Đan Thần

Chương 206: Chương 206: Phân chỗ tốt, Thất hoàng tử về! !




- Bành bành bành. . .

Dùng lực lượng của Hách Liên, cộng thêm nàng hô bất thình lình, lập tức ngoại trừ chén rượu trong tay Trình Cung, tất cả chén rượu trên mặt bàn đều vỡ sạch, ngay cả chén rượu trong tay Trình Lập cũng không kịp bảo hộ, bị thanh âm của nàng chấn vỡ vụn.

- Hừ!

Trình Lập cũng mặc kệ những cái kia, người đã trực tiếp đứng lên, thân hình kia, tư thế này đúng là thời điểm ra tay ở Vân Đan Tông, lập tức có thể phát ra một kích trí mạng. Mặc dù hắn có thể cảm thụ được Manh thúc sau lưng Hách Liên Hồng Liên rất mạnh, nhưng hắn vẫn bộc phát ra tư thế như trước.

Hắn cũng không biết sự tình của Trình Cung cùng Hách Liên Hồng Liên ở Vân Đan Tông, trải qua thời gian ở chung này, nhất là đoạn thời gian trước mọi người cùng nhau huấn luyện đặc biệt, còn có các sự tình trước Vân Đan Tông, hiện tại Trình Lập đã triệt để thừa nhận vị Thiếu chủ này, hiện tại có người muốn mạo phạm Thiếu chủ, Huyết Chiến tự nhiên muốn xông vào trước nhất, mặc kệ phía trước là người, là yêu, là ma, trong mắt hắn đều giống nhau.

- Các ngươi uống tiếp đi, uống xong thanh lý thoáng một phát, chúng ta chuẩn bị chia cắt chỗ tốt, lần này lấy được chỗ tốt từ Vân Đan Tông cũng không ít.

Trình Cung khoát tay áo bảo Trình Lập đừng khẩn trương như vậy, hắn thì uống hết chén rượu trong tay, cất bước đi về phía Hách Liên Hồng Liên.

- Nơi này là nhà của ta, ta cũng không có cho ngươi ở bên trong, huống chi còn tới nơi này đùa nghịch tính tình đại tiểu thư. Ngươi đã tới nơi này, nên tuân thủ quy củ của nơi này, ta nghĩ Trình gia ta tới Nguyên Thủy Ma Tông ngươi làm khách sẽ không giống ngươi không biết lễ phép như vậy a?

Trình Cung vừa nói vừa đi tới, thời điểm nhìn về phía Manh thúc hắn khẽ gật đầu, ở Trình Cung xem ra, bất luận động tác nhỏ gì đều chạy không khỏi vị Manh thúc mù này.

Manh thúc cũng lộ ra vẻ tươi cười, lập tức bất động như núi, đứng ở sau lưng Hách Liên Hồng Liên.

Hách Liên Hồng Liên ở trước khi Trình Cung xuất hiện, trong nội tâm nghẹn lấy một cổ hờn dỗi cùng bất mãn nhưng vẫn chưa có cơ hội nói.

Nàng muốn đợi sau khi Trình Cung đến mới nói với hắn, muốn hắn giải thích cho mình, mình đến giúp hắn như thế, hắn lại bắt mình đợi lâu như vậy, hắn cho hắn là ai, nào có phong cách đãi khách như vậy. Trong nội tâm có rất nhiều ý nghĩ, nhưng khi Trình Cung xuất hiện, một câu lại làm cho nàng không phản bác được, từ vừa bắt đầu, Trình Cung không nói mời nàng, chỉ nói tới Đổ Thần phủ nói chuyện.

- Được rồi, đừng làm rộn, qua một thời gian ngắn nữa có khả năng tiểu Cửu sẽ trở về. Nói như thế nào thì đám người Trình Trảm cũng tu luyện trong Nguyên Thủy Ma Tông, lần này ngươi đến thì ở lại một thời gian, tuy nguyên khí ở đây không bằng Nguyên Thủy Ma Tông, nhưng mà gần đây ta vừa luyện chế ra một ít đan dược phụ trợ tu luyện rất có hiệu quả, đến lúc đó ngươi có thể thử xem.

