Đan Thần

Chương 721: Chương 721: Lợi dụ (1)




Đông Phương Ngọc Sanh thuận miệng nói một câu, nhưng trong lòng tại tinh tế cân nhắc lời của Trình Cung, đây là đoạn thời gian hắn đi theo Trình Cung học được rất nhiều cách đối nhân xử thế và giải quyết công việc, mỗi lần đều có thu hoạch rất lớn.

Ngẫm lại lần này mình vốn muốn thông qua một vị trưởng lão Địa Anh đỉnh phong để tiến vào ngọn núi chính, nhưng lại bị tỷ phu bác bỏ, cuối cùng đổi thân phận, đem một ít nguyên tinh đ ánh vào trong một khối kỳ thạch, sau đ ó dùng danh nghĩa tiểu gia tộc xa xôi hối lộ vị phụ trách khảo hạch mà thông qua, chính là tên chấp sự cao gầy kia.

Tuy Đông Phương Ngọc Sanh cũng rất khắc khổ, trải qua các loại chiến sinh tử đấu, nhưng hắn vẫn chưa bao giờ biết rõ thì ra chuyện phía dưới của gia tộc lại như thế, tuy cảm giác cái tên cao gầy này rất đ áng giận, nhưng giống như tỷ phu nói, đại gia tộc đại môn phái, khó tránh khỏi chuyện như thế này, có thể có một nửa gia tộc huy hoàng bị những người này kéo lụn bại..

Trình Cung có công pháp thiên biến vạn hóa, với cường độ thần niệm và lực lượng của hắn hiện giờ, trừ phi tồn tại thái tôn đến, hơn nữa cẩn thận kiểm tra, cũng khó mà phát hiện ra. Về phần Đông Phương Ngọc Sanh, bản thân hắn tu luyện công pháp chính thống nhất của gia tộc, đương nhiên không tra ra được vấn đề gì.

Nói là đi ngọn núi chính, kỳ thật cũng chỉđi tới sơn động cách núi chính trừng trăm trượng mà thôi, ngọn núi chính này cao tới mấy ngàn trượng, tuy chưa tới vạn trượng, nhưng đỉnh ngọn núi đã sớm vươn tới tận mây, căn bản không nhìn thấy đỉnh của ngọn núi.

- Nguyên khí tại đây thật đầy đủ, hơn nữa, ta cảm giác được một cảm giác vô cùng thoải mái.

- Đúng vậy, bổn mạng hỏa chủng của ta rất sinh động, ở nơi đây đạt được tẩm bổ.

- Thật thần kỳ!

Tuy ngươi cao gầy đã sớm cảnh cáo, nhưng vẫn có một vài ngươi khi tiến vào sơn động sợ hãi thán phục, người cao gầy rất khinh thường bĩu môi, một đ ám chưa thấy mặt xã hội mà dám chụp mũ ta. Tuy nghĩ như vậy, nhưng trong nội tâm của hắn rất kích động, trước kia hắn thường xuyên dẫn người tiến vào, nhưng lại không có tư cách tu luyện bên trong, lần này lại khác, lần này hắn được trưởng lão ban ân, cho hắn được phép tu luyện một lúc.

- Ngươi xem khỉ ốm như vậy, thật không nghĩ tới tại Đông Phương gia tộc, lại có tiện nhân như thế.

Tên cao gầy có tên là Đông Phương Hầu, cái tên này rất vang dội, đ áng tiếc người này không phải uy phong như thế. Đương nhiên, nếu cảnh giới Địa Anh đi ra ngoài, cũng là tồn tại cao cao tại thượng, thực tế nếu đi tới một ít địa phương xa xôi, đủ để trấn thủ một quốc gia thế tục có phương viên mấy chục vạn dặm, khống chế tất cả nơi đ ó. Đáng tiếc tại Đông Phương gia tộc, hắn chỉ là một tên Địa Anh không có tiền đồ, cũng chỉ có thể làm các công việc vặt cao đẳng mà thôi.

Đông Phương Ngọc Sanh trước kia nhìn thấy tất cả của Đông Phương gia tộc, nhưng lúc này nhìn thấy Đông Phương Hầu lại khác. Tên Đông Phương Hầu này chanh chua, hơn nữa phi thường tham lam, thậm chí ngay cả công việc cũng làm dối, hơn nữa cho dù dẫn đệ tử tiến vào, hắn cũng không quên vơ vét chỗ tốt, không chiếm được chỗ tốt hắn trực tiếp không cho sắc mặt, cảnh cáo bọn họ.

Tất cả mọi người rất không thoải mái hắn, nhưng giận mà không dám nói gì, khỉ ốm chính là ngoại hiệu mà tất cả mọi người đặt cho lòng tham không đ áy của hắn.

- Tiểu nhân mà thôi, kỳ thật nói ra hắn rất đê tiện, ta cảm giác tên Đông Phương Nhất Minh không đê tiện bằng hắn.

Trình Cung lăn lộn ở thế tục lâu như thế, cho dù ở kiếp trước cũng từng bước một đi lên, cho nên chuyện ở hạ tầng hắn rất quen thuộc, căn bản không cho làđ úng.

