- Tỷ phu, chúng ta nên làm gì bây giờ?
Tuy rằng Đông Phương Ngọc Sanh cũng đã sinh sống trong chủ phong nhiều năm, nhưng giờ phút này thực sự không có chủ ý gì cả, không biết nên ra tay thế nào nữa.
- Tiểu tử, lại còn là một đại sư trận pháp cấp năm nữa, nếu như lại gặp thêm một hai loại trận pháp đặc biệt nữa, cũng coi như là một đại sư trận pháp lục cấp gà mờ rồi, trách không được đãi ngộ lại không bình thường.
Giờ phút này Trình Cung đang nhìn kỹ cung điện mà Vân Long trưởng lão ở, tuy rằng hắn chỉ lấy được một thân phận trưởng lão, nhưng lại không phải là ngoại môn, cũng không phải khách khanh, mà trưởng lão Đông Phương gia tộc chân chân chính chính.
Nhưng trình độ lại vượt qua trưởng lão bình thường, hơn nữa Trình Cung phát hiện hắn đã thêm rất nhiều trận pháp vào trong này, loại đại sư trận pháp này cho dù ở Vũ Châu Lý gia cũng có được địa vị nhất định huống chi ở trong các thế lực khác. Trách không được hắn lại chiếm được một vị trí trưởng lão chính thức, mà các loại đãi ngộ rõ ràng là đãi ngộ của thái thượng trưởng lão, đoán chừng nếu như thêm vài năm nữa, hắn trở thành thái thượng trưởng lão chính thức cũng không có vấn đề gì.
Một đại sư trận pháp ngụy lục cấp, đủ để khiến Đông Phương gia tộc động tâm, chớ đừng nói chi đến hắn là tâm phúc của Đông Phương Thiên Báo, xem ra địa vị của Vân Long trưởng lão này so với mình nghĩ ban đầu còn cao hơn a. Tư liệu lúc đầu mà Trình Cung biết, tuy rằng những đệ tử Đông Phương gia tộc kia cũng đề cập tới Đông Phương Thiên Báo rất coi trọng Vân Long trưởng lão, nhưng cũng nói thanh danh hắn không hiển hách bằng Khô Cốt trưởng lão, thực lực cũng không bằng Khô Cốt trưởng lão, Trình Cung cũng không quá để trong lòng, chỉ là vừa vặn có một tấm lệnh bài như vậy nên muốn mượn danh nghĩa của hắn để lên chủ phong thôi.
- Tỷ phu, ngươi lầm bầm lầu bầu nói gì đó, bây giờ chúng ta nên làm gì, nếu đứng ở đây quá lâu thì rất dễ khiến người khác chú ý và hoài nghi đấy.
- Đi, chúng ta đi vào thăm Vân Long trưởng lão này.
- Ah... Đi vào, không phải. . . Tỷ phu, ngươi không phải muốn động đến hắn đấy chứ, ở chỗ này nếu vạn nhất gây ra động tĩnh gì sẽ rất phiền toái.
- Nếu ở nơi khác thì có lẽ sẽ gây ra động tĩnh, nhưng ở đây sẽ không, người này đã vây kín chỗ của hắn mấy lớp, vừa vặn tiện nghi cho chúng ta.
Trận pháp. . . Chẳng lẽ!
Nhìn thấy Trình Cung nói chuyện đã cất bước đi vào, Đông Phương Ngọc Sanh cũng vội vàng đi theo, nếu như nói ý nghĩ trước kia trong lòng hắn đầu tiên khẳng định sẽ cho rằng Trình Cung đang khoác lác, nhưng giờ hắn rất rõ tiêu chuẩn trận pháp của Trình Cung. Những thứ khác không nói, gia chủ của Lý gia vốn dùng trận pháp nổi tiếng Cửu Châu đại địa, thủ tịch thái thượng trưởng lão đều muốn mời tỷ phu đi Lý gia giảng giải trận pháp chi đạo, trận pháp của tỷ phu không thể nào hoài nghi được.
