Đan Thần

Chương 1423: Chương 1423: Chiến hỏa lan tràn, Nguyên Thủy Ma Tông




Lần này cùng lần trước cứu tiểu Cửu tình huống khác nhau, lần trước cứu tiểu Cửu thời điểm mục đích rất rõ ràng, biết rõ tiểu Cửu nằm trong tay Cửu Âm Ma Đế. Lần này Trình Cung tuy âm thầm cấp cho đối phương Thần Long tiên châu cùng Long Châu Đạo Tôn, cũng đã động một ít tay chân, nhưng rất có thể có tiên khí, Đạo Tôn tồn tại, cho nên không có biện pháp tìm kiếm được vị trí của những vật đó.

Cho nên Trình Cung bảo hiểm để đạt được mục đích, bên này bắt đầu mang theo nhục nhục phân tích, truy tung. Đối phương là ai, hiện giờ Trình Cung có vài loại suy nghĩ, trong đó có năm thành nắm chắc, nhưng trước mắt chỉ là suy đoán. Sở dĩ Trình Cung không quá quan tâm người đó là ai, là vì cứu người trọng yếu nhất, nếu không hắn đã sớm động thủ.

Căn cứ trận pháp nhục nhục khôi phục như cũ, Trình Cung rất nhanh tiếp tục dò theo bố trí, phát hiện cái Truyền Tống Trận này thông tới một tinh cầu trong hư không. Nhưng có lẽ Truyền Tống Trận xảy ra vấn đề, sau khi Trình Cung xác định vị trí đại khái, Hỏa Phượng Ma Long lập tức không ngừng đi xuyên qua không gian, tuy không có vị trí cụ thể, không thể trực tiếp mở cảnh cửa không gian ra, vốn lấy tốc độ Hỏa Phượng Ma Long hôm nay, rất nhanh đi tới tinh cầu hoang vu đó.

Ở sâu trong đáy biển phát hiện một Truyền Tống Trận, đối phương không có hủy diệt Truyền Tống Trận này, sau đó nhục nhục thi triển thần thông Thiên Nhãn quan sát tình huống, lập tức phát hiện nơi đây có một đầu khôi lỗi đang đứng. Nhưng khôi lỗi lần này còn mạnh hơn con khôi lỗi ở Cực Bắc Băng Nguyên rất nhiều.

Không ngờ là là khôi lỗi có cảnh giới Thuần Dương Thái Tôn, phải biết rằng khôi lỗi đã thất truyền, chẳng lẽ đối phương có thủ pháp luyện chế khôi lỗi mạnh như vậy?

Trong nội tâm Trình Cung rất kinh ngạc, nhưng có thể thành địch nhân của mình, không có chút nội tình là không có khả năng. Sau đó đi theo nhục nhục tra tìm phương vị, Hỏa Phượng Ma Long tiếp tục đuổi theo, ở một nơi khác của đáy biển, ở trong một nơi có rất nhiều núi lửa, lại cất dấu một Truyền Tống Trận.

Loại Truyền Tống Trận này cực kỳ ẩn nấp, dưới tình huống không khởi động thì cho dù là Thiên Tôn cũng không dò xét ra.

Có ý tứ, chơi thật vui a!

Trong nội tâm Trình Cung cười lạnh, tiếp tục cho nhục nhục phân tích tình huống, sau khi khôi lỗi cầm chiếc nhẫn về, không có sử dụng lực lượng, lần này thúc dục Truyền Tống Trận mới sử dụng lực lượng.

- Ma khí!

Cho dù là khôi lỗi, chỉ cần vận chuyển lực lượng là có thể nhìn ra manh mối.

Nhìn thấy ma khí này, suy nghĩ đầu tiên của Trình Cung chính là Thiên Ma Tông, bởi vì Thiên Ma Tông mới có thủ pháp luyện chế khôi lỗi phi thường ẩn dấu, ma khôi chi thuật, nhưng có lẽ đã sớm thất truyền.

Nếu là người khác, mặc kệ phàn đoán trước kia là gì, vào lúc này nhìn thấy, bao nhiêu đều đi hoài nghi một chút, nhưng Trình Cung lại biết chuyện che dấu. Chuyện này cho dù Nguyên Thủy Ma Tông hoặc là truyền nhân Thiên Ma Tông cũng không có khả năng biết rõ, đó chính là, Nguyên Thủy Ma Tôn cùng Thiên Ma Tôn vốn là một người, được xưng Nguyên Thủy Thiên Ma.

Gia hỏa cường đại này năm đó xuất hiện trong Linh Sơn, về sau bởi vì nguyên nhân nào đó mà một phân thành hai, lúc này mới có Nguyên Thủy Ma Tông cùng Thiên Ma Tông hai thế lực lớn.

Nói cách khác, Nguyên Thủy Ma Tông và Thiên Ma Tông vốn là một nhà.

Có nhục nhục ở đây, đối phương khởi động Truyền Tống Trận như thế nào để rõ ràng, cộng thêm Trình Cung đối với trận pháp rất hiểu, rất dễ dàng phân tích được phương vị đến, sau đó Trình Cung cũng không có khởi động Truyền Tống Trận, tiếp tục truy tung.

