Ads
Một vị Thuần Dương của Thiên Cung thần điện lo lắng nhìn về không trung, dù
sao bọn họ trực tiếp mở ra cánh cửa không gian trở về, đối phương đuổi theo rất
dễ dàng.
Trình Cung khoát tay áo nói:
- Loại việc ngu ngốc này bọn họ sẽ không đi làm, bây giờ từ ở bề ngoài mà
xem, chúng ta chỉ là một cỗ thế lực đứng sau bọn họ, theo chúng ta liều mạng là
cử chỉ không khôn ngoan, bọn họ sẽ không làm loại chuyện này.”
Trên bầu trời có một người đứng ở không trung như trước, đã biến thành một
lão nhân bảy, tám mươi tuổi, nhưng tinh thần quắc thước, trên đầu không có tóc,
vừa nhìn là biết một hỏa gia nghênh ngang mà đi, đó chính là Lão Giản biến
thành.
Ở phía trên hắn, một đoàn hào quang bao quanh Âm Trường Khiếu, Âm Trường
Khiếu đang toàn lực vận chuyển Khiếu Thiên Kiếm, làm chống lại cuối cùng.
Nguyên bản sau khi Lão Giản tới đây cũng rất lo lắng, nghĩ nếu như đối
phương có hành động, dưới tình huống mình không có biện pháp đào tẩu, vậy thì
thật sự đồng quy vu tận với bọn hắn, lại không nghĩ rằng sau khi những người
này trở về thì không ai để ý đến hắn.
- Đừng lo lắng, trước giao hắn cho ta, một hồi ta cho người sắp xếp chỗ ở
cho ngươi, chờ thời điểm tiến vào mang ngươi đi vào, sau khi tiến vào ngươi
muốn thế nào thì tùy ý, có thể có kỳ ngộ hay không thì nhìn số mệnh của ngươi.
Sau khi nói mấy câu, lúc này Trình Cung mới nhìn về phía Lão Giản.
Lão Giản nhìn chung quanh, lại nhìn đám người Trình Cung một chút, bên bọn
họ quá mạnh mẽ, cũng biết không có biện pháp lao ra, hiện tại cũng chỉ có thể
tin một lần. Ngược lại giao người cùng lệnh bài ra, nếu như bọn họ đổi ý, tự
bạo trước hay sau cũng không có gì khác nhau cả, đúng như vừa nãy thời điểm
Trình Cung khuyên bảo nói với hắn, đánh cược một lần, bởi vì này chí ít còn có
một đường sinh cơ.
- Cho ngươi, nếu như ngươi gạt ta, ta lập tức tự bạo!
Lão Giản nói xong, trực tiếp vung một cái, ném Âm Trường Khiếu về phía
Trình Cung.
Người chung quanh nghe được lời này của Lão Giản, đều nhịn không được cười
ra tiếng, con cua này đúng là rất có ý tứ.
Tất cả những thứ này Âm Trường Khiếu đều nhìn ở trong mắt, từng là Thái
Thượng trưởng lão cao cao tại thượng của Phong Vân Kiếm Tông, đã từng được xưng
là đệ nhất lục địa thần tiên của Nam Chiêm Bộ Châu, bây giờ Phong Vân Kiếm Tông
bị người tiêu diệt, mình giống như là hàng hóa vậy, bị người tranh đoạt tới
tranh đoạt lui.
Mà ở trong quá trình tranh đoạt này, mình ngay cả phản kháng, quyền nói
chuyện cũng không có, vừa nãy tình cảnh kia làm Âm Trường Khiếu lạnh cả người.
Đến bây giờ hắn còn không biết tấm lệnh bài này đến cùng là thế nào, nguyên
bản chỉ là một di tích bình thường, sao đột nhiên bị nhiều thế lực như vậy
tranh đoạt, nếu như sớm biết tấm lệnh bài này quý trọng như vậy, hắn đã sớm
không tu luyện ở Phong Vân Kiếm Tông, trước tiên cầm lệnh bài này trốn đi rồi
hãy nói, đến thời điểm theo vào là được, khẳng định có vô số chỗ tốt.
Đáng tiếc hiện tại đã không có cơ hội, nhìn thấy Trình Cung, Âm Trường
Khiếu càng bi phẫn không ngớt, mới mấy năm trước, tên tiểu tử này chỉ là con
sâu cái kiến trong mắt mình. Mình có bao nhiêu cơ hội có thể ung dung bóp chết
hắn.
Nhưng hiện tại, sau lưng người này tùy tiện đứng ra một vị cũng mạnh hơn
mình mấy lần, mà những người này hoàn toàn là nghe theo hắn, tại sao, vì sao
lại như vậy.
Lúc này mới bao lâu a, càng nghĩ Âm Trường Khiếu càng bi phẫn.
- Trình Cung... Ta liều mạng với ngươi, ta chết cũng sẽ không giao lệnh bài
cho ngươi.
