Loại cảm giác này giống như từ trên chín tầng mây, đột nhiên rơi xuống U Minh Luyện Ngục, thay đổi rất nhanh, hi vọng tan biến.
- Sa Án cũng quá xui xẻo, không có… cơ duyên.
- Còn tưởng rằng hắn gặp may mắn, kết quả lại như thế này, sớm biết đem cơ hội đó cho ta thì tốt hơn rồi.
- Không biết tiền bối còn cần thứ gì khác không, ở đây ta cũng có rất nhiều mảnh vỡ.
... ... ...
- Sa Ấn vô phúc, vô duyên, phụ tiền bối ban ân.
Sa Ấn có vẻ thất thần, đi đến trước người Trình Cung, miễn cưỡng ổn định tinh thần, lần thứ khom người thi lễ chuẩn bị rời đi.
- Vô phúc vô duyên gì chứ, bản đại thiếu cho ngươi tiến vào Linh Sơn, Thiên Vương lão tử cũng không ngăn cản được, đi thôi.
Trình Cung nói xong, trong nháy mắt lực lượng tăng vọt, trực tiếp bao
phủ Sa Ấn, khi lực lượng của Trình Cung cường đại đến Thái Tôn cảnh
giới, trước mắt bọn họ lập tức xuất hiện một con đường, hai bên là bờ
bến cao vút. Con đường này hướng về phía trước giống như lên trời, sau
đó Trình Cung mang theo Sa Ấn bay về bên trong.
Trước khi Đông Phương Kim Đan rời đi, lại nghiêng đầu nhìn Linh Sơn được Trình Cung mạnh mẽ lấy thần niệm lôi ra, sau đó mới đi theo, Tiểu Phong Điên ở bên cạnh rất hứng thú nhìn biến hóa kỳ lạ xung quanh.
- Xông vào….
- Cái này là của ta.
- Ai dám cướp của lão tử, muốn chết, cút ngay.
- Linh Sơn, ta muốn tiến vào Linh Sơn.
... ...
Đối với con đường mà bọn người Trình Cung lấy lực lượng trùng kích hiển
hiện ra, những người này không hề chú ý, sau khi bọn người Trình Cung
rời khỏi, những người này lại điên cuống xông vào trong Linh Sơn lúc ẩn
lúc hiện có vẻ sắp tiêu tán, chém giết lẫn nhau, tranh đoạt xông vào.
- Tiền bối...
Biến hóa đột nhiên này khiến Sa Ấn nhất thời có chút kinh hãi, cảm giác
hụt hẫng, buồn bã vừa rồi còn chưa kịp nổi lên đã bị dẫn vào Linh Sơn.
Phải biết rằng dẫn người khác tiến vào Linh Sơn cũng không phải chuyện
dễ dàng, bằng không những người này đã cùng nhau mời một gã Thái Tôn dẫn bọn hắn tiến vào là được. Nếu dẫn người tiến vào, là phải chịu đựng áp
lực gấp đôi, thậm chí gấp mấy lần, nghiêm trọng còn có thể gặp phải một
số biến cố khác, thậm chí đã từng cóThái Tôn vì lực lượng bản thân chịu
tổn hao quá lớn mà khó khôi phục.
Cảnh giới Thái Tôn vốn ở trên cao, có loại nguy hiểm này đương nhiên sẽ
không đơn giản dẫn người tiến vào, trừ phi một số thế lực lớn dẫn một số tiểu bối có thiên tư bất phàm tiến vào thì lại là chuyện khác.
Theo lý thuyết, vừa rồi Trình Cung kêu hắn thử tiến vào, không vào dược
là bản thân hắn không có phúc phần, Sa Ấn thật sự không ngờ còn có
chuyện tốt này.
- Ầm ầm...
Lúc này, lực áp bách trên bầu trời không ngừng tăng cường, khiến cho bức tường tinh thể vô hình hai bên tựa hồ muốn dung hợp, áp bách bọn họ.
Trên thực tế bọn hắn càng chạy khe hở càng chật hẹp, nhưng lực lượng áp
bách cũng không ngừng tăng cường, mặc dù Sa Ấn không cảm thụ được, nhưng cũng toát mồ hôi.
- Áp lực tăng cường, đến thiên anh bình thường cũng không chịu nổi.
Đông Phương Kim Đan vừa chạy theo Trình Cung, vừa nói.
- Đúng.
Trình Cung gật đầu, sau đó cười nói:
- Ta đang suy nghĩ, nếu như ngươi chỉ sử dụng thiên anh đỉnh phong, có thể truyền qua hay không.
- Cũng có một chút cơ hội, nhưng không cần phải mạo hiểm như vậy, dù sao hiện tại tổn thất một phân thân, ảnh hưởng cũng không nhỏ.
Đông Phương Kim Đan rất tùy ý nói.
- Ta cảm giác nếu là lực lượng của thiên anh đỉnh phong, sử dụng cự linh biến, cũng có tam, ngũ thành cơ hội.
Tiểu Phong Tử cảm thụ lực lượng áp bách xung quanh, rất chăm chú nói.
- Vậy chúng ta thử xem?
Trình Cung vừa nghe, lập tức tinh thần tỉnh táo.
