Viên Đạo Tôn Long Châu này là Trình Cung hấp thu trước đây, khi đó tuy rằng
hắn chỉ là cảnh giới Thiên Tôn, tốc độ hấp thu tuy rằng so với Đạo Tôn
cũng mạnh hơn. Nhưng đây chính là Đạo Tôn Long Châu do những Đạo Tôn
đỉnh phong kia của Thần Long Tiên Cung lưu lại, đến bây giờ cũng chỉ bất quá thu nhỏ lại hai vòng.
Đương nhiên, lần này Trình Cung độ kiếp cùng đề thăng không hấp thu,
bằng không e là một viên Đạo Tôn Long Châu cũng không nhất định sẽ đủ.
Lúc này Đông Phương Kim Đan đạt được lực lượng của Đạo Tôn Long Châu,
rất nhanh bắt đầu ngưng tụ, phân thân hoàn toàn dung hợp, hình thành một lần đột phá cuối cùng. Không ngừng lần lượt oanh kích, lực lượng trong
cơ thể rốt cục phá tan cực hạn, đánh vỡ bình cảnh dẫn động thiên địa chi đạo, rốt cuộc cũng khôi phục đến Đạo Tôn cảnh giới đời trước.
Lúc này thần tình Đông Phương Kim Đan trở nên cực kỳ phức tạp, lực lượng ba động rõ ràng kịch liệt, hiển nhiên hắn đang nhanh chóng khôi phục ký ức. Tuy rằng hắn lợi hại, nhưng không giống như Trình Cung có Cửu Châu
đệ nhất thần khí bảo hộ, do đó tuy hắn có thể chuyển thế sống lại, nhưng ký ức lại không hoàn chỉnh. Lúc này theo lực lượng khôi phục, cảnh giới không ngừng khôi phục, lại có Đạo Tôn Long Châu cung cấp lực lượng
khổng lồ, lực lượng của Đông Phương Kim Đan cũng tăng vọt không ngừng.
Mà Đạo Tôn Long Châu trên đỉnh đầu hắn, lấy tốc độ mắt thường có thể
thấy được giảm đi, lực lượng khổng lồ kia điên cuồng dũng nhập trong cơ
thể hắn.
Quá trình này cũng không lâu, không đến mười canh giờ sau, Đạo Tôn Long
Châu chỉ còn lại có cỡ con mắt người thường mà thôi. Thẳng đến lúc này
Đông Phương Kim Đan mới dừng lại.
- Lợi hại, một hơi trực tiếp khôi phục đến Đạo Tôn hậu kỳ, trực tiếp đứng ở đỉnh Linh Sơn.
Trình Cung thấy Đông Phương Kim Đan đứng dậy, cười chúc mừng. Đây là một việc thật đáng để chúc mừng. Từ nay về sau, Trình Cung không phải lo
lắng nữa, bởi vì hắn dự cảm được mình phải rời khỏi. Hắn sốt ruột để
Đông Phương Kim Đan khôi phục ký ức, chính là muốn đi tìm đám lão bất
tử. Nểu mình phải rời khỏi thì cần phải an bài xong mọi chuyện.
Hiện tại có Thanh Trúc Đạo Tôn, Đông Phương Kim Đan tọa trấn, phía dưới
có những người lực lượng cường đại, không cần phải lo lắng cái khác nữa.
- Cái này cũng đỡ mệt hơn. Nếu như không có Đạo Tôn Long Châu này, ta
tối đa cũng chỉ có thể khôi phục đến Đạo Tôn trung kỳ, muốn khôi phục
đến Đạo Tôn hậu kỳ chí ít cần ba ngàn năm đến năm nghìn năm nữa. Hơn nữa một Đạo Tôn hậu kỳ như ta đối phó người khác còn được. Chứ nếu chúng ta là địch nhân, ta sẽ trực tiếp chịu thua.
Khôi phục lực lượng cùng cảnh giới, Đông Phương Kim Đan mới thật sự cảm
giác được sự đáng sợ của Trình Cung lúc này. Nhất là ở trong không gian
ngoại đỉnh của Hư Không Âm Dương Đỉnh này.
Hắn thậm chí có cảm giác, thời kì toàn thịnh của mình nếu như giao đấu với Trình Cung cũng không có cơ hội thắng.
- Người một nhà khách khí cái gì, bất luận là Kiền Khôn Đan Tông hay Đông Phương gia tộc đều là người một nhà, đúng không?
Trình Cung cười nhìn Đông Phương Kim Đan.
- Không sai!
Đông Phương Kim Đan cảm khái nói:
- Thật không nghĩ tới Đông Phương Kim Đan ta còn có ngày này, đời trước
ta được xưng là Kim Đan Vô Địch, cùng sư tôn khống chế Kiền Khôn Đan
Tông. Sư tôn cũng cùng thời với đám lão bất tử, Yêu Tôn bọn họ. Nhưng sư tôn cùng bọn họ lý niệm bất đồng. Hình như còn xảy ra vài lần tranh
chấp kịch liệt, sau này sư tôn dẫn theo chúng ta tiến nhập Càn Khôn Đan
Giới. Khi đó Càn Khôn Đan Giới gần như đan thành một giới. Chỉ là sau đó Tiên Giới đặc biệt mời chúng ta tiến nhập, cuối cùng thương nghị quyết
định do năm sư huynh đệ ta tiến nhập Tiên Giới đi bàn bạc.