Thời điểm Lão Giản ném Âm Trường Khiếu qua cho Trình Cung, Âm Trường Khiếu
bạo phát tất cả lực lượng, nâng lực lượng đến thời kỳ mạnh nhất, thôi thúc
Khiếu Thiên Kiếm bùng nổ ra thế tiến công uy mãnh nhất, đồng thời một tay trực
tiếp xé rách hư không vứt lệnh bài đi.
làm cho các ngươi ai cũng không chiếm được, vứt vào trong hư không, các
ngươi ai cũng đừng nghĩ đạt được.
- Thần niệm tập trung.
Thần niệm của Trình Cung hơi động.
- Ầm!
Thời điểm Âm Trường Khiếu kích động lao tới phụ cận, Phá Kiếp Thương đã đến
trong tay Trình Cung, không có chiêu thức dư thừa gì, chỉ là đâm ra một thương,
nhưng tốc độ càng nhanh hơn, nhanh vô cùng, đi sau mà đến trước, ở trước khi
Khiếu Thiên Kiếm của Âm Trường Khiếu bạo phát uy lực đã đánh bay Khiếu Thiên
Kiếm của hắn, một thương trực tiếp đâm xuyên qua thân thể Âm Trường Khiếu.
Hỏa diễm, lực lượng Lôi Đình trên Phá Kiếp thương bạo phát, làm cho thần
niệm của Âm Trường Khiếu vừa mới chuyển hóa Thuần Dương, trong nháy mắt tiêu
tán.
- Khái... Ha ha...
Miệng Âm Trường Khiếu đầy máu tươi, trợn mắt lên nhìn Trình Cung.
Một thương, một thương đơn giản như vậy, động cũng không động, thậm chí
không có sử dụng bất kỳ pháp lực, thần thông nào, vẻn vẹn dựa vào lực lượng
thân thể cùng cây thương này, đâm ra một thương liền đánh bay Khiếu Thiên Kiếm
của mình, sau đó đâm xuyên qua thân thể của mình.
Này là lực lượng phải khủng bố bao nhiêu, tại sao cái kia đã từng ở trước
mặt mình, là một phàm nhân giống như con sâu cái kiến, bây giờ ngược lại xem
mình còn không bằng con sâu cái kiến.
Giờ khắc này, Âm Trường Khiếu cảm giác được một trận cực kỳ bi ai, vô lực,
thậm chí mình không có năng lực để Trình Cung này sử dụng pháp lực, thần thông
đối phó mình.
Thời điểm trước kia, Trình Cung này cùng gia tộc của hắn, ở trong mắt mình
chỉ là một đám phàm nhân hèn mọn, giống như con sâu cái kiến, nhưng bây giờ...
Âm Trường Khiếu trợn mắt lên không dám tin tưởng, tay của hắn muốn giơ lên
đi tới bắt Trình Cung, nhưng không có một chút khí lực.
Đột nhiên, hắn nở nụ cười, thân thể bị Phá Kiếp Thương đâm xuyên, lực lượng
đang từ từ tiêu tán, nơi ngực đã hoàn toàn bị đánh nát, nhưng hắn vẫn cười.
- Ngươi cũng không chiếm được, ngươi đừng nghĩ đạt được...
- Ngươi nói chính là cái này sao?
Trình Cung nói xong, tay trực tiếp đưa lên cao, trực tiếp thăm dò vào trong
hư không, sau đó tay rút ra, đồng thời đã có thêm một khối lệnh bài, chính là
tấm lệnh bài vừa nãy Âm Trường Khiếu ném đi kia.
Âm Trường Khiếu nhìn tấm lệnh bài kia, không dám tin tưởng, mình tùy ý vứt
vào trong hư không, làm sao hắn có khả năng...
Làm sao có khả năng...
Chỉ tiếc, hắn đã không có thời gian lo lắng những thứ này, tính mạng của
hắn đã đến đoạn cuối cùng, thân thể cũng trực tiếp hóa thành hư vô. Đối với Âm
Trường Khiếu bây giờ mà nói, hiện tại thần niệm, sức mạnh của Trình Cung, giống
như một lục địa thần tiên thi triển pháp thuật đối với phàm nhân vậy, là hắn
căn bản không thể nào lý giải, hắn cho rằng vứt vào trong hư không sẽ không có
thể tìm được, nhưng Trình Cung chỉ cần lấy thần niệm tập trung, cách xa tới cỡ
nào Trình Cung cũng có biện pháp tìm về.
Huống hồ vừa ném đi, Trình Cung có thể trực tiếp bắt trở về.
Trình Cung tiện tay thu hồi lệnh bài, lăng không một trảo thu hồi Khiếu
Thiên Kiếm đang run rẩy kia ném cho Thiết Thiên Chuy.
- Đồ vật này cũng không tệ lắm, hơi chút chữa trị một thoáng sẽ khôi phục
đến trạng thái mạnh nhất, xem ai thích hợp dùng, thì luyện chế lại cho bọn họ,
có gì không hiểu tới hỏi ta.