽ không vượt qua một trăm mới đúng. Ta xem xem quảng trường này, hiện tại tụ tập không dưới năm trăm đệ tử, còn có rất nhiều đang bay đến nơi này, cái này làm sao xuất hiện nhiều người như vậy a.
Chỉ Điệp nghe vậy cười cười nói:
- Đệ tử của Nam Huyền Tông chúng ta, ngoài đệ tử học tập tu luyện ở mười sáu ngọn núi, còn có một vài đệ tử tạp dịch, chỉ cần tu vi tiến đến Hóa Huyết hậu kỳ đều có thể tham gia hành trình mật cảnh này. Còn có một ít đệ tử đặc thù, tỷ như Giả Tuấn, trong lưỡng điện, tam viện cũng có một chút đệ tử thế này.
- Mặt khác, một ít thế lực phụ thuộc vào Nam Huyền Tông, Cổ Thành, Tiểu Tông Môn, Thế Gia nào đó cũng sẽ đưa đệ tử phù hợp điều kiện của chính mình đến đây. Mượn dùng thông đạo của Đạo Linh lão tổ Nam Huyền Tông của chúng ta mở ra, cùng nhau tiến vào mật cảnh Cực Đạo Cung.
- A, kia không phải đã để bọn họ chiếm tiện nghị sao!
Thấy vẻ mặt khó chịu của Bắc Thần, Chỉ Điệp không nhịn được cười khanh khách.
Từ sau khi Chỉ Điệp đến, một nhóm đệ tử nam của mười sáu ngọn núi Nam Huyền Tông vẫn luôn chú ý nàng, thấy tình hình như thế, thần hồn điên đảo bên ngoài. Còn đối với Bắc Thần bên cạnh Chỉ Điệp, một đám giận dữ nâng mày.
Bắc Thần âm thầm lau mồ hôi:
- Sư tỷ, tỷ vẫn là đừng cười, đệ sợ đệ còn chưa đi vào mật cảnh Cực Đạo Cung, đã bị người ta xé nát.
Thấy sắc mặt Bắc Thần vô cùng khôi hài, Chỉ Điệp lại không nhịn được, cười đến thân thể mềm mại run run, nghiêng người để lộ ra đường cong như cảnh đẹp.
Cổ Phi Ca ở một bên họ nhẹ một tiếng, thay Bắc Thần giải thích nói:
- Sư đệ, tông môn tự nhiên sẽ không miễn phí để bọn họ dùng thông đạo, phải biết rằng cho dù là Đạo Linh lão tổ, mở ra thông đạo, cũng cần tiêu phí lực khí to lớn. Các đệ tử của tông môn phụ thuộc thế lực này nọ, sau khi tiến vào mật cảnh Cực Đạo Cung, linh túy linh thảo thu thập được, có một nửa là phải nộp lên Nam Huyền Tông. Mặt khác, một đệ tử mỗi khi truyền tống đều phải thu lấy phí dụng nhất định.
- À, vậy thì không tệ lắm!
Bắc Thần lúc này mới giật mình, thầm nghĩ, lão gia hỏa này của tông môn, càng thi đấu thì càng tinh a!
Thời điểm mấy người Đệ Tứ Sơn nhỏ giọng nghị luận, tất cả đệ tử của mười sáu ngọn núi đều đến đông đủ.
Đệ tử của mười sáu ngọn núi Nam Huyền Tông đều rất dễ nhận ra. Bọn họ đều mặc tông phục đệ tử ngoại môn Nam Huyền Tông chính tông: màu vàng sáng làm màu lót, phía trên dùng bảo thạch lam buộc vòng quanh thành một vài hoa văn huyền ảo. Rõ ràng nhất là thiết kế của hậu sơn tiền huyền. Bắc Thần thuộc loại bát phẩm, Đệ Tứ Sơn, cũng chính là tự sơn mạch “Hoàng”. Cho nên tông phục của hắn là trước “Huyền” sau “Hoàng”.
