Đan Thần

Chương 657: Chương 657: Không biết nặng nhẹ,nên đánh (1)




Trình Cung rất bất đắc dĩ nói:

- Lần này nói hay không nói lời này, kết quả kỳ thật không có gì khác nhau cả, ta chỉ là muốn tận lực tranh thủ một chút. Cho dù Nhị thúc không giao thanh Hạo Thiên Cung này cho ta, ta cũng sẽ đi xem Thiên Cung Thần Điện, mặt khác bên phía Vũ Châu Lý gia cũng phải đi một chuyến, nếu như thời gian thật sự không kịp lời thì... ta sẽ để Lý Dật Phong thông tri người phụ trách của Lý gia đến nói chuyện với a một lần. Trong tay của ta có thứđủ để khiến bọn hắn động tâm, nếu như có thể có sự ủng hộ của bọn hắn, hơn nữa thêm Nguyên Thủy Ma Tông của Nam Chiêm Bộ Châu, chúng ta có thể tạm thời khống chếđược tràng diện.

- Thiên Cung Thần Điện trước kia quá mức cường thế, cũng không biết hiện giờ ra sao rồi.

Tiểu Phong Tử lo lắng nói. Hắn minh bạch Trình Cung sở dĩ không dám cam đoan chính là vì không biết Thiên Cung Thần Điện có năng lực ra tay hay không, mà Thiên Cung Thần Điện ra cóđủ để tạo ra được lực chấn nhiếp không. Dù sao năm đ ó Yêu tộc liên hợp đông đảo thế lực đãđả thương nặng Thiên Cung Thần Điện, Thiên Cung Thần Điện phong điện, tình huống cụ thể không ai rõ. Nếu như Thiên Cung Thần Điện không ra mặt, cho dù Trình Cung cóđồ vật đủ để khiến Vũ Châu Lý gia động tâm, chỉ bằng vào cả nhà bọn họ cũng không dám động.

Phải biết rằng sau khi trải qua chuyện lần này, thế lực mà Yêu tộc, Thất Âm Cầm Cung, Bà La Đa Thần Miếu, Phù Văn Tông lại thêm Phong Vân Kiếm Tông của Nam Chiêm Bộ Châu liên hợp lại có thể nói là khủng bố, trừ Trung Châu ra, hơn phân nửa thế lực của Cửu Châu đại địa đều liên lụy trong đ ó.

- Chỉ có thểđi một bước tính một bước.

Trình Cung nói xong, khoát tay đ óng không gian tài liệu vừa rồi lại, quay đầu nhìn nội đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh, một hồi lâu mới nói:

- Nếu như thật sự không được, vậy cũng chỉ có thể binh đi hiểm chiêu thôi, đến lúc đ ó người cầm đồ của ta quay về Linh Sơn, tìm một ít người năm đ ó không tham gia tranh đoạt Hư Không Âm Dương Đỉnh, hơn nữa ít tiếp xúc với ta, những gia hỏa kia cũng không biết bọn họ là bạn tốt của ta, bảo những gia hỏa nhàn vân dã hạc, quanh năm bế quan kia đi ra âm thầm hỗ trợ.

Một chiêu này kỳ thật rất dể dùng, bởi vì lúc trước có thể trở thành bằng hữu của Trình Cung, không có quá kém. Phải biết rằng lúc trước Tiểu Phong Tửđi theo bên người Trình Cung chẳng qua chỉ làđứa bé, mặc dù hắn đạt tới cảnh giới Thiên Anh nhưng theo Trình Cung thấy thì cũng chỉ là một đại hải tử thôi. Mà những bằng hữu kia của Trình Cung, chỉ cần một người đi ra đều khiến Cửu Châu đại địa lật lên kinh thiên sóng biển, nhưng tiếc Trình Cung chưa bao giờ dám làm như thế cả.

Hắn cũng biết rõ, trong Linh Sơn có một đ ám gia hỏa tuyệt đối sẽ không buông tha tìm kiếm Hư Không Âm Dương Đỉnh, lực hấp dẫn của Cửu Châu đệ nhất thần khí quá lớn. Nếu trước khi thực lực mình chưa đủ, thế lực chưa đủ mà bị bạo lộ, tình huống sẽ còn khó khăn hơn giờ gấp vạn lần, đến lúc đ ó tuyệt đối không cóđường nào có thể trốn. Mặc dù mình có bằng hữu rất cường đại, nhưng bản thân không có thực lực, chỉ dựa vào bọn hắn vẫn không được. Bởi vì ngoài mấy người tốt nhất có thể tín nhiệm ra, những thứ khác còn rất khó nói, hấp dẫn của Hư Không Âm Dương Đỉnh đủ để cho rất nhiều người buông tha tình hữu nghị với hắn.

Cho nên Trình Cung chưa bao giờ dám bạo lộ Hư Không Âm Dương Đỉnh, đây cũng là nước cờ cuối cùng, không nguyện ýđi nhất của hắn.

