Đan Thần

Chương 1269: Chương 1269: Đàm đan luận dược cùng mỹ nữ. (1)




Ads - Hiện tại không bằng ngày suy nghĩ thật kỹ, trước lập căn cơ Nam Chiêm Bộ Châu vững chắc, đợi thời điểm Trình Lam tiếp quản sẽ không cần ưu lo, đồng thời ngẫm lại nên tôi luyện hắn như thế nào, đừng để đến thời điểm đó lại để cho tính cách của hắn phát sinh loại chuyển biến vặn vẹo này.

Nghe được lời này cua Trình Cung, nguyên bản trên mặt Trình lão gia tử rất trầm thấp, buồn bực, ngán ngẩm, không có sinh khí, dần dần bắt đầu suy tư.

Trình Cung thì lại tiếp tục nói:

- Hơn nữa đến thời điểm đó ta không có quá nhiều thời gian dạy hắn, như vậy đi, ta sẽ lưu lại một bộ công pháp để cho Trình gia thống trị Nam Chiêm Bộ Châu, đời sau Trình gia lúc đầu sẽ học cái này, sau đó tiến vào ĐAN THầN PHủ lại học tiếp, lúc đầu gia gia cũng phải học được cái này, như vậy mới có thể giáo dục Trình Lam cùng con cháu Trình gia khác càng tốt. Chuyện giáo dục Trình Lam như thế nào, gia gia cũng phải suy nghĩ thật kỹ, nếu như quản giáo tốt Trình Lam, ngài còn có một nhiệm vụ trọng yếu nữa.

- Nhiệm vụ trọng yếu?

Trình lão gia tử nghi hoặc nhìn Trình Cung.

Trình Cung cười nói:

- Tôn nhi người mị lực vô hạn, người không thấy được mỹ nữ cũng khóc lóc đuổi theo ta sao, coi như ta luôn từ chối, luôn chọn lựa, nhưng cuối cùng cũng chỉ sợ là con số trên trời, aii, không có biện pháp, đến thời điểm đó ta khổ cực một chút, gia gia ngài sẽ không thiếu chắt trai đi!

Trình Cung thì lại tiếp tục nói:

- Hơn nữa đến thời điểm đó ta không có quá nhiều thời gian dạy hắn, như vậy đi, ta sẽ lưu lại một bộ công pháp để cho Trình gia thống trị Nam Chiêm Bộ Châu, đời sau Trình gia lúc đầu sẽ học cái này, sau đó tiến vào ĐAN THầN PHủ lại học tiếp, lúc đầu gia gia cũng phải học được cái này, như vậy mới có thể giáo dục Trình Lam cùng con cháu Trình gia khác càng tốt. Chuyện giáo dục Trình Lam như thế nào, gia gia cũng phải suy nghĩ thật kỹ, nếu như quản giáo tốt Trình Lam, ngài còn có một nhiệm vụ trọng yếu nữa.

- Nhiệm vụ trọng yếu?

Trình lão gia tử nghi hoặc nhìn Trình Cung.

Trình Cung cười nói:

- Tôn nhi người mị lực vô hạn, người không thấy được mỹ nữ cũng khóc lóc đuổi theo ta sao, coi như ta luôn từ chối, luôn chọn lựa, nhưng cuối cùng cũng chỉ sợ là con số trên trời, aii, không có biện pháp, đến thời điểm đó ta khổ cực một chút, gia gia ngài sẽ không thiếu chắt trai đi!

Trình gia bị hoàng gia chèn ép, cho tới khi Trình Cung ra đời, Trình Cung ngang dọc Vân Ca thành...

Luôn nói để người thân của mình vui vẻ, vì họ chiến đấu rất nhiều, kỳ thực quay đầu nhìn lại, cho dù là người tu vi đến cỡ này, chỉ cần ngồi xuống đơn giản tâm sự, trò chuyện cũng là một chuyện rất vui vẻ.

