Đan Thần

Chương 560: Chương 560: Bại tướng dưới tay




- Nhân sinh thống khổ nhất, khổ sở nhất và không ai muốn nhìn thấy nhất, sau vui sướng chính là buồn phiền, trước hết cho ngươi đột phá rồi mới giết ngươi, chẳng phải thống khoái sao!

Lúc này, Chu Dt Phàm đã tỉnh táo lại, đưa tay lên, dưới chân xuất hiện một thứ có phương viên ngàn mét, bên trên cóđình đ ài lầu các, chim hót hoa nở, mây mù lượn lờ, các loại thực vt quý hiếm, tiên tuyền phún dũng, hoàn toàn là cảnh tượng của thánh địa đại phái.

Linh Khí này cũng chỉ có thế lực lớn mới có thể luyện chế, Chu Dt Phàm gọi nó là linh đ ài, chính là Trung phẩm linh đ ài, trừ hưởng thụ ra thì tu luyện ở nơi này rất nhanh. Linh đ ài này có công năng tựđộng hấp thu nguyên khí, linh đ ài cũng có thể phi hành, nhưng tốc độ không nhanh. Nhiều khi phàm nhân thế tục nhìn thấy liền gọi là tiên cảnh, kỳ tht chính là tràng cảnh này.

Còn có linh đ ài cường đại hơn, đạo đ ài và tiên đ ài trong truyền thuyết, đây làđộng phủ di động, cũng là cách các đại phái phô trương với nhau. Đạo đ ài tuy không phải đạo khí, nhưng đạo đ ài cường đại có thể cải biến tốc độ thời gian trôi qua, ngưng tụ nguyên khí cường đại, mà tiên đ ài trong truyền thuyết có thể ngưng tụ Tiểu Thế Giới, giống như Trung Sơn trong truyền thuyết, ở bên trong một ngày, trên đời này đã trôi qua ngàn năm.

Về phần linh đ ài hiện giờ của Chu Dt Phàm, tình huống nguyên khí trong đ ó chỉ nhiều gấp ba lần mà thôi, đối với tu luyện cũng có chỗ tốt rất lớn, nhưng phương diện khác cũng không sao, thêm nữa... Cũng chỉ là khí thế, phô trương.

Mà lúc này Chu Dt Phàm đang an vị trong lương đình, ngón tay nhẹ nhàng đặt lên Đại Thánh Di Âm, toàn thân lạnh nhạt, bình tĩnh, đối với chuyện đối phó Trình Cung thất bại, giống như không tồn tại, không thèm đểý, lần nữa biểu hiện ra cảm giác khống chế tất cả.

Tại hắn phía trên, Côn Bằng Thái Tửđứng ngạo nghễ không trung, hai tay lưng đeo:

- Hôm nay ngươi đã không phải thế tục phàm nhân, nếu không thụ quy củ Cửu Châu bảo hộ, ngươi, chỉ có chết.

- Con vịt đun sôi còn dám mạnh miệng, dám tranh lun với trưởng bối sẽ không có kết cục tốt.

Tuy tốc độ của Trình Cung còn chưa tăng hết, nhưng trong thời gian mở miềng nói chuyện vẫn đi tới gần đ ó.

- Làm càn, Trình Cung, gặp bổn vương ngươi còn không quỳ!

Vũ Thân Vương và Nguyệt Minh thái tử dù sao cũng không phải người bình thường, tuy bị Trình Cung làm gin sôi gan, tâm hoả bắt đầu khởi động, thiếu chút nữa tẩu hỏa nhp ma, tâm ma sinh ra, nhưng cuối cùng vẫn có bổn sự khống chếđược. Nhất là có Côn Bằng thái tử và Chu Dt Phàm ở đằng kia, hai người kia cũng cưỡng ép khống chếđược, nhìn thấy Trình Cung đến gần, Vũ Thân Vương trực tiếp uy phong lẫm lẫm, hét lớn một tiếng, hắn muốn lấy thếđ è người.

