Đan Thần

Chương 407: Chương 407: Đập chết




- Ầm!

Sức mạnh của Phùng Lăng vừa dâng lên, sức mạnh của Thiên Cương Địa Sát Trận lại lần nữa bạo trướng, sau lần bạo trướng này, Thiên Cương Địa Sát Trận đã không còn tròn trịa một thể, không một lổ hỏng như lúc nãy nữa, phút tiếp theo, cả cái Thiên Cương Địa Sát Trận bất ngờ xông thẳng qua đó.

- Trận pháp phòng ngự hung hãn như vậy, không ngờ còn có thể di chuyển được ư, nảy sinh hiệu quả tấn công, đây quả thật khó tin quá đỗi. Trình độ của tên Trình Cung này chẳng qua ở mức Bán Bộ Thần Tiên, thế mà trận pháp lại toát ra sức mạnh lợi hại nhường này để chống lại Lục Địa Thần Tiên tầng thứ năm như mình, bảo vật như vậy, không được, bất luận thế nào cũng phải đoạt lấy nó.

Vốn dĩ ôm ấp ý nghĩ báo thù giết đồ đệ, vì Phong Vân Kiếm Tông đi thấu hiểu ý nghĩ của kẻ địch, nhưng giờ phút này đây chúng đã trở nên không quan trọng nữa, trong mắt Phùng Lăng chỉ còn bảo tàng mà thôi.

- Thất Huyền Kiếm Trận, bảy kiếm cùng phát, muốn chạy, ta xem ngươi chạy đi đâu.

Phùng Lăng lớn tiếng quát một cái, tít tốc bùng phát uy lực cực điểm của Thất Huyền Kiếm Trận, sức mạnh tấn công gần tám mươi rồng điên cuồng giáng xuống, khiến cho Thiên Cương Địa Sát Trận đang muốn xông về trước, giờ lại bị đánh giật ngược trở về. Còn sức mạnh tăng cường của Phùng Lăng, lại điên cuồng gây sức ép tấn công liên hồi.

Dưới sự tấn công điên cuồng của Thất Huyền Kiếm Trận, Thiên Cương Địa Sát Trận cứ như con thuyền nhỏ trên một mặt biển rộng mênh mông, bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ bị sóng biển cuộn trào lập úp.

Và trong khoảnh khắc này, Trình Cung thân ở trong Thiên Cương Địa Sát Trận, một mặt đã dốc toàn lực vận chuyển Thiên Cương Địa Sát Trận, mặt khác vẫn khống chế dẫn động khí thiên cương, địa sát. Nếu không phải trận chiến với Chu Dật Phàm, trong họa có phúc , phục dùng dược Kế Mệnh Đan thiên cấp thượng cấp của Trình Vũ Dương, khiến cho thần niệm và thậm chí là sức mạnh bên trong cơ thể nảy sinh biến chất, e rằng Trình Cung lúc này đã chẳng tài nào đỡ nỗi sức tấn công dữ dội này của Phùng Lăng rồi. Mà cho dù là dựa vào sức mạnh của bản thân hắn hiện giờ, cũng không thể nào chống lại đâu, mấu chốt là hắn có một bí mật mọi người không hay biết, đó là không gian ngoại đỉnh của đỉnh Hư Không Âm Dương.

Bên trong Hư Không Ngoại Đỉnh, lượng lớn các nguyên dịch, chuyển sinh đan, còn có một vị chẳng thua kém gì Phùng Lăng, đó chính là Huyết Y Lão Tổ. Hiện giờ cơ thể và thần niệm của Trình Cung đã hoàn toàn chịu đựng được pháp lực khổng lồ do Huyết Y Lão Tổ truyền cho hắn, cũng có nghĩa là Trình Cung có Huyết Y Lão Tổ cùng lượng lớn nguyên dịch làm hậu thuẫn để đối đầu với Phùng Lăng.

- 1 tầng….