Tiểu Phong Tử nghe xong lập tức thần sắc chấn động, nếu quả thật như vậy thì tuyệt đối không thành vấn đề, chỉ là hắn nhìn thấy thần sắc của Trình Cung, cũng biết đây tuyệt đối là một chiêu vạn bất đắc vào lúc cuối cùng.

Bành!

Nhưng vào lúc này, trong không gian ngoại đỉnh Hư Không Âm Dương Đỉnh, ở một chỗ bầy đặt trên trăm cái ngọc bài đột nhiên có khối ngọc bài vỡ vụn, chỗ đ óđều là ngọc bài mà Trình Cung lưu lại trên người người của mình, không phải có tình huống khẩn cấp bọn hắn sẽ không sử dụng.

Trình Cung thần niệm khẽ động, đã phát hiện ngọc bài vỡ vụn là mập mạp đấy, bất quá khối ngọc bài này cũng không phải gặp phải chuyện nguy cơ sinh từ, là ngọc bài có chuyện vô cùng khẩn cấp. Như vậy tránh cho Trình Cung đang làm các chuyện như luyện công, hoặc là luyện đan làm ra phán đoán sai lầm, chuyện vô cùng khẩn cấp dù sao so với sinh tử tồn vong vẫn rất khác nhau.

- Song Long thành có việc gấp, ngươi và Lý Dật Phong giúp ta bảo vệ bọn hắn độ kiếp, có chuyện tùy thời liên hệ với ta.

Trình Vũ Dương tiêu tán trong thiên địa, Trình Cung ở lại đ ó chừng hai ngày, sau đ ó lại thu xếp đồ đạc cũng lãng phí một ít thời gian, trong quá trình này thương thế của bọn Túy Miêu, Man Ngưu Vương Lí Hằng cũng đã triệt để khôi phục, trước kia bọn hắn một mực áp chế, nhưng muốn tiếp tục tu luyện, nhất định phải vượt qua Địa Hỏa Ma kiếp của Địa Anh ở bên ngoài, bọn hắn tăng lên trong Càn Khôn Đan Giới, cũng chưa từng độ kiếp

Tiểu Phong Tử mang theo Túy Miêu, Man ngưu vương Lý Hằng bọn hắn lưu lại độ kiếp. Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh đã cãi nhau, trở mặt với Phong Vân Kiếm Tông, nhất định phải mau chóng chạy về khu vực tam giác hỗn loạn, Trình Cung đã liên hệ với bọn người A Cổ Đan Tuyền và Liễu Nguyệt, khiến hai đại Thiên Anh trở về cùng một chỗ với hắn. Đã có hai người bọn họ, cộng với Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh kinh tọa trấn tại khu vực tam giác hỗn laonj, chỉ cần Âm Trường Khiếu không đi thì không có vấn đề gì.

- Đi? Hắn có thểđi được mới là lạ. Âm Trường Khiếu kia dám cản trở Tông chủ Hách Liên Lam Phượng, hắn cho rằng có thể lưỡng bại câu thương như trước kia. Yên tâm, hắn tuyệt đối không có khả năng sánh với quá khứ của mình.

Trình Cung rất là nắm chắc, nói với Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh.

Không có hắn, trong nội tâm Trình Cung căn bản đại khái biết được bao lâu là Hách Liên Lam Phượng có thểđột phá Thuần Dương. Chỉ là chênh lệch một bước cuối cùng kia, Trình Cung đã giúp nàng điểm phá. Âm Trường Khiếu không chết, lại cản trở viện binh Hách Liên Lam Phượng tới cứu. Nhưng lại không biết vừa vặn đụng phải Hách Liên Lam Phượng đã trở thành Thuần Dương, cho dù là không chết thì lần này hắn cũng sẽ bị lột da.

- Tốt, chúng ta chờ ngươi tại Địa vực tam giác hỗn loạn.

Thanh âm Vân Vô Hình, Phong Vô Ảnh vẫn là như vậy. Chỉ là sau khi thấy qua khuôn mặt thật của các nàng thì ai cũng biết thanh âm kia thực sự không phải thanh âm vốn có của các nàng.

- Các ngươi không đợi ta đi cùng, không sợ ta bị người giết chết sao?

- Trước kia có lẽ sẽ nghĩ như vậy. Nhưng hiện giờ thì cho dù bọn hắn có chết sạch thì ngươi cũng không chết.

- Ha ha...

Trình Cung cũng không nói thêm gì nữa, hết thảy cái này bất quá chỉ là mấy câu. Sau khi đi ra khỏi Hư Không Âm Dương đỉnh thì từng người cũng đều rời đi, Trình Cung dùng tốc độ cao nhất chạy tới Song long thành.

Nguyên dịch rất sung túc ở không Gian bên ngoài đỉnh Hư không Âm Dương đỉnh. Thời khắc này, Đan thành sinh ra đại lượng Nguyên dịch, thậm chí sinh ra Nguyên tơ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.