Nghĩđến điểm này, Trình Cung có quyết định chắc chắn, thần niệm khẽ động đã thu đ ám Lý Dật Phong vào trong không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh.
Nếu như Côn Bằng thái tử có tốc độ nhanh hơn hấp lực của nhục nhục, Trình Cung sẽ không chút do dự mang nhục nhục rời đi, bởi vì một khi Côn Bằng thái tử chạy tới rất nguy hiểm. Côn Bằng thái tửđ úng là rất mạnh, mà bên cạnh hắn còn có ba gãĐịa Anh đỉnh phong Đại Yêu Vương, không phải Trình Cung hiện giờ có thểđối phóđược.
Nhưng hiện tại tốc độ hấp lực của nhục nhục, rõ ràng còn nhanh hơn tốc độ của Côn Bằng thái tử, vậy thì còn cơ hội vật lộn nha.
- Xèo...xèo...
Thiên Bảo Thử kêu lên đầy điên cuồng, tuy nó còn chưa trưởng thành, nhưng du sao nó cũng là thánh thú do thiên địa sinh ra, cũng biết vào lúc này là thời khắc sinh tử, hơn nữa nó có cảm giác áp chế mơ hồ, sợ hãi, loại sợ hãi này nó chưa từng cảm nhận qua trên người của Yêu tộc.
Mặc dù tên Thử thái tôn mạnh mẽ của Yêu tộc, nhưng nó cũng không cảm giác được loại sợ hãi này, nó dốc sức liều mạng chạy về chỗ của Côn Bằng thái tử, muốn tránh thoát hấp lực kinh khủng này. Nhưng cổ hấp lực này quáđ áng sợ, nếu không phải nó dốc sức liều mạng giãy dụa, còn thần niệm như có như không có Côn Bằng thái tử ở xa xa, chỉ cần trùng kích không gian, rất có thể nóđã bị hấp lực cường đại này xé rách không gian hấp đi rồi.
Nhưng cho dù là hiện tại, nó cũng trơ mắt nhìn Côn Bằng thái tửđể lộ ra hư ảnh Côn Bằng to lớn ở sau lưng cách nó càng ngày càng xa, ít nhất đã có hơn trăm dặm.
Quả thực làđiên rồi, đ ùng là không biết sống chết, cũng dám đ ánh chủ ý lên đầu của mình, mình không đi tìm hắn, hắn lại dám tìm tới tận cửa. Côn Bằng thái tử rất tức giận, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng Trình Cung lại dám ra tay, trên thực tế hắn nào biết, đừng nói hắn không nghĩ tới, ngay cả bản thân Trình Cung cũng không dám nghĩ tới tình huống lại diễn biến thành như thế này.
Tốc độ của Côn Bằng thái tửđã phát huy tới cực hạn, vào lúc này hắn không dám thi triển thần thông, bởi vì một khi hắn thi triển thần thông sẽ chậm trễ một ít thời gian, chỉ sợ Thiên Bảo Thử sẽ biến mất ở trước mặt, vậy thì phiền toái.
Thiên Bảo Thử chính là mệnh căn của Thử thái tôn, nếu như Thiên Bảo Thử có chuyện gì, chuột Thử thái tôn còn không điên lên à.
Đừng nói Thử thái tôn, cho dù Côn Bằng Đại Đế biết rõ Thử thái tôn cóđược Thiên Bảo Thử, cũng sẽ chiếu cố đặc biệt với Thử tộc, Thiên Bảo Thử có thể làm cho sự phát triển của Yêu tộc đạt tới chỗ tốt lớn nhất, quan hệđại sự của cả Yêu tộc, Côn Bằng thái tử biết rõ chuyện này rất nghiêm trọng.
Nhưng hắn nghĩ mãi cũng không rõ, Trình Cung đang sử dụng thần thông gì, không có khả năng, với bản lĩnh của Trình Cung không thể có thần thông nào đạt tới mức tác dụng tới một vật ở cách xa tới mấy ngàn dặm. Nếu như hắn thật sự cóđược thủ đoạn hấp vật cách mấy ngàn dặm, chuyện hắn diệt sát mình chẳng phải dễ như lòng bàn tay sao.