- 1 tầng rưỡi…

- Sắp tiêu hao 2 tầng rồi, thấy biểu hiện lung lay sắp đổ một chút rồi, được rồi…

Trình Cung thân đang trong Thiên Cương Địa Sát Trận thầm im lặng tính toán năng lượng tiêu hao của Phùng Lăng, thấy cơ hội cũng chín muồi rồi, bất thình lình ở Thiên Cương Địa Sát Trận xuất hiện một lỗ hỏng, một trong những thanh Thất Huyền Kiếm trực tiếp đâm thẳng vào bắp tay của Trình Cung.

- A, ta liều mạng với ngươi.

Ngay thời điểm Thiên Cương Địa Sát Trận bị rách toạc , cánh tay Trình Cung bị kiếm khí đả thương, cứ như bị tàn phế trĩu nặng xuống. Còn một cánh tay khác của Trình Cung thì trực tiếp hốt lấy một nắm đan dược bỏ vào trong miệng, tiếp đó lổ hỏng bị rách trên Thiên Cương Địa Sát Trận lập tức được khôi phục lại, Thiên Cương Địa Sát Trận lập tức lao đi tứ phía, cứ như con thú hoang bị nhốt, tìm đường thoát ra.

- Ha ha…muốn chạy, muộn rồi.

Phát hiện ra màn này, trái tim vốn dĩ lo lắng vì cảm giác tiêu hao năng lực quá lớn ban nãy của Phùng Lăng lập tức phấn khởi hẳn lên, lại cộng thêm việc Trình Cung dốc toàn lực thôi thúc Thiên Cương Địa Sát Trận hết xông trái lại nhào sang phải, vị Đại Trưởng Lão Phong Vân Kiếm Tông có kinh nghiệm phong phú này, cũng chẳng màng thêm gì nữa, chỉ lấy ba viên Nguyên Khí Đan địa cấp siêu phẩm ra bỏ tọt vào mồm.

Nguyên Khí Đan địa cấp siêu phẩm tuy hàm chứa nguyên khí nồng hậu, nhưng nó vẫn thua xa ngàn vạn lần so với Nguyên Dịch, ba viên Nguyên Khí Đan bổ sung tốc độ của nguyên khí, lúc này Phùng Lăng lại tiêu hao mất 1 tầng rồi.

- Được 3 tầng rồi….

- Phải có 3 tầng rưỡi rồi mới phải…

Trình Cung thân ở trong Thiên Cương Địa Sát Trận, mỗi lần bị tấn công lại khiến hắn chao đảo muốn ngã, Thiên Cương Địa Sát Trận kia cũng có cảm giác như có thể tan vỡ bất kỳ lúc nào, nhưng ngặt nổi nó vẫn kiên trì bền bỉ chống chọi.

- Sao có thể thế được ? Vừa rồi cũng thế kia rồi, sao giờ vẫn chưa tan vỡ, đây rốt cục là trận pháp gì đây?

- Kỳ lạ, phải chăng có vấn đề gì?

- Không thể nào, có thể cảm nhận được sức mạnh của hắn đã không vững nữa rồi, hình như hắn đang dựa vào sức mạnh ngoại lực để chống đỡ lấy.

- Có chỗ không ổn rồi, chẳng lẽ tên này có mai phục? Nghe nói bên cạnh hắn còn có một lão già nhờ uống Ngưng Anh Đan mà thành Lục Địa Thần Tiên, nhưng loại hàng đó mình chỉ cần một ngón tay cũng bóp chết lão rồi, mà tình hình này bất ổn quá, không xong rồi, bất luận thế nào, nhất định phải có được trận pháp này. Nếu bản thân ta có được trận pháp này, cho dù đối mặt với Nhân Anh Kỳ đỉnh phong tồn tại, cũng có thể đối đầu một phen, đến lúc đó, bản thân sẽ có được sự tương trợ từ môn phái, cho dù muốn trở thành Địa Anh cũng không thành vấn đề nữa.