Trình Cung có chút như là dỗ tiểu hài, nói xong cũng không quản Hách Liên Hồng Liên nghĩ như thế nào, có đồng ý hay không, trực tiếp quay người nhìn về phía mọi người giang hai cánh tay:

- Các huynh đệ, tới lúc phân chỗ tốt rồi.

Tô Liệt, còn có sáu vị trưởng lão Vân Đan Tông, còn có cuối cùng vơ vét tài sản của Vân Đan Tông, Trình Cung vừa giang hai cánh tay, toàn bộ đều ào ào bay ra. Ở giữa tiểu viện của Hách Liên Hồng Liên cùng nơi nhóm người Mập mạp uống rượu là một cái sân nhỏ, Trình Cung đứng ở cửa nhìn qua đám người Mập mạp, lập tức ở giữa sân xuất hiện một đống vật phẩm, chất cao như một ngọn núi nhỏ.

Vũ khí, pháp bảo, không gian giới chỉ, bí tịch, đan dược, tài liệu, các loại đồ chơi nhỏ, cái gì cần có đều có, ngoại trừ những cái này còn có rất nhiều có đồ vật đặc biệt, hiển nhiên đây đều là những thứ mà mấy người kia có ý cất giữ, còn có nhiều vật thông qua vài thập niên thậm chí trên trăm năm thu thập, giờ phút này toàn bộ thuộc về Trình Cung.

Đa số dược liệu Trình Cung đã phân loại giao cho Đông Phương Linh Lung cùng tiểu Tuyết luyện đan, chỉ có một chút dược liệu có khả năng gia gia dùng đến Trình Cung mới lưu lại, lần trước đã nhận được Hỗn Nguyên Đan, Thần pháp tinh thạch, sau khi trở về Trình Cung không ngừng sưu tập tài liệu chuẩn bị luyện chế mấy loại đan dược phụ trợ khác, mặc dù chỉ là phụ trợ nhưng luyện chế cũng không dễ dàng như vậy, quan trọng là thu thập dược liệu cũng rất khó khăn.

May mắn lần này lấy được không gian giới chỉ của Tô Liệt cùng vơ vét tài sản Vân Đan Tông một bả, lập tức gom góp được chín thành dược vật, hiện tại chủ yếu còn thiếu ba loại dược vật. Trình Cung đã nói qua cùng Khương Vĩ Tường, ba loại dược vật này trước mắt Vân Đan Tông cũng không có, một khi tìm được ba loại dược vật này, Trình Cung có thể khai đỉnh luyện đan.

Trong này cũng có một chút tiền tài, Trình Cung cũng đã sửa sang lại giao cho Bàn Tử, của cải những người này còn hơn cả Trịnh Tam Nguyên năm đó, chỉ là kim phiếu cũng có cả đống.

- Đây là?

Cử động của Trình Cung làm cho Hách Liên Hồng Liên đứng ở một bên cũng sáng mắt, không gian giới chỉ của Tô Liệt cùng sáu vị trưởng lão kia đều ở trong đó, còn có tất cả đồ vật, đan dược, kim phiếu… của bọn hắn cũng được đổ ra, thậm chí ngay cả Vân Đan Tông bồi thường gì đó Trình Cung cũng lấy hết ra cho mọi người lừa chọn.

Những vật này đối với đệ tử tầng thấp trong Nguyên Thủy Ma Tông mà nói cũng là vật trân quý, tùy tiện một thứ cũng đủ cho môn phái bình thường dốc sức liều mạng tranh đoạt, huống chi trước mắt nhiều như vậy, nhưng Trình Cung lại coi như hàng bán sỉ để cho mọi người chọn lựa. Coi như mình là Thánh nữ Nguyên Thủy Ma Tông, cũng không dám phá sản giống như hắn ah!

- Trình Lập, vũ khí cũ của ngươi bỏ đi, cái này dường như thích hợp với ngươi. . .

Trình Cung nói xong, trực tiếp ném Liệt Dương Kiếm của Tô Liệt cho Trình Lập.

Trình Lập thấy Liệt Dương Kiếm, đón tay nâng lên cũng không khỏi có chút run nhè nhẹ, miệng không biết nói cái gì cho phải. Linh khí hạ phẩm, Linh khí, này là Linh khí a, Trình Lập không nghĩ tới Trình Cung sẽ cho hắn thanh Linh khí này.