Từ Đệ Nhất Sơn sắp xếp các chữ lại, Bắc Thần nhìn thấy vừa vặn là mười sáu chữ “Thiên Địa Huyền Hoàng Vũ Trụ Hồng Hoang, Đan Phù Khí Trận Đạo Pháp Quy Nguyên”.
Về phần đệ tử tạp dịch của Nam Huyền Tông lại là tông phục loại khác, cũng là màu vàng sáng làm nền, sử dụng màu sắc hồng xích vẽ ra một bức đồ án bên ngoài. Mặt trên tông phục phía trước là chữ “Huyền”, phía sau là thiết kế bát quái đồ.
Tông phục của nội môn, chân truyền, đệ tử trung tâm, trưởng lão, sơn chủ, điện chủ, viện tôn, tông chủ lại không giống nhau.
Nhận thấy một đạo ánh mắt rất không thiện chí đến từ Đệ Nhị Sơn, Bắc Thần chuyển đầu, vừa lúc nhìn thấy ba người Trần Phi Lượng, Tiễn Phi Cốc, Triệu Phi Kính.
“Triệu Phi Kính thế nhưng cũng thăng lên Hóa Huyết tầng bảy, tiểu tử này là một tên giảo hoạt, không biết bản tính như thế nào?”
Đối với thăng cấp của Triệu Phi Kính, Bắc Thần vẫn là hơi có điểm kinh ngạc. Về phần địch ý của Trần Phi Lượng và Tiễn Phi Cốc, Bắc Thần chính là lạnh lùng đảo qua, cũng không quá để ý.
Với coi thường của Bắc Thần đổi lấy tự nhiên là cơn giận dữ của Trần Phi Lượng.
“Tiểu tạp chủng, dựa vào mấy tấm phá phù, liền không coi ai ra gì, lần này nhất định phải làm thịt ngươi!” Rất nhanh âm thầm nắm tay lại, Trần Phi Lượng đối với Bắc Thần có thể nói là hận thấu xương.
Sau đó, lại có một đám đệ tử Nam Huyền Tông lại đến, nhân số cũng khoảng hai ba mươi người. Bắc Thần nhìn lướt qua, gặp Giả Tuấn ngay lúc đó, liền đoán được triệt để thân phận của những người này.
Giả Tuấn cũng không đến chào hỏi Bắc Thần, hai người thậm chí còn không trao đổi ánh mắt, đều là hai tên hay hãm hại bụng đầy nước đen, ai cũng không trước tiên bại lộ quan hệ liên minh của hai người!
Đúng lúc này, trong Tiếp Tiên Điện, tiếng chuông thứ hai vang lên, liên tiếp ba tiếng, các đệ tử hiện trường, toàn bộ im miệng không nói, không dám lỗ mãng.
Sau đó, tổng cộng mười sáu đạo khí tức khủng bố, tràn ngập ra trong Tiếp Tiên Điện, lần thứ hai đè thấp bầu không khí toàn trường.
Sơn chủ mười sáu ngọn núi Nam Huyền Tông tập thể hiện thân. Cũng không biết đệ tử nào dẫn đầu, quát to một tiếng, hiện trường nhất thời bạo phát âm thanh ủng hộ như tiếng sấm nổ.
Sơn chủ mười sáu ngọn núi Nam Huyền Tông, mỗi một vị đều là tu vi Ngưng Đan hậu kỳ, đều là trụ cột vững vàng của tông môn, trong đó có vài vị, còn là tồn tại có khả năng tiến cấp vào cảnh giới Đạo Tiên.
Mười sáu người này, có thể nói là thần tượng trong cảm nhận của tất cả các đệ tử tu luyện. Trong ngày thường nếu xuất hiện một vị sẽ khiến nơi nơi oanh động, giống hôm nay, đồng thời mười sáu vị xuất hiện, nhất thời đốt cháy không khí hiện trường.
Chính là Bắc Thần lúc này cũng kích động phi thường trong lòng. Nhìn thấy mười sáu thân ảnh giống như không thể chiến thắng trôi nổi trên không quảng trường Tiếp Tiên Điện, một cỗ hào hùng sinh ra từ trong lòng Bắc Thần.
