- Trình. . . Trình. . . Trình Cung, ngươi. . . Không có đi Nam hoang. Ta. . . Ta chỉ là phụng mệnh làm việc, đây hết thảy thật sự không liên quan tới ta, cầu ngươi... Tha cho ta đi, đừng giết ta, ngàn vạn lần đừng giết ta. Sự tình trước kia đều là lỗi của ta, chỉ cần ngươi tha ta, ta... ta khống chế Âu Dương gia tộc giúp ngươi, giống như Vân Đan Tông, về sau Âu Dương gia tộc chính là gia tộc phụ thuộc Trình gia các ngươi.
Vốn Âu Dương Ngọc Bảo cho rằng ở phía sau màn giúp Vũ Thân Vương, đã không có nguy hiểm lại còn có lợi, nhưng giờ phút này hắn lại sợ tới mức chân như nhũn ra, nói chuyện cũng run lên.
Đây cũng không phải trò chơi trẻ con năm đó ở Vân Ca Thành nữa, lúc đó bất luận quậy cỡ nào, cuối cùng cũng có giới hạn của nó, sẽ không xảy ra án mạng. Nhưng bây giờ là tranh đấu thật sự ngươi không chết thì ta chết, hơn nữa những lời vừa rồi mình nói, khẳng định Trình Cung này cũng nghe được. Vừa nghĩ tới tin tức bên Vũ Thân Vương kia truyền đến, trên Vân Đan Tông Trình Cung đánh chết Tô Liệt, Huyết Y lão tổ trở thành Lục Địa Thần Tiên, diệt sát Kim sát, Ngân sát cùng rất nhiều Thoát Tục kỳ đỉnh phong, Âu Dương Ngọc Bảo có một cảm giác tai vạ rơi xuống đầu rồi.
Giờ khắc này Âu Dương Ngọc Bảo thật sự sợ hãi, gã rất sợ chết, gã thích âm thầm hãm hại trong bóng tối, làm người ta chết đi sống lại, thích cái loại tranh đấu tính toán ngươi lừa ta gạt. Gã không có hứng thú mấy về việc tu luyện, gã vẫn cho rằng đó là chuyện dành cho người thô tục đi làm, cho nên gã ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không có, dù là mượn nhờ đan dược của La Phù Kiếm Phái cùng Vũ Thân Vương trợ giúp, bản thân gã cũng đã tiếp cận Siêu Phàm kỳ đỉnh phong, nhưng nhìn thấy Trình Cung ngay cả một chút chiến ý cũng không có.
Hơn nữa nghĩ đến thủ đoạn tàn nhẫn của Trình Cung, trong đáy lòng gã sợ muốn chết. Gã có tiền đồ tốt, gã lừa được Hương Nhi, nàng được xưng là đệ nhất thiên tài ngàn năm qua của La Phù Kiếm Phái, khăng khăng một lòng một dạ đi cùng gã, gã mượn La Phù Kiếm Phái để có được sự công nhận của gia tộc, trở thành người thừa kế Âu Dương gia tộc, giờ gã đã trở thành người phát ngôn cho Vũ Thân Vương ở Vân Ca Thành.
Đây hết thảy đều tốt đẹp như thế, mà tất cả cũng chỉ vừa mới bắt đầu, gã rất sợ chết!
- Gã thối vô dụng, ngươi nói thế nào cũng là mệnh quan triều đình, chẳng lẽ còn sợ hắn giết ngươi sao, phế vật.
Chứng kiến con rể mình như thế, Lạc Trường Không cảm thấy trên mặt chẳng còn tẹo ánh sáng nào.
- Đưa đây.
Trước kia đúng là không có tìm hiểu kỹ tên ẻo lả này, thật không ngờ tên khốn này chưa chờ mình nói câu nào đã bị dọa thành bộ dạng như vậy, nhất là vừa trải qua sự việc của Nhan Văn Hiên, đem so sánh ra, Nhan Văn Hiên kia đúng là có cốt cách cứng cỏi hơn nhiều. Trình Cung nhìn lệnh bài trong tay Âu Dương Ngọc Bảo, ngoắc ngón tay.
- Được, được.
Hiện tại Âu Dương Ngọc Bảo cái gì cũng mặc kệ, trước bảo vệ tánh mạng rồi nói sau, giơ tay liền ném lệnh bài trong tay tới chỗ Trình Cung.
- Phế vật, ngươi còn là nam nhân sao, bộp.
Lạc Trường Không muốn đoạt cũng không kịp, Trình Cung trực tiếp chụp lấy trên không, Lạc Trường Không tức giận đến nỗi đưa tay tát một cái, trực tiếp đánh Âu Dương Ngọc Bảo rớt cả răng, phun ra một ngụm máu, người trực tiếp bay ra ngoài hơn mười thước, nặng nề đánh lên vách tường.
Vốn dĩ với sức mạnh này, Âu Dương Ngọc Bảo va vào vách tường có thể trực tiếp đụng xuyên vách tường rơi ra ngoài, nhưng mà cả người hắn bị va đến thổ huyết, vách tường lại bị một cổ lực lượng bảo vệ, căn bản không có bất cứ chuyện gì.
Tâm Lạc Trường Không mãnh liệt trầm xuống, xong rồi, thật sự hết rồi. Bởi vì vừa rồi thời điểm hắn hận không thể giết chết Âu Dương Ngọc Bảo này, Âu Dương Ngọc Bảo đã âm thầm truyền lời cho hắn, nói cho hắn biết Huyết Y lão tổ đã là lục địa thần tiên. Chuyện này kỳ thật người biết cũng không nhiều, thậm chí Lạc Trường Không cũng không biết, sau khi hắn biết rõ thì nghĩ lần này tiêu rồi,thật sự hết rồi. Chẳng trách đối phương biết mình bóp nát Cầu cứu phù mà không mảy may lo sợ, thì ra là có Lục Địa Thần Tiên.