Nhưng hình như hắn không có pháp bảo và lực lượng như thế, có kèm theo Không Gian Chi Lực, nếu không phải thần niệm của mình ảnh hưởng, ngăn trở, chỉ sơ cổ lực lượng này đã trực tiếp xé rách không gian hấp thu Thiên Bảo Thửđi rồi.
- Không được, quá gần, quá gần rồi.
Khoảng cách vài ngàn dặm, đối với Côn Bằng thái tử toàn lực bay, cũng không mất bao nhiêu thời gian. Tốc độ của Côn Bằng thái tử và hấp lực của nhục nhục lên Thiên Bảo Thử, cũng đã gần tới tình trạng vô hạn xé rách hư không. Nếu ở đây là Cửu Châu đại địa thì khó một chút, nhưng ở nơi đây lại dễ dàng hơn, mặc dù tại đây tự thành thế giới, nhưng không gian nơi đây không ổn định bằng Cửu Châu đại địa.
Đương nhiên, tồn tại Thiên Anh có lực lượng cường đại, nếu như cưỡng ép xé rách không gian, không gian nơi đây sẽ sụp đổ, quy tắc nơi đây không cho phép. Nhưng Thiên Bảo Thử nhỏ như vậy, hơn nữa có ngoại lực trợ giúp cưỡng ép gia tốc xé rách không gian, không có vấn đề gì.
Trình Cung cảm thụ Côn Bằng thái tử không ngừng đuổi tới gần, nếu để cho Côn Bằng Thái thái tử cách mình chừng ngàn dặm, cho dù nhục nhục nuốt được Thiên Bảo Thử, bản thân mình muốn trốn cũng khó.
Trình Cung lẳng lặng chờđợi, thỉnh thoảng hắn lưu ý tới nhục nhục, phát hiện thân thể của nhục nhục nhỏ hơn một vọng, tiểu móng vuốt dốc sức liều mạng nắm chặt, giống như nỏ mạnh hết đ à.
- Ngươi a, lần sau gặp phải chuyện này phải hỏi trước, không được tự làm bậy, bản đại thiếu tuyệt đối không quan tâm tới ngươi.
Trình Cung nói với nhục nhục, trong tay đã xuất hiện một tia nguyên dịch hóa tơ, hiện tại đối với nhục nhục mà nói, tốc độ bổ sung của nguyên dịch không đủ cho nó nữa, tác dụng không quá lớn với nó.
Nhưng nguyên dịch hóa tơ lại khác, Trình Cung trực tiếp thả nó ra, tia nguyên dịch hóa tơ này bay vào trong miệng của nhục nhục, tiến vào thân thể của nó.
- Vèo!
Sau khi nguyên dịch hóa tơ vào miệng, thân thể nhục nhục chấn động, sau một khắc thần niệm của Trình Cung cảm nhận rất rõ ràng, hấp lực của nhục nhục hút Thiên Bảo Thử tăng tốc độ lên, tuy đã bị thần niệm của Côn Bằng thái tửu quấy nhiễu, không có biện pháp xé rách không gian, nhưng tốc độ lại tăng lên một đoạn.
- Đáng giận, Thần Niệm Phong Tỏa, định.
Côn Bằng thái tửđã tức giận, đây chính làđoạt bảo trong miệng Côn Bằng thái tử nha, nếu quả thật bị hắn cướp đi, sẽ không xong. Côn Bằng thái tử rơi vào đường cùng, cưỡng ép thúc dục thần niệm, dùng thần niệm hóa thành thần thông, tuy uy lực thần thông không được, nhưng hắn chỉ cần có thể ngăn Thiên Bảo Thử lại một chút, là hắn có thểđuổi kịp vàđoạt Thiên Bảo Thử lại, một khi Thiên Bảo Thử trở lại trong tay của mình, không tiếp tục cố kỵ nữa, còn lại chính là giết Trình Cung.