Lúc Trình Cung đi tới giống như tiến vào nhà mình vậy, hai tay biến hóa, nguyên một đ ám trận pháp liền chuyển động, nghe lời giống như binh sĩ nhìn thấy chủ nhân nhà mình đến vậy, ngoan ngoãn nhường cho bọn hắn một con đường.
- Ai, dám xông vào địa bàn của Long gia gia, muốn chết đúng không.
Một tiếng quát lớn, từ bên trong đã lao ra một người, cổ đặc biệt dài, đầu lại không lớn, thân hình uốn trái lượn phải như đang bơi vậy, trong hai mắt nhỏ mang theo sát khí lăng lệ ác liệt, thanh âm vừa vang lên ba đạo quang mang đã cuốn về phía bọn Trình Cung nhanh như chớp.
- Một con cá chạch nhỏ chưa lớn cũng dám ở chỗ này xưng Long, bản đại thiếu sẽ cho ngươi thấy cái gì gọi là Chân Long.
Vừa rồi khi tiến vào, Trình Cung mở ra mấy trăm trận pháp, đa số đều là trận pháp che đậy khí tức, màđồng thời hi Trình Cung cũng đã tiến hành thay đổi một chút, uy lực cũng lớn hơn rất nhiều.
Trình Cung có lòng tin cho dù Thái Tôn nếu như không cố ýđểý chỗ này thì cũng không cách nào phát giác ra chuyện bên trong. Nhưng để cho ổn thỏa, tránh tạo thành động tĩnh quá lớn khi giao thủ với cảnh giới Thiên Anh nên vừa lên Trình Cung đã trực tiếp để thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long động thủ.
Vô thanh vô tức, long trảo cực lớn của thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long thò ra, Long Uy cường đại, uy áp của Hỏa Phượng Hoàng đều tận lực thu liễm, tránh việc dẫn động những người khác.
Rầm rầm rầm. . .
Một hồi thanh âm vỡ vụn, ba đạo hào quang cuốn về phía bọn Trình Cung lập tức nổ tung. Dĩ nhiên lại là ba sợi râu thật dài, đây là bổn mạng long tu của Long Thu cách mỗi ba ngàn năm mới dài ra một sợi. Có thể dài ra ba sợi nói rõ Long Thu chíít có tuổi thọ chín ngàn năm, đang tiếc là Long Thu tu luyện lại quá chậm.
Hơn nữa nó rất không may, gặp phải thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long. Ma Long chính là có huyết mạch Ma Long chân chân chính chính, có tính áp chế cộng thêm lực lượng cường đại, trực tiếp đ ánh tan công kích của hắn.
- Long. . . Sao có thể, chạy ah. . .
Vân Long trưởng lão hùng hùng hổ hổ lao tới lập tức vặn vẹo thân hình, vậy mà lại dung hợp với các trận văn ở chung quanh, thân hình đã bắt đầu tiến vào trong không gian.
Kháo. Vừa rồi khi mình tiến vào đây, thay đổi trận pháp của tên này đã tăng thêm một ít trận pháp vào không gian ở đây, không có nghĩ tới tên này còn có thể dựa vào bổn mạng thần thông để dẫn động không gian chấn động, dung nhập vào trong không gian rời đi.
Cái này khiến Trình Cung rất ngoài ý muốn. Cũng may là thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long động thủ, một ngụm Niết Bàn hỏa diễm được phun ra, ngay cả trong hư không chung quanh cũng tràn ngập Niết Bàn hỏa diễm. Niết Bàn hỏa diễm được xưng là bất diệt chi hỏa, uy lực tự nhiên kinh thiên động địa. Trên thực tế lúc này phân thân Hỏa Phượng Ma Long thi triển ra khiến trong hư không cũng tràn ngập hỏa diễm. Hét thảm một tiếng, Long Thu đã ẩn vào trong không gian kia liền vọt ra từ bên trong.