Thấy cục diện lại xuất hiện lần nữa, trong lòng Phùng Lăng cũng sinh nghi hoặc, chỉ có điều gã không ngờ rằng tất cả những màn này đều là do Trình Cung một mình tự biên tự diễn mà ra. Sau khi lo lắng, gã lại càng cảm thấy được sự thần kỳ của trận pháp này, càng lúc gã càng muốn đoạt lấy nó từ tay Trình Cung, bao gồm cả bảo tàng của hắn nữa.

- Bốn tầng....

-Bốn tầng rưỡi......hẳn gần chín muồi rồi, gã khốn này cũng hơi nóng nảy đấy….

-Thất kiếm hợp nhất, nghe bổn Đại Trưởng Lão, phá!

Phùng Lăng vận chuyển Thất Huyền Kiếm điên cuồng, tiêu hao gần nửa sức mạnh rồi, ấy thế mà cái trận pháp này vẫn cứng đơ, cuối cùng Phùng Lăng cũng bị chọc điên rồi, gã cắn răng nghiến lợi, ọc ra ngụm máu tươi, thoáng chốc bảy ánh hào quang quay cuồng điên loạn, cứ như cơn lốc xoáy khổng lồ, sức mạnh tập trung lại thành một điểm xông về phía Thiên Cương Địa Sát Trận của Trình Cung, cái Thiên Cương Địa Sát Trận quỷ quái này cứ đà nghiên nghiên sắp đổ mà sao cứ dai dẳng chẳng bị vỡ.

- Bùm!

Điều khiến Phùng Lăng không ngờ tới là, đợt tấn công của thất kiếm hợp nhất còn chưa chạm tới, thì cái Thiên Cương Địa Sát Trận mà gã dốc toàn lực tấn công vừa rồi, bỗng chốc rạn nứt, 107 thanh đoản đao chớp nhoáng bay vèo ra tứ phía.

- Thất Tinh Trảm, Phá Không Thích.

Một luồng sức mạnh ngôi sao ngưng tụ của Thất Tinh Trảm, trực tiếp tấn công dữ tợn vào đỉnh đầu của thất kiếm hợp nhất hình xoắn ốc.

Còn cơ thể của Trình Cung, phụt cái biến mất, lúc xuất hiện lại đã là lúc hắn cầm đao bổ thẳng vào giữa trán của Phùng Lăng rồi.

Đây….đây sao có thể như vậy, sao hắn lại có sức mạnh to lớn nhường này chứ?

Hơn nữa còn cùng lúc đối phó với thất kiếm hợp nhất của mình nữa, vừa đối phó lại vừa triển khai thần thông, tốc độ này, thần thông này còn mạnh hơn Thuần Ma Sát ban nãy của hắn gấp mấy lần.

Trúng kế rồi!!

Ngay lúc này, trong đầu Phùng Lăng cũng phản ứng trở lại, nhưng đã muộn rồi, chiêu Phá Không Thích dùng Ẩn Linh Đao triển khai đã ập tới trước mắt rồi.

- Anh Nguyên Chi Khí, Vân Anh Kiếm Khí.

Giờ nghĩ chuyện khác cũng muộn rồi, trong phút chốc bấng loạn kinh hãi, Nguyên Anh trong cơ thể đã bùng phát ra một luồng sức mạnh, hóa thành một đạo kiếm khí như mây như sương. Kiếm khí này trực tiếp rút hết một nửa Anh Nguyên chi khí trong cơ thể Phùng Lăng, Nguyên Anh trong cơ thể gã cũng tít tốc phai nhạt, hai ngón tay cái, tay giữa của đôi tay Phùng Lăng sáp vào nhau, đồng thời bùng phát Vân Anh Kiếm Khí, trực tiếp nhắm thẳng vào mũi nhọn của Ẩn Linh Đao.