- Quả nhiên là con của Yêu tộc Đại Đế, không ngờ hiểu được một ít thần niệm tập trung, bản lĩnh phong tỏa, đ áng tiếc thầm niệm của ngươi kém xa bản đại thiếu, Thần Niệm Trùng Kích.
Thần Niệm Phong Tỏa của Côn Bằng thái tử, người khác muốn có không dễ dàng, phải biết rằng thần niệm với tư cách là thủ đoạn công kích cường đại, với tư cách là tồn tại vượt trên thần thông, năm bây giờ không phải thời đại thần niệm là chủ lưu nữa, những pháp môn sử dụng đã sớm trở thành truyền thuyết, thần niệm hiện giờđã biến thành lực lượng phụ trợ.
- Oanh... Xoẹt...
Thần niệm của Côn Bằng thái tử vượt xa người bình thường, nhưng không nghĩ tới đụng phải thần niệm Thiên Anh, trùng trùng điệp điệp oanh kích đến. Hơn nữa thần niệm của Trình Cung đã sử dụng lô hỏa thuần thanh, uy lực kinh người, cho dù Côn Bằng thái tử là con của Côn Bằng Đại Đế, thiên phú dị bẩm, nhưng thần niệm của hắn chỉ siêu việt Địa Anh đỉnh phong mà thôi, nhưng lần này nhận lấy tổn thương rất nghiêm trọng.
Tốc độ phi hành cao nhất dừng lại thật gấp, tai mắt mũi miệng thất khiếu của hắn phún máu, không phải chảy máu, mà là phún máu, trong nháy mắt, Côn Bằng thái tử cảm thấy đầu của mình như muốn nổ tung.
- A!
Côn Bằng thái tử kêu to một tiếng, tốc độ dừng lại.
Không có Côn Bằng thái tử cản trở, nhục nhục có nguyên dịch hóa tơ bổ sung, cho nên trực tiếp làm cho Thiên Bảo Thử xé rách không gian.
Nháy mắt sau đ ó Thiên Bảo Thửđã xuất hiện trước người Trình Cung ngoài trăm mét, nhục nhục mở miệng ra, trực tiếp nuốt Thiên Bảo Thử vào miệng. Sau khi nuốt Thiên Bảo Thử vào bụng, nhục nhục biến thành quả cà, ỉu xìu, thoáng cái ghé vào cổ tay của Trình Cung, bám gắt gao vào tay, con mắt cũng nhắm lại, cả thân thểđều xụi lơ dính vào cổ tay Trình Cung.
- Bà mẹ nó, đừng a...
Lý Dật Phong ở trong không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, con mắt đau lòng nhắm lại, dùng tay bụm mặt.
Đừng nói hắn, ngay cả Túy Miêu cũng không nhịn được mà chép miệng mấy cái.
- Đáng tiếc, chứ như vậy mà ăn.
Thanh Xà Vương Tần Vân Nhi cũng rất tiếc hận.
- Tiểu gia hỏa này cái gì cũng ăn được sao?
Man Ngưu Vương Lý Hằng nhớ tới lần đầu tiên gặp nhục nhục, nhớ tới khi đ ó nó nuốt vào Tiểu Lang Vương Bạch Kiếm vào bụng, trong nội tâm nhịn không được xuất hiện hàn ý.
Trước đ ó Trình Cung đã giới thiệu tác dụng trọng yếu của Thiên Bảo Thử cho bọn họ nghe, cho nên mấy người bọn họ đều cảm giác tiếc hận, nhưng thân đang ở không gian ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh, Trình Cung có thể tùy thời biết rõ nhất cử nhất động của bọn họ, mà bọn họ cũng nhìn rõ tình huống ở bên ngoài, bởi vì ở chỗ này Trình Cung là lớn nhất, mạnh nhất, hắn là chúa tể tất cả, nhưng bọn họ không có biện pháp chủ động liên hệ với Trình Cung, cho nên chỉ có thể tiếc hận mà thôi.