- Không được, ngươi còn phải dẫn theo một người, ta thật ra cũng không
có gì, cùng lắm thì tổn thất một phân thân, tiêu tốn một ít thời gian và lực lượng một lần nữa ngưng tụ, còn ngươi ít nhất phải gánh vác gấp
hai.
Đông Phương Kim Đan nói, chỉ Sa Ấn.
- Hiện tại ta càng lúc càng thích đánh vỡ cấm chế, thiết luật, nào,
chúng ta áp chế lực lượng đến thiên anh đỉnh phong, nhiều nhất là bán bộ Thái Tôn cảnh giới, sau đó tiếp tục tiến vào bên trong.
Trình Cung cảm thấy rất hứng thú, nói xong bắt đầu thu liễm lực lượng
bản thân, phong ấn lực lượng thân thể, pháp lực, thần niệm.
Đông Phương Kim Đan nghe Trình Cung nói như vậy, cũng không phản đối, bắt đầu áp chế lực lượng của mình.
- Vậy thì cùng chơi!
Tiểu Phong Tử hưng phấn nói, sau khi khống chế lực lượng, thân thể dần dần biến lớn.
Thu liễm lực lượng bản thân, chỉ khống chế đến thiên anh đỉnh phong, nhiều nhất là bán bộ Thái Tôn!
Nói đùa gì chứ?
Đây không phải vui đùa, mà là liều mạng!
Sa Ấn bị lực lượng của Trình Cung bao vây, lúc này đã khóc không ra nước mắt , tâm tình vừa mới kích động hưng phấn, lúc này đã lạnh đến băng
điểm, bởi vì hắn phát hiện ba người này căn bản không phải đang nói đùa, bọn họ thật sự bắt đầu khống chế lực lượng.
Hiện nay đã tiến lên, con đường phía sau đã biến mất, giống như tiến vào một không gian bình thường, đây là con đường tiến vào Linh Sơn.
Hiện tại ba người này chơi chiêu này đúng là chết người.
Lẽ nào mình gặp phải ba tên điên Thái Tôn sao? Quá không bình thường, muốn chết cũng đừng kéo mình vào chứ.
Vừa rồi được lựa chọn, cảm giác sung sướng như bay lên chín tầng mây,
sau đó mình không có cơ duyên, lại giống như rơi xuống U Minh Luyện
Ngục, tiếp theo người này lại dẫn mình trực tiếp tiến vào, cảm giác hưng phấn kích động còn chưa đã ghiền, lại gặp phải chuyện này….
Sa Ấn muốn ngăn cản, nhưng hắn căn bản không dám mở miệng, chỉ có thể âm thầm cầu khẩn, ba người này mau chóng khôi phục bình thường. Một người
điên còn chưa tính, hai người này cũng điên theo, nhất là người tuổi tác lớn nhất, tại sao cũng như vậy!
Nếu như với lực lượng của bọn người Trình Cung, muốn tiến vào Linh Sơn
quả thực quá dễ, bắt đầu chỗ khe hở từ từ thâm nhập, dựa vào lực lượng
mở bức tường tinh thể hùng hậu trong không gian, chống cự lực áp bách là có thể tiến vào.
Nhưng bọn hắn vừa thu liễm lực lượng, tình hình lập tức bất đồng, ngoại
giới vốn không cảm giác có lực lượng áp bách gì, lập tức giống như trời
long đất lở.
- A. . . Cự linh biến.
Tiểu Phong Tử trước hết cảm thụ được lực áp bách cường đại, trong nháy
mắt thân thể biến lớn, đồng thời thi triển ra một bộ quyền pháp, oanh
kích về phía trước.
Đông Phương Kim Đan không lên tiếng, nhưng hai tay biến động không ngừng vận chuyển pháp quyết kỳ diệu, lực lượng bản thân đang dùng một loại
phương thức kỳ diệu tăng cường, không ngừng tăng cường, giống như một
loại trận pháp đang vận chuyển trong cơ thể hắn.
Hắn chính là lấy biến hóa như vậy, không ngừng trung hoà áp lực khổng lồ xung quanh.
- Ầm!
So với hai người bọn hắn, áp lực của Trình Cung lớn hơn rất nhiều, bởi
vì hắn mang theo Sa Ấn, áp lực đến từ xung quanh cực lớn, cộng thêm phải giúp đỡ Sa Ấn, tựa hồ phải chịu đựng lực lượng cực hạn.
Xong đời rồi! Sa Ấn nhất thời nhắm mắt, trong lòng chỉ có một ý niệm, xong đời rồi, hoàn toàn xong đời rồi.
- Thần niệm chiến giáp.
Nhưng vào lúc này, thần niệm của Trình Cung khẽ động, dựa vào điều khiển của hắn với thần niệm, thần niệm dùng một loại phương thức vô cùng kỳ
lạ ngưng tụ thành thần niệm chiến giáp, chỉ có điều chiến giáp này không phải bảo hộ chính hắn, mà là trực tiếp ngưng tụ trên người Sa Ấn, trong nháy mắt trung hòa lực áp bách thẩm thấu tới lực lượng bảo hộ của Trình Cung.