Lục địa thần tiên hoàn toàn có thể phong tỏa không gian chung quanh, làm thần niệm, Cầu cứu phù không có biện pháp phát ra ngoài.
Tuy hắn không thích Âu Dương Ngọc Bảo, nhưng mà thời điểm này hắn vẫn phải dùng loại phương thức này để cứu Âu Dương Ngọc Bảo. Khi đánh Âu Dương Ngọc Bảo, đồng thời trong cơ thể hắn đã vận Bạo kiếm quyết của La Phù Kiếm Phái. Nếu để cho kiếm khí trong cơ thể bộc phát vượt qua ba thành, sẽ lưu lại tổn thương vĩnh cửu cho thân thể, nếu như bộc phát ra gấp đôi, sẽ tổn hại một ít kinh mạch của thân thể. Mà vừa rồi Lạc Trường Không đã tăng lên tới cực hạn, tăng lên gấp ba lực lượng, làm kiếm khí trong cơ thể cuồng bạo gấp ba.
- Che chở hắn, đi.
Lạc Trường Không nổi giận gầm lên một tiếng, toàn thân tràn đầy một loại kiếm khí không thể địch nổi, nguyên khí bên trên bầu trời đều đang ngưng tụ, hình thành từng đạo kiếm khí bị hắn thu nạp. Mà kiếm trong tay hắn bộc phát ra hào quang mãnh liệt nhất từ trước tới nay, Linh khí hạ phẩm này đã bị hắn thúc dục đến cực hạn.
Vốn là Lạc Trường Không dùng lực lượng Thoát Tục kỳ tầng thứ chín, chỉ có được bảy ngàn Tượng lực, nhưng giờ phút này dưới sự kích thích của Bạo kiếm quyết, kiếm khí trong cơ thể điên cuồng tăng vọt. Tám ngàn, chín ngàn, chín ngàn chín trăm chín mươi chín... , ...
Chín ngàn chín trăm chín mươi chín là một cực hạn, Thoát Tục kỳ có thể đạt tới cực hạn này, đột phá con số này đại biểu cho siêu việt lực lượng Thoát Tục kỳ.
Ngoại trừ lục địa thần tiên ra, mọi người muốn đến chỉ có một biện pháp khác là nửa bước thần tiên. Mà đột phá cực hạn này, thì lực lượng sẽ được gọi là Long lực, thần thú truyền thuyết thượng cổ, Long lực. Sở dĩ Nhân Anh Thượng cổ được coi là Tu Chân giả chính thức, là bởi vì bọn hắn đã vượt qua cực hạn của nhân loại, đã có được lực lượng của thượng cổ thần thú. Đã đến cảnh giới Nhân Anh, là có được Long lực.
Ở Thượng cổ cái gọi là Long lực, cùng giống như lực lượng bình thường, chỉ là có thể nhẹ nhõm hàng phục, khống chế một Long.
Bình thường lục địa thần tiên tầng thứ nhất, có được mười Long lực trở lên.
Mà nửa bước thần tiên cho dù cố gắng hơn nữa, cũng chỉ có thể miễn cưỡng siêu việt chín ngàn chín trăm chín mươi chín Tượng lực, có được một đến ba Long lực.
- Oanh!
Lực lượng trong cơ thể Lạc Trường Không điên cuồng tăng vọt, trực tiếp đạt tới nửa bước thần tiên đỉnh phong nhất, lực lượng trong cơ thể đã đạt tới tiếp cận hai Long lực.
- Kiếm Đãng Thiên Hạ.
Lạc Trường Không dùng kiếm trực tiếp bao phủ Huyết Y lão tổ, Trình Cung, Sắc Quỷ vào trong đó. Thoát Tục kỳ cùng lục địa thần tiên có chênh lệch quá lớn, cho nên Lạc Trường Không biết rõ một khắc này chỉ có thể dốc sức liều mạng, sử dụng Bạo kiếm quyết kích phát gấp ba lực lượng, tánh mạng của hắn tuyệt đối không vượt qua một canh giờ. Hắn chỉ hy vọng mình có thể tận lực kéo dài Huyết Y lão tổ, hoặc là nghĩ biện pháp tạo ra một ít động tĩnh, để Âu Dương Ngọc Long có thể chạy đi, để người La Phù Kiếm Phái có thể phát hiện ở đây đã xảy ra chuyện.
Lạc Trường Không đã bộc phát kiếm khí của mình đến mức tận cùng, kiếm khí của hắn muốn hủy diệt hết thảy tồn tại trước mắt.
- Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên trong phòng bị huyết sắc bao phủ, bầu trời bị huyết quang bao phủ, sau đó huyết sắc quang mang trong cả gian phòng hóa thành một bàn tay cực lớn, như trời xanh chụp xuống.
Tất cả kiếm khí, ở dưới bàn tay này hoàn toàn vỡ vụn, bàn tay kia giống như là đập con ruồi, trực tiếp vỗ xuống Lạc Trường Không.
- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, tại sao có thể như vậy, ngươi...
Lạc Trường Không ở một khắc cuối cùng, điên cuồng gầm rú lên. Bởi vì hắn tập trung hết thảy lực lượng muốn đối phó Huyết Y lão tổ, căn bản không có để Trình Cung ở trong mắt, nhưng làm hắn không nghĩ tới chính là, Huyết Y lão tổ không nhúc nhích, Trình Cung lại đánh ra một chưởng.
Khi Huyết Thương Khung Đại Thủ Ấn chấn vỡ tất cả kiếm khí của hắn, hủy diệt toàn bộ công kích, Lạc Trường Không đã sắp điên mất rồi.