Oanh!
Ma Long trảo cực lớn đ è xuống, trực tiếp ép Long Thu xuống mặt đất.
Tuy rằng cuối cùng bắt được Long Thu này, nhưng Trình Cung cũng thấy phi thường ngoài ý muốn. Bởi vì căn cứ theo tình báo thì Vân Long này nhiều nhất chỉ là Thiên Anh tầng thứ hai đỉnh phong. Cho dù gần đây có đột phá cũng chỉ là Thiên Anh tầng thứ ba, vẫn còn chênh lệch rất nhiều với Khô Cốt đạo nhân. Nhưng vừa rồi né tránh kích thứ nhất của Hỏa Phượng Ma Long, còn có thể ẩn vào không gian thiếu chút nữa đào tẩu. Sau đó tại dưới Niết Bàn hỏa diễm lại không bị thương nặng. Cho dù cuối cùng dưới một đảo của Hỏa Phượng Ma Long vẫn còn có thể chống cự một chút, lực lượng kia rõ ràng đãđạt đến Thiên Anh tầng thứ năm đỉnh phong rồi.
Mẹ nó, ngoại trừ mình và người bên cạnh ra, đ úng là rất hiếm thấy có người tu luyện nhanh như vậy, nhất là Long Thu này, nếu nó thực sự có thiên phú như vậy, giống như Côn Bằng thái tử, cho dù có tăng lên nhanh hơn nữa Trình Cung cũng không kinh ngạc. Nhưng ngẫm lại nó mất cả vạn năm mới tu luyện đến Thiên Anh đã biết rõ nó tuyệt không phải là thiên tài gì cả rồi.
Cũng may mình trực tiếp sử dụng thân ngoại hóa thân Hỏa Phượng Ma Long. Nếu như không cận thận một chút, lấy sự giảo hoặc của người này thì cho dù mình không gặp nguy hiểm cũng nên trốn đi sớm một chút.
- Ngươi. . . Các ngươi là người nào. Ta. . . Ta là trưởng lão Đông Phương gia tộc, ta làđại sư trận pháp lục cấp, các ngươi không thể đối với ta như vậy được.
Vân Long trưởng lão không rõ xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ Đông Phương Thiên Báo kia đã chết rồi sao, nếu không sao lại có người muốn động đến mình chứ.
Nhưng dường như cũng không nghe được tin tức gì ah. Chỉ nghe nói hình như Đông Phương Linh Lung sắp kết hôn với Bắc Minh gia tộc đã bịđoạt hôn. Đương nhiên, hắn cũng cảm thấy người này không giống người của Đông Phương gia tộc, người Đông Phương gia tộc sẽ không làm việc như thế. Hơn nữa ở trên chủ phong của mình, nếu như Đông Phương gia tộc muốn bắt mình thì có quá nhiều người có thể. Ở trên chủ phong này dù mình có bãnh lĩnh thông thiên cũng không thể trốn thoát, không đ áng để làm vậy. Chỉ là kỳ quái, bọn hắn vào đây bằng cách nào, vì sao đến cuối cùng mình mới phát giác ra.
Trong nội tâm thầm phỏng đoán, Vân Long cũng tận lực bộc phát thanh âm, muốn khiến những người ở chung quanh chúý.
Thanh âm này của hắn cũng là một loại Âm Ba công pháp. Chỉ tiếc trận pháp trước đây của hắn đãđủ mạnh, hơn nữa Trình Cung cải tiến, đừng nói là hắn, cho dù Đông Phương Thiên Báo ở chỗ này nếu như không tận lực công kích thì muốn cho bên ngoài người phát hiện ra tình huống bên trong cũng không thể nào được.
- Cái này. . . Đây là làm sao vậy, nơi này là chỗ nào, ah! !
Nhưng một tiếng gầm rú này của hắn, ngược lại đãđ ánh thức Đông Phưng Hầu, sau đó Đông Phương Hầu khiếp sợ nhìn chung quanh.