- Ân.

Đông Phương Ngọc Sanh rất đồng ý gật đầu, sau đ ó nói:

- Đều đủ đê tiện.

- Biết rõ trước kia ta nói cái gì với các ngươi không, xem xét tốt, đừng nhìn bề ngoài của mọi chuyện. Sau khi tiến vào bên trong, các ngươi sẽ biết rõ lợi hại. Đến lúc đ ó các ngươi có thể tới gần hỏa long của ngọn núi chính mà tu luyện, mỗi ngày đều cóđầy đủ nguyên đan tinh khiết cung ứng, đương nhiên, tiến vào bên trong mỗi người các ngươi sẽ có vị trí, vị trí tốt xấu quyết định thu hoạch trong quá trình tu luyện của các ngươi. Phải biết rằng, ở chung quanh ngọn núi chính có tới chín trăm chín mươi chín chỗ, chỉ cần trong quá trình các ngươi tu luyện có nổi bật, sẽ từ trong chín trăm chín mươi chín đó chọn ra người tiến vào trong tổng bộ của gia tộc, đồng thời đạt được tư cách tiến vào trong bí cảnh thời gian của gia tộc mà tu luyện.

Thời điểm tên trưởng lão đi làm việc, bay về phía chỗ sâu trong ngọn núi chính, Đông Phương Hầu lại thuyết giang, đương nhiên, ý tứ trong lời của hắn rất trực tiếp, muốn có vị trí tốt, được, đưa đồ đây, đây là vơ vét tài sản trần truội.

Một tên chấp sự trẻ tuổi khác, cau mày cúi đầu không nói, tuy mang tiếng là chấp sự có cùng đẳng cấp với nhau, nhưng Đông Phương Hầu lại trông coi hắn, cho nên hắn không có biện pháp nói cái gì, chỉ cảm giác mất mặt muốn chết, yêu cầu chỗ tốt cũng không đ áng trách, nhưng không kiêng nể giống như Đông Phương Hầu, không mặt mũi không có da yêu cầu chỗ tốt, thật sự làm cho người ta cảm thấy mất mặt.

- Tốt lắm, chỗ này lớn như vậy, hạ xuống đất thôi, đều tản ra tìm nơi nghỉ ngơi đi, tiến vào bên trong chỉ có tu luyện tàn khốc nhất, trưởng lão ít nhất cần thời gian nửa ngày mới có thể quay về, nếu gặp được bằng hữu cũ trò chuyện phí thời gian một hai ngày cũng là bình thường. Nhớ kỹ, không cho phép sử dụng thần niệm xằng bậy, phải biết rằng nơi này chính là ngọn núi chính, một khi chọc phiền toái gì, các ngươi chết cũng không biết chết như thế nào. Đương nhiên, ta sẽ chỉ điểm cho các ngươi.

Đông Phương Hầu nói xong, lại cho mọi người tản ra.

Nắm đấm của Đông Phương Ngọc Sanh nắm lại, liên tiếp có tiếng giòn vang phát ra, nếu không phải đi theo bên người Trình Cung lâu như vậy, nhất là thời điểm này, thần niệm bị gông xiềng, không thể tùy ý phát tác, vào lúc này, hắn tuyệt đối sẽ xông lên đ ánh cho tên Đông Phương Hầu này bẹp dí, trực tiếp đập chết hắn.

- Đi thôi, kích động như vậy làm gì. Cho dù ngươi làm gia chủ, loại chuyện này cũng khó có thể ngăn chặn, nước quá trong ắt không có cá, một gia tộc khổng lồ, ngươi chỉ cần làm cho thân thể to lớn này không đi sai hướng làđược rồi, những chuyện này ngươi vĩnh viễn quản không hết, bây giờ ngươi nhìn thấy tính toán là cái gì chứ.

Trình Cung cười vỗ vỗ vai của Đông Phương Ngọc Sanh, bảo hắn đi qua một chỗ bí mật mà nghỉ ngơi.

Vừa rồi Đông Phương Hầu nói chuyện quá trực tiếp, cho nê có người đang đi về phía của Đông Phương Hầu.

Sau đ ó một lúc, Đông Phương Hầu bắt đầu quan tâm những người này, trừ số rất ít người phi thường chán ghét, tính cách cũng rất cực đoan không cóđi đểý tới Đông Phương Hầu, những người khác đương nhiên bị làm thit một lần, thu hoạch của Đông Phương Hầu tương đối khá, tâm tình cũng không tệ.

Nhưng trong lòng đang chửi bới một đ ám ranh con không đi tới, trong lòng tự nhủ ngươi chờ, tuy nhiên vị trí bên trong rất đầy đủ, nhưng có mấy địa phương là vị trí chết.

Năm đó xảy ra vài vấn đề, ở trong đó không có cảm ứng được vị trí của hỏa mạch từ ngọn núi chính, đến lúc đó sẽ cho các ngươi đi vào trong đó.

- Tỷ phu, khỉ ốm đến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.