Đan Thần

Chương 664: Chương 664: Gông xiềng thần niệm (2)




Vốn Trình Cung trở về cũng cần làm từng điểm từng điểm một, nhưng hiện tại hắn không có nhiều thời gian như vậy rồi, trực tiếp khiến toàn bộ bọn hắn chạy tới Song Long thành.

Cũng may là Sắc quỷ sớm đã chuẩn bị kỹ càng, không ngừng truyền lại các phương diện tin tức cho Trình Cung, Trình Cung phân tích và quyết định.

Thời gian dần trôi qua, từng chút từng chút một.

Một canh giờ...

Ba canh giờ...

Mười canh giờ...

...

Sau một ngày một mực đi theo bên cạnh Trình Cung, nhìn bọn người Trình Cung và sắc quỷ xử lý vấn đề, Đông Phương Ngọc Sanh đã có chút nhịn không được rồi. Cần một đầu óc như thế nào để giải quyết nhiều vấn đề như vậy, vừa rồi hắn cũng chứng kiến các loại người tiếp xúc với Trình Cung. Trong đ ó khiến hắn rung động nhất, thậm chí có cảm giác chấn nhiếp, ngây người khó có thể nhúc nhích đ ó chính là Tiểu Phong Tử và bọn người Man ngưu vương Lý Hằng, Túy Miêu vừa mới độ kiếp.

Hắn càng thấy được vị Lý Dật Phong Lý gia kia, thanh danh vị này trước kia so với mình còn lớn hơn, nhưng bọn hắn nói dăm ba câu liền bị người rất có thể là tỷ phu tương lai của mình đuổi đi làm việc.

Khiến một vị Thiên Anh cường đại, rất có thểđã tiếp cận tầng thứ chín, thậm chí tầng thứ mười đi đ ón người, cái này cũng quá khoa trương đi.

Càng khoa trương hơn là, chỉ huy Lý Dật Phong Vũ Châu Lý gia dẫn đầu Thái thượng trưởng lão gia tộc bọn họ chạy đi bố trí trận pháp.

Còn khiến những Địa Anh đi Đan thành sử dụng pháp lực thần thông để phân chia khu vực, làm cái bàn gì gìđấy, giống như là hắn biến những Địa Anh kia trở thành Ô-SIN hoặc là thợ hồ rồi.

...

Nếu không phải rung động quá nhiều vì rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng nổi, chỉ sợ hiện giờĐông Phương Ngọc Sanh cũng sẽ không nhịn nổi, bây giờ chỉ còn chín ngày nữa làđến lúc tên khốn Bắc Minh Triều muốn tới Đông Phương gia tộc đ ón dâu rồi. Lãng phí một ngày là nguy hiểm thêm một ngày, mất đi một tia cơ hội.

- Ta đã chịu đủ rồi, hiện giờ ta muốn đi, các ngươi đi mà tự cứu chính mình.

Đông Phương Ngọc Sanh rốt cục đã chịu không được, phát tác ra.

- Gông xiềng thần niệm.

Trình Cung trực tiếp xuất ra gông xiềng thần niệm, hiệ tại uy lực thần niệm của hắn càng ngày càng mạnh, đã có thể sử dụng nhiều thủ đoạn thần niệm hơn. Gông xiềng thần niệm và lao lung thần niệm có hiệu quả như nhau, nhưng bất đồng chính là sau khi bị gông xiềng thần niệm này khống chế thì ngay cảĐịa Anh cũng đều bị khóa lại, không thể phát ra khí lực, thân thể cũng bị khóa chặt.

Kể cả thần niệm đối phương, ngôn ngữ, thậm chí là hành vi thân thểđều bị khóa ại. Mà tất cảđộng tác tắc thì hoàn toàn sử dụng một ý niệm. Tương đối mà nói thìđộ khó chiêu này khá lớn, nếu như Đông Phương Ngọc Sanh có phòng bị, sử dụng kiện Tuyệt phẩm Linh khí trên người hắn thì Trình Cung thật đ úng là không thể thống thống khoái khoái khóa hắn lại, nhưng hắn căn bản không có chuẩn bịđã bị Trình Cung trực tiếp đơn giản khóa lại một cách triệt để.

Gông xiềng tốt nhất, không còn thanh âm nào, Trình Cung đi nơi nào, làm cái gì, hắn cũng chỉ như là khôi lỗi đi theo phía sau.

Con mẹ nó, cái này là cái gì?

Đông Phương Ngọc Sanh ức như muốn chết đi, nhưng hắn làđệ tửĐông Phương gia tộc, cũng đã xem qua các loại năng lực thần bí và thần thông khác tại Cửu Châu đại địa. Nhưng hắn còn chưa nghe nói qua có thần thông khủng bố như vậy.

Tại sao có thể như vậy? Bây giờ, hết thảy thân thể mình đều không còn nghe theo lời mình nữa rồi.