- Chờ một lát lại tính sổ với ngươi, ngươi ăn thoải mái lắm, bản đại thiếu lại chùi mông cho ngươi rồi.
Nhìn thấy bộ dạng của nhục nhục giống như khối bùn nhão, Trình Cung vốn cóýđịnh phát ý niệm ngăn cản nó lại, nói một câu thân hình đã dùng tốc độ cao nhất mà bay đi.
Không có biện pháp, thần niệm trùng kích tuy cường hãn, nhưng phải là với ai.
Tồn tại Địa Anh, đột nhiên dùng thần niệm trùng kích Trình Cung, khẳng định thương thế không nhẹ. Nhưng Côn Bằng thái tử là con của Côn Bằng Đại Đế, tuy hiện giờđã qua thời đại của thần niệm rồi, nhưng dù sao vẫn có chút ít pháp bảo có thủ đoạn nhắm vào thần niệm, linh hồn. Trên người của Côn Bằng thái tử chắc chắn có pháp bảo như thế, đã làm thần niệm trùng kích của Trình Cung giảm đi chín phần, nếu không một chiêu này của Trình Cung cũng không phải bị một ít tổn thương, đau đầu choáng váng đơn giản như thế.
Bị thần niệm của Trình Cung làm bị thương, lại biết rõ Thiên Bảo Thử bị gia hỏa như cục thịt trong tay của Trình Cung nuốt vào, Côn Bằng thái tửđã nổi giận thật sự.
- Côn Bằng chân thân, Đại Bằng Triển Sí, Đại Bằng Hư Không Thuật.
Thân thể của Côn Bằng thái tử biến mất trên không trung, trên bầu trời xuất hiện một con Côn Bằng cực lớn, đôi cánh vỗ một cái làm không gian chấn động cái này Đại Bằng Hư Không Thuật chính là thần thông giúp Côn Bằng thái tử gia tốc trên hư không, Đại Bằng Hư Không Thuật, tốc độ cực hạn còn nhanh hơn xé rách không gian.
Xé rách hư không, nhưng vẫn nằm trong phạm vi bao phủ của thần niệm, nếu không có biện pháp khống chế hoàn toàn không thể sử dụng, lại tốn quá nhiều sức lực, cho nên ít sử dụng tới, nhưng Đại Bằng Hư Không Thuật chính là thần thông bổn mạng của Côn Bằng nhất tộc, chính là tốc độ, nhanh đến cực hạn.
Hôm nay đối với Côn Bằng thái tử mà nói, sử dụng chân thân của mình, dùng thân thể Côn Bằng xuất hiện đã biểu hiện ra áp lực của hắn, không chỉ cóáp lực, còn có tổn hại nhất định với mình, nếu không phải Côn Bằng thái tử bị bức tới tuyệt cảnh, hắn tuyệt đối không sử dụng tới nó. Nếu như Côn Bằng thái tử biết rõ, Trình Cung có thể làm thần niệm của hắn bị thương, hắn đã sớm liều lĩnh thi triển Đại Bằng Hư Không Thuật, cũng không để cho Thiên Bảo Thử bị cục thịt kia nuốt mất.
Đại Bằng Hư Không Thuật, ở phương diện khác thậm chí siêu việt xé rách không gian của Thiên Anh, trong nháy mắt Hoành Độ Hư Không, xuất hiện ở sau lưng cách Trình Cung mấy trăm dặm.
- Phốc...
Đại Bằng Hư Không Thuật đối với Côn Bằng thái tử hiện giờ, tuyệt đối là vượt cấp thi triển, thân hình của hắn xuất hiện một vết máu, nhưng tốc độ của Đại Bằng Hư Không Thuật vẫn bảo trì như trước, nhanh chóng đuổi theo Trình Cung.
- Liều mạng đ úng không, vậy bản thiếu sẽ chơi với ngươi tới cùng, Thất Tinh Phá Không Trảm.