Lần này Hách Liên Hồng Liên đứng một bên cũng sợ ngây người, nếu như nói những vật trước kia nàng còn không để trong mắt, nhưng mà Linh khí đối với nàng mà nói cũng trân quý vô cùng. Chớ đừng nói chi là đối với người bình thường, cao thủ trong thế tục, cho dù là tồn tại Thoát Tục kỳ cũng không phải đều có được Linh khí. Linh khí cùng Nguyên khí hoàn toàn là khái niệm bất đồng, Linh khí trân quý càng không có biện pháp dùng tiền tài bình thường có thể mua, hiện tại Trình Cung cứ như vậy đưa nó cho người, mặc dù nhưng người này là thuộc hạ của hắn, nhưng làm cho người ta cảm giác không thể tưởng tượng nổi như trước.

- Thời điểm Tô Liệt đạt được thanh kiếm này, bên cạnh còn có phương pháp ngự kiếm, trong không gian giới chỉ của hắn ta cũng phát hiện phương pháp ngự kiếm kia, nhưng ta cẩn thận nghiên cứu thoáng một phát, thanh kiếm này cũng không thích hợp Ngự Kiếm Thuật. Chính thức có thể phát huy uy lực lớn nhất của thanh kiếm này là nhân kiếm hợp nhất, dùng thân hóa quang mới được. Nếu như lúc ấy Tô Liệt có thể một mực cầm Liệt Dương Kiếm trong tay, nhân kiếm hợp nhất, ta cũng không thể nào nhẹ nhàng đánh bại hắn như vậy, hơn nữa tính đặc biệt của kiếm này cũng có thể phát huy đến mức tận cùng, ngươi tu luyện một kích tuyệt sát vừa vặn có thể dung hợp cùng kiếm này. Về phần thanh kiếm cũ của ngươi thì đưa cho Ba Phong dùng, trước khi hắn đạt tới Siêu Phàm kỳ đỉnh phong vẫn còn dùng được nó.

Trình Lập tu luyện một kích tuyệt sát, nếu như dung hợp lực lượng đặc biệt của Liệt Dương Kiếm, sẽ để làm cho lực công kích của Trình Lập tăng cường vài lần, một khi hắn ẩn thân trong hào quang nhân kiếm hợp nhất, dung hợp cùng kiếm quang, cho dù Thoát Tục kỳ bình thường cũng rất khó chiến thắng hắn.

- Hổ Tử, cây thương này ngươi dùng đi. Đây là dùng lôi mộc ngàn năm làm thương, người bình thường dùng tối đa có thể phát huy ra trình độ Nguyên khí cấp chín, nhưng mà ngươi sử dụng Lôi Thần Thương Pháp mà nói, tuyệt đối có thể làm cho uy lực của thương này phát huy đến trình độ bán Linh khí.

Trình Cung nói xong, lại ném một thanh bán Linh khí Lôi Mộc Thương cho Mãnh Hổ, đừng nhìn thân hình Mãnh Hổ cao lớn, chiến đấu hung mãnh nhưng luận tuổi tác hắn lại nhỏ nhất trong Tứ đại hại, bình thường tất cả mọi người gọi hắn là Hổ Tử.

Nếu như nói Trình Cung ném Linh khí cho thủ hạ làm cho người ta khiếp sợ, thì thời điểm Trình Cung chỉ điểm Trình Lập là Siêu Phàm kỳ đỉnh phong, ngay cả Manh thúc cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Mà Trình Lập trong khoảng thời gian này trải qua đặc huấn, đã sớm quen dựa theo Trình Cung nói đi làm, giống như là một đệ tử nghe lão sư chỉ đạo, sau khi suy tư lập tức gật đầu đáp ứng, thần sắc chăm chú càng làm cho Hách Liên Hồng Liên cùng Manh thúc khiếp sợ.

Biểu lộ của Trình Lập tuyệt đối không phải vì Trình Lập là Thiếu chủ, mà theo như lời của Trình Cung nói, ngay cả Manh thúc nghe xong trong nội tâm cũng âm thầm sợ hãi thán phục. Bởi vì lúc ấy hắn đã ở trận, thấy Tô Liệt dùng Liệt Dương Kiếm,

Trình Lập thi triển một kích tuyệt sát hắn cũng rõ ràng nhớ trong lòng, bây giờ nghe Trình Cung nói như vậy, trong lòng của hắn cũng âm thầm cân nhắc. Trình Cung nói thật đúng là đúng vậy, Tô Liệt kia có bảo mà không biết dùng, hoàn toàn không có phát huy ra uy lực của Liệt Dương Kiếm này, mà Liệt Dương Kiếm này dựa theo Trình Cung nói như vậy, thật sự là rất thích hợp cho Trình Lập.