Sự việc xảy ra đột ngột, đến nước này rồi, người vốn dĩ nghĩ Trình Cung đến lúc này hẳn đã đèn tắt dầu cạn rồi, ngay lập tức trở tay triển khai bảo mệnh tuyệt học của Phong Vân Kiếm Tông, chẳng tiếc tiêu hao anh nguyên căn bản trong cơ thể, trực tiếp ngưng tụ Nguyên Anh Kiếm Khí. Với sức mạnh hiện giờ của Phùng Lăng, thật chẳng tài nào vận nỗi đợt tấn công Anh Nguyên khí quá mạnh được , nhưng ngưng tụ rồi điểm một cái, trông cứ như đầu thương dài vậy bùng phát ra sức mạnh mạnh nhất, uy lực dũng mạnh nhất.

Tuy chỉ là chỉa một cái, nhưng Anh Nguyên Chi Khí lại cao hơn một bậc so với Nguyên Khí, sức mạnh ngưng tụ cũng không phải pháp lực thông thường có thể bì kịp. Lúc này, chỉ cần đối phương không phải Nguyên Anh Kỳ không thích hợp chống đỡ bằng khí Anh Nguyên, thì cho dù pháp lực có hùng hậu cỡ nào cũng vô dụng thôi.

- Bùm!

Va chạm trong nháy mắt, sức mạnh khổng lồ khiến không gian xung quanh như bị bẻ cong.

Phút tiếp theo Phùng Lăng cứ như một người bình thường bị mấy chục tấn yêu thú tấn công, sức mạnh khổng lồ khiến cơ thể gã hứng chịu sức công kích vô biên, lớp phòng ngự ngoài cơ thể hoàn toàn vụn vỡ, cơ địa bị sức mạnh xông kích đến không ngừng rạn nứt, máu tươi phun trào, thất khiếu chảy máu, cả người bay thẳng ra sau.

Nhưng đây không phải điều làm gã bị chấn động, điều khiến gã ngỡ ngàng chính là, thanh Ẩn Linh Đao trong tay Trình Cung không hề rạn nứt, ngay cả Nguyên Anh Kiếm Khí của mình cũng không thể triệt để phá vỡ phòng vệ của hắn, giết hại đến hắn.

Đây, đây là vì sao chứ?

Anh Nguyên Chi Khí một khi đối đầu với pháp lực thần thông, sẽ như dùng dao nhọn đâm vào trong tàu hủ vậy, tàu hủ có dày có nhiều đi nữa cũng không đỡ nỗi. Nhưng pháp lực của Trình Cung lại giống như tơ tằm vậy, hơn nữa còn là loại tơ tằm vàng, đàn hồi vô cùng, muốn đâm vào một nhát cũng vô cùng khó khăn.

Điều này thật khó tin, không thể ngờ được, cho dù bản thân là Nguyên Anh Kỳ tồn tại, dùng Anh Nguyên chi khí thao tác pháp lực, thần thông, nhưng cũng không thể có kết quả này được. Trừ phi Anh Nguyên khí trong Nguyên Anh hoàn toàn dung hòa vào trong pháp lực, nhưng thế thì cho dù bản thân có lượng lớn đan dược giúp đỡ, cũng phải mất mấy năm ròng mới có thể khôi phục lại được.

Hắn chỉ là Thoát Tục Kỳ, pháp lực trong cơ thể hắn sao lại cổ quái thế kia, sao có thể đỡ được Nguyên Anh Kiếm Khí của mình.

- A….ngón tay của ta…..

Sự ngỡ ngàng trong lòng còn chưa tiêu tan, toàn thân bị sức mạnh to lớn xung kích làm cho bị thương đầy mình, Phùng Lăng bỗng nhiên kêu la một tiếng, bởi vì ngón cái và ngón giữa hai tay của hắn đều bị đứt cả rồi.

- Vừa rồi đánh sướng không, giờ đến lượt tan ha, sử dụng Nguyên Anh khí à, e rằng lúc này ngươi ngay cả ba phần công lực cũng chẳng triển khai ra được, Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn.