Trong suy nghĩ của Trình Cung, đối phương dùng nhiều chiêu số biến ảo như thế, vừa bắt đầu không gian giới chỉ bị hủy diệt, tiếp đó là Truyền Tống Trận bị hủy diệt, người cũng đổi thành khôi lỗi, bị không chế cũng không cần biết là chuyện gì, chỉ dựa theo chỉ thị mà làm việc.

Hoàn hoàn đan xen, không ngừng đem đồ vật mang đi. Phía sau thậm chí còn bắt đầu đóng dấu một ít thủ pháp đặc thù lên trận pháp, rõ ràng cho thấy muốn đem chuyện này niêm phong cất vào trong kho.

Không được, trận thế của thằng này vô cùng cẩn thận, đạt được đồ vật là không lộ ra ngoài.

Nếu như mình không phải có được nhục nhục, cho dù là mình cũng không có biện pháp truy tung tới bây giờ, cho dù hiện giờ mình có bảy tám phần năm chắc có quan hệ tới Nguyên Thủy Ma Tông, chính bọn chúng mượn nhờ huyết mạch dẫn dụ Hách Liên Hồng Liên mắc lừa, nhưng không có biện pháp xác định, một khi hành động của đối phương hoàn thành, có khả năng hủy thi diệt tích.

Đến lúc đó, cho dù mình thật sự diệt bọn chúng, tất cả cũng đều muộn. Người cứu không được, còn bị đối phương giết, cũng là một loại thất bại.

Làm sao bây giờ?

- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ... Ha ha...

Nhưng vào lúc này, đột nhiên Côn Bằng Đại Đế trong Phong Vũ Thạch Quật đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to:

- Buông, buông, Yêu Tôn cuối cùng nói với ta buông tha, thì ra không chỉ là ý này, buông hết thảy, buông hết thảy, lấy lên được, thả xuống được, nếu như không thể buông tất cả, sao có thể thành tựu vô thượng chi lộ.

- Oanh!

Một mực chờ ở nơi đó, nhìn Trình Cung đang ngồi trước mặt, Côn Bằng Đại Đế hình như lĩnh ngộ cái gì, đột nhiên cất tiếng cười to, lực lượng cuồng bạo bộc phát.

Khoát tay, trong tay đã huyễn hóa ra hư ảnh Côn Bằng cực lớn, trực tiếp chụp vào Trình Cung.

Động thủ, ngươi nguyện ý thì động thủ đi.

Vào lúc này, trong nội tâm Côn Bằng Đại Đế không còn ý niệm nào khác, chỉ có ước muốn đánh một trận với Trình Cung.

Một trận chiến này không phải vì báo thù, hắn siêu việt chính hắn, hiểu được lời của Yêu Tôn.

Dưới tình huống Linh Sơn xuống dốc, nếu như có thể đột phá đến cảnh giới Đạo Tôn, trở thành Yêu Tôn mới của Yêu tộc , có lẽ Yêu tộc còn có một đường sinh cơ.

Dù sau, đều đã chấm dứt, vậy thì chiến đi.

Vào lúc này, trong nội tâm Côn Bằng Đại Đế chỉ có một trận chiến, hi vọng cuối cùng của Yêu Tôn đặt trên người mình. Hắn vốn cho rằng Yêu Tôn nói mình bởi vì chuyện con bị giết muốn báo thù, bảo hắn buông tha ân oán. Buông U Minh Tuyệt Vực, hiện tại hắn triệt để hiểu ra.

Yêu Tôn bảo hắn buông tha tất cả, dù là giờ khắc này, thiên địa hủy diệt, hắn cũng không sợ hãi.

Mang loại tín niệm này, rốt cuộc Côn Bằng Đại Đế đã ra tay.

Bà mẹ nó!

Trình Cung làm sao không có phòng bị chứ, nhưng hắn vẫn cho rằng dưới tình huống này Côn Bằng Đại Đế sẽ không ra tay.

- Oanh!

Trình Cung đánh một quyền ra, hai cỗ lực lượng cường đại chấn động, gió chung quanh ngừng thổi, giọt mưa hóa thành sương mù. Nhưng độc tính không giảm bớt, điên cuồng tiêu hao lực lượng của bọn họ. Cho dù là đối với Thiên Tôn, Ma Đế cũng là tiêu hao khủng bố, nhưng hai người này đã siêu việt cực hạn của Thiên Tôn, Ma Đế, mà Côn Bằng Đại Đế trong khoảng thời gian này còn khủng bố hơn lần đuổi giết Trình Cung lúc trước gấp vài lần.

- Tốt, quả nhiên không hổ là đối thủ ta lựa chọn, hôm nay chiến và không chiến không còn do ngươi nữa, thiên địa sụp đổ, nhật hủy nguyệt trầm, cho dù Đạo Tôn xuất hiện, cũng không có người nào có thể ngăn trận chiến này của ta.

Trong thân thể Côn Bằng Đại Đế, ẩn ẩn có một tia tiên uy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.