Mà ngay cả Hách Liên Hồng Liên cũng quên chuyện hắn vừa rồi dùng ngữ khí dỗ tiểu hài nói với nàng, khiếp sợ nhìn xem hết thảy, đám người kia không có một người nào khách khí. Vật hữu dụng, như là không gian giới chỉ, đan dược và vân vân bọn hắn cần liền hỏi Trình Cung, mặc kệ là vật gì, chỉ cần Trình Cung nói thích hợp với ai, những người khác liền tuyển chọn cái khác. Nhưng thời điểm gặp được những đồ chơi nhỏ mà ai đều thích, đôi khi chỉ là một ít đặc sản kỳ lạ ở địa phương, lại tranh đoạt mặt đỏ tới mang tai.

Nói là mặt đỏ tới mang tai, nhưng xem biểu lộ của bọn hắn mà nói, thì thấy bọn họ chỉ là đùa nghịch mà thôi.

Tràng cảnh như vậy làm Hách Liên Hồng Liên không khỏi nhớ tới thời điểm ở Nguyên Thủy Ma Tông, trong Vạn Ma Lôi Trì, bọn hắn cùng một chỗ dốc sức liều mạng tu luyện, bình thường cùng một chỗ cãi cọ chơi đùa, tuy lúc kia nàng thờ ơ lạnh nhạt, nhưng trong lòng vĩnh viễn khó có thể quên hết thảy.

- Đông đông đông.

Thời điểm mọi người ở đây đã chia cắt các đồ vật không sai biệt lắm, đột nhiên nghe được một hồi tiếng trống vô cùng rung động, như sấm bên tai, nhưng không làm cho người có cảm giác không thoải mái, lại làm cho tinh thần người ta rung động một hồi. Tiếng trống này kinh thiên động địa, vang vọng Vân Ca Thành, mặt đất Vân Ca Thành cũng bị tiếng trống này làm run rẩy.

Tiếng trống trầm trọng lại mang theo một cổ vui sướng, đúng vậy, có thể nghe được vẻ vui sướng trong tiếng trống, người gõ trống hiển nhiên không giống bình thường. Cũng đúng như thế, làm cho người ta có một cảm giác như sấm bên tai, lại một hồi khoan khoái dễ chịu, vui sướng.

Tiếng trống vang vọng cả Vân Ca Thành, làm cho mấy trăm vạn người cảm xúc, lực lượng người này tuyệt đối là tồn tại ngang hàng với gia gia, hoàng gia thật là có hàng.

- Đây là Đức Thắng Cổ, là có người chiến thắng trở về, đức cao vọng trọng, từ trước tới nay chỉ có thời điểm đại chiến đạt được thắng lợi mới có thể gõ vang, mà ngay cả lần trước Trình bá phụ chiến thắng Man tộc cũng không có gõ vang, bởi vì chủ ý của tiếng trống này không chỉ là thắng lợi, còn có một chữ đức ở bên cạnh.

Sắc Quỷ thấy Trình Cung có chút nghi hoặc, lập tức giải thích.

Đối với những sự tình này, Trình Cung thật đúng là không rõ ràng lắm, nhưng mà trong lòng của hắn đã như gương sáng.

- A!

Trình Cung nhạt cười nhạt nói:

- Xem ra lại là một trò hay mở màn, Vân Ca Thành sẽ náo nhiệt nữa.

Mọi người biết Trình Cung giết Đỗ Khiêm, còn tinh tường tất cả sự tình của Thất hoàng tử, nghe Trình Cung nói xong đều minh bạch chuyện gì xảy ra.

- Móa, thật đúng là bị đại thiếu ngươi đoán trúng, trước kia Hoàng đế cố ý áp chế tin tức này, chính là vì để cho hiệu quả đạt tới lớn nhất. Hiện tại người còn chưa có trở lại, trực tiếp gõ Đức Thắng Cổ, chúng ta đánh thắng trận trở về sao không gõ, hắn có tài cán gì.

Bàn Tử khó chịu nói.