Hắn là Vũ Thân Vương của đế quốc Lam Vân, Trình Cung dù nói thế nào cũng là thần tử, trừ phi chính hắn thừa nhn công khai tạo phản, nếu không nhìn thấy hắn là Vũ Thân Vương phải hành lễ. Trình Cung, không phải ngươi thích chơi tội sao, hôm nay bổn vương sẽ chơi tới cùng với hắn, chẳng những muốn chém giết ngươi, còn phải đ è bẹp ngươi.

- Quỳ cái đầu nải nải ngươi, hiện tại bản thiếu gia phụng lệnh khống chế năm tình Tây Nam, cóđược đất phong tại Nam Hoang, đối kháng Yêu tộc xâm lấn. Ngươi bây giờ cấu kết với thái tử Yêu tộc, hơn nữa ngươi thân phn gì còn không rõ sao, bệ hạđã sớm hạ lệnh cho bản đại thiếu ta bắt tên con hoang, nghiệp chướng như ngươi về, ngươi không phải huyết mạch hoàng giả, giả bộ trâu bò cái rắm gì chứ!

Trình đại thiếu hung hăng càn quấy không cóđiểm cố kỵ, một đạo thánh chỉ trực tiếp bay lên không trung, sau đ ó thành chỉ chớp động hào quang, văn tự chiếu lên trời cao. Đây là hiệu ứng do Trình Cung dùng pháp lực tạo nên, bởi vì thành chỉ này cũng không phải của Thượng Cổ Đại Đế, ý chỉ của thánh hiền, đương nhiên không có khí thế trấn áp chư thiên rồi, khí thế thiên địa bàn bạc chứ, chẳng qua Trình Cung làm màu cho thánh chỉ mà thôi.

- Xem tht kỹ thánh chỉđi, bên trên có dấu ấn của ngọc tỷ truyền quốc, bệ hạ sớm biết nghiệp chướng ngươi cấu kết với người ngoài mưu đồ làm loạn, đặc biệt bảo bổn hầu bắt ngươi trở về, nói thực, ta tht sự bội phục ngươi, đã không có huyết thống hoàng tộc còn đứng đ ó kêu gào, còn dám nói mình tôn quý hơn bản hầu, ngươi tính toán thơm bơ vy sao!

Trình Cung cũng không ưa hài tử quen thói chủ nhân, không cóđểý tới hắn chứđứng nói quỳ rạp đầu xuống đất, huống chi biết rõ Vũ Thân Vương cũng không có huyết thông hoàng tộc, đương nhiên Trình Cung cũng không khách khí với hắn.

Hắn dám nói lớn chuyện này ra ngoài, dùng thần thông đem thánh chỉ thể hiện như khí thế Thượng Cổ Đại Đế, ý chỉ thánh hiền.

- Phốc...

Thương thế của Vũ Thân Vương vốn chưa hồi phục, vào lúc này nghe Trình Cung nói thế, lửa gin công tâm, tâm hoảđốt động, sau đ ó thương thế bị dẫn động phun ra một ngụm máu.

Vũ Thân Vương cũng không phải là hoàng tử, hắn đã sớm tu luyện thành công, hơn nữa thiên phú tu luyện dị bẩm, kỳ ngộ liên tục. Theo tu vi ngày càng tăng lên, hắn đã sớm phát giác huyết mạch của mình khác với huyết mạch của hoàng tử, hắn cũng từng hỏi thăm mẫu thân của mình, nhưng mỗi lần nhắc tới chuyện này, đều bị trách phạt.

Hơn nữa hắn cũng phát giác được thái độ của hoàng đếđối với hắn có chút không đ úng, không giống như phụ thân với nhi tử, với tài trí của hắn đã mơ hồ đoán ra chuyện khác, cho nên hắn mới rời khỏi đế quốc Lam Vân tiến ra hải ngoại phát triển, thành lp thế lực để tôi luyện chính mình, một mặt khác cũng muốn tránh hoàng đế.