“Năm nào tháng nào, Bắc Thần ta cũng muốn đăng cao tuyệt đỉnh, quan sát chúng sinh.”
- Các đệ tử, im lặng!
Ngắn gọn sáu chữ, áp chế náo động ồn ào của hiện trường.
Sơn chủ tự sơn “Thiên” của Đệ Nhất Sơn Nam Huyền Tông, Lộ Hải, tu chân giả cao tầng Ngưng Đan kì tầng chín, chậm rãi bay xuống phía trước các đệ tử.
Theo sau là mười lăm vị sơn chủ còn lại, cũng lần lượt hạ xuống.
Mười sáu vị sơn chủ, Bắc Thần đều chỉ nghe danh, chưa nhìn thấy. Lộ Hải, Lộ Tuệ, Lộ Hàn, Lộ Quyền, Lộ Bá,... mười sáu vị sơn chủ Nam Huyền Tông, nhìn thấy gần ngàn tu chân giả Hóa Huyết kỳ trước mắt, đều tự vuốt cằm.
- Cực Đạo Cung, chính là di tích đạo tông thượng cổ, các ngươi tiến vào trong đó, ngoài thu thập linh túy linh thảo, còn phải đi lại chung quanh, va chạm tiên duyên.
- Thượng cổ đạo môn, chia làm hai tông âm dương, tông dương lấy Cực Đạo Cung đứng đầu, tông âm lấy Thái Đạo Cung lãnh đạo. Sau khi trải qua nhiều lần đại chiến, hai chi âm dương bị hủy diệt hầu như không còn gì. Đạo trường của Cực Đạo Cung cùng với Thái Đạo Cung đều tại sau khi đại trận cấm đoạn của tự tông phát động, giấu kín tiến nhập vào trong chỗ sâu hư không. Trong Cực Đạo Cung kia, ngoài linh túy linh thảo khắp nơi trên đất, còn có chứa rất nhiều động phủ tu giả thượng cổ. Nếu có thể khai quật một tòa, chính là tạo hóa thiên đại của các ngươi.
Sau khi Lộ Hải đạo nhân nói xong, liền đứng ổn định, nhắm mắt ngưng thần. Tuy là nói rất ít nhưng lại khiến tim của các đệ tử đập loạn. Động phủ thượng cổ, di tích đạo môn, tiên duyên, ai không nghĩ muốn có được a, kia đều là vật tốt đủ để chính mình nhất phi trùng thiên a.
Không khí ngay tại hiện trường, thời điểm bị đè thấp đến mức tận cùng, từ chỗ sâu trong Nam Huyền Tông, hai bàn tay khổng lồ đụng trời đi ra.
Nhìn thấy hai bàn tay khổng lồ như thần tiếp cận, các đệ tử run hết cả người, trong mắt một ít đệ tử phụ thuộc thế lực hiển lộ ra sợ hãi thật sâu.
Hai bên tay lôi kéo trên không Tiếp Tiên Điện, một không gian thông đạo trống rỗng hiện ra. Theo sau đó, hai bàn tay khí tức kinh người lập tức lui về chỗ sâu Nam Huyền Tông.
Lúc này, mười sáu vị sơn chủ đã sớm chuẩn bị tốt, đều tự ra tay, củng cố lại toàn bộ thông đạo được tạo ra.
- Các đệ tử, tiến vào!
Theo tiếng rống to của Lộ Hải đạo nhân, gần ngàn đệ tử độn quang bay lên không theo quảng trường Tiếp Tiên Điện, rất nhanh bay vào trong thông đạo không gian.
Trong mười tông môn nam vực còn dư lại chín tông môn, cũng là tình hình giống nhau diễn ra. Mà một ít thế lực được lão tổ cảnh giới Đạo Tiên tọa trấn, cũng đồng dạng mở ra thông đạo, các đệ tử cùng nhau tiến vào.