Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Mấy câu này của Cố Vãn khiến những người vốn chỉ nghĩ rằng cô dựa vào nhà họ Hoắc trở nên ngạc nhiên. Đồng thời, cũng biết lần này sách lược của mình đã sai, đành phải hậm hực mà quay về.
Cuối cùng, Cố Vãn chọn chiếc váy tây màu xanh, và chiếc váy dạ hội màu tím hoa cà khác do ‘Charm’ mang đến. Dù cô gái mang đồ đến không có nói giá, hai chiếc váy này vẫn phải cần một con cá vàng, Cố Vãn đành hai tay đưa con cá vàng ra.
Hoắc Tây Châu nhìn cô trả tiền với dáng vẻ không bằng lòng cho lắm, cười nhẹ một tiếng, không biết là có ý gì. Thay xong chiếc váy tây màu xanh, Cố Vãn và Hoắc Tây Châu cùng nhau đi tới bữa tiệc.
Hoắc Đình và Cố Hải Sơn vừa mới ra ngoài. Đột nhiên Cố Vãn có vẻ căng thẳng, ông Hoắc và cha của mình đã bàn xong chuyện gả cô cho Hoắc Tây Châu chưa?
Bàn bạc thế nào? Nếu ông Hoắc thật sự muốn để cô và Hoắc Tây Châu kết hôn, vậy thì cha của cô chắc chắn sẽ nhân cơ hội này ra điều kiện? Ông ta ra điều kiện gì? Ông Hoắc có thể chấp nhận không?
Cố Vãn hơi lo lắng, có vẻ không yên, nhưng chẳng mấy chốc cô đã có được đáp án.
Hoắc Đình tuyên bố ở trước mắt tất cả mọi người, nhà họ Hoắc muốn liên hôn với nhà họ Cố, con trai thứ tư của nhà họ Hoắc, Hoắc Tây Châu muốn cưới cô cả nhà họ Cố làm vợ, ngày mai gửi thiệp, hôm khác chọn ngày lành tổ chức đám cưới. Tiệc thọ ngày hôm nay cũng đồng thời là tiệc đính hôn của Hoắc Tây Châu và Cố Vãn. Nhà họ Hoắc song hỷ lâm môn, để cảm ơn sự ủng hộ của bạn bè thân thích và người của mọi tầng lớp, bắt đầu từ hôm nay, nhà họ Hoắc bày tiệc buffet trong ba ngày.
Nhất thời, tất cả những cô gái đến dự tiệc đều ngưỡng mộ vận may của Cố Vãn.
Cũng có người bắt đầu nịnh bợ nhà họ Cố, muốn nhân cơ hội này để tạo mối quan hệ thân thiết hơn với nhà họ Hoắc. Nhưng sau đó, Hoắc Đình đặc biệt nói rõ… vì mấy năm nay nhà họ Cố nợ Cố Vãn, sau khi cô gả vào nhà họ Hoắc thì không còn quan hệ gì với nhà họ Cố nữa. Điều này Cố Hải Sơn đã đồng ý. Để đạt được điều kiện này, nhà họ Hoắc đã hứa sẽ để nhà họ Cố tham gia vận tải đường biển, thời hạn ba năm. Đây chính là nhà họ Hoắc giúp Cố Vãn báo đáp ơn dưỡng dục của Cố Hải Sơn và Khương Thư Mỹ.
Cố Vãn nhìn sang Cố Hải Sơn, cho dù cô đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ nhưng vẫn thấy khó chịu.
Việc làm ăn qua vận tải đường biển trong ba năm đã mua đứt quan hệ giữa cô và nhà họ Cố!
… Đây thật sự giống hệt như kiếp trước!
Điều khác biệt là nhà họ Cố ở kiếp trước ‘bán’ cô cho nhà họ Hoắc làm vợ lẽ của Hoắc Tây Châu. Kiếp này, cô lại được làm vợ của Hoắc Tây Châu. Trong lòng của phần lớn những người có mặt đều cười nhạo sự thiển cận của Cố Hải Sơn.
Con gái làm vợ Thiếu tướng, đợi khi Thiếu tướng nắm quyền, còn sợ không làm ăn qua vận tải đường biển được ư? Vì chút lợi ích nhỏ nhoi trước mắt mà đem ‘bán’ con gái, người cha như vậy, chi bằng không có cũng được.
Cố Vãn này thật đáng thương, nhưng trong thời loạn thế như vậy, người đáng thương cũng không chỉ có mình cô. Nhưng cô cũng còn may hơn rất nhiều người đáng thương khác. Chí ít, chẳng mấy chốc cô có thể dựa vào nhà họ Hoắc để tận hưởng vinh hoa phú quý rồi.
… Lúc này, hình như tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, cảm giác Cố Vãn may mắn thật. Nhưng vài năm sau, chiến tranh xảy ra thường xuyên, cả nước đều rơi vào khủng hoảng, trí thông minh và tầm nhìn xa của Cố Vãn khiến tất cả đều biết, hoá ra nhà họ Hoắc có một cô con dâu như vậy là may mắn của nhà họ Hoắc!