Đoạn thời gian trước hắn cũng biết chân tướng, minh bạch thân thế của mình, tuy huyết mạch cao quý hơn vương giả của đế quốc Lam Vân, nhưng chuyện này tạm thời không có biện pháp công khai.

Tuy chính hắn cũng biết rõ, nhưng bị Trình Cung nói ra trong tình huống này, làm cho mặt mũi của Vũ Thân Vương không tốt, nhưng hắn không có biện pháp tranh lun chuyện này được, tâm hoả, lửa gin, cộng thêm thương thế chưa khôi phục, làm cho hắn tiếp tục phun ra một ngụm máu.

Biểu hiện này của hắn, chính là chứng minh tốt nhất.

- Không thể nào, Vũ Thân Vương không ngờ lại không phải là thân sinh của hoàng đếđế quốc Lam Vân, chẳng phải hoàng đế bị cắm sừng sao?

- Các ngươi cũng biết mình cảm giác quá muộn à, Nam Cương độc giáo tuy không thể cường đại giống như thế lực thống lĩnh một phương, nhưng cũng không phải môn phái nhỏ, giáo chủ Nam Cương độc giáo làm sao có thể gả cho hoàng đế chứ, đây chỉ là giao dịch mà thôi.

- Xem ra tin tức không giả, trách không được Đại Tế Ti của Bà La Đa thần miếu lại vì hắn mà gây chiến đấy.

- Nhưng Trình Cung này cũng quá nham hiểm.

...

Trạng thái của Vũ Thân Vương hiện giờ, nghe được chuyện này hắn cảm thấy rất khó chịu, cộng thêm chuyện cũ trước đ ó, ánh mắt của hắn nhìn Trình Cung rất điên cuồng, như muốn xé nát Trình Cung, ăn sống nuốt tươi.

- Kêu gào, tiếp tục kêu gào, xem ngươi có thể kêu gào thêm bao lâu. Tiểu tử, thực sự ngươi là người tính toán tốt, nhưng trước kia không đụng tới ngươi, bởi vì ngươi là quá yếu, chỉ là một phàm nhân thế tục, không có tư cách khiến chúng ta động thủ.

- Ở chỗ này, không có thế lực cường đại sau lưng, thậm chíđại đế Cửu Châu trong tương lai cũng, tùy tiện sờ chết ngươi cũng có thể bóp ngươi chết như con kiến, chỉ bằng ngươi là một vương hầu thế tục, lại là quần là ướt lượt, cũng dám kêu gào với chúng ta, quả thực không biết trời cao đất rộng.

Nguyệt Minh thái tử nói, vào lúc này hắn đã hạ xuống linh đ ài của Chu Dật Phàm, phi thường hung hăng càn quấy, khinh thường nhìn Trình Cung:

- Ngươi vĩnh viễn không biết sự cường đại chân chính của môn phái Tu Chân, trước kia ngươi có thể hung hăng càn quấy ở thế tục, nhưng ở trước mặt chúng ta, ngươi, cái gì cũng không phải, ngay cả tư cách động thủ với chúng ta cũng không có, người tới, giết hắn.

Nguyệt Minh thái tử lời còn chưa dứt, ba lão giàđã xuất hiện bên cạnh Trình Cung, trên người đều mang theo phù văn phức tạp huyền diệu.

- Nói, có phải Hách Lộc bị Trình gia các ngươi hại không, hôm nay lão phu muốn lột da rút gân của ngươi, hồn phách bị trấn áp vĩnh viễn, vạn năm khó có thể siêu thoát.

Trên người của ba tên này có ấn ký, đều là trưởng lão Phù Văn Tông, xuất hiện trực tiếp vây Trình Cung vào giữa, nhưng không có ra tay ngay lập tức, trong đ ó có một lõa giàđầu lĩnh nhìn chằm chằm vào Trình Cung, lớn tiếng hỏi thăm.