Trình Cung khoát tay, tinh lực trong thân thể bịđiều động, hóa thành Thất Tinh Phá Không Trảm xé rách không gian.
- Bổn mạng chân hỏa, luyện hóa nguyên dịch hóa tơ, Tinh Phong Chiến Đao, nổ đi!
Tuy uy lực của Thất Tinh Phá Không Trảm rất mạnh, nhưng Trình Cung cũng chỉ cso thể ngăn cản thế công tới của Côn Bằng thái tử mà thôi, sau một khắc đã cầm Tinh Phong Chiến Đao trong tay, trong cơ thể dùng bổn mạng chân hỏa luyện hóa nguyên dịch hóa tơ vào trong cơ thể, nhập vào trong Tinh Phong Chiến Đao.
Trước khi Trình Cung luyện đan cũng hao phí không ít nguyên dịch hóa tơ, nhưng lúc đó hắn đều trì hoãn cho tiêu hao thật chậm, nhưng lần này là luyện hóa nguyên dịch hóa tơ. Giống như trong nháy mắt đem toàn bộ nguyên dịch trong đan thất hấp thu đi, số lượng khủng bố thế nào có thể nghĩ.
Trình Cung có cảm giác thân thểđạt tới Địa Anh tầng chín đỉnh phong của mình đãđạt tới đỉnh phong nhất, thậm chí có chút ít cảm giác sắp nổ tung, đã thật lâu rồi hắn không có cảm giác này. Trình Cung không thể không sử dụng thần niệm cảnh giới Thiên Anh đểáp chế, khai thông, đồng thời dùng thần niệm dốc sức liều mạng đem lực lượng dung nhập vào trong Tinh Phong Chiến Đao trong.
- Oanh!
Sau một khắc, thân thể Trình Cung giống như lưu tinh, tốc độ nổ lên, lập tức nổ tung biến mất trong không gian, xuất hiện ở nơi cách đ ó vài trăm dặm.
- Bành bành bành...
Côn Bằng thái tử huy động Vạn Thú Hồn Liên, không đến ba tức đãđ ánh tan Thất Tinh Phá Không Trảm, nhưng khoảng cách với Trình Cung đã bị kéo ra xa.
Đuổi, đuổi, đuổi!
Trong đầu của Côn Bằng thái tử chri có một chữ này, đuổi theo Trình Cung, giết hắn, giết hắn.
Nhưng Đại Bằng Hư Không Thuật của Côn Bằng thái tửđã yếu bớt, tuy tốc độ của hắn rất nhanh, cũng chỉ hơn mười dặm một hơi thở mà thôi, mà Trình Cung mượn nhờ Tinh Phong Chiến Đao, không ngừng đem tốc độ đề cao lên độ cao mới.
- Làm sao có thể, ngươi chỉ làĐịa Anh tầng hai, vì cái gì thần niệm lại quỷ dị như thế, so với một kích toàn lực của Thiên Anh tầng năm còn khủng bố hơn, vì cái gì, vì cái gì tốc độ còn tăng lên không ngừng, vì cái gì, thân thể con người có thể chịu được sao?
Trong nội tâm Côn Bằng thái tử, vô số câu hỏi vì cái gì, hắn không cam lòng, hắn tức giận a.
Nhưng sự thật ở ngay trước mắt, vừa rồi Trình Cung dùng thần niệm đả thương hắn, hiện giờ tốc độ mà hắn am hiểu nhất lại bị vượt qua, làm cho hắn xuất hiện cảm giác khó tin, vô cùng xấu hổ.
Chính bởi vì là thiên phú thần thông, tuy trên người Côn Bằng thái tử có rất nhiều pháp bảo, nhưng lại không có bất cứ pháp bảo gia tăng tốc độ nào, nếu như vào lúc này hắn có một kiện pháp bảo là thượng phẩm linh khí gia tăng tốc độ, cộng thêm tốc độ của hắn, tình huống đã cải biến.