Mẹ mình, Nhị thúc, Nhị thẩm đã tạ thế, Trình Lam còn phải chờ sau một năm nữa mới có thể có tin tức, cha mình chỉ có thể làm gia gia nổi giận, mà gia gia còn chưa tới trình độ bế quan tu luyện như những tu chân giả kia, không để ý tới tất cả chuyện của thế tục. Kỳ thực Trình Cung lại rất thích loại này, cho nên hắn bồi tiếp gia gia tán gẫu, coi như gia gia nói chỉ là một ít chuyện hắn đã sớm thuộc nằm lòng, hắn cũng rất nghiêm túc, cảm thấy rất hứng thú nghe.

Gia gia nói đến mấy chuyện khó chịu sẽ không nhịn được tức giận mắng, nói đến chuyện cảm động cũng sẽ không nhịn được khóc lên, uống rượu cũng dần dần say rồi. Bây giờ lực lượng của Trình lão gia tử cũng không kém, nhưng hắn không muốn đi khống chế, mà rượu Trình Cung tự mình luyện chế đủ khiến hắn uống say, cho nên hắn say rồi, say đến hát vang bài ca mà năm đó dẫn dắt một đám tướng sĩ thế tục chém giết, ầm ầm ngã xuống.

Bồi tiếp gia gia cùng nhau trò chuyện những chuyện này, nhìn tâm tình gia gia từ từ thả ra, nhìn gia gia uống say, trong lòng Trình Cung cũng rất là vui vẻ.

Một đời trước hắn không có thân nhân, đời này kỳ thực ban đầu hắn không thật sự cảm nhận được có bao nhiêu bất đồng, chỉ là người thân bên cạnh mình tốt với mình, mình cũng nên tốt lại với họ. Nhưng dần dần, tựa hồ Trình Cung lại có cảm ngộ mới.

Đặc biệt là biết mình chuyển thế đầu thai, là mẹ mình mười tháng hoài thai, từng chút từng chút trưởng thành ở Trình gia, khi gia gia vì mình không tiếc tất cả đối nghịch cùng hoàng gia, khi phụ thân ôm mình đại náo Kim Loan điện, khi Nhị thúc vì mình không tiếc lấy sinh mệnh bắn ra mũi tên kia, khi ông ngoại vì mình không tiếc vận dụng Tiên khí...

Đã trải qua tất cả những chuyện này, làm cho Trình Cung đối với thân nhân đã có nhận thức hoàn toàn khác nhau, người thân là một bộ phận của sinh mệnh. Đạo là cái gì, kiếp trước cảm ngộ đại đạo, Thiên Đạo, nhưng nếu như ngay cả đạo của mình cũng không rõ ràng, cái kia làm sao nói Thiên Đạo, đại đạo.

Đưa gia gia về phòng nghỉ ngơi, Trình Cung cảm giác rất thoải mái, vui vẻ.

Gia gia, phụ thân, ông ngoại, Nhị thúc thậm chí mẫu thân mình chưa từng gặp mặt, Nhị thẩm, còn có đệ đệ Trình Lam bị mình tự tay đánh giết, đưa vào chuyển thế đầu thai, bọn họ đều là người thân nhất của mình. Còn có những người yêu bên cạnh mình kia, có bọn họ mình mới cảm giác con đường đại đạo không cô độc, mới cảm giác tất cả phong phú như vậy, những cảm ngộ này là ở kiếp trước, thời điểm Trình Cung đạt đến cao nhất cũng chưa từng nắm giữ.

Có mấy người tu luyện vô tình đạo, muốn thả xuống tất cả những thứ này, tuy rằng kiếp trước Trình Cung không phải tu luyện vô tình đạo, nhưng mà chưa từng có lo lắng những chuyện này, nhưng kiếp này cho dù nói với hắn thả xuống tất cả những thứ này có thể lập tức cảm ngộ đại đạo, Trình Cung cũng sẽ không đi để ý tới, nếu như ngay cả những thứ này cũng bỏ qua, cảm ngộ đại đạo có tác dụng gì.

Cho dù có thể siêu việt thiên địa này, cho dù có thể vĩnh sinh cùng đạo, lại có ý nghĩa gì!

Kỳ thực những thứ này đều là chuyện rất xa xôi, ý niệm của Trình Cung chỉ là lóe lên sau đó khẽ lắc đầu, không nên đi sâu phương diện này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.