Hách gia tại Phù Văn Tông cũng là một thế lực cường đại, người này là Hách Ẩn Đức, thúc thúc của Hách Lộc, Hách Lộc chết ở thành Vân Ca thế tục, chuyện này chưa kịp truy tra, trước kia đều nói là liều mạng với Trình Tiếu Thiên của Trình gia. Hôm nay có thể nhìn ra, có lẽ cái Trình gia này đã khống chếđế quốc Lam Vân rồi, có lẽ tin tức trước kia không chính xác.

- Giết, còn đem hồn phách của hắn trấn áp ở Huyết Luyện Ngục, chỗ đ ó có ma khí U Minh Huyết Luyện Ngục xâm nhâm, ta muốn hắn được thoải mái, cho nên cứ cách một thời gian ta sẽ cho hắn dược vật, làm cho hồn phách của hắn bất diệt, ta vốn suy nghĩ trấn áp hắn một hai ngàn năm rồi tiêu diệt hắn, nhưng ngươi đã nói như vậy, vậy thì một vạn năm đi.

Hách Lộc đã sớm hồn phi phách tán chết không thể chết lại, nhưng Trình Cung há miệng tùy ý nói ra, cũng làm cho người ta giận điên không đền mạng.

Mặc dù biết Trình Cung nói quá lố, nhưng chỉ cần có một chút khả năng, cũng làm cho Hách Ẩn Đức cảm giác vô cùng thống khổ.

- Muốn chết...

Hách Ẩn Đức nổi giận gầm lên một tiếng, trong tay của hắn xuất hiện trăm ngàn phù văn, phù lục trong cơ thểđã sớm ngưng tụ lại, lập tức hóa thành một lò lửa lớn bao phủ Trình Cung, mà trên phù lục của Hách Ẩn Đức sinh ra vô số hỏa diễm màu đen, tuy loại hỏa diễm này không có khủng bố như Hắc Diễm Yêu Hỏa, nhưng thực sự tiếp cận nó.

Hách Ẩn Đức mượn nhờ cái lò lửa cực lớn vừa rồi, hắn muốn trực tiếp luyện hóa Trình Cung. Hách Ẩn Đức là phù văn sư bốn sao, cóđược thực lực cường đại của Đại Anh tầng tám, mà hắn ra tay, hai gã trưởng lão Địa Anh tầng bảy cũng ra tay, lập tức hỏa diễm màu đen trùng thiên, hoàn toàn hình thành một cái hỏa tráo cực lớn, bao phủ Trình Cung vào bên trong.

Ngăn cách nguyên khí chung quanh, cái lò lửa cực lớn này phiêu phù trên không trung, cái lò lửa này luyện chế phù văn trăm ngàn năm, cho nên đã biến thành thượng phẩm linh khí, cộng thêm nóđược ba tên trưởng lão đồng thời thúc dục, uy lực kinh người, mà cái lò lửa của Hách Ẩn Đức đang sợ nhất khi dung hợp với hỏa diễm màu đen, hiện giờ ba người liên thủ thúc dục, hỏa diễm màu đen hình thành cái lao lung cực lớn, trực tiếp bao phủ Trình Cung vào bên trong.

Ba người bọn họ đã từng lợi dụng ngọn lửa này mà khốn chết Địa Anh đỉnh phong, lúc này tức giận ra tay, ra tay phải giết chết.

- Oanh... Oanh...

Thân thể Trình Cung đi về phía trước, liên tiếp vung quyền oanh kích lên lao lung do biển lửa ngưng tụ thành, nhưng lao lung này không thể phá.

- Ha ha... Chỉ bằng ngươi cũng muốn oanh phá hắc sắc lao lung sao, cho dùĐịa Anh đỉnh phong đến, cũng bị luyện hóa trong đ ó, dám giết người Hách gia của Phù Văn Tông, bản trưởng lão luyện ngươi chết.

Hách Ẩn Đức cười lớn, không ngừng gia tăng uy lực của hắc sắc lao lung, hắn muốn tươi sống luyện chết Trình Cung.