Sau khi khiếp sợ thìĐông Phương Ngọc Sanh tức gâận lên, tất cảý nghĩ trong đầu hắn bây giờđều là những lời chửi mắng, cơ hồ tức giận muốn điên lên. Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?

Người này đến cùng muốn làm gì? Giờ vào lúc này mà hắn vẫn chưa lập tức đuổi qua, vậy mà còn ở đây bận rộn những chuyện này nữa.

Theo thời gian trôi qua từng chút một, khi đến ngày thứ ba, Đông Phương Ngọc Sanh đã có chút tuyệt vọng, vì sao, sao mình lại đến nơi này, nếu như mình ở lại Đan Châu tìm hết mọi cách cứu tỷ tỷ, có lẽ còn có chút cơ hội.

- Đại thiếu, không sai biệt lắm, nên đến cũng đãđãđến. Đại thiếu vừa nói muốn khao thưởng, những người này lại kéo theo không ít người đến, trước khi căn bản không ra lực gì, nhưng giờ lại muốn dựa vào, kết quả hiện giờ số lượng đ ám người kia lại nhiều nhất. Trước kia thực sự không biết, Nam Chiêm Bộ Châu hỗn loạn một đoàn, đơn giản không thấy được người tu chân, không nghĩ tới lại che dấu sâu như vậy, lần này các môn phái nhỏ đã có mười mấy cái, chớ đừng nói đến những tán tu kia, số lượng càng kinh người hơn, chỉ là là mục đích những người này không đứng đắn, muốn khống chếđược rất khó, ít nhất phải cần một đoạn thời gian rất dài.

Trải qua ba ngày ba đêm, hai người không ngủ không nghỉ an bài mọi người, thậm chíđể bọn Tiểu Phong Tử, thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long, Tống Chiến Thiên xuất động.

Hôm nay trong toàn bộ Song Long thành, tất cả thế tục bộ đội cũng đã dời đi, khắp nơi đều là Tu Chân giả. Ở trong đ ó, người của Trình gia ngược lại chỉ chiếm số ít, còn lại mấy người thượng vàng hạ cám ngược lại chiếm đến chín thành.

Lúc này, bọn người hạch tâm như Tiểu Phong Tử, Bạch Khải Nguyên, Túy Miêu, mập mạp tụ cùng một chỗ, về phần bọn Man Ngưu Vương Lí Hằng, Trình Trảm, Trình Lập thì mang theo thủ hạ ra ngoại giữ trật tự, nhiều như vậy tán tu, môn phái nhỏ của Nam Chiêm Bộ Châu tụ tập cùng một chỗ, kỳ thật cũng rất hỗn loạn.

Trong thời gian ba ngày trước, các loại chiến đẩu xảy ra trên trăm trận, có không ít cừu địch nhiều năm gặp mặt, tự nhiên muốn lập tức phân ra sinh tử. Cũng có nhiều mâu thuẫn phát sinh sau đ ó liền lập tức động thủ.

- Đây đều là do tuyền truyền ban thưởng trước kia, cảnh giới vạn tượng nhất long đãđược cung ứng Địa cấp đan dược, Nhân Anh kỳ lại được cung ứng Thuần Nguyên Đan, mà ngay cảđạt được thắng lợi ba tràng cũng được ban thưởng một kiện pháp bảo, thậm chí trên Địa Anh còn có thể cóđược Thiên cấp đan dược, còn có nhiều chỗ tốt khác nữa. Những phần thưởng này vừa ra, những gia hỏa bình thường đều trốn đi kia tự nhiên đều đi ra, nhưng bọn họ đều là hướng về những vật này cả.

Bạch Khải Nguyên rất khó hiểu nhìn Trình Cung, không biết vì sao trong 3 ngày này hắn đột nhiên ban bố một loạt biện pháp ban thưởng như thế nữa.

Nếu như chỉ ban thưởng với người mình thì cũng cót hể hiểu được, dù sao Trình gia triệt để khống chế Nam Chiêm Bộ Châu, lấy lời Trình Cung mà nói, khao thưởng ba quân, ban thưởng cho người có công, căn bản không có gìđ áng trách cả. Nhưng đột nhiên ban bố một loạt tin tức, rước lấy vô số Tu Chân giả du tán, còn có một vài môn phái nhỏ xuất động, mục đích của những chuyện này là gì?

Tên điên, chính là một tên điên, tỷ tỷ tuyệt đối không thể nào vừa ý hắn được.

Hắn căn bản không muốn đi cứu tỷ tỷ, còn muốn khao thưởng ba quân, còn muốn thưởng, còn so với đấu nữa, nếu tiếp tục như vậy thì dù một năm nữa cũng không có kết quả gì.

Cứ như vậy còn muốn đấu với Côn Bằng thái tử, chết đi a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.