Trình Cung khoát khoát tay không cho hắn nói tiếp. Mà bảo hắn trước rời khỏi
giải quyết sự tình khác. Sau đó, Trình Cung cùng Tiểu Phong Tử, Đông
Phương Kim Đan theo Lô Quân Hạo tiến nhập chỗ ở tạm thời của hắn dưới
Long Lộc Sơn Mạch.
Trung phẩm đạo thai này cần cái gì có cái đó, bất quá đều là người một
nhà. Dưới tình huống Trình Cung cũng không thích như vậy, nên chỉ là tới trong một lương đình ngồi xuống.
Sau khi mọi người ngồi xuống, Lô Quân Hạo khoát tay, trên bàn liền bày không ít đồ tốt.
- Những thứ này đều là dựa theo ngươi nói tìm được, hầu hết đều là để người mang về Cửu Châu, còn lại một bộ phận giữ lại.
Lô Quân Hạo hài lòng nói, mấy thứ này chỉ có người biết hàng mới hiểu được giá trị của nó.
Một một thứ đều rất thần ký. Nếu như không phải lúc trước có Trình Cung
giảng giải kỹ càng làm sao để đạt được. Cho dù hiện tại hắn cũng không
nhất định có thể tìm được. Địa phương có thể sinh trưởng loại thiên địa
linh vật này, có một số cho dù là Đạo Tôn cũng không nhất định có thể
trực tiếp lấy thần niệm phát giác. Mấy thứ này không chỉ ăn ngon, hơn
nữa đối với tu luyện có trợ giúp, có một số đối với pháp lực, có một số
là đối với thân thể, thần niệm, có một số còn có thể đề thăng ngộ tính,
vô cùng thần kỳ.
- Đồ tốt a!
Tiểu Phong Tử trước hết cầm lấy mấy cái ăn. Mấy thứ này năm đó hắn theo Trình Cung đã được ăn không ít.
Trình Cung cũng cầm lấy một trái cây hồng hồng, bên ngoài phát nhiệt,
cắn một miếng nóng hầm hập. Bên trong lại mát lạnh, vào miệng, trong
nháy mắt liền hóa thành một đoàn nhiệt lưu đi khắp thân thể. Có thể để
pháp lực và thân thể như của Trình Cung hiện tại có chút cảm giác, có
thể thấy được trái cây này đặc biệt ra sao.
- Lưỡng Cực Hồng Quả, sinh trưởng một nghìn năm trăm năm, chân chính có
hiệu quả phải sinh trưởng vượt quá ba ngàn năm. Một khi trưởng thành có
thể ẩn dấu trong hư không. Ăn một quả ít nhất có thể tăng thêm trăm năm
khổ tu pháp lực, nhưng là mỗi người mỗi khác. Vể sau dùng lâu hiệu quả
càng ngày càng ít. Cơ bản giá trị tương đương với một viên Thượng phẩm
đạo đan.
Trình Cung vừa nói vừa ăn, hắn đang dùng Lưỡng Cực Hồng Quả này, cũng có cảm giác rõ ràng. Nhưng pháp lực đề thăng rất ít, nhiều nhất cũng tương đương với mấy tháng hắn tu luyện dưới trạng thái bình thường.
Không có biện pháp, pháp lực, thân thể của Trình Cung đều quá mức cường
đại. Cho dù hiệu quả của loại Thiên Địa linh quả này cũng không lớn,
nhưng mùi vị của nó lại cực kỳ tuyệt vời, còn có thể có lợi, tự nhiên
không thể bỏ qua.
Đông Phương Kim Đan nghe rồi cũng cầm lấy hai quả cho vào miệng. Mùi vị
xác thực rất ngon. Về phần lực lượng, hắn cảm giác ít nhất tăng thêm vài chục năm. Chỉ là phân tán đến mỗi một phân thân liền trở nên ít đi.
Nhưng tùy tiện ăn một vài món ngón liền có lợi ích như vậy, đã phi
thường hiếm có rồi.
Cái này không khỏi khiến hắn có chút ngây ngốc, phảng phất như nhớ tới
năm tháng ban đầu. Đến cảnh giới bực này của bọn họ, hầu như không ăn
cái gì, trừ phi có một số kẻ tham ăn. Nhưng giống như lúc trước ở tiên
giới, dùng một vài tiên quả là hoàn toàn khác nhau.
Đó là món ngon siêu việt thức ăn thế tục. Hơn nữa còn đối với tu luyện
có trợ giúp. Bản thân chính là một loại thực lực, thế lực, thân phận,
địa vị thể hiện, hơn nữa có lợi, tự nhiên hình thành một loại thói quen.
Chỉ là thói quen này, Đông Phương Kim Đan hầu như đã sớm quên mất.
- Trước ăn chút là được, đừng ăn quá nhiều, bằng không còn phải tu luyện tiêu hóa lực lượng. Giờ nói tình huống ngươi dung hợp tinh huyết bản
mạng của lão tử kia, thế nào? Cảm thục được hắn ở chỗ đó không?
Trình Cung ăn mấy trái, thấy Tiểu Phong Tử còn đang ăn, mở miệng cười nói.