- Loại người đê tiện này, không cần chúng ta ra tay. Trước kia bị quy củ Cửu Châu hạn chế, hiện tại hắn đãđột phá, lại không cố kỵ chút nào, muốn thu thập hắn cũng không phải chỉ một câu sao.

Nhìn thấy Trình Cung bị trưởng lão Phù Văn Tông nhà mình giam cầm, Nguyệt Minh thái tử vô cùng tự tin đắc ý nói ra, lời này cũng làm cho Chu Dật Phàm, Côn Bằng thái tử, Vũ Thân Vương nghe thấy.

Côn Bằng thái tử bởi vì là nhi tử của Côn Bằng Đại Đế, hơn nữa Yêu tộc thế lớn, cho dù khi bọn họ còn là tuấn kiệt, là tuổi trẻ kiệt suất nhất cũng cao hơn người khác một cái đầu. Mà Chu Dật Phàm mưu kế vô song, tuy trước kia không hiện sơn bất lộ thủy, nhưng bọn họ cũng đều biết Chu Dật Phàm âm thầm kinh doanh làm một số chuyện, trên thực tế hắn vô cùng nổi danh trong mắt các thế lực lớn của Cửu Châu.

Mà Vũ Thân Vương cũng không coi thân phận vào đâu, nhưng hắn hiện tại có Nam Cương thần giáo, Bà La Đa thần miếu ủng hộ hắn tiêu diệt Thiên Ma Tông, thế lực cũng không yếu hơn Yêu tộc bao nhiêu, đều là nhân trung chi long, là tồn tại kiệt xuất nhất Cửu Châu, ai cũng không phục ai, tuy tạm thời đối phí Trình Cung nên liên thủ với nhau, nhưng làđịch chứ không phải là bạn, tất cả mọi người rất rõ ràng, sau khi giết Trình Cung chính là lúc bọn họ đọ sức với nhau.

Nam Chiêm Bộ Châu là nơi bọn họ muốn chiếm lợi ích lớn nhất, mà tất cảđều phải xem thủ đoạn của bọn họ, thân là một đời kiệt xuất của Cửu Châu, vào lúc này bọn họ nhanh chóng điều chỉnh, quên mất thất bại vừa rồi, trước khi tiêu diệt Trình Cung, trong quá trình này, cũng là một loại đọ sức.

Nguyệt Minh thái tử lúc này rất đắc ý, hắn đối với việc mình hạ lệnh cho trưởng lão giết Trình Cung lúc nãy vô cùng đắc ý, lúc này nói chuyện có chút liếc nhìn Chu Dật Phàm, Côn Bằng thái tử cùng Vũ Thân Vương nghe, nhưng lại phát hiện ba người không tỏ vẻ gì.

- Hắc diễm của bản trưởng lão ta là Ngoại Vực Thiên Hỏa, còn đặc biệt hơn Tam Muội Chân Hỏa, thiên hạ không có thứ gì không thểđốt cháy, đừng nói ngươi là một hậu nhân vừa đột phá vạn vật nhất long, cho dù ngươi làĐịa Anh đỉnh phong vừa đột kiếp tiến lên Thiên Anh, cũng chỉ có một con đường chết. Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết rõ, giết người Hách gia của Phù Văn Tông là thế nào.

Hách Ẩn Đức đột nhiên phát hiện Trình Cung không tiếp tục công kích, càng đắc ý, cho là hắn đã không được, lại phối hợp với hai người khác ra tay, triệt để luyện hóa tên Trình Cung này, báo thù cho Hách Lộc.

- Không có gì không dung, thứ hỏa diễm kém cỏi không trọn vẹn này mà dám nói thứ gì cũng có thể dung, nếu không phải phát hiện bên trong có một ít Ngoại Vực Thiên Hỏa, bản thiếu muốn xem xét một chút, xem nó có hữu dụng dẫn vào thể nội hay không, cái lao lung yếu ớt này đã sớm bị phá rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.