- Lần sau tự chúng ta gõ.

Túy Miêu nói.

Sắc Quỷ nhìn qua phương hướng hoàng cung, nghe tiếng trống mang theo vui sướng chấn động toàn bộ Vân Ca Thành nói:

- Cả đời Trình lão gia tử cũng chỉ có hai lần gõ vang Đức Thắng Cổ, lần đầu là giúp quốc gia có được mười ba hành tỉnh, khai cương khoách thổ làm quốc gia lớn ra gần một nửa diện tích, một hơi tiêu diệt mười tiểu quốc. Lần thứ hai là liên quân của ngũ quốc cơ hồ sắp tiêu diệt Lam Vân Đế Quốc, lão gia tử đánh ba năm đại thắng mà về, còn tiêu diệt một quốc gia mới gõ vang một lần, trừ lần đó ra căn bản không có gõ qua. Bình thường mà nói, trừ khi Thất hoàng tử tiêu diệt Man tộc, Thảo Nguyên Vương Đình hoặc là Đồ Đằng đế quốc, nếu không căn bản không đủ tư cách gõ vang Đức Thắng Cổ này. Cho nên nói, lần này hắn gõ Đức Thắng Cổ khẳng định còn có một ít sự tình chúng ta không biết, một nguyên nhân trọng yếu cũng là vì đại thiếu ngươi.

Trong khoảng thời gian này danh tiếng của Trình Cung quá lớn, diệt Mã Bang nhận được quân công, diệt Huyết Y Lão Tổ, lấy được nhân tâm khu mẹ goá con côi, bên trên giải thi đấu diệt tứ đại tài tử, kỳ thi cuối năm đạt được tân khoa trạng nguyên, đã lấy được nhân khí, diệt Vân Đan Tông thì thể hiện ra thực lực cường hoành, hôm nay Trình Cung ở Vân Ca Thành có thể nói là cây cao đón gió, như mặt trời ban trưa.

Loại thời điểm này, nếu không có thể đè hắn xuống, ở Hoàng đế xem ra là rất nguy hiểm. Mà Trình Cung đột nhiên quật khởi, lúc đầu Hoàng đế xem ra chỉ là Trình gia đẩy hắn ra mà thôi, nhưng hiện tại thì đã sớm cải biến quan điểm, Trình Cung này là một lợi kiếm mà Trình gia che dấu. Trước kia là cố ý che dấu mũi nhọn, hiện tại bỗng nhiên bạo phát đi ra. Từ đầu đến cuối lại để cho Trình Cung đi trước, điều này làm cho Hoàng đế cũng không có biện pháp thi triển, mà Trình Cung đang từ mọi phương diện không ngừng làm cho Trình gia lớn mạnh, hiện tại Hoàng đế muốn đúng là ngăn chặn hắn, cản trở hắn.

Mã Bang không được, tứ đại tài tử không được, Huyết Y Lão Tổ không được, Vân Đan Tông không được, loại thời điểm này Hoàng đế chỉ có thể để cho Thất hoàng tử trở về áp chế Trình Cung.

- Hiện tại Vân Ca Thành này cũng quả thật có chút nhàm chán, có người trở về chơi đùa cùng chúng ta cũng tốt.

Trình Cung vừa nói xong, thanh âm Đức Thắng Cổ vừa vặn đình chỉ, một thanh âm so với nam nhân bình thường thì nhỏ rất nhưng tất nhiên không phải nữ nhân vang lên.

- Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết: Thất hoàng tử thống lĩnh hải quân tiêu diệt đạo phỉ vùng duyên hải, luyện binh mười vạn dụng kế như thần, một đường phá được vô số đảo quốc, triệt để thu phục vùng duyên hải ba vạn dặm, gần trăm đảo quốc quy hàng. Gần năm nghìn vạn người từ nay về sau trở thành con dân Lam Vân Đế Quốc, đả thông đường biển châu cùng khác, để cho Lam Vân Đế Quốc ta một lần hành động thoát khỏi khốn cảnh bị nhốt trong Nam Chiêm Bộ Châu. Thất hoàng tử còn trẻ anh dũng, công phong Thất hoàng tử là Vũ Thân Vương. Ba ngày sau Vũ Thân Vương trở về Đế Đô, văn võ bá quan quỳ nghênh tiếp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.