Mặc kệ Tiểu Phong Tử cường đại cỡ nào. Ở trước mặt Trình Cung hắn vĩnh
viễn là một tiểu hài tử. Bởi vì Trình Cung tự mình đỡ hắn sinh ra, đưa
hắn đi tiểu.
Vừa nghe Trình Cung nói như vậy, Tiểu Phong Tử lập tức đem mấy thứ còn
chưa có ăn xong, hết thảy đều nhét vào trong miệng. Rất nhanh đem toàn
bộ nuốt vào, sau đó mới thở ra một hơi thật dài.
- Cảm ứng không được, giọt tinh huyết này đã trải qua rèn luyện. Trừ phi triệt để bị hủy diệt hoặc Long Lộc Yêu Đế chết đi mới có thủ đoạn phía
sau. Cái này ta tạm thời không có biện pháp phát giác.
Tuy rằng chỉ là một giọt bản mạng tinh huyết, lại thần kỳ tựa như một
Tiểu Thế Giới. Cho dù Tiểu Phong Tử có huyết mạch của lão bất tử cũng
khó hiểu được thấu triệt.
Dù sao hiện tại Tiểu Phong Tử còn chưa có đạt được Thiên Tôn, hơn nữa
muốn chân chính hiểu được giọt bản mạng tinh huyết này, e là có đạt được Thiên Tôn cảnh giới cũng không đủ.
Nhưng bình thường mà nói Tiểu Phong Tử có huyết mạch của lão bất tử. Một khi giọt bản mạng tinh huyết kia tiến nhập trong thân thể, hẳn là sẽ
sản sinh một số phản ứng mới đúng. Hiện tại dĩ nhiên không có phản ứng
gì, chỉ có thể chứng minh lão bất tử có thể đang bế quan hoặc cùng ngoại giới hoàn toàn phân cách.
- Đi, chuyện này một mình chúng ta nghĩ biện pháp tiến hành.
Phương diện này, Trình Cung trong lòng đã sớm có chuẩn bị. Nói rồi nhìn
về phía Đông Phương Kim Đan, khoát tay liền đem lệnh bài Đạo Tổ ném cho
hắn.
- Dùng nó tìm địa phương thích hợp giúp ngươi hay không?
Ở trong Linh Sơn, Trình Cung kỳ thực so với tại Cửu Châu đại địa còn có
lo lắng. Lo lắng này chính là tích lũy một đời trước của hắn, bởi vì sợ
dẫn tới tai họa nên hắn không dám dễ dàng dùng loạn. Nhưng tình huống
hiện tại đã khác. Lực lượng bản thân hắn đã đủ cường đại. Nhất là Hỏa
Phượng Ma Long tu luyện trong tiểu hư đỉnh, không chỉ hấp thu phần lớn
lực lượng của Thần Long Tiên Châu, còn đạt được bổn nguyên đạo khí tẩm
bổ.
Khi cảnh giới của Trình Cung cũng đủ cao, thần niệm cũng đủ cường đại,
hóa thân của Hỏa Phượng Ma Long đã bắt đầu trùng kích Thiên Tôn đỉnh
phong. Lấy nội tình hiện tại của Trình Cung, cho dù là Đạo Tôn hắn cũng
không e ngại. Huống hồ hiện tại đã cùng Thanh Trúc Đạo Tôn liên lạc,
càng thêm không cần sợ hãi kẻ khác.
- Ở đâu kỳ thực cũng giống nhau, địch nhân của chúng ta vẫn là như vậy. Không phải ai khác mà là...trời!
Đông Phương Kim Đan chỉ về phía trước.
Chữ trời trong miệng Đông Phương Kim Đan tự nhiên chính là nơi hắn đã
từng ở. Chính là tiên giới hư vô mờ mịt nhưng thực sự tồn tại, đồng thời ảnh hưởng tới tất cả kia.
- Cũng tốt, ta liền tận lực ở bên giúp ngươi hộ pháp.
Trình Cung gật đầu, sau đó nhìn về phía bên ngoài:
- Vào đi!
Lúc này Long Lộc Yêu Đế đã trở lại, chỉ là người này rất cẩn thận, ở bên ngoài đạo thai cung kính đứng chờ.
- Bái kiến thiếu chủ, không biết lão chủ nhân có khỏe không? Đã gần mấy
nghìn năm chưa có gặp lão nhân gia hắn. Trước đây cứ cách nghìn năm là
có thể đi thỉnh an lão nhân gia, vừa nghĩ đến mấy nghìn năm rồi chưa
gặp, ta liền muốn...
Long Lộc Yêu Đế vừa tiến đến, lập tức hướng về phía Tiểu Phong Tử thi
lễ, sau đó nói đến lão bất tử, nước mắt liền nhịn không được chảy xuống.
Hắn như vậy giống như lão nhân thế tục. Chỉ là hắn vừa mở miệng chính là mấy nghìn năm, cũng chỉ có kẻ sống hơn mười vạn năm như hắn mới thấy
một nghìn năm gặp mặt một lần là bình thường. Mấy nghìn năm không thấy
thật sự là thấy nhớ mà thôi.