Đông Phương Kim Đan biết Trình Cung muốn biết cái gì, không có gì nhiều lời dư thừa, đi thẳng vào chủ đề.
- Bởi vì lúc đó chủ yếu phụ trách đàm phán cũng không phải là ta, nên ta chỉ biết một phần, phần lớn thời gian là ở trên Tiên Giới. Khi đó Tiên
Giới sớm đã không thể phi thăng, ta chỉ mơ hồ nghe được sư tôn nói Tiên
Giới thất lạc. Hình như ý tứ của hắn nguyên bản Linh Sơn cũng là một
phần của Tiên Giới. Cụ thể thế nào chúng ta cũng không quá rõ, chúng ta
đến Tiên Giới đạt được đãi ngộ cô cùng tốt. Nơi đó xác thực so với hạ
giới tốt hơn rất nhiều. Không lâu sau khi ta tới đó liền có cơ hội đột
phá. Trong một lần du ngoạn dĩ nhiện gặp di tích của bán bộ Tiên Tổ, vì
vậy tiến nhập bên trong.
Đông Phương Kim Đan sợ Trình Cung không hiểu, lại cố ý giải thích thêm:
- Chúng ta cũng là sau khi tiến nhập Tiên Giới mới hiểu được, kỳ thực
Tiên Giới trừ hoàn cảnh tu luyện so với chúng ta tốt hơn, cái khác đều
không khác biệt lắm. Chỉ là nơi đó trải qua thăng tiên trì, Thuần Dương
cảnh giới Thái Tôn được gọi là Tiên Nhân. Thiên Tôn chúng ta thì gọi là
Thiên Tiên. Đạo Tôn gọi là Tiên Tôn, bất đồng duy nhất là tiên giới có
Tiên Tổ tồn tại. Chính là Đạo Tổ tại Linh Sơn sớm đã không còn tồn tại.
Năm đó ta không có cơ hội nhìn thấy vị Tiên Tổ kia, bởi vì Tiên Tổ cao
cao tại thượng, chỉ có đại sư huynh của ta có tư cách gặp mặt.
Quả nhiên, Linh Sơn cùng Tiên Giới có quan hệ vô cùng mât thiết thậm chí căn bản đã từng là một phần của Tiên Giới.
Trình Cung cũng không cảm thấy kinh ngạc, bởi vì chuyện này hắn đã mơ hồ đoán được, chỉ cần chứng minh mà thôi.
Tiên Giới có Tiên Tổ. Vậy năm đó tiêu diệt Kiền Khôn Đan Tông, thậm chí
bản thân cảm thụ được vị kia có phải là Tiên Tổ không đây?
Bởi vì bản thân thời kì toàn thịnh, cho dù Tiên Giới Tiên Tôn so với Đạo Tôn lợi hại hơn một ít, cũng không có khả năng dễ dàng đối phó mình.
Huống chi lúc đó bản thân đã có Hư Không Âm Dương Đỉnh. Nghe Đông Phương Kim Đan nói tình huống này, có chút giống như triều đình thế tục muốn
chiêu an, chỉ là cuối cùng hiển nhiên không thành. Về phần cụ thể nói
chuyện gì thật đúng là không ai biết được. Nhưng có một số việc, cho dù
không thể biết rõ, cũng có thể đoán ra được vài phần.
Trong lòng Trình Cung yên lặng suy nghĩ, đồng thời cũng lẳng lặng lắng nghe Đông Phương Kim Đan nói.
- Sao ta lại không nghĩ tới. Ta dĩ nhiên ở đó đạt được Đạo Tôn đỉnh
phong, thậm chí bắt đầu cảm ngộ Thiên Địa Chi Đạo, cuối cùng đã bước nửa bước vào cảnh giới Đạo Tổ. Tuy rằng ta biết con đường đó rất dài. Ta
chỉ mới hơi tiếp xúc. Nhưng cái này đã không giống, thời gian trôi qua
đạt vượt quá tưởng tượng. Lần thứ hai ta xuất quan lại phát hiện không
ngờ đã là mấy vạn năm sau. Tại tiên giới căn bản không có Kiền Khôn Đan
Tông của chúng ta. Hơn nữa ta cũng không tìm được sư huynh đệ của mình.
- Lúc đó ta trực tiếp muốn đi tìm vị Tiên Tổ kia, tự nhiên có rất nhiều
người ngăn cản. Hơn nữa từ trong miệng những người đó, ta mơ hồ biết
được mấy vạn năm trước Kiền Khôn Đan Tông đã bị Tiên Giới tiêu diệt. Lúc đó bọn họ không biết sự lợi hại của ta, cho rằng ta ẩn trốn. Do đó tên
Tiên Tôn kia rất tùy ý, ta nổi giận, một đường giết tới. Không thể không nói, thực lực của Tiên Giới xác thực cường hãn, mặc dù lúc đó ta chỉ
mới đặt nửa bước vào cảnh giới Tiên Tổ, trong cơn phẫn nộ giết chết vài
tên Tiên Tôn, nhưng sau đó lại xuất hiện vài tên không hề kém ta, cuối
cùng liên thủ truy sát ta.