Trình Cung cũng bị hất bay đi, sức mạnh to lớn khiến cho nội tạng, thân thể hắn cũng bị trọng thương không nhỏ, dù sao đây cũng là lần đầu hắn đâm đầu liều mạng với Nguyên Anh Kỳ tồn tại. Cũng chỉ nhờ cơ thể của hắn, nếu đổi lại là Nguyên Anh Kỳ tồn tại thông thường chắc cũng chẳng cầm cự nỗi, mà pháp lực và cơ thể của hắn đã sớm hấp thu dung hòa lượng lớn Anh Nguyên khí rồi, dùng Anh Nguyên khí rèn luyện qua rồi, đương nhiên không suy yếu như các pháp lực thông thường rồi.

Đỡ lấy đòn bùng phát cuối cùng của Phùng Lăng, sau đó Trình Cung trực tiếp để Huyết Y Lão Tổ truyền nạp sức mạnh to lớn, trực tiếp triển khai tiếp Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn. Với cơ thể và thần niệm hiện tại của hắn, tuy rằng không tài nào phát huy sức mạnh triệt để như Huyết Y Lão Tổ, nhưng đón nhận mười phần sức mạnh cũng chẳng thành vấn đề, nhận lấy mười phần từ phía Huyết Y Lão Tổ rồi phát huy ra sáu bảy phần, cộng thêm sức mạnh cơ thể và thần niệm lớn mạnh của Trình Cung, thời điểm này hắn triển khai Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn, cũng chẳng thua kém gì so với Nguyên Anh Kỳ tầng bốn đỉnh phong.

Nếu vừa rồi Phùng Lăng dửng dưng không sợ hãi, thì lần này Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn khổng lồ vừa vỗ xuống, phản ứng đầu tiên của gã chính là chạy, chạy ngay, không chạy nữa thì thật sự toi mạng mất.

-Bộp….

Tuy nhiên với tốc độ và sức mạnh hiện giờ của gã, có muốn triệt để thoát khỏi Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn căn bản là không thể nào, người gã vừa chạy ra ngoài cách đó vài chục mét thì vẫn không thoát khỏi Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn, bàn tay trực tiếp vỗ xuống, chớp mắt cánh tay giơ lên chống đỡ của Phùng Lăng tức khắc bị chấn động đến vụn vỡ.

Tiếp đó lại là một bàn tay Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn khổng lồ giáng xuống, lúc này Phùng Lăng đành liều mạng, bùng phát Nguyên Anh Kiếm Khí lần nữa, hy vọng xuyên thủng được Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn, nhưng tiếc thay gã vừa xuyên thủng được cái này, thì bàn tay khác lại vỗ xuống. Trình Cung hoàn toàn chẳng cần lấy hơi, vận chuyển Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn một lèo chẳng ngừng.

- Ta không cam tâm, không cam tâm, ta đường đường là Lục Địa Thần Tiên, Nhân Anh Kỳ tầng năm, là Lục Địa Thần Tiên cao cao tại thượng, sao lại bị một Thoát Tục Kỳ thấp kém như ngươi giết chết được. Ta là Đại Trưởng Lão của Phong Vân Kiếm Tông, ngươi chỉ là một bại gia tử của gia tộc thế tục, tại sao, tại sao chứ? Sao ngươi lại có pháp lực cao cường như vậy? Sao ngươi lại chịu đựng được pháp lực to lớn này? Sao ngươi lại dung hòa sức mạnh quy tắc vào trong thần thông một cách hoàn hảo như vậy? Chẳng lẽ là trời muốn diệt ta sao? Thái Thượng Trưởng Lão, báo thù cho ta…

Tuy rằng phút chót Phùng Lăng đã gắng gượng đỡ được mười mấy cái Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn, nhưng dù sao gã cũng đã sức tàn lực kiệt, Trình Cung thì cứ ào ào tấn công như vũ bão, cuối cùng gã cũng đèn tắt buông rèm, ngay phút giây trước lúc thân thể bị vỗ nát, gã không cam tâm điên cuồng gầm lên một tiếng, tiếp đó thân thể trực tiếp bị đánh vỡ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.